[CONAN] Tôi có năm nhóc con trước khi kết hôn với Tooru
Chương 43: Gặp mặt chị gái của mẹ
Bọn nhỏ ngồi im lặng chăm chú lắng nghe. Bây giờ họ có một mục tiêu chung, đó là cảm thấy hứng thú với Conan, muốn nghe những điều liên quan đến Conan.Với sự "hợp tác" của mọi người, một số việc làm của Conan bị kể lại."Oa ~"Phía sau ghế lái vang lên một tiếng cảm thán, trái tim của Kisaki Rai như ngâm trong nước đá, lạnh đến thấu xương.Mấy ngày nay trải qua nhiều chuyện như vậy, lẽ ra cô có thể dùng những từ như "trùng hợp", "xui xẻo" để khiến bản thân tê liệt. Nhưng hiện tại sau khi nghe xong những chuyện mà Conan và Ran trải qua, Kisaki Rai đã nhận rõ sự thật.Vấn đề không phải của riêng cô mà là quận Beika này quá vô lý. Phát sinh nhiều án kiện như vậy, hợp lý sao?!Khi cô mới đến thế giới này, hệ thống đã an bài cho cô một thân phận. Sau khi biết cô có người thân ở Osaka, cô đã chuyển từ Hokkaido đến Osaka. Trong mười ngày ở Osaka, trên đường đi cô gặp mấy án kiện, chỉ là lúc ấu cô đều là người đứng xem.Chưa từng tham gia vào trong đó và cũng không chịu quá nhiều kích thích. Chỉ là mấy đứa nhóc muốn đến thăm Tokyo. Cô nghĩ khả năng gặp phải án kiện ở Tokyo sẽ thấp hơn ở Osaka, hơn nữa cô cũng có người thân ở Tokyo nên quyết định chuyển nhà.Trăm triệu không thể ngờ được, không chỉ chứng kiến án kiện mà còn trở thành một trong những người liên quan đến vụ án.【 Hệ thống, tôi nhớ thế giới trước kia của tôi. 】Không đề cập đến bất cứ điều gì khác, quanh năm suốt khác cũng chả phát sinh được vài vụ án nào đó, sự an toàn của bọn nhỏ sẽ được bảo đảm.Nhưng mà hiện tại có nhiệm vụ tìm kiếm thân thế của mấy đứa, nếu không hoàn thành được nhiệm vụ thì không biết sẽ có hậu quả xấu gì. Hơn nữa, phần thưởng của viên thuốc thần bí do hệ thống đưa ra rất hấp dẫn. Từ “thần bí” có thể khiến người ta liên tưởng đến các loại tác dụng thần kỳ.Một đường trầm tư đắn đo suốt chặng đường cho đến khi xe tới bãi đỗ chung của nhà hàng và khách sạn.Xuống xe, Kisaki Rai mở xe đẩy gấp, Ran và Sera giúp đỡ bế bọn nhỏ xuống. Hiromi cũng tỉnh dậy sau khi được đặt vào xe đẩy, cô bé mỉm cười như thiên thần với mọi người."Kawaii!"Sera cũng thụ sủng nhược kinh đầy ý cười, lấy điện thoại di động ra chụp ảnh cô bé để kỷ niệm "khoảnh khắc vui vẻ" khi cô bé bị trêu. Chụp xong cô gửi cho mẹ xem.Nhìn cô bé này không tâm không phổi, hư thật sự. Mới vừa nãy đang chơi với cô thì ngủ, bây giờ lại tươi cười tấn công trực diện trái tim cô, làm hại tim cô đập bùm bụp loạn xạ, làm cô vô pháp so đo với cô nhóc này.Nếu hôm nay Ran với Sera không ở đây, Kisaki Rai và Hagi sẽ phải đẩy xe. Nhưng hôm nay có hai người họ, nhiệm vụ đẩy xe của Kisaki Rai đã bị tước đi.Ran với Sera mỗi người đẩy một cái, đi đến chỗ ngồi đã đặt trước trong nhà hàng.Mori Kogoro với Kisaki Eri còn chưa tới, bọn họ tan làm muộn hơn thời gian Ran bọn họ tan học nên sẽ tới muộn một chút.Sau khi mọi người ngồi xuống, làm người mời khách, cũng là người đang lớn tuổi nhất lúc này, Kisaki Rai ôn thanh dò hỏi bọn họ: "Mọi người có muốn ăn một chút tráng miệng trước không?"Chỉ chốc lát sau, một số món tráng miệng được đặt sẵn đã được đặt trên bàn, với nhiều hình dạng và mùi vị khác nhau, chỉ cần nhìn thôi là đã thấy thèm ăn hơn rất nhiều.Ran cùng Conan cũng chia sẻ món tráng miệng với nhau, nếm thử hai hương vị hoàn toàn khác nhauTrước khi Sera rời đi, cô ấy ăn một chiếc bánh nhỏ và một ly hồng trà.Vừa định dùng nĩa ăn một miếng, điện thoại di động của cô vang lên không đúng lúc, sau khi nhận điện thoại, cô đặt nĩa xuống, ngượng ngùng nhìn đi chỗ khác, nói phải về phòng khách sạn một chuyến.Dù sao khách sạn cũng ở ngay trên, cách nhà hàng cũng không xa, xong việc lại xuống dưới ăn, để lại phần cho cô là được.Kisaki Rai cẩn thận bọc chúng lại, sau đó nhìn đồng hồ liền đem Hiromi cùng Wataru ôm lên nhìn xem có cần đổi tã hay không. Nhưng vừa đứng dậy, cô cảm thấy bụng mình có chút trướng, một luồng hơi ấm giống như nhiệt độ cơ thể thoát ra ngoài.Lúc ngồi không có chút cảm giác nào cả......Cô nói thầm một tiếng không ổn, mang theo Hiromi cần đổi tã tiến đến phòng vệ sinh.Nơi này chỉ có Ran là người lớn, cô liền giúp Kisaki Rai trông chừng mấy cậu nhóc còn lại."Mấy đứa à, mẹ mấy đứa sẽ về nhanh thôi, có chuyện gì có thể tìm dì hỗ trợ." Ran cảm thấy mình có trách nhiệm rất lớn, cố gắng hết sức gánh vác mọi việc.Mấy cậu nhóc nhìn ra được quan hệ của Conan với Ran đặc biệt tốt, vội vàng hỏi thăm Ran, chuẩn bị tìm ra danh tính ban đầu của Conan.Sau khi thu nhỏ lại mà vẫn có thể ở lại bên cạnh Ran, có thể nhìn ra ý nghĩa của Ran đối với Conan rất quan trọng, bọn họ có khả năng quen nhau từ trước."Dì Ran, anh Conan có thể phá án được không?" Hiromitsu giả vờ ngốc bạch ngọt, dựa vào nội dung trò chuyện trên xe mà hỏi.Ran gật đầu mấy lần: "Conan rất thích Holmes, cũng thường xuyên lượn lờ ở hiện trường vụ án, luôn phát hiện ra những tình tiết mà người khác không để ý."Matsuda nắm lấy cánh tay Conan lắc lắc: "Anh Conan ơi, anh dạy em có được không?""Có rảnh sẽ dạy mấy đứa." Conan vô cùng hy vọng Kisaki Rai nhanh trở về, cảm giác mẹ không ở bên, mấy nhóc con liền biến thành những cậu bé tò mò.Hagiwara cười ha hả xoa xoa hai cái đầu của em trai: "Matsu, Hiro, Conan lớn hơn hai đứa có ba bốn tuổi, hai đứa tìm Conan còn không bằng tìm chú Amuro."Hiromitsu mở to tròn xoe đôi mắt: "Nhưng mà chú Amuro rất bận!"Matsuda nghiêng đầu nhẹ nhàng lôi kéo ông tay áo Ran: "Dì Ran ơi, bên cạnh dì còn có ai lợi hại như chú Amuro với anh Conan không?" Matsuda ngụy trang làm trẻ em càng ngày càng thuần thục."Nếu Shinichi ở đây thì tốt rồi, cậu ấy khẳng định có thể dạy các cháu." Ran tâm tư xa xa, ánh mắt hơi cụp xuống.Bọn nhãi con sôi nổi nghiêng đầu: "Shinichi?"Ran mỉm cười giới thiệu: "Shinichi là một anh chàng lớn lên cùng dì, cậu ấy là một tên cuồng trinh thám, đã giúp Sở Cảnh sát Tokyo phá không ít án tử. Nhưng mấy tháng gần đây cậu ấy như mai danh ẩn tích, rất ít xuất hiện, cho nên không có biện pháp dạy mấy đứa kiến thức trinh thám."Nói đến nửa câu sau, giọng nói của cô càng chìm xuống.Hiromitsu cơ bản có thể xác định Conan chính là Shinichi, cái gọi là mai danh ẩn tích trên thực tế là bởi vì uống thuốc thu nhỏ, sau lại muốn tránh né tầm mắt của tổ chức bất đắc dĩ phải nói dối.Giờ phút này Kisaki Rai trong phòng vệ sinh rất là quẫn bách, không nghĩ tới kinh nguyệt tháng này lại đến sớm mấy ngày, đáng buồn thay, cô lại làm bẩn quần áo khi ngồi đó.Lúc vào đến phòng vệ sinh đã không còn kịp rồi......Vết máu đã thấm ra bên ngoài......Đồ cho bọn nhỏ cô mang đầy đủ cả, nhưng mà của mình thì không có, vậy phải làm sao bây giờ?Ở gần nhà hàng cũng không có cửa hàng quần áo, bằng không mua bộ quần áo mới để thay cũng không phải không thể.Ran ở bên ngoài chờ cô lâu, nói không chừng sẽ lo lắng, vì thế cô nói chuyện đang phát sinh cho Ran, sau đó giúp Hiromi đổi tã lót khô mát.Chỉ chốc lát sau, Ran đã giúp cô: "Sera ở khách sạn bên trên, nói không chừng có quần áo có thể mượn, để em giúp chị hỏi một câu."Kisaki Rai ôm Hiromi ở phòng vệ sinh cũng không dám chuyển động, khi nhìn thấy tin nhắn, lập tức như sống lại.Ở trong phòng khách sạn, tầm vóc của một học sinh sơ trung đang trò chuyện với Sera, giữa lông mày cô ấy toát ra một luồng khí sắc bén. Giọng nói của cô có chút khàn khàn, không khỏi ho khan vài tiếng: “Masumi, tiếp cận đứa bé kia đến đâu rồi?""Mẹ, con đoán sẽ không kéo dài lâu đâu.""Bức ảnh con gửi cho mẹ là ai?" Cô gái tóc vàng hỏi.Sera cười khanh khách mà nói về em bé đáng yêu này: "Cô bé là con nhà chị họ Ran, con bé không giỏi trêu đùa, đặc biệt có cá tính." Chợt, cô nghi hoặc, bình thường mẹ sẽ không bận tâm về một đứa trẻ bình thường, sao đột nhiên lại hỏi việc này."Mẹ, đứa bé kia có cái gì vấn đề gì sao?"Cô gái tóc vàng nhăn mày: "Khuôn mặt con bé có chút giống con của Elena."Cô đúng là chị gái ruột của Elena - mẹ đời trước của Hiromi, tên ban đầu là Sera Mary, sau khi kết hôn là Akai Mary, trước kia đã nhìn qua ảnh trẻ con của Miyano Akemi.Elena sau khi sinh con đã gửi ảnh chụp cho cô, đằng sau tấm ảnh còn viết: "Chị ơi, bảo bối thân yêu của em và Atsushi đã ra đời ~"Em gái cô trước mặt người ngoài sẽ rất khẩn trương, không biết cách nói chuyện, bất quá ở trước mặt cô vẫn nguyện ý chia sẻ những việc vui vẻ hạnh phúc trong sinh hoạt."Đại khái bởi vì đều là con lai đi, trẻ con lớn lên có chút giống nhau cũng thực bình thường. Lúc ở cạnh chị gái Ran con cảm thấy không có vấn đề gì."Nếu trông giống một đứa trẻ thì không phải là vấn đề lớn. Nếu trông giống một người lớn thì cô phải tự hỏi liệu đó có phải là Vermouth, ma nữ nghìn mặt luôn thay đổi trong tổ chức đang ngụy trang hay không.Đúng lúc này, Sera xem tin nhắn gửi đến ngơ ngẩn một giây: "Mẹ, chị gái Ran nhờ con giúp đỡ."Sau khi giải thích tình hình cụ thể, Mary lắc mình lẩn trốn.Sera cười lộ ra răng nanh: "Mẹ à, con bảo chị ấy lên đổi quần áo, mẹ nhất định phải trốn cho kỹ nha."Nhanh chóng đi vào phòng vệ sinh của nhà hàng ở tầng dưới, cô lấy một chiếc áo khoác quấn quanh eo Kisaki Rai, Kisaki Rai cảm thấy eo mình chợt ấm áp, vô cùng cảm kích.Sau khi đẩy xe đẩy vào thang máy và đi đến phòng của Sera chỉ mất một thời gian ngắn trong chốc lát.Cô lại lần nữa cảm ơn: "Cảm ơn em đã giúp đỡ, hôm nay nếu không có em, chị chỉ có thể tìm người giúp mang một bộ quần áo tới."Không có gì, chẳng phải chị cũng lái xe đưa em về hay sao? Giúp đỡ lẫn nhau thôi." Sera một bên mở cửa một bên duỗi tay chỉ vào phòng tắm vòi sen bên tay trái: "Em mang quần áo mới để ở đây, chị Kisaki có thể tới phòng tắm tắm qua."Vừa nói một bên làm, cô vừa dứt lời đã đẩy xe đẩy vào trong phòng, sang mép giường gần rèm.Không phải mẹ nói đứa bé giống con của dì Elena hay sao, cho nên đẩy tới cho mẹ xem là được.Sau khi đặt đứa bé xuống, trong phòng tắm vang lên tiếng nước ào ào. Sera nhanh chóng tìm băng vệ sinh và quần áo đưa cho Kisaki Rai, sau đó chạy đến bên rèm, nhỏ giọng nói với mẹ đang trốn ở đó: "Mẹ, chính là cô bé này."Mary nhoài người ra khỏi rèm một chút và nhìn chằm chằm vào cô bé ngồi trong xe đẩy đang gặm ngón tay vì buồn chán.Hiromi cùng cô bốn mắt gắt gao nhìn nhau, như là đang nói: "Ô, sao đột nhiên lại xuất hiện một người ở đây?"Hiromi ngay lập tức bối rối và nhận ra rằng Sera vừa gọi cô gái này là mẹ.Sera với Dai-kun là anh em, như vậy mẹ của Sera chính là mẹ của Dai-kun......Trời đât! Mẹ Dai-kun không phải ít nhất nên là hơn 50 tuổi hay sao? Nhưng cô vừa thấy bộ dáng nhỏ xinh tinh tế của mẹ Dai-kun, cô ý thức được: Xong rồi, mẹ Dai-kun cũng bị tổ chức cưỡng ép uống thuốc rồi.Uống thuốc vào bị thu nhỏ, cũng coi như là gặp phúc trong hoạ.Nhưng —— tổ chức sớm hay muộn cũng sẽ kết thúc!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com