[CONAN] Tôi có năm nhóc con trước khi kết hôn với Tooru
Chương 28: Đi học
Kisaki Rai cũng không chú ý đến em bé tóc vàng này, nếu là ngày thường sẽ nhìn đến lần thứ hai, chuyện con mình còn chưa xong, cô không có tâm tư cho việc khác.Cuối cùng, sau khi lấy nước ấm và pha sữa bột, cô mới thở phào nhẹ nhõm rồi ôm bình trở về phòng bệnh.Ngày thường Hiromi có mối quan hệ tốt với anh tư, nói chuyện với nhau bằng tiếng trẻ con để giải tỏa sự nhàm chán, vì vậy cô bé có tâm trạng tồi tệ trước khi chắc chắn liệu anh tư của mình có trở lại bình thường hay không.Nhưng cô bé cũng nghĩ thoáng, dù có khó chịu thế nào thì bé vẫn phải ăn uống đầy đủ. Thứ nhất, muốn giúp đỡ người khác thì bản thân mình trước tiên phải có tinh lực. Thứ hai, nếu cô cứ bẹp cái miệng ô ô a a thì mẹ chắc sẽ còn phát điên hơn nữa."Bốn chân" cùng dùng lực ôm bình sữa, "Ùng ục ùng ục", Hiromi uống hết ngụm này đến ngụm khác, tốc chiến tốc thắng.Trong phòng bệnh không ồn ào cũng không náo động, khi yên tĩnh có người ở bên, khung cảnh vốn lạnh lẽo lại trở nên đẹp đẽ hơn.Kisaki Rai quyết định để cả Hiromi ở lại bệnh viện làm bạn với nhóc Wataru, còn lại mấy đứa lớn có thể ở nhà, đặc biệt là Hagi, ngày mai còn phải đi học. Muốn ở lại bệnh viện trông thì đô đạc của cô và con đều phải chuẩn bị đầy đủ.Nghĩ đến đây, cô gửi tin nhắn cho bảo mẫu AI Yanagi Eda, nhờ Eda giúp cô mang đồ của cô và hai bé con đến, xong lại nhờ Eda mang ba đứa lớn về nhà.Nếu ngày mai hai đứa nhỏ không đi học muốn đến, Eda có thể mang hai đứa tới đây bất cứ lúc nào.Trừ cái này ra, còn tiền hợp đồng của anh Amuro nữa.Dù không nhiều ngày như số ngày quy định lúc đầu giao dịch nhưng cô vẫn trả tiền theo thỏa thuận. Suy cho cùng, anh Amuro đã làm mọi việc cần làm, không thể bị trừ lương chỉ vì anh quá giỏi và dùng quá ít thời gian.Trong túi cô cũng có đủ tiền. Nghĩ lại thì hôm nay vốn định đi mua sắm. Cuối cùng, đồ thì chưa mua được gì, lại còn xảy ra nhiều chuyện như vậy.Đặt những việc như thế này trước mặt trẻ con là không thích hợp. Kisaki Rai giao cho bọn trẻ một nhiệm vụ là giúp cô chăm sóc Wataru và Hiromi một lát.Bọn trẻ đáp lại bằng tất cả sức lực, không hề rời khỏi giường mà chăm chú nhìn hai đứa bé.Chú Mori còn chưa đi, cũng ngồi ở chỗ đó trông giúp.Kisaki Rai lén nhìn Amuro Tooru ra hiệu, Amuro Tooru liền biết điều đó. Sau khi Kisaki Rai bảo ra ngoài rót chút nước nóng anh cũng kiếm cớ đi ra ngoài.Gặp nhau ngoài cửa và đến một góc vắng.Kisaki Rai đưa thù lao cho Amuro Tooru: "Amuro-san, lần này thật sự muốn cảm ơn anh đã giúp đỡ."Chỉ có một mình cô, có quá nhiều việc không thể lo liệu hết được."Không sao, tôi được trả lương mà." Anh tiếp nhận thù lao rồi bỏ vào trong túi: "Về sau có ủy thác gì, Kisaki-san có thể tìm tôi."Anh thể hiện ra như mình rất thực tế, giá cả lại phải chăng, lần sau nhất định hãy tìm tới anh."Không thành vấn đề."Vấn đề của Kisaki Rai với anh ấy đã được giải quyết. Ngay khi cô chuẩn bị quay về phòng thì Amuro Tooru đã gọi cô lại.Quay người lại bốn mắt nhìn nhau, Amuro Tooru vô cùng nghiêm túc: "Kisaki-san, hiện tại cô có nghĩ một người quá vất vả, cần giảm bớt một ít gánh nặng không?""Vất vả sao," đôi lông mày xinh đẹp trầm ngâm nói: "Có lẽ có, nhưng tôi là mẹ của mấy đứa và tôi phải có trách nhiệm với chúng. Họ không phải là gánh nặng đối với tôi mà là động lực giúp tôi tiến về phía trước."Anh cười khẽ gật đầu: "Tôi nhìn ra được.""Ý của tôi là, tuổi của Matsu và Hiromitsu-chan cũng đủ để đi nhà trẻ rồi, cô có thể đem hai đứa đi học. Bọn họ đều hồn nhiên hoạt bát, chắc cũng sẽ thích chơi cùng các bạn nhỏ khác, đi nhà trẻ bọn họ có thể kết thêm nhiều bạn mới, ban ngày bọn nhỏ đi học cô cũng có thể nhẹ nhàng một chút."Nếu con người luôn áp bức mình, một ngày nào đó họ sẽ không thể kiềm chế được và mọi thứ sẽ bắt đầu sụp đổ.Bản thân anh cũng là người đã ép anh như thế này, bản thân anh cũng có thể cảm nhận được điều đó, nhưng anh phải làm điều này vì trách nhiệm nặng nề của một người nằm vùng. Kisaki Rai thì khác, cô chỉ là một người bình thường, không cần phải cố gắng quá mức.Đi nhà trẻ?Đó quả thật là kiến nghị một công đôi việc.Kisaki Rai bày tỏ suy nghĩ ban đầu của mình: "Khi mới đến Tokyo, tôi sợ mấy đứa không thích nghi được với môi trường ở đây. Ngày sinh của mấy đứa cũng nhỏ, cuối năm mới ăn sinh nhật nên tôi nghĩ mình sẽ đợi đến học kỳ sau mới gửi chúng đến nhà trẻ."Các kế hoạch luôn không theo kịp những thay đổi, tình hình bây giờ còn phức tạp hơn khi mới đến thế giới này.Amuro Tooru mỉm cười: "Tôi nghĩ hai cậu bé rất dễ thích nghi." Giống như cha của chúng, dù ở đâu chúng cũng có thể sống tốt.Huống chi còn có những người lớn như bọn họ ở bên cạnh có thể giúp đỡ mấy đứa.Kisaki Rai nhún vai, bày tỏ sự tự hào và vui mừng đối với con mình: "Vâng, mới không bao lâu mấy đứa đã rất thân thiết với Amuro-san, ở cạnh nhau thập phần hoà hợp."Bởi vậy có thể thấy được khả năng thích ứng của chúng.Con người luôn phải thích nghi, những gợi ý của anh Amuro rất phù hợp với hoàn cảnh hiện tại. Cô quyết định quay lại hỏi ý kiến của hai đứa. Nếu chúng đồng ý, cô sẽ cho Matsu và Hiro đi học mẫu giáo; nếu hai đứa không muốn, cô sẽ thực hiện theo kế hoạch ban đầu và cho chúng đi học vào học kỳ sau.Nàng không quen thuộc với Tokyo, trên đường trở về sau khi rót nước nóng, cô đã hỏi Amuro Tooru có biết về trường mẫu giáo nào đáng tin cậy gần đó không."......" Hỏi xong cô đã rất hối hận, anh Amuro chưa kết hôn cũng không có con, mấy chuyện về nhà trẻ hẳn là biết không nhiều.Amuro Tooru cong môi nhướng mày: "Vấn đề này, vừa vặn tôi có biết."Khi anh nằm vùng trong tổ chức, người khác nghe thấy Bourbon, họ sẽ nghĩ đến khả năng thu thập tình báo siêu việt của anh."Thật lợi hại! Amuro-san, có cái gì là anh không biết không?" Kisaki Rai rất ấn tượng trước khả năng hiểu biết mọi thứ của anh, trong mắt cô hiện lên sự ngưỡng mộ và thưởng thức.Amuro Tooru chống cằm hài hước mà trả lời: "Có lẽ? Không có."Kisaki Rai gật đầu.Anh bật cười: "Sao có thể cái gì cũng biết chứ, như vậy tôi chẳng phải là thành siêu nhân hay sao."Nếu anh thực sự biết mọi thứ...... Còn có thể để những chuyện anh không muốn phát sinh xảy ra sao? Suy cho cùng, năng lực của mỗi người đều có hạn.Nói chuyện với anh Amuro cứ như thể có một làn gió xuân êm dịu thổi qua trước mặt Kisaki Rai, giống như đang ở trong dòng suối ấm áp."Cũng đúng, nếu có một người hoàn hảo như vậy, tôi sẽ cảm thấy thật kinh khủng." Mặc dù đối với mấy đứa trẻ nhà mình, Kisaki Rai mắt như có bộ lọc riêng, nhưng cô cũng thừa nhận rằng những đứa con xuất sắc của mình cũng có khuyết điểm.Amuro Tooru đồng ý những lời này của cô: "Nếu nào một ngày bên cạnh cô thật sự xuất hiện người như vậy, người kia có lẽ có mục đích không thể cho ai biết."Sau khi nhìn thấy kỹ năng judo của cô, anh cảm thấy rằng cô sẽ không gặp vấn đề gì khi đối mặt với một số người muốn gây sự, nhưng nếu ai đó cố tình lừa dối cô, cô có thể sẽ bị hại.Khi nói điều này, anh dường như đã quên mất rằng anh dường như là loại người mà bản thân đã nói."Cảm ơn Amuro-san nhắc nhở."Không đề cập tới cái khác, "dịch vụ hậu mãi" của anh Amuro do với người khác cũng cao hơn một bậc, về sau cô ủy thác không tìm anh Amuro thì tìm ai?!Về tới trong phòng bệnh, Amuro Tooru chờ bảo mẫu mang đồ vật đến.Trong lúc đó, Kisaki Rai hướng tới Matsu cùng Hiromitsu-chan đề ra chuyện đi nhà trẻ.Hai người hoàn toàn quên mất bọn họ lớn đến như vậy hẳn là nên đi học rồi, cứ nghĩ đến cảnh khi đi nhà trẻ phải cùng mấy đứa nhóc thực sự cùng cô giáo nhảy múa hát ca, chơi trò chơi... cũng làm bọn họ đau đầu một trận.Nhưng mà sau khi suy xét, Hiromitsu-chan là người đồng ý trước.Hôm nay cậu bỗng nhiên nghĩ, cho rằng bản thân khả năng làm liên lụy đến mẹ, hiện giờ có cái biện pháp giúp mẹ giảm bớt gánh nặng bày trước mắt, cậu sẽ không từ chối.Còn không phải là đi nhà trẻ sao! Cũng không phải là lên núi đao, xuống biển lửa.Kỳ thật cùng mấy người bạn nho nhỏ đó đi học, chỉ cần tâm lý không có trở ngại, cũng khá tốt đúng không.Một lần nữa trải qua thời thơ ấu vô ưu vô lự, lại trải nghiệm niềm hạnh phúc khác hẳn với công việc.Matsu cũng đồng ý theo.Hiromitsu-chan nghĩ như vậy, bọn họ là bạn bè, ý tưởng gần như giống nhau. Tạm thời đi học, chờ thêm một thời gian cậu có biểu hiện xuất chúng ở nhà trẻ, ưu dị, nghĩ cách nhảy lớp, tranh thủ thời gian ngắn nhất lên đến tiểu học.Nếu người khác không cảm thấy khoa trương, cậu nhảy lớp lên sơ trung cũng được nha.Đi học cũng có chỗ tốt.Hagiwara chính là bởi vì đi học mới có được di động! Bọn họ thèm muốn di động của Hagiwara đã lâu, nếu bọn họ đi học, có phải hay không mẹ cũng sẽ mua cho họ một cái.Có di động có thể tiện làm nhiều việc, rốt cuộc ở trên mạng ai biết được họ bao nhiêu tuổi đâu.50 tuổi còn có thể giả mạo làm người trẻ, học sinh tiểu học còn có thể giả làm người lớn.Bảo mẫu đã tới phòng bệnh, đem đồ vật đưa cho Kisaki Rai, Kisaki Rai nhờ bảo mẫu mang mấy đứa trẻ về nhà. Trước khi đưa mấy đứa về thì đưa chú Mori về Sở Cảnh sát Tokyo đón Conan, cùng với đưa Amuro Tooru đến chỗ xe của anh.Trước khi tạm biệt, Kisaki Rai một lần nữa bày tỏ lòng biết ơn.Mori bà Amuro Tooru đều bảo cô không cần khách khí, người một nhà đương nhiên là giúp đỡ lẫn nhau.Amuro Tooru là đồ đệ của ông Mori, miễn cưỡng cũng coi như là người một nhà.Bọn nhóc con lần đầu tiên nhìn thấy bảo mẫu AI trong miệng Hiromi, bọn họ mỗi người đều rất tò mò, thế giới này thật sự thực thần kỳ, vậy mà còn có thể có AI giống y chang người bình thường.Trên đường, Mori và Amuro Tooru đều hỏi chuyện cô và cô đáp lại một cách đơn giản, hành động không khác gì người thật.Nhưng nếu họ hỏi thêm câu hỏi, cô sẽ giống như cái hũ nút.Dựa theo yêu cầu của Kisaki Rai, bảo mẫu đưa ông Mori về Sở Cảnh sát Tokyo, sau đó lại trở về bãi đậu xe ở dưới chung cư tạm biệt Amuro Tooru, cuối cùng mang ba cậu nhóc về nhà.Vừa vào trong nhà, bảo mẫu khởi động trình tự, sắp xếp ba cậu nhóc xong liền bắt đầu cần cù chăm chỉ làm việc.Ba cái củ cải mặc kệ nhìn lén bảo mẫu như thế nào, bảo mẫu cũng không có phản ứng gì lớn, như cũ tiếp tục quét dọn vệ sinh.Lôi lôi kéo kéo, không để ý một cái, ba người kéo nhau ngã xuống chồng lên nhau như một chiếc bánh hamburger, bảo mẫu dừng việc đang làm lại, đến đỡ từng người một lên và xoa xoa những chỗ họ vô tình bị đụng phải.Ba người:......Không hổ là bảo mẫu AI, trình tự giả thiết đại khái đều là làm những chuyện liên quan đến bảo mẫu, những chuyện khác thậm chí còn không thèm để ý.Một mình một người lớn lưu tại trong phòng bệnh nhìn hai bé con, lại vẫn lo lắng cho mấy đứa lớn. Vì vậy, cô đã gọi cho Hagi.Trong điện thoại lại trò chuyện một lát cô mới yên tâm.Bận rộn lâu như vậy, đến lượt cô đói bụn. Kisaki Rai biết muốn chăm sóc tốt các con, thân thể của mình phải bảo trọng, liền đi mua cơm hộp ở bệnh viện.Hiromi cảm thấy yên tâm khi nhìn thấy điều này. Nếu mẹ cô có thể ăn được thì có nghĩa là không có vấn đề gì lớn.Chờ anh tư tỉnh, cô thân là em gái sẽ an ủi cậu. Họ trao đổi danh tính khi mẹ không hề hay biết, cô bé biết đời trước anh tư tên Date Wataru, chết vì tai nạn xe cộ.Sau khi nghe được những lời mẹ nói, cô ý thức anh tư của mình so với mình còn bi thảm hơn nhiều.Ít nhất khi cô đi vào trên thế giới này đã biết Shiho còn sống, còn người anh tư yêu thì lại qua đời. Bất quá bọn họ có thể có cơ hội được sống lại một lần, biết đâu bạn gái đời trước của anh tư cũng giống họ thì sao?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com