Conan Edit Ai Ca Dien Dan Deu Tin Cp La That
Edit : jun0901Beta : _VuNguyetAnh__________________________________________Sau giờ tan tầm, Himeno Ryo dựa theo địa chỉ Miyamoto Yumi nhắn tin cho mình, tìm đến một quán Izakaya kiểu Nhật nằm gần Sở Cảnh sát Đô thị.Trước cửa quán, rèm vải in hình mèo chiêu tài nhẹ nhàng lay động trong làn gió đêm, những chiếc đèn lồng kiểu cũ tỏa ánh sáng vàng cam ấm áp, xua tan đi cái lạnh lẽo của màn đêm."Xoạt ——"Cánh cửa gỗ cũ kêu lên khe khẽ khi Himeno Ryo đẩy ra. Ánh mắt lướt một vòng khắp quán, hắn nhanh chóng nhận ra các đồng nghiệp từ Sở Cảnh sát Đô thị gần như đã lấp đầy không gian nhỏ hẹp của Izakaya.Những cốc bia vàng óng ánh với lớp bọt trắng xốp được xếp đầy trên mặt bàn gỗ. Khung cảnh này chẳng khác nào một cảnh quen thuộc thường thấy trong các tập anime.Duy nhất có hai gương mặt xa lạ đang ngồi ở góc quán. Một người là viên cảnh sát cao lớn với hàng lông mày rậm, đôi mắt sắc sảo, trên miệng vẫn ngậm một chiếc tăm, theo nhịp môi khẽ mở khép khi nói chuyện mà di chuyển lên xuống. Đối diện hắn là một chàng trai trẻ với dáng vẻ phóng khoáng, một tay chống lên bàn, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc lá, làn khói mỏng lượn lờ xung quanh khuôn mặt mang nét trầm tư—Hagiwara Kenji.Khi Miyamoto Yumi đang trò chuyện với ông chủ quán, cô vô tình quay đầu lại và bắt gặp Himeno Ryo còn đang ngơ ngác đứng ở cửa. Cô liền vẫy tay gọi to:"Tiểu Ryo, bên này, bên này!"Himeno Ryo sực tỉnh, nhanh chóng bước tới. Miyamoto Yumi kéo hắn lại, đẩy tới trước mặt mọi người."Đây là Tiểu Ryo, mới được điều chuyển từ Sở Cảnh sát Đô thị Osaka. Về sau, mọi người chính là đồng nghiệp rồi đấy!" Sau đó, cô quay sang Himeno Ryo, giới thiệu hai người trước mặt: "Tiểu Ryo, đây là Date Wataru tiền bối và Hagiwara Kenji.""Ơ này, sao lại thế chứ? Ở chỗ lớp trưởng thì vẫn là 'tiền bối', còn tới chỗ tôi thì lại chẳng gọi một tiếng 'tiền bối' nào hết!" Hagiwara Kenji giả bộ giận dỗi, dập tắt điếu thuốc trên gạt tàn."Thôi đi, anh có thể trông giống tiền bối một chút được không?" Miyamoto Yumi không chút do dự đáp trả."Trước đây, tôi và cậu ấy từng là bạn cùng lớp trong khóa huấn luyện cảnh sát, nên cậu ấy quen gọi tôi là 'lớp trưởng'." Lúc hai người kia vẫn đang tranh cãi, người đàn ông cao lớn với chiếc tăm trên miệng đứng dậy, bước tới trước mặt Himeno Ryo, đưa ra bàn tay rắn chắc."Rất vui được gặp cậu, tôi là Date Wataru, thuộc tổ điều tra hình sự.""Rất hân hạnh, Date tiền bối." Himeno Ryo vừa bắt tay vừa cúi người chào. "Tôi là Himeno Ryo, thuộc đội SAT, mong được chỉ giáo.""Chào mừng cậu.""Date tiền bối cũng là người từng hướng dẫn tôi hồi mới vào ngành đấy! Anh ấy thực sự rất đáng tin cậy!" Takagi từ phía sau cũng góp chuyện."Đúng thế! Nếu sau này có chuyện gì không hiểu, cứ thoải mái làm phiền lớp trưởng đi nhé!" Hagiwara Kenji cuối cùng cũng tạm dừng "cuộc chiến miệng lưỡi" với Miyamoto Yumi, khoác vai Date Wataru, rồi nháy mắt với Himeno Ryo.Himeno Ryo sững sờ.Ánh đèn vàng hắt bóng, bọt bia trắng xóa trào lên miệng cốc, tiếng cười nói ồn ào vang vọng khắp căn phòng nhỏ hẹp. Rõ ràng hắn đang đứng giữa một quán rượu đông đúc, thế nhưng trong chớp mắt, mọi thứ xung quanh như một đoàn tàu Shinkansen lao vụt qua, cuốn hắn quay về một nơi rất xa—những tàn tích hoang tàn, bóng tối dày đặc, và cảm giác lạnh lẽo của máu tươi nhỏ giọt, dính nhớp trên tay...Đúng lúc Himeno Ryo còn đang ngẩn người, Hagiwara Kenji buông Date Wataru ra, chỉnh lại sắc mặt, vươn tay phải về phía cậu, tự giới thiệu:"Chào cậu, tôi là Hagiwara Kenji, thuộc tổ điều tra hình sự."Himeno Ryo khẽ lau tay vào quần rồi mới bắt lấy bàn tay đang chìa ra. Cậu cúi đầu, giọng khàn khàn:"Chào anh, Hagiwara tiền bối. Tôi là Himeno Ryo."Bàn tay đối phương vẫn ấm áp như trong trí nhớ. Nhưng ngay khoảnh khắc hai tay chạm vào nhau, Himeno Ryo cảm nhận được một vết sẹo thô ráp chạy ngang qua lòng bàn tay Hagiwara Kenji."Ơ này, cậu không sao chứ? Sao trông cậu tái mét thế?"Hagiwara Kenji thu tay về, ngạc nhiên nhìn hậu bối trước mặt. Chỉ bắt tay thôi mà đối phương đã có vẻ sắp khóc đến nơi. Không lẽ anh vô tình bóp đau cậu ta?"Khụ —— không sao đâu, chắc tôi hơi mệt thôi."Himeno Ryo nghiêng mặt, giọng nhỏ đi một chút, rồi quay đầu lại với nụ cười nhẹ."Thật vui khi được gặp anh, Hagiwara tiền bối. Mong anh giúp đỡ tôi nhiều hơn.""Vậy thì —— để chúc mừng cậu gia nhập Sở Cảnh sát Đô thị, nào —— nâng ly!"Miyamoto Yumi, nãy giờ chờ bọn họ giới thiệu xong, hào hứng đưa cho Himeno Ryo một ly bia lạnh, đồng thời giơ cao ly của mình."Nâng ly nào ———!"Mọi người đồng loạt giơ ly lên, chạm cốc cùng nhau."Tiểu Ryo, chào mừng cậu gia nhập đội!""Himeno, mong được làm việc chung nhé!""Thật vui khi được quen cậu!"Những lời chúc mừng chân thành vang lên bên tai Himeno Ryo."Tôi cũng rất vui khi được làm quen với mọi người. Mong mọi người giúp đỡ!"Cậu nâng ly, uống cạn một hơi.Sau ly bia đầu tiên, không khí trở nên sôi nổi hơn hẳn. Mọi người bắt đầu trò chuyện rôm rả về công việc."Nói mới nhớ, hôm nay Matsuda không tới à? Hagiwara, anh có biết vì sao không?"Chiba chợt nhận ra thiếu mất một người."À, hắn đi thăm bố đang nằm viện."Hagiwara Kenji rút một điếu thuốc từ hộp, vừa định tìm bật lửa thì Himeno Ryo đã nhanh tay giúp anh châm thuốc."Cảm ơn nhé. Cậu cũng hút thuốc à?"Hagiwara Kenji hít một hơi sâu, rồi kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay."Ừm... Trước đây có hút." Himeno Ryo cúi đầu, giọng nhỏ dần."Khoan đã, sao Matsuda không nói gì hết vậy?"Date Wataru bất giác lớn tiếng."Đừng lo, chỉ là tiểu phẫu thôi. Jinpei-chan cũng không coi đó là chuyện to tát nên chẳng muốn báo cho lớp trưởng đâu."Hagiwara Kenji cười cười, giải thích thay Matsuda Jinpei."Vậy chắc hôm khác lại giới thiệu Matsuda với Himeno rồi. Mà hai người đều ở tổ cảnh vệ, chắc sẽ sớm gặp nhau thôi."Chiba vừa húp mì sột soạt, vừa lẩm bẩm."Cảnh sát Matsuda?"Himeno Ryo vẫn im lặng lắng nghe cuộc trò chuyện, nhưng khi nghe thấy cái tên này, cậu nghiêng đầu khó hiểu. Giữa không khí ồn ào của quán rượu, những tiếng cười bỗng bùng lên từ bàn bên cạnh."Jinpei-chan là người của đội xử lý chất nổ. Hắn là bạn thân lớn lên cùng tôi, cũng là bạn học của tôi và lớp trưởng hồi còn học ở trường cảnh sát."Hagiwara Kenji, ngồi bên cạnh Himeno Ryo, giải thích."Vậy cậu ấy cũng giống tôi, thuộc tổ cảnh vệ?"Himeno Ryo hỏi như thể vô tình."Đúng rồi, cậu sẽ có nhiều cơ hội làm việc cùng Jinpei-chan lắm đấy."Hagiwara Kenji cười nói."Nói mới nhớ, Hagiwara tiền bối trước đây cũng làm ở đội xử lý chất nổ phải không?"Takagi, mặt đỏ bừng vì rượu, bỗng nhớ ra chuyện trước kia."Ê này, Takagi, cậu uống nhiều rồi đấy."Sato cố ý đổi chủ đề, định ngăn Takagi tiếp tục."Đúng vậy, trước đây tôi làm chung với Jinpei-chan ở đội xử lý chất nổ. Sau đó bị thương ở tay, không thể gỡ bom nữa, nên mới viết đơn xin chuyển sang tổ điều tra. Kết quả là thành đồng nghiệp với lớp trưởng."Hagiwara Kenji thoải mái giơ tay phải lên vẫy vẫy, không chút giấu giếm.Sato nhanh chóng chuyển đề tài khác, kéo Takagi ra khỏi chuyện này."Ara, Tiểu Ryo, sao cậu mới uống có một ly bia vậy? Đi chơi thì phải hết mình chứ!"Miyamoto Yumi bất ngờ nhận ra trước mặt Himeno Ryo chỉ có một chiếc ly trống, liền tò mò ghé lại."Đúng đúng, Himeno, cùng uống nào!"Takagi và Chiba, cả hai đã ngà ngà say, bá vai bá cổ nhau vừa cười vừa cổ vũ."À... thật ra tôi uống không giỏi lắm..."Himeno Ryo định từ chối khéo."Gì chứ, ngay cả Takagi còn uống được hai ly cơ mà."Sato Miwako không tin lắm."Này Tiểu Ryo, cậu không phải định qua đêm nhà bạn gái nên mới không dám uống rượu đấy chứ?"Miyamoto Yumi cười hì hì trêu chọc."Tiểu Ryo, cậu có hẹn gì tối nay à?"Ngay cả Hagiwara Kenji cũng tò mò quay sang hỏi."Không, tôi không có bạn gái...!"Himeno Ryo xoa mặt, hít sâu một hơi, rồi bất chợt giơ tay gọi lớn:"Ông chủ! Cho tôi một ly Bourbon Whiskey!""Đúng rồi đấy, Tiểu Ryo! Cụng ly nào!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com