TruyenHHH.com

CÔ VỢ NỮ QUÁI CỦA THIẾU BANG CHỦ TRẺ CON (Version DaChuu)

Chap 72

AkarineGwyneth

Một chiếc xe hơi đen đỗ trên một đoạn đường vắng. Trên xe là một cô gái mang mũ lưỡi trai che bớt một phần khuôn mặt nên không nhìn thấy rõ. Khoát lên người một bộ đồ đen bí ẩn. Trên chiếc ghế bên cạnh là khẩu súng ngắm chưa kịp thu dọn.

Cô ta lấy điện thoại bấm gọi cho ai đó.

- Alo - đầu dây bên kia vang lên một giọng nói có phần đứng tuổi.

- Buổi bắn tỉa thất bại, chờ nhận nhiệm vụ mới. - cô gái đó nói vào điện thoại.

- Tạm thờ gác lại mọi chuyện, tiếp tục thăm dò tình hình cung cấp thông tin cho ta.

- Vâng.

Cô gác máy, đưa tay vặn chìa khóa xe.

"Brừm....rừm"

Chiếc xe lao đi vun vút và mất dạng ở cuối con đường.

.....................................................

Cậu và hắn vừa tan học xong, cả hai đang cùng lũ nhóc nhí nhố ngồi trong quán trà sữa. Đứa thì ăn uống, đứa thì tám chuyện. Nói chung là cả quán chộn rộn cả lên.

Kể từ ngày chứng kiến cậu và Tachihara thân thiết với nhau, hắn trầm tính hẳn. Chỉ khi nào thực sự cần mới lên tiếng còn không thì chỉ cắm mặt vào điện thoại thôi.

Hắn và Poe đang lạng lách với cái điện thoại thì cậu khều khều vai hắn

- Dazai! Cho em hỏi cái này!

- Chuyện gì thế ChuuChuu? - hắn chớp chớp mắt nhìn cậu

- Có thể kể em nghe về tình hình của Bang Hội có được không?

Cả đám ngưng đùa giỡn nhìn nó,Ranpo ngạc nhiên

- Sao hôm nay có hứng thú với chuyện đó vậy?

- Ý em muốn hỏi về khoản nào? - Poe cũng buông điện thoại xuống bàn. Có lẽ vấn đề này thu hút hơi bị nhiều người.

- Cái lão gì mà hôm bữa anh và Tachihara-san nhắc đến ấy! - cậu nhìn hắn chằm chằm như muốn khơi gợi lại cho hắn chút ấn tượng.

- Có phải em đang nhắc đến lão Ango không? - Poe thốt lên rồi nhìn cả cậu và hắn.

Tụi nhóc tuy không hiểu gì nhưng cũng chăm chú lắng nghe và hạn chế làm ồn. Hắn trầm tư ngồi suy nghĩ, cậu lay lay cánh tay của hắn

- Đúng rồi đấy! Sao anh không nói?

- Chuyện đã đến nước này anh không giấu em làm gì nữa. Thực ra Bang Hội đang gặp trở ngại rất lớn, tất cả đều do thằng cha Bang Chủ Bang Kirin mà ra cả. Ông ta là người hợp tác lâu năm với Bang Hội đuợc mẹ anh rất kính trọng. Thế mà lại không biết điều, dám âm mưu thâu tóm Hắc Long Bang. - hắn càng nói càng nhấn mạnh, có vẻ là đang tức giận.

- Thật vậy sao? - cậu hỏi.

Poe nghe vậy vội tiếp lời

- Có lẽ mẹ Osamu tôn trọng các bậc tiền bối nên đã rất khiêm nhường trong mọi việc lớn nhỏ. Lúc trước có tụi anh thì ông ta cũng chẳng dám manh động gì, vậy mà dạo gần đây ông ta lại ra tay hạ gục thuộc hạ thân tín của mẹ Bang Chủ. Điều đó cho thấy ông ta đã bắt đầu lên kế hoạch lật đổ mẹ rồi. Có lẽ vụ ám sát hôm trước cũng chính ông ta gây ra đấy!

Kyoka xoa cằm rồi cũng phát biểu

- Nếu em nhớ không lầm thì ông ta có cổ phần trong tập đoàn nhà em. Có mấy lần em gặp ông ta trong công ty đấy! Trông mặt gian xảo vô cùng, lại còn hay nói xấu ba em nữa. Kết quả là em đã gửi vào xe ông ta vài quả bom bi. Đáng đời! Hehe.....

- Ít có phá quá ha! Thế mà còn khoe nữa! - Lucy khoanh tay mỉa mai.

- Tôi quăng bom bi vào miệng của anh bây giờ. Ý kiến à? - Kyoka trừng mắt hăm dọa.

Cậu đăm chiêu suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc thì cũng lên tiếng

- Theo những gì mọi người vừa kể, em đã biết được ông Ango chính là trở ngại lớn nhất của Hắc Long Bang lúc này. Nếu ta không kịp thời ngăn chặn thì Bang Hội sớm muộn sẽ bị ông ta thâu tóm đúng không?

- Đúng vậy! Em thông minh lắm!

Hắn nghiêm túc gật đầu nhìn cậu. Thực sự mà nói cậu hiểu được vấn đề ngay lúc này là đã quá tốt rồi. Vả lại cậu lanh trí như vậy thì sớm muộn sẽ cùng bọn hắn suy nghĩ ra kế sách để đối phó thôi.

Không khí trong quán lại được dịp nhộn nhịp. Ừ thì tụi nhỏ hồn nhiên nên đã cười nói tiếp tục với nhau. Duy chỉ có ba bộ mặt là hình sự hết sức.

......................................................

Do hắn bảo là bận nên cả hai không đi về chung. Kết quả là nó chạy motor về một mình.

"Brừm.....rừmmm"

Tiếng motor đang gầm rú tăng tốc trên mặt đường vắng vẻ thì bất ngờ có hơn mười chiếc xe hơi đen chạy ngược chiều lao đến. 5 chiếc xe căng ngang vừa khít mặt đường rồi bất ngờ dừng lại. Cậu nhả ga làm một cú phanh khiến bánh xe lẫn mặt đường bóc khói.

"Kétttt......."

Bánh xe vòng một vòng ngoạn mục, xém tí nữa là phanh không kịp. Mà nếu phanh không kịp thì có thể cậu sẽ bị tàn phế không chừng. Rốt cuộc là vì sao họ lại ngáng đường cậu chứ. Họ không biết việc làm đó có thể khiến cậu mất mạng hay sao? Cậu khẽ nhíu mày, hành động này cậu vừa được diện kiến cách đây không lâu. Chả lẽ cô gái đó lại đến tìm cậu à?

Trên xe bước xuống mấy tên áo đen, trong phút chốc con đường vắng tụ tập hơn 50 tên mafia. Cậu nhìn họ không chớp mắt. Mấy người này định đóng phim chắc. Cậu vẫn ngồi yên trên chiếc motor không có phản ứng gì.

Một tên có vẻ là thủ lĩnh bước đến trước mặt cậu, ông ta tầm 40 đeo kính đen.

- Cậu có phải là Nakahara Chuuya không?

- Phải. - giọng nói lạnh lùng đáp ngắn gọn.

Ông ta quay lại mấy đứa đàn em rồi khoác tay, lập tức cả đám xông lên và nhằm vào cậu. Cậu phản ứng nhanh lập tức đứng lên trên chiếc motor rồi bay đến đứng trên cái mui xe hơi đối diện. Người ta nói 2 đánh 1 hong chột cũng què. Cái này 50 đánh 1 hong biết nó sẽ què hay chột nữa đây. Mà mấy người này nó đâu có quen, cậu cũng chẳng nhớ là đã gây thù chuốc oán với ai nữa.

Cậu đứng trên cái mui xe rồi gằn giọng

- Mấy người là ai vậy?

- Cậu không cần biết, chúng tôi được lệnh bắt cậu về. TẤT CẢ XÔNG LÊN!!!!

Lập tức đám cận vệ xông lên, cậu chạy qua chạy lại giữa mấy cái mui xe thẳng chân đạp cho mấy tên ngã nhào. Những tên cố gắng leo lên thì bị cậu gạt chân lăn xuống đất. Cậu đập bể cửa kính xe hơi rồi luồn lách qua những chiếc xe đấy. Nắm đầu từng tên đập vào cửa làm chúng bất tỉnh. Một trận chiến hỗn loạn diễn ra ngay giữa đường.

Thấm thoát đám cận vệ chỉ còn lưa thưa vài tên. Cậu ra khỏi mấy chiếc xe rồi đấu tay đôi với từng tên một. Mỗi cú đá vung ra như trời giáng, mấy tên đó ôm đầu lăn lóc dưới đất. Chưa đầy 10 phút sau nó đã hạ gục được đám cận vệ to con ấy. Tên cầm đầu lúc nãy bước đến khoanh tay trước ngực, ẩn sau lớp kính đen của ông ta, nó thấy có vẻ ông ta đang hài lòng về một cái gì đó.

- Nói đi! Mấy người là ai?

- Rồi cậu sẽ lại được gặp chúng tôi sớm thôi!

Họ lên xe chạy đi không nói gì thêm. Cậu lấy làm khó hiểu, cực kì khó hiểu. Mấy thằng cha đó ăn ở không hong có chuyện làm hay sao ấy. Tự dưng chặn đường người ta, đánh lộn xong cái bỏ đi mà không nêu rõ lý do mục đích gì cả. Đúng là hại não mà. Cậu phủi phủi bộ đồng phục rồi lên xe chạy về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com