TruyenHHH.com

Co Trang Dam My Rider Sentai

"Rồi sao hả Huyết Xà?" Cuồng Lãng Tử thấy Huyết Xà đang lủi thủi về lâu đài Đôn Ác Mặc.

"Thằng Nguyệt Xà nó phũ tui rồi ông ạ." Huyết Xà đáp.

"Bên đây cũng vừa bị nhóc Tịnh Yên phũ sấp mặt." Cuồng Lãng Tử than thở.

"Có hề gì, tôi vừa chưa kịp động vào Thiên Hạo là nó đá tôi một cái bốp." Dạ Bức cũng đến càm ràm.

"Đúng là không biết thân phận của mình." Cả ba liền bảo nhau.

Lúc Tống Thu và Uỷ Ân về đến dinh, họ thấy Hà My đang diện một cái áo dài màu xanh lá cây trông rất đơn giản đến mức nhìn tưởng đâu là nô tì chứ không phải là công chúa.

"Chào Tổng Thụ ca ca." Hà My nói.

"Đệ tên gì vậy Uỷ Ân ca ca?" Tống Thu hỏi Uỷ Ân.

"Tống Thu mà. Tên gì đâu mà khó đọc quá đi mất." Uỷ Ân nói.

"Sao em nghe người ta đồn rầm rầm lên rằng lúc thì tên là Tổng Thư, lúc thì là Tống Thư, lúc thì là Tổng Thụ hoài vậy?" Tống Thu hỏi.

"Hay là để huynh nhờ thầy thuốc khám tai cho em nhé." Uỷ Ân trêu.

"Huynh đúng là khéo đùa." Tống Thu phụng phịu đáp.

"Nè, em nói cho cô nương ấy biết em tên gì đi em." Uỷ Ân bảo cậu.

"Chào Hà My muội muội, huynh tên là Tống Thu. Rất hân hạnh được gặp muội." Tống Thu nói.

"Chào Tổng Thụ huynh, tiểu nữ đây là Hà My, xin được làm quen với huynh." Hà My đáp lễ.

Nghe tới chữ "Tổng Thụ", Tống Thu đứng sựng cả người.

"Lạc Kỳ huynh đài ơi, Tổng Thụ ca ca tới rồi kìa!!!" Hà My chạy vào cung của thái tử kêu ầm lên.

"Đó, thấy chưa." Tống Thu nép vào ngực Uỷ Ân nũng nịu. 

"Đúng là tiểu tử ngốc." Uỷ Ân vuốt tóc cậu. 

Đi vào cung của thái tử, hai người thấy một đám cung nữ đang nói chuyện với nhau.

"Mấy má có ai biết 'tổng thụ' là cái gì không?"

"Tổng thụ giống như là anh chàng mà cặp với mấy anh chàng khác cũng toàn là nằm dưới đó."

"Có nói đệ không vậy huynh?" Tống Thu hỏi Uỷ Ân.

"Đệ chỉ cặp có một mình huynh thôi chứ đâu có với ai khác nữa đâu." Uỷ Ân đáp.

"Mà sao khi đệ đi với huynh thì có người bảo đệ là Tổng Thụ vậy?" Tống Thu hỏi.

"Người ta nghe nhầm đó." Uỷ Ân an ủi.

Khi đi vào gặp thái tử Lạc Kỳ, Uỷ Ân nghe tiếng Lạc Kỳ: "Mau truyền cho Uỷ Ân và Tống Thu vào."

"Có chúng thần đang nghe ạ." Uỷ Ân lên tiếng ngay.

Những tưởng Lạc Kỳ sẽ ra nghênh đón họ trong một bộ hoàng bào lộng lẫy, Uỷ Ân rất kinh ngạc khi thấy chàng chỉ diện một bộ đồ đơn giản đến mức nhìn tưởng đâu là một viên quan cấp thấp hay thậm chí là một thường dân.

"Ủa, hai huynh đến tìm đệ có việc chi?" Lạc Kỳ hỏi.

Tống Thu định mách Lạc Kỳ về chuyện bị gọi nhầm tên nhưng nghĩ lại rồi đành nín lặng.

"Thế ai là Tổng Thụ trong cung này?" Lạc Kỳ hỏi.

Trong cung thái tử chẳng có ai nói gì cả.

"Vậy tên huynh là gì?" Lạc Kỳ hỏi tiếp.

"Tống Thu." Tống Thu đáp.

"Vậy các khanh ở trong cung gọi cậu ấy là gì?" Lạc Kỳ hỏi quần thần.

Thế là có đủ thứ tiếng gọi lao nhao cả lên. Nào là 'Tổng Thu', nào là 'Tống Thu', nào là 'Tổng Thụ', nào là 'Tống Thụ', nào là 'Tông Thu', vân vân và mây mây.

"Vậy suy ra cho cùng, tên cậu ấy là gì?" Lạc Kỳ hỏi nữa.

Trong cung im lặng như tờ.

"Thế Nguyệt Xà có biết tên của cậu ấy là gì không?" Lạc Kỳ hỏi Nguyệt Xà.

"Tống Thư." Nguyệt Xà đáp.

"Có trùng tên với ai không nha. Chữ Tống không phải là họ của cậu ấy." Lạc Kỳ nói.

"Còn Lã Phùng Thi thì sao?" Lạc Kỳ hỏi Lã Phùng Thi.

"Tổng Thứ." Lã Phùng Thi nói.

"Đúng là cái Thùng Phi có khác." Lạc Kỳ nói.

"Hàn Kiếm nói sao?" Lạc Kỳ hỏi Hàn Kiếm.

Hàn Kiếm: "Tống Thanh Thư."

"Khanh xem quá nhiều truyện kiếm hiệp rồi đó." Lạc Kỳ đáp.

Lạc Kỳ hỏi Thiên Hạo: "Thế huynh nói cậu Lập Phủ Quán thiếu gia này tên là gì?"

Thiên Hạo: "Tống Thu."

"Thiên Thanh có ý gì nào?" Lạc Kỳ hỏi Thiên Thanh.

"Tổng Thụ." Thiên Thanh đáp.

"Đừng bêu xấu đệ nha Thiên Thanh ca ca. Đệ tổng thụ thật nhưng tên đệ không phải là Tổng Thụ." Tịnh Yên nói với Thiên Thanh.

"Nè, huynh nói cho họ biết huynh tên gì đi." Lạc Kỳ bảo cậu Tống Thu.

"Mạnh dạn lên cho người ta nể đi em. Nhát quá trời luôn à." Uỷ Ân thúc giục Tống Thu.

"Chào thái tử và toàn bá quan văn võ, thần tên là Tống Thu. Rất hân hạnh được gặp chư vị." Tống Thu mạnh dạn nói.

Nghe hai chữ 'Tống Thu' đọc to rất rõ ràng, ai nấy đều cười ồ lên vì đã vỡ lẽ được mọi điều.

"Vậy ra tên của cậu ấy là Tống Thu." Họ bảo nhau.

"Chỉ vì một giây phút nghe nhầm mà bao nhiêu rắc rối lộn xộn lớn đã nổ ra khắp toàn bộ kinh thành. Giờ thì Tống Thu có thể về phòng nghỉ cùng Uỷ Ân được rồi. Và mọi người ai ai cũng nên về làm tròn bổn phận của mình. Bãi triều." Lạc Kỳ nói với toàn bộ bá quan văn võ.

Sau khi bãi triều, Uỷ Ân và Tống Thu ra về.

"Hai chúng ta cuối cùng cũng đã yên ổn rồi nhỉ." Tống Thu nói.

"Nhờ đệ tự mạnh dạn trình bày hết mọi sự đấy nhé. Không thôi thì nhầm lẫn biết bao giờ mới hết." Uỷ Ân đáp.

"Nếu đêm nay có thể được thì huynh sẽ làm gì đệ?" Tống Thu hỏi.

"Huynh sẽ động phòng với đệ tới mức sập giường luôn." Uỷ Ân thì thầm với một hàm ý trêu đùa.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com