Co Phuong Huyet The Sinh
Thiên Mạn Sa trầm ngâm xem xét lại toàn bộ cơ thể, nàng quay trái lại quay phải, lên lên xuống xuống đến cả chục lần, đến nỗi mà chính nàng cũng cảm thấy chóng mặt. Thầm thở dài, nàng xác thực phi thường ngán ngẩm. Cái thân thể này cũng thật quá yếu rồi! Xem nào, chân phải bị trật khớp, tay trái bong gân, từ đầu đến đuôi chỗ nào cũng có vết bầm. Nếu đối với người khác thì có lẽ sẽ không kém mà được người ta cho một câu cảm thán số khổ. Tuy nhiên, với nàng cái người bò từ biển máu đi ra thì đây có khi còn quá nhẹ. Vậy mà bây giờ nàng cảm thấy đâu, phi thường đau, đau đến ngũ quan tinh xảo của nàng cũng vặn vẹo, nhăn nhó. Đang tự phàn nàn thì nàng nhận ra đầu nàng bỗng dưng đau như búa bổ. Nàng ngã phịch xuống đất, hô hấp ngưng trệ, thân toàn mồ hôi vô cùng thống khổ.
- AAAAAA!
Nàng kêu thảm thiết không ngừng lăn qua lăn lại khiến cho tóc nàng theo đó mà rối bời. Một loạt ký ức mà nàng chưa từng trải qua bỗng nhiên ùa về làm nàng không kịp thích ứng mới dẫn đến đau đớn như vậy. Một khắc đồng hồ trôi qua, nàng đã thôi lăn lộn trên sàn. Nàng chống một tay xuống sàn, tay kia cực lực mà đỡ chán. Bây giờ thì nàng biết nàng là ai rồi a!
Nàng xuyên vào thân thể một con nhóc mới mười hai tuổi là tam tiểu thư - đích nữ phủ tả thừa tướng Long Hoa quốc. Mẹ nàng là nữ nhi thân sinh của thái hậu đương triều - Trưởng công chúa Thủy Tiên, đồng thời là đường tỷ của đương đế. Năm trưởng công chúa hai mươi tuổi nguyện ý gả cho Tân trạng nguyên năm đó là Liễu Tô Nghiên nay là Liễu Thừa tướng. Năm năm sau, Trưởng công chúa sinh hạ một nữ oa nhi trắng trẻo mập mạp, là hỉ sự của mọi ngóc ngách Long Hoa quốc. Vì khi còn trẻ Công chúa Thủy Tiên đã dẫn đầu đại binh bình định toàn bộ ngũ đại cường quốc đạt thành hiệp nghị hòa hảo nên khi tiểu oa nhi vừa được sinh ra đã tứ phong là công chúa hiệu Bích Vân được đặc cách mang họ hoàng gia, ban thưởng ba châu đất phong: Vân châu, Từ châu và Kiêm châu. Tiểu oa nhi họ Thiên tên Mạn Sa từ đó là vị công chúa họ ngoại duy nhất trên dưới trăm năm qua kể từ khi thái tổ đế lập quốc.
Nàng khẽ nhếch đôi môi mỏng cười tự giễu:
- Công chúa a! Lại là hoàng tộc, xem ra tranh đấu sau này nhất định không nhỏ. Mà cũng chẳng quan trọng. Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn nàng há phải sợ cái loại này tranh đoạt.
Chưa hết, trưởng công chúa năm đó văn võ song toàn, nổi danh tứ phương là đệ nhất tài nữ đại lục Vân Liên, tuy nhiên cái danh Bích Vân công chúa lại chỉ làm cho bàn dân thiên hạ cảm thấy như một trò hề lớn nhất từ trước tới nay. Năm bốn tuổi Bích Vân công chúa thiên phú động thiên phi thường hiếm gặp nhưng chỉ sau một năm từ một thiên tài nàng trở thành một cái phế vật kinh mạch không thông không thể tập võ chỉ vì một trận ốm. Chuyện buồn liên tiếp xảy ra, một năm sau, Thủy Tiên trưởng công chúa qua đời. Để mà nói là trùng hợp thì đúng là chẳng ai nguyện ý tin tưởng nhưng cũng không ai dám nhiều lời truyện hoàng thất.
Phụ thân nàng từ khi thành hôn với trưởng công chúa được một năm đã nạp hai cái di nương về, một cái là thứ nữ Lại bộ thị lang - Bạch Vỹ Kỳ , một cái là đích nữ hoàng thương Luân gia - Luân Tố Hy. Một cái là lả lướt phong tình, điềm đạm đáng yêu chỉ sợ gió chút thôi là bay khỏi tầm tay, một cái là ôn nhu săn sóc thấu hiểu lòng người tiểu mỹ nhân. ba tháng sau lại liên tiếp nạp thêm ba cái di nương: Kình Phi Phi - tứ di nương, Như Mi Anh - Ngũ di nương, Tô Vân Liên - lục di nương khác tất ca đều là mỹ nhân chỉ tiếc gia thế không cao. Việc này làm cho thánh thượng thập phần tức giận mắng cho Liễu tướng một trận kinh hồn bạt vía.
Nhị di nương Bạch Vỹ Kỳ sinh hạ một cái nữ nhi hơn nàng bốn tuổi là Liễu Nghi Nghi từ khi mười sáu tuổi là tam tinh triệu hồi sư. Tam di nương lại càng thêm cường ngạnh, nàng ta có một cặp trai gái song sinh hơn nàng hai tuổi. Nhị tiểu thư - Liễu Liên Băng, tài nữ đệ nhất kinh thành, một cái nhất tinh y sư, đại thiếu gia - Liễu Tô Tuệ, kim bảng đấu sư, là thứ trưởng tử hơn nữa mẹ nàng không có con trai nên coi như sẽ là người thừa kế Liễu gia tính tình viên viên mãn mãn mà kiêu căng. Tứ di nương do bị hạ tuyệt tử nên không thể có hài tử nhưng là ái thiếp vì thế mặt mũi nàng ta trong phủ cũng không thiếu. Ngũ di nương, tính ra là cái di nương gia cảnh thấp nhất nhưng lại có đứa con tài giỏi nhất là ái nữ của Liễu Tô Nghiên Liễu Tu Mi kém nàng một tuổi là Lục tinh cửu hồn triệu hồi sư chuẩn bị tiến nhập thất tinh. Nàng ta nổi danh hiền lương thục đức ôn hòa hữu lễ nhưng ai biết được mẹ con nàng ta mới là hai người thâm hiểm nhất. Bà ta còn có một cái con trai tự Liễu Trần Thủy tuy không có thiên phú mặt nào nhưng phi thường thông minh. Tên này không ít lần ra tay khiến nàng ăn không ít khổ cả trong tối lẫn ngoài sáng
Còn nàng, như đã nói, nàng là phế vật sau khi lên năm nên hoàn toàn bị lãng quên trong phủ, thường xuyên bị bắt nạt. Càng là từ khi ốm dậy, đầu óc nàng vẫn cứ ngu ngu ngơ ngơ không hiểu sự nhu nhược nhát gan mẹ nàng lại mất ngay năm sau nên năm sáu tuổi nàng đã bị nhị di nương mượn danh dưỡng bện đưa về thôn trang ngoại ô Tây Đồ thành cách kinh thành xa nhất. Ăn không ít khổ đến lúc mới được đón về. Năm nay nàng mười hai tuổi vì phản kháng sự sắp đặt hôn nhân mà phụ thân sắp xếp lại có nhị di nương thêm mắm dặm muối mà bị đánh cho thừa sống thiếu chết vứt tại từ đường tự sinh tự diệt, cuối cùng mệnh yểu mà buông tay.
Thiên Mạn Sa thở dài. Yếu đuối là tuyệt không thể có nếu muốn sinh tồn trong cái xã hội Cường giả vi thượng không lưu tình này. Nàng âm thầm mà nhủ với thâ xác này nhỏ nhẹ, ôn nhu mà không thiếu một tia thương cảm khó nhận ra...
-Yên tâm, ta sẽ thay ngươi sống thật tốt, ngươi yên tâm mà siêu thoát đi.
Nàng cảm nhận được một chút oán hận còn vương lại trong hơi thở của thân xác này. Có lẽ tiểu nữ oa này cũng thật không cam lòng đi.
Vừa dứt hơi thở, một thanh âm nhu hòa, trong trẻo dễ nghe thập phần như chim hót đầu xuân vang lên.
-Vậy muội muội đa tạ tỷ tỷ... Đại tỷ, nhớ phải bình an nhé, nương và cha nhớ tỷ lắm...
Mảnh linh hồn tan vỡ hóa thành một mảnh dày đặc hồ điệp lấp lánh tỏa ra tứ phương trời. đợi một lát Thiên Mạn Sa mới cảm nhận được có gì đó không ổn trong lời nói của Tiểu Sa nhi nhưng kỳ lạ, toàn bộ lời nói mà tiểu Sa nhi nói với nàng đã hoàn toàn lu mờ làm nàng không nhớ được bất kỳ một điều gì. Cật lực suy ngĩ cuối cùng nàng quyết định tạm gác lại chuyện này, nếu đã không nhớ được thì cứ để từ từ rồi tính. Quan trọng hơn hết, từ ngày hôm nay nàng sẽ sống với thân phận tam tiểu thư thừa tướng phủ, con gái Thủy tiên trưởng công chúa, Thiên Mạn sa - Bích Vân công chúa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com