Co Ngoc Lam Nu Phu
_ Chồng là gì hở chú?_Cô ngây thơ hỏi tiếp mà ko nhìn khuôn mặt của ai kia đã đen như đít nồi rồi._Chồng là người sống cùng một nhà._Anh nghiến răng nghiến lợi giải thích một cách đơn giản nhất để mỗ nữ kia hiểu. Thật là một cô ngốc..._A.... giống như mẹ với chị của bảo bối ở chung hả? Vậy chú là mẹ hay là chị vậy chú?_Cô tròn xoe đôi mắt hỏi tiếp.Thôi, không thể giải thích tiếp được nữa, hay đúng hơn là không để cô hỏi nữa, hỏi hoài như vậy chắc có ngày anh phải đi khám thần kinh và đo máu thôi. Mới vào phòng hình tượng đẹp, cool bao nhiêu giờ bị phá tan tành...huhu...khóc không ra nước mắt (mỗ nam: tại con t/g, t/g: tôi bị oannnn...)._Thôi, cô nghỉ đi, tôi đi báo cho người nhà cô, còn tôi có việc đi trước._ Anh xoay người bước đi, tuy bình thản nhưng có gì đó đang làm rộn ràng tim anh. Thật ra, anh muốn ở đây...ừm...lâu hơn một chút, nhưng còn có có việc quan trọng ở tập đoàn Dạ Thị- một tập đoàn lớn mạnh nhất cả nước, anh là Boss nên ko thể ko giải quyết. (t/g: haizz, tội cho cô gái....khụ...chàng trai đó).Còn mỗ nữ của chúng ta thì vô tư nằm xuống giường và...ngủ, nhưng cô lại cảm thấy rộn ràng, mong chờ mà cũng có chút đau thương khi nghe hai tiếng 'người nhà' của chú chồng kia . Họ sẽ đến thăm cô sao? Cô đang vui mừng sao? Mà cô cũng hơi thích thích cảm giác này, vì người nhà cô sẽ đến, lo cho cô và cho cô ăn nữa (có thể ko cần nghĩ đến vế sau). 'bảo bối mong chờ quá, nhưng giờ bảo bối phải ngủ thôi...oa'.Cô thật sự đã thay đổi....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com