TruyenHHH.com

Cơ hội

Chương 32: Bí ẩn của con gấu

UynH021

Hiashi đã uống rượu mà không kiểm soát được và đang bước đi một cách vụng về cùng với cháu trai Neji, người đang cố giữ anh để anh không im lặng vì quá say.

Ngay cả cơn mưa nhẹ rơi cũng không làm vơi đi cơn say của anh.

Neji muốn sớm đến xe của Hiruzen và có thể về nhà sau khi cậu để chú mình ở nhà an toàn.

Mọi thứ đều rất cô đơn và họ ở xa nhà.

Vì Hiashi muốn đi uống rượu ở nơi mà vợ anh sẽ không làm phiền anh về vấn đề Hinata nên anh đã đi uống rượu ở một quán rượu gần như ở ngoại ô thành phố.

Neji và Hiruzen vì đã bảo vệ anh ấy và giữ bình tĩnh cho Hanabi và Hana đã ở lại với anh ấy.

Hiashi nói với Neji rằng cậu muốn đi tiểu, Neji tìm khắp nơi nhưng không có nơi nào để đi.

Cho đến khi anh nhận thấy một ngọn núi nhỏ hoang vắng có khá nhiều cây cối.

“Chú ơi, chúng ta hãy đến đó để cháu có thể sử dụng một số cây đó,” Neji chỉ ra.

Hiashi trả lời có bằng cái đầu của mình.

- Chúng tôi tới đây! -Neji hét lên với Hiruzen, người đang đợi họ trong xe để không bị ướt.

Khi đến nơi, Hiashi chọn một cái cây để đi tiểu và bảo Neji tránh ra xa một chút.

Hiashi chuẩn bị đi tiểu trong khi nghĩ về việc mình là một người cha tồi tệ như thế nào theo lời Hinata.

Anh ấy đã khóc một chút khi ở đó và khi sửa chữa xong quần áo, anh ấy bước đi một cách vụng về để ra khỏi cây, nhưng anh ấy không muốn quay lại như cũ để không dẫm phải nước tiểu của chính mình.

Vì vậy, anh ấy đi bộ một chút về bên phải ngọn núi để ra khỏi đó và khi đi được nửa đường, anh ấy vấp phải một vật trông giống như một cục u và ngã xuống.

Hiashi ngồi dậy và chạm vào đầu mình, đau nhức vì cú đánh.

Hiashi đã nhìn thấy gấp đôi vì say rượu, nhưng nhìn vào khối u khiến anh ngã, anh nhận ra nó có hình dạng giống một người.

Cú sốc khiến anh hoàn toàn tỉnh táo và anh quỳ gối bước về phía người đang nằm đó.

Đó là một người đàn ông bị chôn vùi nửa thân dưới.

Một trong những cánh tay bên ngoài của anh ấy được bó bột.

Và khuôn mặt của anh ấy bị đánh đập khá nhiều và mái tóc của anh ấy rất bẩn.

- ¡Neji!

¡Neji!

¡ Neji! -Grito Hiashi

Neji chạy qua những tán cây về phía tiếng hét của chú mình, nghĩ rằng có chuyện gì đó đã xảy ra với mình.

- Có chuyện gì vậy chú? -Neji hét lên khi đến nơi và suýt nữa bị vấp ngã.

Khi đến nơi, anh nhìn thấy một người đàn ông đi cùng với chú của mình, người mà thoạt nhìn anh tưởng là Naruto.

Neji tái mặt và đôi chân run rẩy.

- Anh ấy không phải là chồng của Hinata sao? -Hiashi sợ hãi hỏi Neji.

Neji nghiêng người đến cạnh chú mình để quan sát kỹ hơn.

“Không, người đàn ông này trông già hơn,” Neji nói, đổ mồ hôi vì sợ hãi.

“Chúng ta hãy gọi ẩn danh cho cảnh sát để họ ném người đàn ông đã chết này vào chúng ta”, Hiashi sợ hãi nói.

“Tôi sẽ nói với Hiruzen,” Neji nói và chạy đến xe của Hiruzen.

Khi Neji rời đi và Hiashi ở lại cạnh người đàn ông đang nằm trên mặt đất.

Hiashi cảm thấy hơi thở mệt mỏi và ngạc nhiên quay về phía người đàn ông.

-Anh ấy còn sống không?!-Hiashi hỏi người đàn ông.

Người đàn ông mấp máy môi một chút nhưng không có lời nào phát ra.

Và anh ấy cố gắng di chuyển bàn tay của mình, nhưng anh ấy không thể.

Đó là lúc Hiashi nhận ra chiếc điện thoại di động trên tay người đàn ông.

Hiashi lấy điện thoại từ tay cô ấy và nhìn vào nó.

Bạn có muốn tôi gọi cho gia đình bạn không? -Hiashi hỏi.

Nhưng khi nhìn vào điện thoại, anh nhận ra nó đã tắt.

Người đàn ông không ai khác chính là Minato từ từ kéo tay mình vào tay Hiashi và Hiashi cảm nhận được bàn tay của anh nên siết chặt tay Minato để hỗ trợ tinh thần cho anh.

- Rồi chúng ta sẽ thoát khỏi ông già này! -Hiashi mỉm cười nói, anh buông tay Minato ra và bắt đầu dùng tay mình khai quật đôi chân của mình.

Người đàn ông Neji còn sống!

Bảo Hiruzen đưa xe lại gần! -Hiashi hét lên

Một vài giọt nước mắt chảy ra trên khuôn mặt bị đánh đập của Minato mà do cát và bóng tối mà Hiashi không nhìn thấy.

Chà, anh ấy đã mất hy vọng sống sót cho đến khi Hiashi tình cờ gặp anh ấy.

Đội trưởng Tobirama đến bệnh viện sau 1 tiếng rưỡi.

Khi xuống xe tuần tra, lấy ô che mưa rơi, anh nhìn bệnh viện.

Thuyền trưởng nghĩ rằng bệnh viện khá cô đơn.

Cửa vào của bệnh viện bằng kính cho phép bạn nhìn thấy quầy lễ tân và từ bên ngoài không thể nhìn thấy lính canh, người nhà bệnh nhân cũng như nhân viên y tế.

Điều này có vẻ rất kỳ lạ, mặc dù có lẽ có thể giải thích là do cơn mưa đã buộc họ phải trú ẩn, nhưng ít nhất những người bảo vệ cũng phải có mặt tại quầy lễ tân đó.

Anh ta có linh cảm không tốt về tình hình nên quay sang xe tuần tra và nhấc máy bộ đàm yêu cầu một nhóm nhỏ cảnh sát đến hiện trường mà không giải thích chi tiết tình hình.

Tobirama nhìn vào ghế sau xe của mình, ở đó có một chiếc hộp các tông đựng những phần nghiên cứu về màu đỏ mà anh ấy muốn cho Naruto xem.

Anh quay lại tòa nhà bệnh viện và trầm ngâm ngồi trên xe tuần tra.

Từ ngoài đường anh nhìn về phía các phòng bệnh và thấy đèn ở đó bật tắt liên tục.

Tôi không biết liệu đây có phải là do lỗi điện hay không nhưng tình hình có vẻ quá bất thường.

Tobirama đang cân nhắc xem nên vào một mình hay đợi nhóm cảnh sát mà anh ta yêu cầu tăng viện đến.

Anh lấy điện thoại di động từ trong túi ra và gọi cho Naruto để biết tình hình bên trong như thế nào.

Nhưng Kushina đã trả lời, vì Hinata đã đưa nhầm điện thoại của Naruto chứ không phải của cô.

-Xin lỗi, tôi có điện thoại của con trai tôi. Tại sao bạn lại cần nó? -Kushina trả lời trong nước mắt và ôm hành lý của Minato do nhân viên lễ tân Kiba giao khi cô đến khách sạn để hỏi về chồng mình.

- Có chuyện gì vậy cô? Tại sao bạn lại khóc? Bạn nhận được tin dữ về chồng mình? "Chúng tôi vẫn đang theo dõi anh ấy," Đội trưởng Tobirama lo lắng nói.

"Đội trưởng, bây giờ tôi chắc chắn rằng chồng tôi đã ở trong thành phố và ở khách sạn, xin hãy giúp tôi tìm anh ấy," Kushina vừa nói vừa khóc.

-Con trai bà nói với tôi rằng họ chắc chắn rằng nó đang ở trong nước và chúng tôi đã bắt đầu theo dõi nó qua tín hiệu điện thoại. Tôi tin tưởng chúng tôi, thưa bà, và cố gắng bình tĩnh.

Bạn có thể vui lòng mở hành lý của chồng bạn và cho tôi biết bạn có thấy gì lạ trong đó không? Có lẽ anh ấy đã mang thứ gì đó đến đó có thể giúp chúng ta tìm ra những người đã tấn công anh ấy - Tobirama nói.

Kushina lau nước mắt và cố gắng bình tĩnh lại để có thể giúp đỡ tìm kiếm chồng mình.

Anh ta dựa người xuống đất trong khi cầm điện thoại di động của Naruto trên tay và tay kia mở vali.

Kushina ban đầu chỉ nhìn thấy quần áo, nhưng sau khi cảm thấy có vật gì đó cứng dưới đáy vali, cô lấy hết quần áo ra và cuối cùng tìm thấy một cuốn album gia đình không phải của họ.

Album đó của ai thế? -Kushina thắc mắc.

Anh lấy cuốn album và mở nó ra. Đó là những bức ảnh chụp gia đình Konan. Lúc đầu, chúng chỉ là những bức ảnh chụp cha mẹ trẻ của cô và cuộc hôn nhân của họ.

Sau đó, anh nhìn thấy bức ảnh Konan mới sinh trong vòng tay mẹ trên giường bệnh và bố cô vẫn mỉm cười bên cạnh ôm con gái và vợ.

Kushina rất ấn tượng với vẻ ngoài trẻ trung của họ vì tuổi cao ngày nay và tuổi trẻ của Konan, cô nghĩ họ già hơn rất nhiều, có lẽ khoảng 40 tuổi, nhưng trong ảnh cặp đôi này trông chỉ ở độ tuổi 20.

Vào lúc đó anh ấy nhận thấy ngày tháng của bức ảnh ở cuối bức ảnh.

Kushina há hốc mồm và theo bản năng cô lấy bức ảnh trong cuốn album ra đưa lên mắt để xác nhận rằng cô đã nhìn đúng ngày tháng.

Khẳng định những gì anh nhìn thấy là chính xác, ngày chụp bức ảnh bé gái sơ sinh đã cách đây nhiều năm.

Cô gái hôm nay chắc hẳn đã xấp xỉ 40 tuổi chứ không phải 20 tuổi như Konan mà họ biết với tư cách là đứa con duy nhất của cuộc hôn nhân đó.

Kushina tính toán nếu cô gái trong ảnh bây giờ đã 40 tuổi và bố mẹ cô ấy 60 tuổi đều đồng ý rằng khi họ có cô ấy thì họ mới 20 tuổi.

Nhưng tại sao người phụ nữ mà họ biết là Konan lại trông trẻ hơn? Kushina thắc mắc, rất bối rối.

- Có lẽ trước đây họ đã có một cô con gái? "Nhưng họ chưa bao giờ nhắc đến cô ấy," Kushina tự nhủ.

Kushina bối rối lật bức ảnh lại để xem liệu nó có ghi tên đứa bé trong bức ảnh đằng sau hay không.

“Ngày đầu tiên đến vùng đất của con gái yêu Konan của tôi” - Kushina đọc và chết lặng.

-Điều này có nghĩa là gì?!-Kushina nghĩ khi tay cô run rẩy.

Kushina nhớ rất rõ bữa tiệc sinh nhật của Konan mà cô suýt ép Naruto tham dự trước khi nhận lời làm bạn gái.

- Konan bao nhiêu tuổi? -Naruto đã hỏi cô ấy vào dịp đó và cô ấy mỉm cười và trả lời là 20.

“Tôi không hiểu gì cả,” Kushina nói, vừa đau khổ vừa sợ hãi.

- Có chuyện gì vậy cô? -Thuyền trưởng Tobirama nói với anh ấy

“Có điều gì đó rất kỳ lạ ở đây,” Kushina nói, đặt bức ảnh sang một bên và tiếp tục xem những bức ảnh gia đình.

Cô gái Konan đã lớn lên trong họ cho đến khi trở thành một người phụ nữ và cuối cùng thì ngoại hình của cô ấy rất giống với Konan mà họ biết, nhưng đồng thời cũng hơi khác một chút.

Cô gái này đeo một chiếc khuyên dưới môi dưới, trên đầu có một bông hoa trắng kỳ lạ, trên tay và lưng có hình xăm, những thứ mà Konan mà tôi biết chưa bao giờ xăm.

Đôi mắt của cô ấy cũng có màu sắc đậm hơn và mí mắt của cô ấy được trang điểm bằng bóng xanh hoặc tím lớn hơn nhiều so với bóng mà Konan mà họ biết sử dụng.

Đôi mắt anh ấy trông buồn và quần áo của anh ấy có nhiều màu đen và đỏ.

Trong một trong những bức ảnh cuối cùng và cũng là bức ảnh khiến anh ngạc nhiên nhất, đó là Konan, khoảng 20 tuổi, mặc đồ cô dâu và bố mẹ cô đứng đằng sau, họ trông rất trẻ, thậm chí có lẽ khoảng 40 tuổi, cả hai đều họ.

Nhưng điều khiến Kushina ấn tượng nhất chính là người đàn ông đã ôm cô và hiện là chồng cô.

Người đàn ông đó mặc đồng phục cảnh sát Nhật Bản và đeo găng tay màu đỏ.

Đó là người đàn ông cô biết rất rõ, Sĩ quan Kakashi.

Kushina cảm thấy nhiệt độ giảm xuống và bụng cô như rung lên.

Vừa bối rối vừa sợ hãi, cô tiếp tục nhìn vào bức ảnh gần như theo bản năng.

Vào lúc đó, ánh mắt anh hướng về những người đứng cạnh bố mẹ Konan.

Đầu tiên là một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc đen dài mặc một chiếc váy ngắn màu đỏ không tay đang bế một đứa bé trên tay, đứa bé cũng có mái tóc giống như người phụ nữ đang bế nó.

Kushina cho rằng đó là một cô gái vì cô ấy cũng mặc một chiếc váy màu đỏ.

Cả người phụ nữ và đứa bé đều đeo găng tay màu đỏ trên tay.

Bên cạnh người phụ nữ đó là hai người đàn ông, một trong số họ có vẻ rất quen thuộc với cô nhưng cô không biết từ đâu đến.

Người đàn ông đó mặc một bộ lễ phục màu đen và cũng đeo găng tay màu đỏ.

Người đàn ông cuối cùng bên cạnh anh ta ăn mặc như cảnh sát, nhưng anh ta không biết anh ta, tuy nhiên, bộ đồng phục anh ta đang mặc chắc chắn là của Nhật Bản giống như Kakashi.

Kushina sau đó kết luận rằng những người đeo găng tay, tức là người phụ nữ, em bé và người đàn ông có vẻ quen thuộc với cô, đều là một gia đình và có lẽ là họ hàng của chú rể vì họ đeo găng tay giống anh ấy.

Và người đàn ông kia là cảnh sát chỉ là đồng nghiệp.

Kushina, với đôi tay run rẩy và khóc vì sợ hãi, lấy bức ảnh từ cuốn album ra và nhìn lại ngày tháng.

Bức ảnh chụp cách đây 20 năm.

Kushina khóc lóc thảm thiết vì sợ hãi và quay lại nhìn cuốn album, vẫn còn một số bức ảnh để xem.

Tôi hít một hơi thật sâu và lấy hết can đảm lật trang album để xem chúng.

Trong bức ảnh tiếp theo, Konan trong trang phục cô dâu và bế bé gái của cặp đôi đó trên tay.

Cô bé đó chắc cũng đã 20 tuổi giống như Konan mà họ biết.

Sau bức ảnh đó là hình Konan khi trưởng thành cùng với Kakashi và đứa bé trong bức ảnh trước ở sân bay Nhật Bản.

Trong những bức ảnh tiếp theo, Kakashi luôn được nhìn thấy cùng với Konan lớn tuổi hơn và cô gái có mái tóc ngắn màu đen lớn lên bên cạnh họ.

Cô gái dường như vẫn để mái tóc ngắn và sẫm màu cho đến khi còn là một thiếu niên.

Bởi vì một khi đã đến tuổi trưởng thành, anh ấy đã có nó khá lâu.

Trong bức ảnh cuối cùng mà ba người họ chụp cùng nhau, Konan và Kakashi trông già hơn và cả hai đều ăn mặc như cảnh sát trong khi cô gái đã biến thành một phụ nữ 20 tuổi.

Cô đã để tóc dài đến thắt lưng, nhuộm vàng và đeo kính áp tròng khiến mắt trông có màu xanh lục.

Cô diện chiếc áo blouse ngắn màu tím khoe rốn và cười rất điệu đà trước ống kính.

Bức ảnh được chụp bên ngoài trường đại học nơi Naruto đang theo học và vào cùng năm con trai anh nhập học trường đại học đó.

Người phụ nữ trẻ bây giờ có mái tóc vàng đã trở nên rất quen thuộc với Kushina.

Trong bức ảnh cuối cùng, bức ảnh kỳ lạ nhất, cô gái tóc vàng và Konan trưởng thành đã biến mất.

Chỉ có cha mẹ già của Konan với một cô gái trẻ là Konan mà họ biết ở sân bay Canada.

Bức ảnh đó rất gần đây theo ngày ghi ở cuối bức ảnh.

Kushina đóng sầm cuốn album lại và đặt tay lên đầu.

- Konan mà tôi biết là giả! Chẳng lẽ...rằng...Những người già vì đã lớn tuổi nhiều năm không gặp con gái mình nên đã không nhận ra Konan giả...Họ không nhận ra rằng cô ấy trông vẫn còn trẻ sao? Nhưng nếu vậy thì Konan trưởng thành ở đâu? -Kushina run rẩy nói từ đầu đến chân.

"Đội trưởng, ở đây có gì đó rất kỳ lạ," Kushina sợ hãi và thở dốc.

- Cái gì cơ? -Đội trưởng Tobirama nói

"Tôi không biết có liên quan gì không, nhưng họ đã mạo danh một người và chồng tôi đã phát hiện ra họ. Đó là điều tôi nghĩ anh ấy biết tôi sẽ đến đó", Kushina nói, thở mạnh và cúp máy. đi bệnh viện nữa.

Trong khi đó bên trong bệnh viện

Naruto và Hinata đang đợi tin tức từ Kushina thì thấy đèn bật tắt.

-Sẽ có chuyện bình thường phải không? -Hinata lo lắng nói.

“Có lẽ là do trời mưa,” Naruto nói.

“Nó làm tôi hơi sợ,” Hinata lo lắng nói, nhìn lên ánh đèn sân khấu trên trần nhà.

Naruto ôm cô nên cô ngồi cạnh anh trên giường.

Hinata mỉm cười.

- Đáng sợ hả? -Naruto nói và hôn lên má anh.

Hinata mỉm cười đỏ mặt trong vòng tay Naruto, nhịn không được ôm cổ cậu mà hôn.

Naruto ôm eo cô và hôn lại cô.

Đúng lúc đó có tiếng gõ cửa.

Naruto và Hinata mỉm cười ngượng ngùng nhìn nhau đỏ mặt vì không cư xử đúng mực.

“Chắc là y tá,” Hinata nói và đứng dậy mở cửa.

"Đợi một chút," Hinata nói khi bước ra cửa.

Khi mở cửa, cô gặp một người quen, người đã gây ấn tượng với cô.

Một người phụ nữ có mái tóc đen dài mặc một chiếc váy ngắn màu đỏ, môi và móng tay nhuộm màu đỏ, trên tay cô ấy cầm một túi quà.

- Kurenai? -Hinata ngạc nhiên nói.

Kurenai mỉm cười với anh.

- Cậu làm gì ở đây Kurenai? Bạn đã trốn thoát khỏi nhà tù? Làm sao cậu biết tôi ở đây? -Hinata mỉm cười ngạc nhiên nói.

Kurenai mỉm cười với anh và vuốt ve đầu anh một cách trìu mến.

"Tôi chỉ không biết liệu tôi có nói với bạn rằng tôi có một cô con gái và cô ấy biết vị luật sư giàu có hay không và tôi tự nhủ, tại sao bạn không đến thăm anh ấy và chào bạn mình?" Kurenai mỉm cười nói. anh ta.

Hinata mỉm cười với anh và nhìn về phía Naruto.

"Naruto, chúng ta có khách," Hinata mỉm cười nói.

Naruto mỉm cười từ trên giường với Kurenai.

-Tôi đoán là tôi có thể vượt qua phải không em yêu? -Kurenai mỉm cười nói với Hinata

"Chắc chắn rồi," Hinata mỉm cười nói.

Hinata bước về phía trước và Kurenai khóa cửa lại sau lưng cô.

Hinata có một cảm giác kỳ lạ khi ngửi thấy mùi nước hoa của Kurenai, mùi nước hoa mà cô cảm thấy khi phát hiện ra "Ino" đã chết.

rồi quay sang hỏi tên nước hoa đó là gì.

Khi anh quay lại, Kurenai mỉm cười với anh và Kurenai đưa cho anh một túi quà và lấy ra một đồ vật từ đó.

“Một món quà,” Kurenai nói và đưa ra một con gấu bông màu nâu.

Hinata cảm thấy ớn lạnh khi nhìn thấy con gấu đó giống hệt con gấu mà cô đã thấy rất nhiều lần ở kích thước thu nhỏ.

Naruto nhận thấy Hinata bắt đầu run rẩy.

Kurenai mỉm cười.

- Kỷ niệm gì nhỉ? -Kurenai mỉm cười nói.








___________

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com