Co Can Nha Phia Dong
Vốn dĩ bản thân tôi thực sự rất buồn vì địa điểm ăn uống không được như mong muốn . Nhưng nỗi thất vọng đó chỉ kéo dài tầm 15 đến 20 phút . Các bạn nói xem là vì sao chứ ? Vì thức ăn ở đây quá là ngon . Mọi thứ được tràn ngập tròn sự cay nóng. Một đứa thích ăn cay như tôi lại bỏ lỡ mất một quán ăn tuyệt vời như thế này thì quả là một thiếu sót to lớn trong cuộc đời. Suốt cả buổi ăn, tôi thấy A Lâm dường như chẳng thèm đụng đến bất cứ một món cay nào . Thức ăn anh gọi lên cho bản thân mình là ... một tô cháo hành trắng . Liếc mắt, tại sao lại dẫn tôi đến một quán lẩu cay trong khi bản thân lại chẳng thể ăn cay ? Anh có bệnh à ? Nhưng bản thân tôi lại thấy anh khá đáng thương, bèn gọi cho anh một phần sườn hấp. Anh có vẻ nhạc nhiên :" Sao em biết anh thích ăn sườn vậy ?" - Tôi vội trả lời " Thì anh hay sang nhà em ăn ké hoài đó thôi ! " Cả hai đồng loạt giật mình vì đều xưng hô "anh", "em với nhau. A Lâm có hơi hoảng một chút, sau đó liền bình tĩnh lại thập phần và chữa -" Mình xưng hô anh em đi, dù sao cũng chính thức quen nhau rồi " Thôi đành vậy, đâm lao thì theo lao thôi, nếu không mà bị lật tẩy là toi, cười già một tiếng :" Dạ" Ba ngày liên tiếp cứ thế trôi qua, sáng A Lâm qua đón tôi đi hoc với cương vị là bạn trai của Thiên Tân, chiều chiều lại dẫn tôi đi ăn và đưa đón tôi đi học thêm. Có một anh bạn trai vừa học giỏi lại tinh tế, cho dù gương mặt có đôi phần mờ nhạt. Cứ ngỡ Thiên Tân sẽ rất buồn khi không học cùng với bạn thân của mình, người mình thích lại hẹn hò với em gái mình. Nhưng không, anh ấy rất vui vẻ là đằng khác, kết thân với Catherin, Vân Lam, Đinh Linh,... Và có vẻ hắn rất vui khi được học tại một ngôi trường nữ sinh nhiều như vậy. Một ngày kia, A Lâm đến nhà tôi chơi như những lần khác. Thế là tôi với Thiên Tân đành trở lại giới tính thật của mình. A Lâm vào phòng của Thiên Tân cùng hắn đóng kín cửa lại, chẳng hiểu sao lòng tôi lại dâng lên một cảm giác ngộp thở. Cứ nghĩ đến người A Lâm thích thật sự là anh trai tôi, thật sự rất bực. Sợ họ làm những chuyện mờ ám bên kia cánh cửa, tôi liền xông vào và đã chuẩn bị một kịch bản sẵn cho bản thân phòng khi Thiên Tân hỏi tôi tại sao lại vào phòng anh ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com