Co Be Nong Tinh Em Nhat Dinh Se La Cua Toi
- Thư kí Du ngày mai chúng ta sẽ về VN một chuyến . Chị chuẩn bị đi - nó
- Vâng thưa chủ tịch - Thư kí Du đang định đi ra thì nó nói tiếp
- Còn nữa chị hãy nhập học cho tôi vào trường Diamond và chị sẽ là giáo viên chủ nhiệm lớp 11a . Còn bây giờ chị hãy chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai ( au : đây là câu nói dài nhất trong ngày của chị á . Nó : liên quan đến em sao em gái . Lo làm việc của em đi )
Tối hôm đó nó lôi Iphone 6s mới mua ra gọi cho cô chị thân yêu của mình
[ 2 à , mai em sẽ về VN chuẩn bị phòng cho em nha ] - nó
[ em nói thật sao ? ]- Bảo Uyên hét và ngạc nhiên nói . Đơn giản là vì cô năn nỉ nó về bao nhiêu lầm , nói đến khản giọng hay năn nỉ nó gảy lưỡi thì nó cũng không về , mà đoàng 1 cái nó nói sẽ về VN
[ 2 không muốn em về thì thôi , vậy thì em sẽ không về .....] nó chưa kịp dứt lời thì Bảo Uyên nói
[ Làm gì có chuyện đó . Mai mấy giờ em về tới để chị ra đón ] Bảo Uyên
[ Không cần chị ra đón đâu . Mai em sẽ tới thẳng trường Diamond luôn . Thôi bây giờ cũng muộn rồi chị ngủ đi . Yêu chị nhứt ] nó nói rồi thơm chụt vào cái điện thoại rồi lên gường đánh một giấc tới sáng .
Ngày hôm sau .......
- Tiểu thư , cô mau dậy đi . Hôm nay cô phải ra sân bay sớm đây - 1 cô người hầu khó nhọc lay nó dậy
- Chị đi ra đi , tôi muốn ngủ - nó nói bằng 1 giọng ngáy ngủ
-Chủ tịch đến giờ ra sân bay rồi . Chủ tịch mau dậy đi- thư kí Du đẩy nhẹ cửa nói
- Được rồi được rồi ta dậy rồi nè . Phiền phức . - nó ngồi dậy bước vào phòng bên cạnh làm VSCN rồi nhanh chóng cùng chị thư kí tới sân bay
Sau 4 tiếng ngồi máy bay cuối cùng nó cũng đã tới nơi . Cùng thư kí Du leo lên con Audi mà nó đã nhờ bác quản gia chuẩn bị trước rồi phóng tới trường Diamond với tốc độ ánh sáng làm mọi người đi đường phải né sang một bên nếu không thì sẽ phải đi chào ông bà sớm .
Phòng hiểu trưởng trường Diamond....
- Ông già tôi học lớp 11a . Thư kí Du sẽ chủ nhiệm lớp đó . Tôi tới đây học với tư cách là tiểu thư tập đoàn N.T . Ông phải giữ bí mật với mọi người về thân thế của tôi nếu không thì ông biết hậu quả rồi đó . - nó nói bằng 1 giọng âm độ + đe dọa
- Vâng thư chủ tịch . - hiểu trưởng vừa dứt lời thì ní bước ra ngoài
- Con ranh nhãi nhép dám kêu tao là ông già . Cứ đợi đấy rồi ta sẽ cho mày biết tay . Hahahaha ..... khụ.... khụ - ông hiểu trưởng cười man rợn rồi ho
Lớp 10a....
- Đây là giáo viên mới của lớp ta . Cô Du Cẩm Chướng . - giáo viên cũ
- Xin chào các em . Tôi là Du Cẩm Chướng , và tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm mới của các em .- Thư kí Du nói rồi quay ra ngoài cửa - còn nữ lớp ta sẽ có 1 học sinh mới . Em vào đi
Nó bước vô trước con mắt ngỡ ngàng của mọi người . Đứng trước họ là một cô gái có khuôn mặt y đúc với Bảo Uyên .
-Làm gì mà nhìn tui ghê vậy . Tui là học sinh mới . Tên là Nguyễn Trần Bảo Linh. Em song sinh của Bảo Uyên .- nó vừa nói xong thì có hai người bay lên ôm trầm lấy nó .
HẾT CHAP 1
Đổi lời của au : chào các bạn !!! Đây là lần đầu mình viết truyện nên có sai xót gì thì góp ý nha .
P/s : mình ko có nhu cầu xây nhà . Đừng có ném gạch hay đá
- Vâng thưa chủ tịch - Thư kí Du đang định đi ra thì nó nói tiếp
- Còn nữa chị hãy nhập học cho tôi vào trường Diamond và chị sẽ là giáo viên chủ nhiệm lớp 11a . Còn bây giờ chị hãy chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai ( au : đây là câu nói dài nhất trong ngày của chị á . Nó : liên quan đến em sao em gái . Lo làm việc của em đi )
Tối hôm đó nó lôi Iphone 6s mới mua ra gọi cho cô chị thân yêu của mình
[ 2 à , mai em sẽ về VN chuẩn bị phòng cho em nha ] - nó
[ em nói thật sao ? ]- Bảo Uyên hét và ngạc nhiên nói . Đơn giản là vì cô năn nỉ nó về bao nhiêu lầm , nói đến khản giọng hay năn nỉ nó gảy lưỡi thì nó cũng không về , mà đoàng 1 cái nó nói sẽ về VN
[ 2 không muốn em về thì thôi , vậy thì em sẽ không về .....] nó chưa kịp dứt lời thì Bảo Uyên nói
[ Làm gì có chuyện đó . Mai mấy giờ em về tới để chị ra đón ] Bảo Uyên
[ Không cần chị ra đón đâu . Mai em sẽ tới thẳng trường Diamond luôn . Thôi bây giờ cũng muộn rồi chị ngủ đi . Yêu chị nhứt ] nó nói rồi thơm chụt vào cái điện thoại rồi lên gường đánh một giấc tới sáng .
Ngày hôm sau .......
- Tiểu thư , cô mau dậy đi . Hôm nay cô phải ra sân bay sớm đây - 1 cô người hầu khó nhọc lay nó dậy
- Chị đi ra đi , tôi muốn ngủ - nó nói bằng 1 giọng ngáy ngủ
-Chủ tịch đến giờ ra sân bay rồi . Chủ tịch mau dậy đi- thư kí Du đẩy nhẹ cửa nói
- Được rồi được rồi ta dậy rồi nè . Phiền phức . - nó ngồi dậy bước vào phòng bên cạnh làm VSCN rồi nhanh chóng cùng chị thư kí tới sân bay
Sau 4 tiếng ngồi máy bay cuối cùng nó cũng đã tới nơi . Cùng thư kí Du leo lên con Audi mà nó đã nhờ bác quản gia chuẩn bị trước rồi phóng tới trường Diamond với tốc độ ánh sáng làm mọi người đi đường phải né sang một bên nếu không thì sẽ phải đi chào ông bà sớm .
Phòng hiểu trưởng trường Diamond....
- Ông già tôi học lớp 11a . Thư kí Du sẽ chủ nhiệm lớp đó . Tôi tới đây học với tư cách là tiểu thư tập đoàn N.T . Ông phải giữ bí mật với mọi người về thân thế của tôi nếu không thì ông biết hậu quả rồi đó . - nó nói bằng 1 giọng âm độ + đe dọa
- Vâng thư chủ tịch . - hiểu trưởng vừa dứt lời thì ní bước ra ngoài
- Con ranh nhãi nhép dám kêu tao là ông già . Cứ đợi đấy rồi ta sẽ cho mày biết tay . Hahahaha ..... khụ.... khụ - ông hiểu trưởng cười man rợn rồi ho
Lớp 10a....
- Đây là giáo viên mới của lớp ta . Cô Du Cẩm Chướng . - giáo viên cũ
- Xin chào các em . Tôi là Du Cẩm Chướng , và tôi sẽ là giáo viên chủ nhiệm mới của các em .- Thư kí Du nói rồi quay ra ngoài cửa - còn nữ lớp ta sẽ có 1 học sinh mới . Em vào đi
Nó bước vô trước con mắt ngỡ ngàng của mọi người . Đứng trước họ là một cô gái có khuôn mặt y đúc với Bảo Uyên .
-Làm gì mà nhìn tui ghê vậy . Tui là học sinh mới . Tên là Nguyễn Trần Bảo Linh. Em song sinh của Bảo Uyên .- nó vừa nói xong thì có hai người bay lên ôm trầm lấy nó .
HẾT CHAP 1
Đổi lời của au : chào các bạn !!! Đây là lần đầu mình viết truyện nên có sai xót gì thì góp ý nha .
P/s : mình ko có nhu cầu xây nhà . Đừng có ném gạch hay đá
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com