Closed Review Shop Liquor Team
Thông tin chung:
Tác giả: réc - OldRabbit
Tác phẩm: Ngài
Thể loại: Oneshot, huyền bí.
Tình trạng: Đã hoàn thành.Nội dung chính:
Draco nhân vật chính duy nhất nhưng là nhân vật bí ẩn hơn cả người con gái anh yêu - Klee, tại sao hai con người ấy lại đến bên nhau và tại sao anh ta lại không thể nhận thức được gì về bản thân cũng như cô gái đó, như cái nhìn và cảm nhận của anh về đời, về con người xung quanh. Anh ta thấy bản thân mình như một nhà du hành lạc lối, như một lữ khách vô trong trái đất vô vàn.Cảm nhận của tớ:
Lời văn trong trẻo, tươi mới của một buổi sớm khiến người ta nhàn nhã, thư thả lại không mấy đặc sắc đối với Draco, anh là người tận hưởng ngày đêm liên miên cho đến chán ngẩn và vô vị. Anh ta khao khát một giấc ngủ ngon nhưng khi được như ý nguyện thì không phục với cái giá phải trả, anh ta phải từ bỏ đi thú vui nhìn ngắm của mình lại phải sống cùng với những tạp âm hỗn loạn, náo nhiệt mà hiếm khi anh ta mê mẩn. Nhưng cũng từ lúc anh ta mất đi ánh sáng thì các giác quan của anh ta thật mạnh mẽ, nghe được tiếng ti vi phát ra từ nhà hàng, anh ta cảm nhận bản thân bay lơ lửng trong vũ trụ, những cơn gió hóa sóc con chạm kẽ qua các kẽ tay chân thực tới mức dường như có thể cầm nắm. Nhưng Draco cũng chả thể khá hơn, khi các khối cơ của anh ta dần dần bị gặm nhấm, mỗi bước đi lúc này tựa như một món hàng xa xỉ, anh ta cũng chẳng quan tâm hay do lời văn quá nhẹ nhàng khiến tớ thấy cái cảm giác hoại tử này chỉ như vết kiến lửa cắn. Chả dám chắc, nhưng người con gái anh yêu thật sự nguy hiểm, lúc đầu "ru ngủ " Draco, bảo anh hãy quên cô để anh ta cảm nhận một sự mất mát lớn hơn, cắt giảm đi nhận thức của anh ta, rồi tiếp đến lại yêu cầu anh ta không được quên để rối trí, thống khổ vì thực tế anh ta đã quên cảm giác tồn tại, rồi đến lúc anh ta thật sự tuyệt vọng, thành nhà du hành thấm đẫm sa mạc thành đại dương bằng nước mắt của mình thì lại xuất hiện như một điều hiển nhiên, hình dáng của một thiên thần, cứu rỗi tâm hồn mục nát của anh. Nhưng hành động đó vào đầu tớ lại là một loại kết liễu ý thức đặc biệt của Klee, khiến người ta hi vọng trong chốc lát rồi lại làm người ta quay mòng mòng với tuần hoàn chết tiệt của cô ta. Đến cuối Draco đã biết sự hiện diện của bản thân là cái gì, mục đích như nào nhưng tớ lại hoàn toàn không đoán được ra đó là gì, chỉ là một sự thương hại khi bị trêu đùa như vậy. Tác phẩm cậu dịu dàng nhẹ nhàng đến nỗi như tất cả suy nghĩ thờ ơ, không cảm xúc ấy không phải của anh ta mà là một loại điều khiển cơ thể dã man, trong truyện góc nhìn của nhân vật tôi chỉ là một con rối đang bị quay mòng mòng như thú vui của một người. Nhân vật người từng yêu thương của Draco thật bí ẩn, ban đầu khiến người ta thương xót cho cặp đôi không rõ lí do này. Càng đọc thì thuyết âm mưu của tớ càng lớn, tớ vốn đang không hiểu hết hàm ý tác giả cậu muốn nói gì nhưng theo cách nhìn phiến diện của tớ thì chẳng phải kết thúc như một lời khẳng định rằng là đúng hoặc tất cả đều do tớ tự biên tự diễn. Cho dù có vậy đi chăng nữa tớ vẫn ưng vô cùng cái cách cậu miêu tả. Đọc tác phẩm tớ chẳng cảm nhận một ý niệm xấu xí nào bủa quanh chỉ phong cảnh đẹp và một tâm hồn lửng lơ, mơ hồ. Cảm giác này lâng lâng như đang bay bổng giữa hồ sao rộng mở vậy, không tạo một chút áp lực nào. Nếu như tớ đã làm quá tâm ý yên bình mà cậu gởi gắm trong bài thì réc lượng thứ cho tớ nhé. Tớ chỉ nói những gì tớ nghĩ và tớ nghĩ rằng tình trạng của quý ngài rất hỗn tạp và quý cô Klee thì không tầm thường. Hãy nói cho tớ nghe ý nghĩa của cậu đi réc, vì thật lòng dường như câu truyện thật khó đoán và dò hỏi. Hãy cho tớ biết quý ngài Draco và quý cô Klee có ý nghĩa gì. Liệu giả thiết tớ đặt ra trên câu truyện này có đúng? Tuy thế cho dù cốt truyện thật sự có thế nào, nó không quá đen tối như cách tớ suy nghĩ hay có thể sâu sắc và nhân văn hơn tớ rất trân trọng ý nghĩa của tác phẩm này.Chúc mừng hoàn thành tác phẩm thưa tác giả réc, cảm ơn cậu vì đã ủng hộ team và chúc cậu một ngày tốt lành!
Tác giả: réc - OldRabbit
Tác phẩm: Ngài
Thể loại: Oneshot, huyền bí.
Tình trạng: Đã hoàn thành.Nội dung chính:
Draco nhân vật chính duy nhất nhưng là nhân vật bí ẩn hơn cả người con gái anh yêu - Klee, tại sao hai con người ấy lại đến bên nhau và tại sao anh ta lại không thể nhận thức được gì về bản thân cũng như cô gái đó, như cái nhìn và cảm nhận của anh về đời, về con người xung quanh. Anh ta thấy bản thân mình như một nhà du hành lạc lối, như một lữ khách vô trong trái đất vô vàn.Cảm nhận của tớ:
Lời văn trong trẻo, tươi mới của một buổi sớm khiến người ta nhàn nhã, thư thả lại không mấy đặc sắc đối với Draco, anh là người tận hưởng ngày đêm liên miên cho đến chán ngẩn và vô vị. Anh ta khao khát một giấc ngủ ngon nhưng khi được như ý nguyện thì không phục với cái giá phải trả, anh ta phải từ bỏ đi thú vui nhìn ngắm của mình lại phải sống cùng với những tạp âm hỗn loạn, náo nhiệt mà hiếm khi anh ta mê mẩn. Nhưng cũng từ lúc anh ta mất đi ánh sáng thì các giác quan của anh ta thật mạnh mẽ, nghe được tiếng ti vi phát ra từ nhà hàng, anh ta cảm nhận bản thân bay lơ lửng trong vũ trụ, những cơn gió hóa sóc con chạm kẽ qua các kẽ tay chân thực tới mức dường như có thể cầm nắm. Nhưng Draco cũng chả thể khá hơn, khi các khối cơ của anh ta dần dần bị gặm nhấm, mỗi bước đi lúc này tựa như một món hàng xa xỉ, anh ta cũng chẳng quan tâm hay do lời văn quá nhẹ nhàng khiến tớ thấy cái cảm giác hoại tử này chỉ như vết kiến lửa cắn. Chả dám chắc, nhưng người con gái anh yêu thật sự nguy hiểm, lúc đầu "ru ngủ " Draco, bảo anh hãy quên cô để anh ta cảm nhận một sự mất mát lớn hơn, cắt giảm đi nhận thức của anh ta, rồi tiếp đến lại yêu cầu anh ta không được quên để rối trí, thống khổ vì thực tế anh ta đã quên cảm giác tồn tại, rồi đến lúc anh ta thật sự tuyệt vọng, thành nhà du hành thấm đẫm sa mạc thành đại dương bằng nước mắt của mình thì lại xuất hiện như một điều hiển nhiên, hình dáng của một thiên thần, cứu rỗi tâm hồn mục nát của anh. Nhưng hành động đó vào đầu tớ lại là một loại kết liễu ý thức đặc biệt của Klee, khiến người ta hi vọng trong chốc lát rồi lại làm người ta quay mòng mòng với tuần hoàn chết tiệt của cô ta. Đến cuối Draco đã biết sự hiện diện của bản thân là cái gì, mục đích như nào nhưng tớ lại hoàn toàn không đoán được ra đó là gì, chỉ là một sự thương hại khi bị trêu đùa như vậy. Tác phẩm cậu dịu dàng nhẹ nhàng đến nỗi như tất cả suy nghĩ thờ ơ, không cảm xúc ấy không phải của anh ta mà là một loại điều khiển cơ thể dã man, trong truyện góc nhìn của nhân vật tôi chỉ là một con rối đang bị quay mòng mòng như thú vui của một người. Nhân vật người từng yêu thương của Draco thật bí ẩn, ban đầu khiến người ta thương xót cho cặp đôi không rõ lí do này. Càng đọc thì thuyết âm mưu của tớ càng lớn, tớ vốn đang không hiểu hết hàm ý tác giả cậu muốn nói gì nhưng theo cách nhìn phiến diện của tớ thì chẳng phải kết thúc như một lời khẳng định rằng là đúng hoặc tất cả đều do tớ tự biên tự diễn. Cho dù có vậy đi chăng nữa tớ vẫn ưng vô cùng cái cách cậu miêu tả. Đọc tác phẩm tớ chẳng cảm nhận một ý niệm xấu xí nào bủa quanh chỉ phong cảnh đẹp và một tâm hồn lửng lơ, mơ hồ. Cảm giác này lâng lâng như đang bay bổng giữa hồ sao rộng mở vậy, không tạo một chút áp lực nào. Nếu như tớ đã làm quá tâm ý yên bình mà cậu gởi gắm trong bài thì réc lượng thứ cho tớ nhé. Tớ chỉ nói những gì tớ nghĩ và tớ nghĩ rằng tình trạng của quý ngài rất hỗn tạp và quý cô Klee thì không tầm thường. Hãy nói cho tớ nghe ý nghĩa của cậu đi réc, vì thật lòng dường như câu truyện thật khó đoán và dò hỏi. Hãy cho tớ biết quý ngài Draco và quý cô Klee có ý nghĩa gì. Liệu giả thiết tớ đặt ra trên câu truyện này có đúng? Tuy thế cho dù cốt truyện thật sự có thế nào, nó không quá đen tối như cách tớ suy nghĩ hay có thể sâu sắc và nhân văn hơn tớ rất trân trọng ý nghĩa của tác phẩm này.Chúc mừng hoàn thành tác phẩm thưa tác giả réc, cảm ơn cậu vì đã ủng hộ team và chúc cậu một ngày tốt lành!
#Hobia
#Liquorteam
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com