(Chuyển ver/Thiên Bình) BÍ MẬT PHÙ THỦY
CHAP 72: XÀ PHU BIẾN MẤT
Tiếng nổ chưa kịp dứt hết, khói bụi mù mịt vẫn còn bao vây khắp xung quanh, cả hai người, Thiên Bình và Xà Phu đã không chờ thêm giây phút nào nữa mà lao vút về phía đối phương với tốc độ cực nhanh.Không ai nói với ai một lời nào nhưng đều đồng loạt chuyển hóa quyền trượng trên tay mình thành thanh kiếm sắc bén. Tiếng hai thanh kiếm va chạm nhau liên tiếp vang lên, nghe đến chói tai. Cả hai ra đòn rất nhanh và dứt khoát, khó lòng có thể nhìn rõ được tốc độ của họ.Thiên Bìnhchiến đấu rất mạnh mẽ và kiên cường, không chút sợ sệt hay chùn bước. Nó chặn lưỡi kiếm của Xà Phu và phản đòn thoăn thoắt. Ánh mắt nó lúc này vô cùng sắc bén, khuôn mặt cũng lạnh như băng, không một chút biểu cảm. Lúc này, nó không còn biết gì nữa ngoài việc phải tập trung chiến đấu bằng toàn lực, chiến đấu bằng tất cả sức lực của bản thân mình.Cả hai đều tung toàn bộ thực lực và sức mạnh của bản thân ra đấu với đối thủ. Thế nhưng, kết quả giữa họ không ai hơn ai mà phải nói là ngang tài ngang sức. Cuộc đấu kiếm cứ kéo dài mãi, không ai bị thương, tất cả chiêu thức tấn công và đỡ đòn đều vô cùng đẹp mắt. Tình hình hiện tại đang nằm ở thế cân bằng, bất phân thắng bại. =.=''Không thể tiếp tục trận chiến không có hồi kết này nữa. Đó chính là suy nghĩ chung của nó và Xà Phu. Cả hai không hẹn mà đồng loạt giữ thế phòng thủ, lùi về phía sau, kết thúc trận đấu kiếm.Quyền trượng trên tay cả hai trở về hình dáng ban đầu.Thiên Xứng nhìn trận đấu cam go giữaThiên Bình và Xà Phu mà không khỏi thót tim liên hồi. Trong lòng mẹ nó lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, sợ nó không khống chế được sức mạnh mới được giải phóng mà mất kiểm soát, nguy hiểm đến tính mạng. Mẹ nó cũng rất sợ, sợ nó bị chị gái của bà là Xà Phu làm cho bị thương và cũng sợ nó bị Xà Phu ra tay tiêu diệt.Thiên Bình làm phép thuật, giữ quyền trượng của mình lơ lửng ở trước mặt. Rồi, nó lẩm nhẩm câu chú, quyền trượng của nó xoay tròn ngay trước mặt nó. Xà Phu cũng đưa quyền trượng ra trước mặt, miệng cũng lẩm nhẩm những câu thần chú kì lạ làm cây quyền trượng hắc ám ánh lên màu đen.Quyền trượng của Thiên Bìnhxoay tròn trong không khí. Một làn ánh sáng màu xanh dương dịu nhẹ bắt đầu tỏa ra từ cây quyền trượng. Nó vẫn tiếp tục lẩm nhẩm thần chú không ngừng.Bất ngờ, từ trong quyền trượng của Xà Phu xuất hiện một ngọn lửa đen ngòm, lao về phíaThiên Bình. Ngọn lửa đen thiêu rụi hết thảy mọi thứ trên đường đi, khiến cho nền căn phòng trở nên tan hoang.Thiên Bìnhvẫn rất bình thản, câu thần chú cũng vừa dứt. Từ trong quyền trượng của nó, ánh sáng màu xanh ngày càng rực rỡ hơn. Theo làn ánh sáng đó, một lớp băng tuyết dày đặc được phát ra ngoài, chặn ngọn lửa đen của Xà Phu. Xà Phu tăng cường sức mạnh phép thuật làm ngọn lửa đen thiêu rụi lớp băng của nó để tiếp tục lao về phía nó, nuốt trọn lấy nó.Trước tình hình này, Thiên Bìnhkhông hề nao núng. Nó cũng không chịu kém cạnh, tăng thêm sức mạnh cho băng tuyết của mình. Băng của nó không hề thua kém lửa của Xà Phu, lớp băng tuyết của nó đã đóng băng một phần lửa của Xà Phu lại, tiếp tục ngăn cản ngọn lửa đen đầy sức mạnh hắc ám.Hai nguồn sức mạnh to lớn cứ thế lao vào nhau.Và rồi, một tiếng nổ lớn vang lên. CảThiên Bình và Xà Phu đều đồng loạt bật lùi về sau, lảo đảo một lúc mới giữ lại được thăng bằng.Hai sức mạnh mãnh liệt đều đã vỡ tung, băng của Thiên Bình nổ thành những hạt li ti màu xanh lấp lánh vô cùng đẹp mắt, tung bay khắp cả căn phòng. Căn phòng hiện giờ đã cực kì tan hoang. Nơi vụ nổ vừa rồi xảy ra, cũng chính là trung tâm căn phòng đã bị vụ nổ làm cho sụp đi lớp nền, xuất hiện một lỗ hổng vô cùng lớn.Xà Phu không còn vẻ thú vị như ban đầu nữa mà lúc này đã cực kì tức giận. Bà ta thực sự không thể ngờ rằng một con nhỏ tầm thường như nó lại có thể đấu ngang sức với bà ta, ép buộc bà ta phải dốc toàn lực đối phó.Thế nhưng, một người như Xà Phu không thể chấp nhận thua cuộc trước nó được. Chính vì vậy, bằng mọi giá, bà ta phải dành được chiến thắng. Cho dù phải trả giá đắt như thế nào thì chiến thắng vẫn phải nằm trọn trong tầm tay của bà ta, không thể rơi vào tay nó được.Xà Phu đưa quyền trượng lên trời, một màu đen đầy hắc ám bao phủ khắp cả căn phòng.Thiên Bình nhìn những đám mây màu đen ngay trên đỉnh đầu mình, tay nắm quyền trượng càng thêm chắc chắn rồi đưa mắt nhìn sang phía Xà Phu, dáng vẻ nó lúc này vô cùng cảnh giác và đề phòng.Những bóng đèn trong căn phòng sáng tắt liên hồi do ảnh hưởng bởi phép thuật của Xà Phu. Thiên Bìnhnhíu mày, hiện tại nó đang rất khó chịu. Rồi, tất cả bóng đèn lần lượt vỡ vụn ra, những mảnh vỡ rơi hết xuống sàn. Trong căn phòng lúc này, ánh sáng đã hoàn toàn tắt hẳn.Thiên Bìnhsợ bóng tối. Thực sự rất sợ.Thiên Bình cầm quyền trượng bằng hai tay, để trước ngực, hai mắt nhắm lại. Quyền trượng của nó bắt đầu phát sáng, ánh sáng chiếu rọi xung quanh nó. Nó giơ cao quyền trượng lên trời, một tia sáng phát ra từ quyền trượng của nó, phóng thẳng lên trên. Ánh sáng của nó dần xua tan đi những đám mây đen của Xà Phu, đem lại ánh sáng cho căn phòng.Thiên Bình ngầm thở phào, nhìn ngó xung quanh.Lúc này đây, nó phát hiện ra Xà Phu đã biến đi đâu mất, chỉ còn có nó trong căn phòng này.Không lẽ... Xà Phu lợi dụng đám mây đen đó để bỏ trốn???Suy nghĩ vừa lóe lên nó lập tức lắc đầu phủ định. Xà Phu muốn giết nó như vậy, chắc chắn việc bỏ trốn là không thể. Chắc chắn bà ta đang ẩn nấp ở đâu đó, đợi chờ thời cơ, ngay khi nó sơ hở sẽ nhắm vào tấn công, kết thúc trận chiến này và tiêu diệt nó hoàn toàn.Thiên Bìnhnhìn khắp căn phòng bằng ánh mắt vô cùng cảnh giác. Nó bước về phía trước từng bước thật chậm và đầy cẩn trọng. Tay nó vẫn nắm chặt quyền trượng của mình, sẵn sàng tấn công ngay khi phát hiện ra Xà Phu.Một mũi tên sắc bén lao về phía Thiên Bình. Nó lập tức đưa quyền trượng về phía mũi tên, quyền trượng lóe sáng lên, mũi tên tan biến vào trong không khí như chưa hề xuất hiện. Rồi, từ sau lưng nó, lại một mũi tên nữa lao đến. Nó tiếp tục hướng quyền trượng về phía đó, một lần nữa, mũi tên tan biến trong không trung.Không dừng ở đó, hàng loạt mũi tên lại tiếp tục lao đến. Thiên Bìnhgiơ cao quyền trượng lên trời, quyền trượng của nó lóe sáng và hàng loạt mũi tên lửa lao vút ra, bắn về những mũi tên đang lao đến xung quanh nó và thui rụi toàn bộ chung.Thiên Bìnhthu lại quyền trượng, nắm chặt trên tay. Lúc này, nó đang cảm thấy rất khó hiểu. Nó không thấy Xà Phu đâu cả nhưng nó chắc chắn vừa rồi là do bà ta tấn công. Thế nhưng, nó rất tò mò, vừa rồi nó quan sát rất rõ, các mũi tên bắn ra từ tứ phía của căn phòng. Liệu Xà Phu có thể ở ẩn nấp vị trí nào để dùng phép thuật tấn công từ khắp căn phòng được như thế???Thiên Bìnhtiếp tục đề cao cảnh giác.Bất ngờ, cánh cửa phòng từ đầu đến giờ đã bị đóng kín đột ngột mở toang ra. Thiên Bình sững sờ nhìn về phía cửa. Bàn tay nó khẽ run lên khi nhìn thấy người vừa mới xuất hiện. Đó... chính là hắn - Thiên Yết.Thiên Yết đẩy mạnh cửa. Nhìn thấyThiên Bình đang đứng ở bên trong, hắn lập tức không chút suy nghĩ chạy nhanh đến bên cạnh nó.Hắn nhìn nó chằm chằm, nhìn khắp người nó rồi mới thở phào nhẹ nhõm khi thấy nó chỉ bị xây xát nhẹ chứ không bị thương gì. Thiên Bìnhvẫn sững người nhìn Thiên Yết bước vào, một cảm giác kì lạ dâng trào trong lòng khiến tim nó nhói lên, đập liên hồi, nó không thể nói một lời nào.Hắn nhận ra dáng vẻ lo lắng của mình vừa rồi là không nên bởi lẽ nó đã nói rất rõ nó và hắn hãy xem nhau như... người xa lạ. Thiên Yết lập tức thu hồi lại dáng vẻ vừa rồi, đứng xa Thiên Bình ra một chút rồi nói:– Em có sao không??? Xà Phu có ở đây không?Thiên Bìnhngẩng người một lúc rồi nhanh chóng tìm lại dáng vẻ bình tĩnh của mình. Nó hít một hơi thật sâu, dáng vẻ trở về lại với sự lạnh lùng như vừa rồi, không quên đề phòng xung quanh:– Em không sao cả. Xà Phu và em vừa mới chiến đấu với nhau nhưng bà ấy đột nhiên biến mất, không thấy đâu nữa cả.Thiên Yết im lặng, không nói gì. Một lúc sau, hắn mới lên tiếng:– Chắc chắn bà ta ở gần đây thôi.Thiên Bìnhgật đầu, đồng tình với hắn.Hai người không hề hay biết rằng trong lúc mình đang nói chuyện với nhau thì cánh cửa phòng đã bị đóng lại từ lúc nào.Nó và hắn chia ra tìm kiếm Xà Phu, cả hai đều hết sức thận trọng đề phòng.Thiên Bìnhbất chợt có cảm giác gì đó không ổn, lập tức quay đầu nhìn hắn và hét lên:– Cẩn thận phía trên!!!Thiên Yết nghe tiếng hét củaThiên Bình liền nhìn lên phía trên. Ngay trên đỉnh đầu của hắn, một quả cầu hắc ám đang lao đến. Hắn phản ứng rất nhanh, lập tức đưa tay lên trên, tạo một lá chắn bằng tuyết.Quả cầu hắc ám này quả thực rất mạnh, lá chắn của hắn tuy được tạo ra nhưng vẫn bị quả cầu năng lượng làm cho rạn nứt. Thiên Yết tăng cường sức mạnh, tăng thêm độ dày cho lớp lá chắn.Thiên Bìnhkhông chút chần chừ, đưa quyền trượng về phía Thiên Yết, tạo một quả cầu năng lượng ánh sáng đánh trực diện vào quả cầu kia.Thiên Yết đã an toàn.Thiên Bình hối hả chạy về phía hắn, dáng vẻ vô cùng lo lắng:– Anh có sao không???Thiên Yết hơi sững sờ nhưng rồi cũng nhanh chóng lắc đầu.Lúc này đây Thiên Bìnhmới nhận ra rằng vừa rồi trong lúc hỏi hắn có sao không, nó đã nắm chặt lấy bàn tay hắn. Nhận ra điều này, nó lập tức buông bàn tay hắn ra, quay mặt về hứớng khác. Trái tim nó đang đập liên hồi, nó cố giữ lấy bình tĩnh, che đậy đi cảm xúc trong lòng mình.Không chỉ cóThiên Bình, cả Thiên Yết cũng hệt như vậy. Không gian trong căn phòng lúc này thật yên lặng, yên lặng đến đáng sợ.Bất ngờ, hàng loạt tia sét hắc ám tấn công về phía nó và hắn. Thiên Bìnhngay lập tức phản ứng, đập mạnh tay xuống đất tạo nên một lớp rào chắn bảo vệ cho nó và hắn. Nó dùng phép thuật, tiếp tục gia tăng độ kiên cố cho lớp bảo vệ. Trong khi đó, Thiên Yết cũng dùng phép thuật của mình, tạo ra những tia điện từ mặt đất, phóng thẳng lên đối kháng với những tia sét vừa rồi.Khói bụi mù mịt lại tiếp tục bao vây lấy căn phòng rộng lớn.Tất cả sấm sét đã biến mất, bụi cũng đã tan đi. Trong căn phòng lúc này xuất hiện vô số phù thủy hắc ám.Thiên Bìnhxóa bỏ phép thuật bảo vệ, đứng thẳng người nhìn về phía bọn phù thủy vừa mới xuất hiện. Thiên Yết lạnh giọng lên tiếng:– Xà Phu đâu rồi?Một trong số bọn chúng lên tiếng:– Đến lúc cần thiết Nữ hoàng sẽ xuất hiện, Nữ hoàng bảo chúng ta đến đây để tiếp đón khách quý của người.Cả nó và hắn đều nhíu mày. Thiên Yết nói nhỏ đủ cho nó và hắn cùng nghe:– Chắc chắn Xà Phu đang chờ cơ hội thích hợp để ra tay. Thế nhưng, chúng ta vẫn phải tiêu diệt lũ này trước đã. Dù thế nào cũng không được lơ là cảnh giác, Xà Phu chắc chắn ở gần đây.Thiên Bìnhgật đầu. Ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng nó cũng quyết định lên tiếng:– Anh... cũng cẩn thận!Thiên Yết hơi ngẩng người nhưng rồi nhanh chóng bình tĩnh, mỉm cười dịu dàng. Không biết đã bao lâu rồi hắn không nở nụ cười như vậy:– Em cũng vậy..Và ngay lập tức,Thiên Bình và Thiên Yết không nói thêm gì nữa mà đồng loạt lao lên tấn công, tiêu diệt lũ phù thủy hắc ám của Xà Phu.========================ENDCHAP72========================huyhuy .. hnay là ngày chủ nhật cuối cùng của năm 2016 rồi... au ăn Tết Dương lịch xong gồi mới thi học kì... lụy chớt đi được ~~m.n sắm đồ Tết chưa dzạ??? .^. .^. .^. .^.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com