TruyenHHH.com

Chuyen Ver Ngoai Tinh Bts Hani Taehyung Hani

Hơn 8 giờ rưỡi, tôi và Jimin mới về đến nhà. Vừa vào cửa đã thấy hai người họ ngồi ở ghế sofa xem TV. Có lẽ do nghe thấy tiếng động nên cả hai cùng quay lại nhìn hai mẹ con tôi. Thấy tôi về anh đứng dậy đi về phía chúng tôi. Thay dép xong, tôi nói với con:
- Jimin lên phòng tắm rửa đi lát nữa mami sẽ vào với con.
Thằng bé " vâng " một tiếng chuẩn bị bước đi thì bị anh gọi lại.
- Part Jimin ! Cô giáo nói chiều nay con mệt?
- Dạ vâng thưa papa. Cô giáo có gọi cho mami đến đón nhưng không liên lạc được, gọi cho papa thì không ai nghe máy nên đành phải tự mình đưa con về. Mà sao papa không nghe máy vậy?
- Ừm thì... chiều nay, trong lúc họp papa để điện thoại chế độ rung nên không biết khi mở ra xem thấy nên gọi lại mới biết. - Anh lúng túng trả lời mắt cứ nhìn đi nơi khác.
Họp sao? Hừ! Anh họp trên giường cùng người phụ nữ khác? Thật là nói dối không biết xấu hổ mà. Nhưng tôi chỉ có thể cười lạnh trong lòng mà không thể nói ra.
- Con mệt kiểu gì mà vẫn có sức đi chơi tới tận giờ với mami mới chịu về vậy? Hai người có biết papa đã rất lo lắng khi cô giáo nói Jimin đã về nhà mà không tìm thấy đâu không? Cũng may cô hàng xóm nói em về đưa con đi nếu không anh đã báo cảnh sát rồi.
- Jimin, con lên lầu đi. - Tôi nhắc nhở lần nữa.
Jimin gật đầu rồi chào anh lên lầu. Thấy con đã lên lầu tôi mới quay sang nhìn anh.
- Hồi chiều em xin về sớm vừa vào cổng đã thấy con tự dưng muốn dẫn nó đi chơi. Mà anh và Jeong-hwa ăn tối chưa?
Anh gật đầu nói:
- Bọn anh ăn rồi. Còn em và con thì sao?
" Bọn anh " sao? Nghe thân thiết nhỉ. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng tôi vẫn mỉm cười nói:
- Hai mẹ con em ăn rồi. Điện thoại hết pin không gọi về báo anh được. Xin lỗi đã để anh lo.
- Không sao. Nhìn em có vẻ mệt mỏi, có phải thằng nhóc đó quấy quá không? Em lên phòng tắm rửa rồi nghỉ ngơi sớm đi. - Anh nhìn tôi dịu dàng nói.
Nếu đổi lại là trước đây, tôi sẽ rất cảm động nhưng còn bây giờ tôi chỉ thấy nó thật giả tạo. Nhẹ nhàng gật đầu tôi bước qua anh đi lên lầu.
Tắm rửa xong, tôi mở cửa phòng ngủ đi ra ngoài thì cũng đúng lúc anh đi vào. Thấy vậy, anh liền hỏi tôi đi đâu. Tôi chỉ nói sẽ sang ngủ với con một tuần vậy mà anh nhất định không đồng ý. Anh nói nào là " thiếu em anh không ngủ được " rồi thì " thằng nhóc đó lớn rồi em cần gì phải ngủ cùng nó nữa " còn hỏi tôi tại sao tự dưng lại muốn sang đó ngủ... Tôi không nói gì nhiều chỉ bảo là tôi đã hứa với con như vậy rồi đi. Khi anh kéo tay tôi lại, tôi chỉ nói mệt cần đi ngủ và chúc ngủ ngon rồi gạt tay anh ra bỏ đi. Làm sao tôi có thể ngủ trên chiếc giường đó sau tất cả những gì đã thấy lúc chiều chứ. Chỉ cần bước vào căn phòng đó, nhìn thấy chiếc giường đó tôi đã thấy kinh tởm buồn nôn rồi chứ đừng nói là ngủ trên đó.
Tôi biết anh vẫn đang đứng nguyên ở đó nhìn mình với vẻ ngạc nhiên. Nhưng như vậy thì đã sao chứ. Cả đêm hôm đó tôi cứ ôm con ngủ còn mình thì lặng lẽ khóc cho đến khi mệt quá thiếp đi lúc này không hay.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com