TruyenHHH.com

Chuyen Ver F A T E Kang Ong Drop


CHAP 9. I'm in love

MinHyun đưa mắt nhìn SeongWoo, bất chợt bốn mắt giao nhau làm SeongWoo lại trở nên bối rối, cậu mỉm cười và cảm ơn anh. Họ cùng nhau đi dạo trên bờ sông Hàn, cùng ăn kem, cùng nói chuyện vui vẻ. Đi bên cạnh cậu, MinHyun cảm thấy hạnh phúc lắm, anh ngập ngừng muốn nắm tay cậu, nhưng vừa định chạm vào thì lại rụt ra, cả bàn tay cũng túa mồ hôi rồi. Lấy hết can đảm, anh nắm nhẹ lấy tay cậu, đan ngón tay mình vào những ngón tay của cậu. SeongWoo mỉm cười và cũng siết lấy bàn tay của anh. Thật dịu dàng, chỉ vậy thôi cũng đủ khiến họ cảm thấy hạnh phúc rồi.

SeongWoo chợt thấy có một cửa hàng đang rất ồn ào, cậu cùng anh đi lại đó xem, thì ra là một cuộc thi hát do khán giả bình chọn, ai được nhiều điểm nhất sẽ được nhận một món quà mà mình thích. Cửa hàng này đang kỉ niệm ngày thành lập nên tung ra chiêu này để hút khách.

MinHyun nắm tay cậu chen lên phía trên để xem cho rõ hơn. Một chàng trai ngồi đó đang ôm cây đàn và đang hát một bài hát rất hay, các khan giả đứng xem đều ngây ngất vì chất giọng ngọt lịm ấy. Thực sự rất tuyệt, sau khi anh ta kết thúc bài hát, mọi người vỗ tay rất nhiệt tình. Ai cũng chắc mẩm lần này anh ấy thắng rồi.

MC của chương trình cầm micro lên và hỏi:

– Có ai muốn thách đấu không ạ?

Cả đám đông xôn xao, không ai dám lên cả, anh ta hát hay như vậy làm sao thắng nổi chứ. Nhưng đột nhiên có một cánh tay giơ lên cao giữa đám đông khiến người đứng bên cạnh cũng ngạc nhiên không kém.

– SeongWoo, là em á? – MinHyun thốt lên.

– Em muốn thử.

Nói rồi cậu nhanh chóng bước lên sân khấu trước sự ngỡ ngàng của nhiều người. Đám con gái thì hú hét lên rằng "dễ thương quá", còn cánh đàn ông thì im lặng nghe cậu hát.

SeongWoo cẩn thận ôm cây đàn lên người, gảy thử vài cái để lấy nhịp. Sau đó từng câu hát được tuôn ra từ cậu thật mượt mà.

Sashireun cheom bwasseul ttaebuteo geudael joha haetago
Maragiga naegen cham eoryeo wateon geojyo
Meonjeo yeonlakaji aneumyeon geudael nochil kkabwa
Geuljareul sseugo tto bogoji ugil banbokae jyo

(Thực sự sau buổi hẹn đầu tiên của đôi ta
Nói ra lời "Em thích anh"
Là điều gì đó không dễ dàng đối với em chút nào
Nếu em không liên lạc với anh trước
Em sợ phải mất anh
Em gõ dòng tin nhắn, đắn đo một chút, rồi lại xóa bỏ lần nữa)

MinHyun thật sự bất ngờ khi nghe cậu hát, giọng hát rất ngọt ngào và ấm áp, từng câu từng chữ cậu hát như rót vào lòng anh, ánh mắt SeongWoo tìm thấy ánh mắt của anh, cậu mỉm cười và tiếp tục hát.

Gipeo jimyeon sancheo ppunil georaneun saengage
Duryeo umi apseon geon sashiri jiman
Ganjeoran mameuro gidohago baraeteon sarami
Geudaerago nan mideoyo

(Em vẫn tiếp tục làm như thế hết lần này đến lần khác
Nếu tình yêu của em dành cho anh có sâu đậm thêm
Thì sẽ chỉ gây thêm đớn đau mà thôi
Thực sự là những nỗi lo sợ của em đang lấp đầy trong tâm trí
Em nguyện cầu với trọn con tim mình, người mà em luôn ngóng chờ
Em tin rằng người ấy chính là anh)

SeongWoo vẫn đang nhìn MinHyun , bài hát này như dành cho anh vậy. Những người đứng bên dưới thật sự đã bị cậu thu hút mất rồi, những cô gái không ngừng khen ngợi, các chàng trai dường như cũng bị thu phục bởi giọng hát của cậu rồi. SeongWoo biết bài hát này, đây là bài hát "I'm in love" của nữ ca sĩ Narsha. Bài hát ấy được cậu cover lại một cách xuất sắc, tuy là tông giọng nữ nhưng cậu hát hay vô cùng. Sống chung với cậu mười mấy năm, đến bây giờ anh mới được thưởng thức giọng hát của cậu.

I'm in love, I'm fall in love, duryeopjin anneyo geudaewa hamkkera myeon
Sesangeun neomu areum dapjyo

(Woo...Em đã biết yêu
Woo...Em sẽ yêu say đắm
Không bao giờ còn thấy sợ hãi nữa
Miễn là em ở bên anh là được
Thế gian này xinh đẹp biết bao)

***

I thought I never gonna fall in love, but I'm in love
Cause I wanna love you baby
Sashireun cheom bwasseul ttaebuteo nae mamsok euro buteo
Geudaen pado cheoreom millyeo deureo onton haru jongil geudae mantteo ollyo

I can be a good lover, wanna be your neip clover
Sesange seo gajan haenbokan yeojaga dwen geoman gatayo
Geudaen gotta believe me, make you never gonna leave me
Eushim hajin aneullaeyo geudael mideul kkeyo

(Em đã nghĩ là mình sẽ không bao giờ yêu
Nhưng em đã biết yêu, vì em muốn yêu anh, anh à
Thực sự từ phút giây đầu tiên em gặp anh
Một nơi nào đó trong con tim em
Anh đã tàn phá dữ dội như cơn sóng cuồn cuộn trào dâng
Anh là điều duy nhất em suy nghĩ đến suốt ngày dài
Em có thể là người tình anh yêu say đắm
Em muốn là nhánh cỏ bốn lá của anh
Thấy như là em là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế gian này
Xin anh cần phải tin em
Em sẽ khiến cho anh không bao giờ rời xa em
Sẽ không hề có hoài nghi, em sẽ tin anh)

***

I'm in love, I'm fall in love, duryeopjin anneyo geudaewa hamkkera myeon
Sesangeun neomu areum dapjyo
I'm in love, I'm so deep in love, I'm fall in love, duryeopjin anneyo geudaewa hamkkera myeon
Sesangeun neomu areum dapjyo, geudae neun neomu areum dapjyo

(Ahh...Em đã biết yêu
Ahh...Em sẽ yêu say đắm
Không bao giờ còn thấy sợ hãi nữa
Miễn là em ở bên anh là được
Thế gian này xinh đẹp biết bao)

Ahh...Em đã biết yêu

(Em đã yêu anh sâu đậm
Ahh...Em sẽ yêu say đắm
Không bao giờ còn thấy sợ hãi nữa
Miễn là em ở bên anh là được
Thế gian này xinh đẹp biết bao

Anh xinh đẹp biết bao)


Khi SeongWoo kết thúc bài hát cũng là lúc khán giả bên dưới vỗ tay rần rần, giọng hát của cậu quả thực rất hay, không khéo sẽ đánh bại anh chàng kia mất. SeongWoo nhanh chóng đi lại chỗ Howon đang đứng và mỉm cười với anh.

– Thế nào?

– Hay lắm, không ngờ em giấu anh chuyện em hát hay thế này đấy – Anh véo lấy mũi cậu.

– Không phải là giấu mà là không có cơ hội thể hiện thôi – Cậu dẩu môi ra nói.

– Bây giờ đã biết rồi, sau này nhất định phải hát cho anh nghe đấy!

SeongWoo lắc đầu trêu MinHyun, anh liền cù lét cậu khiến cậu giãy nãy cả lên. Anh đang rất vui, bài hát đó khiến anh cảm thấy thật hạnh phúc, cảm giác như đang lơ lửng trên mây vậy.

Đến lúc MC công bố kết quả, ai nấy đều hồi hộp. SeongWoo không mấy quan trọng chuyện thắng hay không, thực ra cậu chỉ muốn hát, và quan trọng là qua lời bài hát ấy, cậu muốn gửi gắm tình cảm cho anh. Xem ra công sức cậu không uổng phí rồi, xem anh ta cứ cười tít mắt thế kia chắc đã hiểu được lòng cậu rồi.

– Người thằng cuộc hôm nay chính là cậu Ong SeongWoo. Xin chúc mừng cậu!!

MC công bố người thắng và tên cậu được xướng lên thật to, khỏi phải nói cậu ngạc nhiên đến nhường nào, cả MinHyun cũng vui mừng không kém, cậu đã thắng rồi. Những người đứng xem cũng rát hài lòng với kết quả này, họ vỗ tay chúc mừng khi cậu lên nhận phần quà mình thích.

Có 3 phần quà. Một là cặp nhẫn đôi, hai là phiếu ăn tại một nhà hàng cao cấp, cuối cùng là 2 vé cặp đi xem phim bom tấn mới ra trong rạp nổi tiếng ở Seoul. Không chần chừ, SeongWoo chọn ngay cặp nhẫn.

– Cậu có muốn khắc chữ gì trên đây không ạ?

Cậu suy nghĩ một lát và nhờ anh chủ tiệm khắc vài chữ cho mình.

—————

MinHyun ở bên ngoài đợi cậu nhận thưởng, một lúc sau thấy cậu đi ra với cặp nhẫn trên tay, cậu đưa cho anh một cái, trên đó có khắc chữ Hamster Woo, còn chiếc của cậu thì khắc chữ Hyunie. Anh phì cười và nhéo lấy má cậu.

– Cảm ơn em nhé!

– Không có chi – Cậu cũng cười và đeo nhẫn vào tay mình.

MinHyun cũng đeo chiếc nhẫn kia vào tay, anh ôm chầm lấy cậu. Hôm nay là một ngày quá tuyệt, Anh thủ thỉ vào tai cậu:

– Anh yêu e, nhiều lắm, Woo của anh!

SeongWoo duị đầu vào vai anh nở nụ cười hạnh phúc.

– Em cũng vậy.

Mọi cái lạnh của sương đêm dường như đều tan biến hết, chỉ còn lại sự ấm áp của hai người, cả hai trái tim dường như cũng đang đập cùng một nhịp, cậu hạnh phúc ghì chặt lấy anh hơn.

~oOo~

Reng... Reng...

Chiếc điện thoại trên bàn của chàng trai tên Kang Daniel rung lên không ngừng, hắn đang vui vẻ cùng mấy ả đàn bà nhưng lại bị ai đó phá đám. Bực mình leo ra khỏi giường, hắn cầm lấy điện thoại lên xem.

Kang SeungJae đang gọi.

Phải, chính là chủ tịch Kang của tập đoàn MooHan, hay nói cách khác đó chính là bố của hắn. Nhưng đối với hắn người cha này cũng như bỏ đi, không có tình cảm gì sâu nặng cả. Lão ta trên danh nghĩa chỉ là cha của hắn thôi, ngoài ra không có tí thiện cảm nào.

– Yoboseyo.

"Haha, chào con trai yêu quý" – gã cười lớn trong điện thoại – "thời gian ta vắng mặt, mọi việc đều ổn chứ?"

– Ông không cần lo – Hắn lạnh nhạt đáp.

"Ngày mai ta sẽ về Hàn Quốc"

– Mặc xác ông, nói tôi làm gì?

"Lần này ta về là có 1 phi vụ quan trọng con cần phải tham gia. Đây là chuyện nghiêm túc, ngày mai ta về sẽ bàn lại với con sau"

Nói rồi đầu dây bên kia đã tắt máy, Daniel bực bội quăng điện thoại lên giường, tưởng hắn là ai chứ. Kêu một tiếng là sẽ đi sao?

Thấy hắn tức giận như thế, mấy ả đàn bà liền vây quanh xoa lấy xoa để ngực hắn.

– Thiếu gia bớt giận đi ạ.

– Câm mồm lại rồi cút khỏi đây ngay!

Hắn gằng từng tiến, vẻ mặt đầy sát khí như muốn ăn tươi nuốt sống người khác. Bọn họ biết không nên chọc tức hắn liền nhanh chân lủi thủi ra ngoài.

Daniel thả người xuống ghế sofa, trong đầu hắn lại hiện lên hình ảnh người con trai tóc nâu kia. Quả thực hắn bị ám ảnh mất rồi.

Ong SeongWoo, hẹn ngày tái ngộ.

——–

Sáng hôm sau, SeongWoo đi làm với tâm trạng hết sức thoải mái, bên cạnh là MinHyun  vẻ mặt cũng tươi không kém. Người đang yêu quả nhiên có khác.

Đi chưa tới cửa thì tên dở hơi Lee SeungHo đã nhanh nhảu chạy ra, những tưởng cậu ta lại định bày trò quậy phá nhưng không ngờ lần này là với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

– Hai Hyung tới rồi nay vào trong, sếp Lee đang chuẩn bị cuộc họp đấy ạ. Nghe đâu liên quan đến MooHan.

Chỉ cần nghe đến đó thôi, SeongWoo đã lao ngay vào trong. Lúc nào cũng thế, mọi tin tức liên quan đến MooHan đều khiến cậu mất kiểm soát.

Cuộc họp được tiến hành nhanh chóng, thông tin mới nhất được FBI chuyển đến chính là việc Kang SeungJae đã trở lại Hàn Quốc, lần trở lại này chắc chắn hắn ta sẽ nhắm đến một ân mưu nào đó. Nhiệm vụ lần này của đội là phải bảo vệ chặt chẽ mọi khu vực, thông tin tiếp theo sẽ được gửi trực tiếp cho NSS.

SeongWoo không khỏi bồn chồn trong lòng, kẻ thủ ác kia đã quay trở lại. MinHyun ngồi bên cạnh không khỏi lo lắng, cứ kích động như thế này không phải là cách. Nóng vội chỉ chuốc lấy thất bại mà thôi.

Rời khỏi phòng, MinHyun lặng lẽ đi theo sau SeongWoo, biết anh thế nào cũng sẽ lo lắng cho mình, cậu quay lại và nói với anh:

– Anh đừng lo. Em không làm việc theo cảm tính đâu.

– Nhưng anh vẫn sợ – MinHyun thở dài – Anh hiểu tính em quá mà Woo.

– Em hứa! – Cậu giơ tay lên trước mặt anh.

MinHyun nắm lấy bàn tay cậu, tay cậu lạnh lắm, anh khẽ xoa lấy nó:

– Đừng làm điều gì tổn hại đến mình nhé. Cho dù trong hoàn cảnh nào, em cũng phải nghĩ cho bản thân trước.

SeongWoo không đáp lại, cậu chỉ nở một nụ cười nhìn anh. Làm sao đây, cậu không thể hứa với anh điều này rồi, nếu nghĩ cho bản thân trước mà làm tổn hại đến những người thân bên cạnh, cậu không thể làm được.

***

9:00 PM

Tại tòa biệt thự lớn.

Kang  SeungJae đi đi lại lại trong phòng Daniel, hắn không mấy quan tâm đến những lời lão nói, chỉ thong thả nhấm cốc rượu trong tay một cách thư thái.

– Đây là chuyện quan trọng. con nhất định không được làm hỏng.

– Chỉ cần cho một phát vào đầu gã ta là được chứ gì? – Hắn hỏi.

– Đúng thế, nhưng con mồi lần này không như những lão già trước đây. Gã ta là Choi Si Won, chủ tich trẻ của tập đoàn SJ, không thể coi thường người này.

Daniel nheo mắt khó hiểu, tên này có gì ghê gớm lắm sao? Việc quái gì phải đề phòng gã? Vả lại loại người nào gã cùng đều gặp rồi, việc này nói ra cũng chỉ uổng phí.

– tôi biết rồi, bây giờ ông mau biến đi.

– Chờ tin tốt của con đó. Con trai.

Nói rồi, Kang SeungJae rời khỏi phòng, Daniel gần như phát bệnh mỗi khi từ "con trai" được phun ra từ miệng lão. Thật đáng kinh tởm.

Rút điện thoại trong túi ra, Daniel điện thoại cho một người:

– Đến giờ đi săn rồi, hành động thôi anh bạn.

Hắn uống nốt ly rượu rồi thả rơi xuống sàn, chiếc ly vỡ tan tành, hắn bước qua đống nát vụn ấy với một nụ cười độc địa trên môi.

END CHAP 9 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com