chuyện tình CHÀNG lọ lem (Kaishin)(fic)
chương 11: oan gia ngõ hẹp
Conan đành phải dắt theo cục nợ to tướng về nhà, định bỏ lại nhưng không nỡ. Nhìn khuôn mặt tên đấy xịu xuống, tay thì vẫn nắm chặt lấy cậu run run như đứa trẻ lên ba đi lạc, cậu chỉ biết che miệng phì cười; năm cậu lên bốn, bố mẹ dẫn đi khu vui chơi, mãi lo chơi nên quên mất đường về, đã thế còn vấp té, máu chảy từng giọt đầy hai đầu gối. (omo: há há ngu lol :'D, Shin: cút!!) Hai tay ôm chặt gấu bông, nước mắt cứ rơi trông rất đáng thương, một bàn tay vỗ lấy đôi vai nhỏ bé của câu, mỉm cười cười an ủi rồi xoa đầu cậu. Bàn tay không to lớn nhưng lại rất ấm áp và an toàn. Lúc ba mẹ tìm ra cậu, cái bóng ấy thở phào nhẹ nhõm rời đi, cậu chạy tới thả vào bàn tay kia con gấu bông rồi chạy mất."chắc Do hồi đấy trí nhớ mình quá nhỏ để nhớ nỗi khuôn mặt của ân nhân để trả ơn" Conan thầm nghĩ.
-nè cậu đang nghĩ gì thế, có phải định là bỏ tôi lại đây không, đừng mà T^T.
-không có...tôi xin lỗi tôi nghĩ lung tung ấy mà...
Cuối cùng cũng lết về tới nhà, cậu đứng trước cửa hành lang, thấy đôi dép lạ hình như là có khách tới.
- nè vào đi_ Conan thở dài, Chỉ tên đó vào nhà rồi từ từ tính chuyện giải thích với Ran.
-Thôi tớ đi tìm tên đó đây, lo quá_một giọng nữ vang lên, có tiến bước chân to dần tiến về phía cửa ra vào. Do không nhìn đường, cậu bị ai đó tông trúng, ngã lăn quay hên là có Heji đỡ lấy người không để bị đập đầu.
- au...Ủa...Heji cậu đây rồi, không Sao chứ có bị thương ở đây không, có cần đi khám bác sĩ không_ cô gái kia mừng rỡ reo lên quên mất cúc u trên đầu, vội vàng hỏi thăm.
- không sao, tớ vẫn khoe mạnh mà cậu đừng lo.
-tên nhóc này, cậu đi đâu mà làm tớ lo muốn chết, có giỏi thì đừng về.
-xin lỗi mà
-thôi thôi cậu không sao là tốt rồi, đi tắm đi rồi ăn cơm. Conan sao người em bẩn vậy? em cũng phải sạch sẽ rồi mới đc vào bàn ăn đấy_Ran nói, đẩy cậu và Heji vào phòng tắm.
- Mà cậu nhóc kia là ai mà dễ thương thế_ Kazuha hỏi, đôi mắt cứ chỉ vào người cậu (omo: Kazuha là bạn của Ran đấy TvT)
-Đấy là Conan, cậu bé ấy sống ở nhà tớ.
~~~~tại phòng tắm~~~~ -haizzz thoải mái quá~_Conan ngâm mình hưởng thụ. Mái tóc trước Do ướt rũ xuống trông rất gợi cảm. Hơi nước tỏa lên lan tỏa cả căn phòng
---Cộc cộc cộc---
-ai đó
-tôi vào được không_ tiếng nói trầm trầm vang lên, tiếng cửa kẽo kẹt từ từ mở ra. Heji trên người quấn chiếc khăn tắm khoe cả cơ thể tuy mảnh mai nhưng rám nắng khoẻ khoắn. Anh bước vào, hơi nước bung lên mù đường, anh loạng choạng đi rồi vấp chân vào bục cầu thang, nhào vào bồn tắm
To be continue ^^
Cố lắm mới được 500 từ =.=" troidu đuối quá
Ủng hộ tớ nhé :)))
-nè cậu đang nghĩ gì thế, có phải định là bỏ tôi lại đây không, đừng mà T^T.
-không có...tôi xin lỗi tôi nghĩ lung tung ấy mà...
Cuối cùng cũng lết về tới nhà, cậu đứng trước cửa hành lang, thấy đôi dép lạ hình như là có khách tới.
- nè vào đi_ Conan thở dài, Chỉ tên đó vào nhà rồi từ từ tính chuyện giải thích với Ran.
-Thôi tớ đi tìm tên đó đây, lo quá_một giọng nữ vang lên, có tiến bước chân to dần tiến về phía cửa ra vào. Do không nhìn đường, cậu bị ai đó tông trúng, ngã lăn quay hên là có Heji đỡ lấy người không để bị đập đầu.
- au...Ủa...Heji cậu đây rồi, không Sao chứ có bị thương ở đây không, có cần đi khám bác sĩ không_ cô gái kia mừng rỡ reo lên quên mất cúc u trên đầu, vội vàng hỏi thăm.
- không sao, tớ vẫn khoe mạnh mà cậu đừng lo.
-tên nhóc này, cậu đi đâu mà làm tớ lo muốn chết, có giỏi thì đừng về.
-xin lỗi mà
-thôi thôi cậu không sao là tốt rồi, đi tắm đi rồi ăn cơm. Conan sao người em bẩn vậy? em cũng phải sạch sẽ rồi mới đc vào bàn ăn đấy_Ran nói, đẩy cậu và Heji vào phòng tắm.
- Mà cậu nhóc kia là ai mà dễ thương thế_ Kazuha hỏi, đôi mắt cứ chỉ vào người cậu (omo: Kazuha là bạn của Ran đấy TvT)
-Đấy là Conan, cậu bé ấy sống ở nhà tớ.
~~~~tại phòng tắm~~~~ -haizzz thoải mái quá~_Conan ngâm mình hưởng thụ. Mái tóc trước Do ướt rũ xuống trông rất gợi cảm. Hơi nước tỏa lên lan tỏa cả căn phòng
---Cộc cộc cộc---
-ai đó
-tôi vào được không_ tiếng nói trầm trầm vang lên, tiếng cửa kẽo kẹt từ từ mở ra. Heji trên người quấn chiếc khăn tắm khoe cả cơ thể tuy mảnh mai nhưng rám nắng khoẻ khoắn. Anh bước vào, hơi nước bung lên mù đường, anh loạng choạng đi rồi vấp chân vào bục cầu thang, nhào vào bồn tắm
To be continue ^^
Cố lắm mới được 500 từ =.=" troidu đuối quá
Ủng hộ tớ nhé :)))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com