TruyenHHH.com

Chuyen Tinh Anh Trai Toi

Một ngày mới bắt đầu, khi ánh nắng buổi sớm le lói qua rèm cửa xổ. Tôi uể oải ngồi dậy
- ( ngáp) Hôm nay phải tới trường rồi a, ngày đầu tiên đi học của năm mới
- PIM, dậy chưa con?
- Dạ con xuống ngay đây mẹ

30 phút sau tại phòng bếp:
- Hôm nay là ngày đầu tiên , của năm mọi hoạt động trở lại bình thường rồi
Mấy đứa phải phấn chấn lên nhé
- Dạ vâng, à anh PLAN , ngày đầu năm khoa anh có hoạt động gì không?( đang ăn)
- Con bé này , ăn xong hãy nói, để anh con còn ăn chứ? - Dạ
- Không có gì? Chỉ là học lấy ngày thôi, chiều thì đội bóng tụi anh có gặp họp mặt đầu năm , tại sân tập một chút
- Vậy ạ?
- Hai đứa ăn xong, chuẩn bị đồ , rồi ra xe luôn nhé, mẹ đợi !
- Dạ, ( vỗ vai) Anh ! có gì cũng đừng nản lòng nhé, dù anh không nói , những ngày qua anh đã gặp phải chuyện gì ? Nhưng em tin , mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi anh
- Uh! Anh cảm ơn PIM, lúc thích hợp anh sẽ kể cho nghe
- Dạ, em hóng lắm đấy, ^_^,
Anh cười rồi kìa, lâu lắm rồi em mới thấy anh cười đó *_*
- Thôi ra xe kẻo mẹ đợi. 

Tại nhà Mean:
- Anh Mean , hôm nay anh xin nghỉ ạ?
- Uh!
- Để anh con , nghỉ thêm một ngày nữa cũng tốt
- Dạ vâng
Ngoài cửa đi vào:
- Cháu chào cô và gia đình ạ!
- À! TAM hả cháu   -Dạ
- Em chào anh
- Chào em nha, Ê! Này Mean mày ổn không thế nào rồi ? Sao trông có vẻ vẫn ủ rũ 😔 vậy?
- Không có gì tao ổn
- Anh Tam, em nhờ anh một việc được không ạ?
( kéo tới ngoài hành lang)
- Làm gì mà bí ẩn thế? Không nói được ở bên trong hay sao ? mà ra kéo anh ra ngoài này?
-( ghé tai) Em muốn nhờ anh một việc như này &@%$¥€

Ở trường 🏫
PLan theo lời hẹn đợi ở dãy ghế , ngồi chờ dưới tán cây 🌳 cổ thụ  và ( nhớ lại tối qua)
- A lo, sao em lại biết số của anh?
Vậy hả? Có việc gì không? ... Uh! Được mai chúng ta gặp nhau

Trong xe:
- May quá, có anh tới nên em mới có thể đi cùng anh , mà không bị anh Mean biết, hôm nay Anh Mean nghỉ học , nên em mới có thể tới trường gặp anh PLAN , để nói chuyện
- Vậy hả?
- Em cũng mong sau khi nói hết , những cảm nghĩ của em thì anh PLAN , sẽ hiểu và nhìn anh Mean theo một hướng khác , rồi sau này sẽ chấp nhận anh trai em
- RIN!  Anh hỏi thật, em đã quyết định từ bỏ Mean?
- Dạ, giờ thì em đã hiểu ra rồi ạ, và ý niệm của em không còn cố chấp như trước nữa
Yêu là phải cho đi, và mong người ấy hạnh phúc vui vẻ, là mình cũng vui, còn nếu ích kỷ thì chỉ thêm cả hai đau khổ mà thôi
- ( xoa đầu) RIN, em lớn thật rồi a!
- Dù sao em cũng cảm ơn anh nhé
- Không có gì? Tiện thể anh gặp người quen tại trường đó có chút việc
- Tiện quá rồi

Tại hàng ghế chờ, PLAN có vẻ hồi hộp và nóng ruột
- Anh PLAN ( vẫy tay)
- Ồ!
- Chào cậu, tôi tiện đường đưa RIN , đi cùng thôi
- Vậy à?
- Không làm phiền hai người nữa , tôi đi tìm bạn của tôi đã , lát anh quay lại nhé RIN
- Dạ vâng ạ!

Nhìn người đi xa, RIN chủ động kéo PLAN ngồi xuống, và bắt đầu kể chuyện , cũng như dãi bày tâm sự, trong lòng những ngày qua

Tại một góc sân trường:
- Anh cứ yên tâm , em sẽ giúp anh làm căng sự việc to lên ở trường
- Vậy anh giao cả cho chú mày
- Dạ, cũng tại vì bạn nó cướp mất miếng mồi béo bở của em là thằng WA, nên giờ nó phải gánh tổn thất thay bạn nó thôi ạ !
- Vậy thì , khi nào khởi động, anh sẽ thông báo cho chú em
- Dạ vâng

RIN kể, PLAN nghe mà như lửa đốt , khi nghe tin MEAN tự làm mình bị thương
- Vậy giờ MEAN sao rồi?
- Anh ấy , cũng ổn hơn chút rồi ạ! Và hôm nay anh Mean xin nghỉ thêm một ngày ạ!
Thực sự em mong anh ấy hạnh phúc , anh hãy động viên anh ấy , giúp em nhé . mấy ngày qua , thấy anh ấy , suy sụp tinh thần như vậy !em và mẹ rất là lo lắng ạ
Dù sao hai anh cũng là bạn, hơn nữa em cũng biết anh đối với anh Mean...!
- Nó không chấp nhận anh là bạn,  nên anh nghĩ hiện tại nó chắc không muốn gặp anh đâu ( phiền não)
- Không như anh nghĩ đâu a, anh của em coi trọng anh lắm, mấy ngày nay , lúc ngủ mớ anh Mean toàn gọi tên anh thôi à!
- Vậy sao?( trong lòng đang khóc 😢 mà phải cố nhịn đến nghẹn ngào)
( mở cặp 💼 định lấy đồ ra)

Thì TAM từ đâu đi tới:
- RIN à?
- Dạ, anh TAM có chuyện gì sao ạ?
- Ngại quá , Máy anh hết pin mất rồi, mà anh chưa có tìm thấy bạn anh nữa ? Vậy nên RIN , có thể cho anh mượn máy chút được không?
- Dạ để em ( tìm) Au! Rõ ràng em bỏ vào đây rồi mà sao giờ lại không thấy nhỉ?
- Có khi nào vừa trên xe, lúc em gọi cho PLAN ,  và để quên trên xe của anh thì sao?
-( vỗ trán) Chắc là vậy rồi a
- Có thể dùng tạm máy của tôi ,gọi cho bạn của cậu
- Thật ngại quá, tôi mượn một chút nhé PLAN!( đi)

- (lấy phong bì thư) Cái này , em đưa lại cho MEAN hộ anh
- Sao anh không trực tiếp đưa cho anh ấy ạ?
- Hiện tại , có lẽ anh và MEAN không gặp nhau thì tốt hơn, đợi lúc thích hợp anh sẽ tìm nó , pnói chuyện
- Dạ, cái này là?
- À! Em cứ đưa cho MEAN là nó tự hiểu, là đồ riêng tư , nên em tự tay đưa cho Mean hộ anh nhé
- Dạ vâng ( vừa cất vào túi xong)
- Hộc... hộc May quá anh gặp được bạn anh rồi
- Vậy ạ?
- Cảm ơn PLAN nhé ( trả máy)
- Không có gì? Vậy phiền cậu chở RIN về nhà nhé
- Cậu cứ yên tâm, chào nhé
- Em chào anh PLAN nhé

Nhìn hai người đi xa, Plan mới quay gót bước tới nhà ăn, từng bước cậu đi nặng tựa như đeo thêm đá vậy, đầu óc càng thêm bứt dứt
Rồi nước mắt 😭 bắt đầu rơi

Trên đường về:
- PLan đưa cho em cái gì à?
- ( Em phải tận tay đưa cho Mean nhé) Dạ, cũng không có gì đâu ạ? Chẳng qua anh ấy không muốn gọi điện nên viết thư cho anh Mean thôi ạ!
- Viết thư? 😆😆😆 PLAN cũng ngộ ghê ha? Thời giờ còn viết thư?
- ( cười gượng, em xin lỗi anh nhé vì em phải nói dối) vâng, có lẽ vậy anh trai của em mới thích anh PLAN đó
- Lẽ nào là vậy? ^_^

Mọi người ăn cơm cười nói Vui vẻ, kể chuyện mấy ngày Tết làm những gì? Và đi đâu....vvv
Còn PLAN , cứ đảo đĩa cơm 🍛 mà chưa ăn
- Ê! PLAN dạo này mày bị sao thế hả?( Perth)
- Tao không có sao cả? Chẳng qua tao không đói nên không muốn ăn
- Ô! Thằng khỉ đực này , hôm nay là ngày đầu tiên đi học của năm, mà mày vẫn mang vẻ mặt của năm cũ đi học là sao hả?( GUN)
- Chúng mày ăn đi, để nó yên ( TUN)
- Các anh cứ ăn đi, em ra sân tập đợi mọi người trước đây
- Ơ! Cái thằng này, không ăn còn ra sân làm gì? Mày mà ngất ra đấy thì không ai gánh đâu nhé
- Để Em đi theo hỏi nó xem sao?( PE)
- Uh! Mày đi động viên nó đi ( TUN)

Tại sân tập bóng 🎾
- Có gì mày nói tao nghe đi
- Giờ tao không biết phải làm sao nữa?
- Có phải chuyện có liên quan tới thằng MEAN?
-( gật đầu) #%$¥€*& chuyện là như vậy đấy
- Vậy hả? Có lẽ theo tao thấy , thì mày cũng có tình cảm với nó đấy
- Thật sao? Tao cũng không biết nữa?
- Tình yêu là một thứ gì đó ? khó diễn tả lắm, ngay như tao nè, ngày trước chưa bao giờ tao nghĩ , tao lại yêu một thằng con trai
Vậy mà giờ đây , tao lại còn không ngờ hơn , là nếu trong cuộc sống của tao thiếu WA , thì không biết tao sống làm sao nữa?
- 😭😭😭 Nhưng tao làm nó buồn , và còn tự làm mình bị thương nữa, nghe RIN kể mà Tim tao như thắt lại, không biết giờ tao phải lên làm gì đây ?


PE ôm vỗ về PLAN:
- Mày hãy làm theo những gì trái tim mày mách bảo là được mà
- Cảm ơn mày 😢😢😢

Từ phía xa , có người chứng kiến tất cả , xuất cơm và nước uống trên tay rơi phịch xuống đất, rồi quay vào xe lái đi
Về đến nhà , MEAN lên phòng đóng cửa:
Rầm.. Rầm
Ngồi trượt xuống nền nhà
🎶 Ước gì  mình được gặp em sớm hơn! Và người nắm tay em, không phải là anh ta?
Để mỗi khi cô đơn lại về, không quá nặng nề
Giằng xé tâm tư người đến sau 🎶

-😭😭😭 cứ ngỡ hôm nay , tới đó được nhìn bóng dáng cậu một tuần qua không gặp, không liên lạc, cũng không một nhắn tin
Vậy mà , tôi lại chứng kiến được cảnh tượng ấy ( hình ảnh PLAN Chủ động ôm PE cứ quanh quẩn trong đầu) 😭 lẽ nào đây là lý do , cậu từ chối tôi sao?
Sao cậu không nói thẳng luôn cho cả WA cùng biết , để chúng tôi không phải đau khổ như vậy
( nhớ lại mấy ngày trước WA , cũng đang buồn vì cãi nhau với PE mà gọi điện than vãn)

Ngoài cửa: cốc... cốc
- ( mở cửa) Anh! Em vào nhé
-( lau nước mắt) Có gì không RIN?
- Dạ, thực ra buổi sáng em có đi tìm anh PLAN ạ!
- Em tìm cậu ta làm gì?
- Em xin lỗi vì dấu anh, nhưng vì anh nên em mới tìm anh ấy nói chuyện
- Cậu ta bảo sao?
- Anh PLAN , có vẻ cũng buồn lắm ạ! nhưng anh ấy bảo giờ chưa thích hợp để gặp anh , và đưa cho em Cái bì thư này , bảo đưa lại cho anh
- Là thư sao ( đúng rồi giờ cậu ta làm gì có tâm tư mà gặp mình? Cười chua xót)?
- Vậy anh xem nhé, anh ấy bảo tận tay đưa cho anh nên chắc quan trọng đó anh
- Uh! Em cứ để đấy đi, anh muốn nghỉ ngơi một lát
- Dạ vâng

Người nào đó , buồn lòng không thèm xem phong bì thư có gì? Mà bỏ ngay vào ngăn bàn
- Chắc lại nói mấy lời xin lỗi, tôi không cần những lời xin lỗi từ cậu

Cuối chiều khi gần về:
- PLan mày phải phấn trấn lên nhé
- Tao biết rồi
- Như tao với thằng WA , hôm trước đó có cãi nhau vì chuyện , nó nghi ngờ tao có người khác, xong rồi hai đứa ngồi lại nói chuyện và mọi chuyện lại được giải quyết, mọi vấn đề được minh bạch
- Vậy sao?
- Vậy nên lúc nào thích hợp,  hai đứa tụi mày gặp nhau và nói ra những vướng mắc trong lòng , bấy lâu nay, tao tin mọi chuyện sẽ ổn thôi
- Tao cũng hy vọng là vậy ( cười)
- Ôi! Nụ cười hiếm hoi của thằng bạn thân
- Mày lại chọc tao rồi
- Thôi chúng ta về thôi nào
- Uh
- Không ngờ hai thằng trai thẳng như chúng ta, lại có ngày bận lòng vì hai đứa con trai 🤣

Ở một nơi :
- Ngày mai , hãy cho tin này lên Facebook của trường nó
- Dạ vâng
- Ngày mai có trò hay cho anh em xem rồi đấy

Hôm nay tui đã trở lại với mọi người
Hôm qua tui tạm thời gác kiếm truyện bên này để viết truyện ngắn a
Thông cảm vì nổi hứng tạm thời
Một ngày không ra chạp truyện này là cũng thấy nhớ lắm mọi người a
Hôm nay sơ sơ vậy thôi nhé
Mai rảnh thì gặp lại, không thì cuối tuần nhé
💙💚 12/12/2019 G9

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com