Chuyen Thang Chuc Cua Lala
Phần 41: Nhiều công năng của SOP
Gần đây La La cũng có nhiều việc buồn phiền. Trước tiên là vị trí của Lý Văn Hoá đã tuyển được người, giám đốc mới tuyển Đồng Gia Minh trước khi vào DB đã phục vụ công ty Châu Âu NJ trứ danh trong năm trăm siêu cường, NJ đến từ Bắc Âu, nơi đã từng sản sinh rất nhiều cướp biển. Cướp biển có lẽ đã trở thành lịch sử, nhưng máu những kẻ hung tàn cổ xưa vẫn chảy trong huyết mạch của đám hậu bối ngày nay. Văn hoá của công ty NJ từ trước đến nay nhờ chiến đấu hung tàn mà thành danh, khi họ tuyển người trên toàn thế giới đều nhằm chọn những người thông minh tuyệt đỉnh tính cách hung hãn tàn bạo. Lúc các giám đốc của NJ họp, nếu không đồng ý với ý kiến của người khác thì dù có không ném trứng thối vào người ta, vẫn hoàn toàn có khả năng họ sẽ bẻ mẩu bánh mỳ trên tay ném ngay vào đối phương, việc này ở công ty khác sẽ bị xem là thô lỗ, ở NJ lại là thể hiện nhân cách dũng mãnh. Đồng Gia Minh từ công ty Bắc Âu NJ chuyển đến công ty Mỹ điển hình DB, cũng biết phải chú ý tôn trọng người khác hơn, nhưng trong xương cốt anh ta vẫn khắc sâu sự thông minh và dũng mãnh lối Bắc Âu của cướp biển.
Vốn dĩ đội HR phụ trách tuyển mộ ở khu vực báo cáo với giám đốc tuyển mộ ở HR tổng bộ là chuyện thường thấy trong cơ quan, nhưng trong kết cấu của DB, để cost saving (tiết kiệm tiền), La La phụ trách tuyển mộ ở khu vực đồng thời kiêm quản lý việc hành chính trên toàn quốc, cô là một giám đốc trên toàn quốc báo cáo trực tiếp với Liszt, như thế, Đồng Gia Minh muốn thể hiện mở rộng tầm thao túng liền cảm thấy La La là kỳ đà cản mũi.
Dầu gì Đồng Gia Minh cũng ở Thượng Hải, tiện nói chuyện trực tiếp với sếp, liên tục tố tội La La trước mặt Liszt. Còn Liszt thì không biết có phải tại nghe Đồng Gia Minh nói nhiều không mà có ý kiến với La La, cũng có thể ông chỉ muốn hai giám đốc vật tay, luôn nhắc cho họ nhớ đến tầm quan trọng làm trọng tài của lão Liszt. Tóm lại, La La lúc này dĩ nhiên phải cố theo sát, tiếp xúc với lão Lis; Đồng Gia Minh kỳ thực cũng không nhẹ nhõm, toàn lo La La bất ngờ ngáng chân. La La dù chưa chịu mấy thiệt thòi nhưng co kéo qua lại nhiều, không khỏi rầu lòng, những chuyện này vốn không phải sở trường của cô.
Daisy và Đồng Gia Minh ngồi trên ghế dài trước bồn hoa, không biết Đồng Gia Minh nói gì mà Daisy cười đến ngả đầu về đằng sau, gió đưa tiếng cười khanh khách của cô đi rất xa, mấy người già đang phơi nắng đều quay lại nhìn. Được một lúc, Daisy lại đưa tay che miệng, ghé vào tai Đồng Gia Mình nói một tràng rất hoạt bát, Đồng Gia Minh rõ ràng là dễ chịu, cười méo cả mồm.
Gần đây tình bạn giữa Đồng Gia Minh và Daisy phát triển mạnh mẽ, La La quan sát kỹ từng chút một. Hai người toàn hẹn nhau cùng đi ăn trưa, ăn trưa rồi lại đi bộ bên bồn hoa ven quảng trường, cười cười nói nói, lúc nào cũng có chuyện nói mãi không hết, cũng không rõ là ai chủ động. Việc này trở thành một mối lo của La La, chỉ sợ ngày nào đó Daisy đem chuyện của cô và Vương Vĩ ra kể với Đồng Gia Mình, nếu anh ta mà có được tài liệu hay đến mức đó thì chắc chắn sẽ không bỏ phí, chưa biết anh ta sẽ nói ra được những gì trước mặt Liszt. La La cảm thấy nhọc lòng, có lúc đêm nhớ đến cũng ngủ không ngon giấc, nhưng chỉ buồn bực trong bụng, không nói với Vương Vĩ.
Các chủ nhiệm gần đây có rất nhiều ý kiến về Hà Hảo Đức, vì ông càng ngày càng không chịu ra quyết định. Gặp việc, ông thường bắt người ta phải phân tích liên tục, muốn ông ra một quyết định nhỏ ông cũng phải hỏi trước: đã dự toán tiền chưa? Liên quan đến chính sách nào của công ty? Nếu không còn bảo các chủ nhiệm tự thảo luận ra kết quả với Hà Tất Đắc và Roger trước.
Cách làm của ông trở nên giống hệt phong cách của Liszt, gặp việc khó là ủy quyền, lúc cần quyết định thì ông suy nghĩ, trước kia ông không phải là người như thế.
Các chủ nhiệm vừa buồn bực vừa băn khoăn, Liszt cũng nói vài câu trước mặt La La: "Cái ông giám đốc này làm sao thế, cả ngày cả buổi cũng không quyết định được. Chuyện gì cũng phải thảo luận tập thể, mọi người đồng ý hết cả mới ký."
Chỉ có VP bán hàng Roger là thấy sướng vì Hà Hảo Đức việc gì cũng không bật lại vào mặt ông ta, về cơ bản, chỉ cần chuyện Roger không đồng ý thì Hà Hảo Đức nhất quyết không ký, chỉ cần việc Roger muốn làm là bất kể các chủ nhiệm phản đối mạnh đến mức nào, Hà Hảo Đức cũng không nói gì.
Có khi các chủ nhiệm và VP tài vụ Hà Tất Đắc tranh luận kịch liệt trong e-mail, Hà Hảo Đức không phát biểu bình luận một tiếng, rất im lặng. Tóm lại Hà Tất Đắc nói OK thì ông ấy ký, những thứ Hà Tất Đắc không ký thì dầu sao cũng không chuyển đến bàn của Hà Hảo Đức được.
Hội La La tuyệt nhiên không biết Hà Hảo Đức gặp phải chuyện gì, từ sau khi giám đốc Châu Á - Thái Bình Dương mới "Củ Cải" nhậm chức, ông bắt đầu khó sống. Người làm giám đốc bự đều là những ông chủ đầy tham vọng quyền lực, ai không mong mình thật power (quyền hành mạnh mẽ) ra các loại quyết định trọng đại? Quyền lực làm cho người ta đầy quang vinh và thể diện, nhưng một khi ra quyết định lại bị đối đầu thậm chí là bật lại thì mất hết thể diện và vinh quang. Sau mấy lần liên tiếp va phải chuyện mất thể diện, Hà Hảo Đức hiểu ra hoàn cảnh của mình rồi, ông không dễ dàng ra quyết định, đặc biệt là khi bên cạnh ông có VP bán hàng Roger được cấp trên trực tiếp của ông là "Củ Cải" khâm điển, ngày ngày phê bình DB Trung Quốc "không chuyên nghiệp", còn một VP tài vụ Hà Tất Đắc hoàn toàn không hiểu cho cái khó của ông chỉ lo an toàn cho chỗ làm của bản thân.
Càng ở trên cao càng lạnh, Hà Hảo Đức không có ai để giãi bày hoặc làm hiệu ngầm thể hiện cái khó khăn thầm lặng của ông, ông cũng lo một khi đã bị đám chủ nhiệm cấp dưới nhìn ra hoàn cảnh của mình thì quyền của bản thân sẽ càng bị đe dọa thêm.
Nhưng việc gì cũng không chịu có chủ trương suốt cũng không ra sao, mắt nhìn các chủ nhiệm bán hàng không có tâm trí làm ăn, bao nhiêu tiêu chí cũng lỡ trong sự kèm cặp của Roger và Hà Tất Đắc, Hà Hảo Đức đang nghĩ đối sách.
Hà Hảo Đức có một lần nói với La La: "Chúng ta hoàn thiện đầy đủ SOP (quy trình thao tác tiêu chuẩn). Mọi người muốn làm bất kỳ việc gì, cấp bậc nào có quyền quyết, có được làm hay không nên làm như thế nào, ai làm, làm xong trong bao lâu, đều được quy định trong SOP. Ngoài ra, chớ quên quy định quy trình phê chuẩn đặc cách trong SOP, xác định hướng giải quyết cho cách thẩm tra và phê chuẩn với những việc phức tạp lằng nhằng, vì thế nào cũng tồn tại những trường hợp đặc biệt."
Hà Hảo Đức nói tiếp: "Như thế thì tất cả mọi người đều không tranh chấp thậm chí đối lập với nhau, người ra quyết định cũng có căn cứ, việc gì cũng lấy SOP làm tiêu chuẩn làm việc, tôi phê chuẩn cái gì là theo SOP, không phê chuẩn cái gì cũng là theo SOP. Công ty lớn mà, nên cố gắng tránh những quyết định có tính cá nhân quá nhiều, để cho chế độ quản lý công ty mới là phải."
La La thấy Hà Hảo Đức nói phải, cô tiến cử một đồng nghiệp đặc biệt thích hợp làm quản lý SOP cho Hà Hảo Đức, Hà Hảo Đức gật đầu nhận ngay, Hà Tất Đắc và Roger cũng không có gì để nói, thế là tầng quản lý đầu tiên phê chuẩn một quy trình SOP. Về việc quy phạm cho SOP thế nào thì La La phụng mệnh Hà Hảo Đức, cùng với người phụ trách quản lý SOP phòng tài vụ tuyên truyền nội dung SOP ra các văn phòng khắp cả nước.
DB Trung Quốc trên trên dưới dưới đều dấy lên một cơn sóng SOP cuồng nhiệt, SOP của công ty Mỹ là SOP chuyên nghiệp, nghiêm túc và hoàn thiện nhất trên thế giới, lại còn phong phú sặc sỡ hoa hoè hoa sói. Kết quả phát triển thành nếu một người muốn đi bộ trong DB, nhấc chân trái hay chân phải trước, mỗi lần nhấc cao bao nhiêu, mỗi bước mất bao lâu, đều có thể tra được căn cứ trong SOP.
Mặc dù những điều này có phần buồn cười nhưng cũng là một biện pháp rất hiệu quả, gặp chuyện ít nhất có luật chơi chung, người làm việc có thể có quyết định dễ bề làm việc.
La La cũng được lợi ích thực tế từ SOP, khi Đồng Gia Minh lại đi tìm Liszt tố tội La La thì sẽ bất tinẹ hơn nhiều, La La việc gì cũng là theo SOP, những việc không hợp với SOP cũng khó có điều kiện xảy ra trong DB.
La La lại học được một kinh nghiệm công sở về các cách dùng SOP, nó không những cho được cách giải quyết và căn cứ để ra quyết định, mà còn tránh được ý kiến bất đồng giữa mọi người, từ đó tránh xích mích cá nhân và các mối nguy ở công sở.
Gần đây La La cũng có nhiều việc buồn phiền. Trước tiên là vị trí của Lý Văn Hoá đã tuyển được người, giám đốc mới tuyển Đồng Gia Minh trước khi vào DB đã phục vụ công ty Châu Âu NJ trứ danh trong năm trăm siêu cường, NJ đến từ Bắc Âu, nơi đã từng sản sinh rất nhiều cướp biển. Cướp biển có lẽ đã trở thành lịch sử, nhưng máu những kẻ hung tàn cổ xưa vẫn chảy trong huyết mạch của đám hậu bối ngày nay. Văn hoá của công ty NJ từ trước đến nay nhờ chiến đấu hung tàn mà thành danh, khi họ tuyển người trên toàn thế giới đều nhằm chọn những người thông minh tuyệt đỉnh tính cách hung hãn tàn bạo. Lúc các giám đốc của NJ họp, nếu không đồng ý với ý kiến của người khác thì dù có không ném trứng thối vào người ta, vẫn hoàn toàn có khả năng họ sẽ bẻ mẩu bánh mỳ trên tay ném ngay vào đối phương, việc này ở công ty khác sẽ bị xem là thô lỗ, ở NJ lại là thể hiện nhân cách dũng mãnh. Đồng Gia Minh từ công ty Bắc Âu NJ chuyển đến công ty Mỹ điển hình DB, cũng biết phải chú ý tôn trọng người khác hơn, nhưng trong xương cốt anh ta vẫn khắc sâu sự thông minh và dũng mãnh lối Bắc Âu của cướp biển.
Vốn dĩ đội HR phụ trách tuyển mộ ở khu vực báo cáo với giám đốc tuyển mộ ở HR tổng bộ là chuyện thường thấy trong cơ quan, nhưng trong kết cấu của DB, để cost saving (tiết kiệm tiền), La La phụ trách tuyển mộ ở khu vực đồng thời kiêm quản lý việc hành chính trên toàn quốc, cô là một giám đốc trên toàn quốc báo cáo trực tiếp với Liszt, như thế, Đồng Gia Minh muốn thể hiện mở rộng tầm thao túng liền cảm thấy La La là kỳ đà cản mũi.
Dầu gì Đồng Gia Minh cũng ở Thượng Hải, tiện nói chuyện trực tiếp với sếp, liên tục tố tội La La trước mặt Liszt. Còn Liszt thì không biết có phải tại nghe Đồng Gia Minh nói nhiều không mà có ý kiến với La La, cũng có thể ông chỉ muốn hai giám đốc vật tay, luôn nhắc cho họ nhớ đến tầm quan trọng làm trọng tài của lão Liszt. Tóm lại, La La lúc này dĩ nhiên phải cố theo sát, tiếp xúc với lão Lis; Đồng Gia Minh kỳ thực cũng không nhẹ nhõm, toàn lo La La bất ngờ ngáng chân. La La dù chưa chịu mấy thiệt thòi nhưng co kéo qua lại nhiều, không khỏi rầu lòng, những chuyện này vốn không phải sở trường của cô.
Daisy và Đồng Gia Minh ngồi trên ghế dài trước bồn hoa, không biết Đồng Gia Minh nói gì mà Daisy cười đến ngả đầu về đằng sau, gió đưa tiếng cười khanh khách của cô đi rất xa, mấy người già đang phơi nắng đều quay lại nhìn. Được một lúc, Daisy lại đưa tay che miệng, ghé vào tai Đồng Gia Mình nói một tràng rất hoạt bát, Đồng Gia Minh rõ ràng là dễ chịu, cười méo cả mồm.
Gần đây tình bạn giữa Đồng Gia Minh và Daisy phát triển mạnh mẽ, La La quan sát kỹ từng chút một. Hai người toàn hẹn nhau cùng đi ăn trưa, ăn trưa rồi lại đi bộ bên bồn hoa ven quảng trường, cười cười nói nói, lúc nào cũng có chuyện nói mãi không hết, cũng không rõ là ai chủ động. Việc này trở thành một mối lo của La La, chỉ sợ ngày nào đó Daisy đem chuyện của cô và Vương Vĩ ra kể với Đồng Gia Mình, nếu anh ta mà có được tài liệu hay đến mức đó thì chắc chắn sẽ không bỏ phí, chưa biết anh ta sẽ nói ra được những gì trước mặt Liszt. La La cảm thấy nhọc lòng, có lúc đêm nhớ đến cũng ngủ không ngon giấc, nhưng chỉ buồn bực trong bụng, không nói với Vương Vĩ.
Các chủ nhiệm gần đây có rất nhiều ý kiến về Hà Hảo Đức, vì ông càng ngày càng không chịu ra quyết định. Gặp việc, ông thường bắt người ta phải phân tích liên tục, muốn ông ra một quyết định nhỏ ông cũng phải hỏi trước: đã dự toán tiền chưa? Liên quan đến chính sách nào của công ty? Nếu không còn bảo các chủ nhiệm tự thảo luận ra kết quả với Hà Tất Đắc và Roger trước.
Cách làm của ông trở nên giống hệt phong cách của Liszt, gặp việc khó là ủy quyền, lúc cần quyết định thì ông suy nghĩ, trước kia ông không phải là người như thế.
Các chủ nhiệm vừa buồn bực vừa băn khoăn, Liszt cũng nói vài câu trước mặt La La: "Cái ông giám đốc này làm sao thế, cả ngày cả buổi cũng không quyết định được. Chuyện gì cũng phải thảo luận tập thể, mọi người đồng ý hết cả mới ký."
Chỉ có VP bán hàng Roger là thấy sướng vì Hà Hảo Đức việc gì cũng không bật lại vào mặt ông ta, về cơ bản, chỉ cần chuyện Roger không đồng ý thì Hà Hảo Đức nhất quyết không ký, chỉ cần việc Roger muốn làm là bất kể các chủ nhiệm phản đối mạnh đến mức nào, Hà Hảo Đức cũng không nói gì.
Có khi các chủ nhiệm và VP tài vụ Hà Tất Đắc tranh luận kịch liệt trong e-mail, Hà Hảo Đức không phát biểu bình luận một tiếng, rất im lặng. Tóm lại Hà Tất Đắc nói OK thì ông ấy ký, những thứ Hà Tất Đắc không ký thì dầu sao cũng không chuyển đến bàn của Hà Hảo Đức được.
Hội La La tuyệt nhiên không biết Hà Hảo Đức gặp phải chuyện gì, từ sau khi giám đốc Châu Á - Thái Bình Dương mới "Củ Cải" nhậm chức, ông bắt đầu khó sống. Người làm giám đốc bự đều là những ông chủ đầy tham vọng quyền lực, ai không mong mình thật power (quyền hành mạnh mẽ) ra các loại quyết định trọng đại? Quyền lực làm cho người ta đầy quang vinh và thể diện, nhưng một khi ra quyết định lại bị đối đầu thậm chí là bật lại thì mất hết thể diện và vinh quang. Sau mấy lần liên tiếp va phải chuyện mất thể diện, Hà Hảo Đức hiểu ra hoàn cảnh của mình rồi, ông không dễ dàng ra quyết định, đặc biệt là khi bên cạnh ông có VP bán hàng Roger được cấp trên trực tiếp của ông là "Củ Cải" khâm điển, ngày ngày phê bình DB Trung Quốc "không chuyên nghiệp", còn một VP tài vụ Hà Tất Đắc hoàn toàn không hiểu cho cái khó của ông chỉ lo an toàn cho chỗ làm của bản thân.
Càng ở trên cao càng lạnh, Hà Hảo Đức không có ai để giãi bày hoặc làm hiệu ngầm thể hiện cái khó khăn thầm lặng của ông, ông cũng lo một khi đã bị đám chủ nhiệm cấp dưới nhìn ra hoàn cảnh của mình thì quyền của bản thân sẽ càng bị đe dọa thêm.
Nhưng việc gì cũng không chịu có chủ trương suốt cũng không ra sao, mắt nhìn các chủ nhiệm bán hàng không có tâm trí làm ăn, bao nhiêu tiêu chí cũng lỡ trong sự kèm cặp của Roger và Hà Tất Đắc, Hà Hảo Đức đang nghĩ đối sách.
Hà Hảo Đức có một lần nói với La La: "Chúng ta hoàn thiện đầy đủ SOP (quy trình thao tác tiêu chuẩn). Mọi người muốn làm bất kỳ việc gì, cấp bậc nào có quyền quyết, có được làm hay không nên làm như thế nào, ai làm, làm xong trong bao lâu, đều được quy định trong SOP. Ngoài ra, chớ quên quy định quy trình phê chuẩn đặc cách trong SOP, xác định hướng giải quyết cho cách thẩm tra và phê chuẩn với những việc phức tạp lằng nhằng, vì thế nào cũng tồn tại những trường hợp đặc biệt."
Hà Hảo Đức nói tiếp: "Như thế thì tất cả mọi người đều không tranh chấp thậm chí đối lập với nhau, người ra quyết định cũng có căn cứ, việc gì cũng lấy SOP làm tiêu chuẩn làm việc, tôi phê chuẩn cái gì là theo SOP, không phê chuẩn cái gì cũng là theo SOP. Công ty lớn mà, nên cố gắng tránh những quyết định có tính cá nhân quá nhiều, để cho chế độ quản lý công ty mới là phải."
La La thấy Hà Hảo Đức nói phải, cô tiến cử một đồng nghiệp đặc biệt thích hợp làm quản lý SOP cho Hà Hảo Đức, Hà Hảo Đức gật đầu nhận ngay, Hà Tất Đắc và Roger cũng không có gì để nói, thế là tầng quản lý đầu tiên phê chuẩn một quy trình SOP. Về việc quy phạm cho SOP thế nào thì La La phụng mệnh Hà Hảo Đức, cùng với người phụ trách quản lý SOP phòng tài vụ tuyên truyền nội dung SOP ra các văn phòng khắp cả nước.
DB Trung Quốc trên trên dưới dưới đều dấy lên một cơn sóng SOP cuồng nhiệt, SOP của công ty Mỹ là SOP chuyên nghiệp, nghiêm túc và hoàn thiện nhất trên thế giới, lại còn phong phú sặc sỡ hoa hoè hoa sói. Kết quả phát triển thành nếu một người muốn đi bộ trong DB, nhấc chân trái hay chân phải trước, mỗi lần nhấc cao bao nhiêu, mỗi bước mất bao lâu, đều có thể tra được căn cứ trong SOP.
Mặc dù những điều này có phần buồn cười nhưng cũng là một biện pháp rất hiệu quả, gặp chuyện ít nhất có luật chơi chung, người làm việc có thể có quyết định dễ bề làm việc.
La La cũng được lợi ích thực tế từ SOP, khi Đồng Gia Minh lại đi tìm Liszt tố tội La La thì sẽ bất tinẹ hơn nhiều, La La việc gì cũng là theo SOP, những việc không hợp với SOP cũng khó có điều kiện xảy ra trong DB.
La La lại học được một kinh nghiệm công sở về các cách dùng SOP, nó không những cho được cách giải quyết và căn cứ để ra quyết định, mà còn tránh được ý kiến bất đồng giữa mọi người, từ đó tránh xích mích cá nhân và các mối nguy ở công sở.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com