TruyenHHH.com

Chuyen Thang Chuc Cua Lala

Phần 21: Muốn làm giám đốc thì chớ mong nhẹ nhõm: Học cách chịu áp lực  

Hôm nay, Liszt gọi Vương Hồng đến nói: "Tôi bàn với Hà Hảo Đức rồi, quyết định cho La La làm giám đốc hành chính, Hà Tất Đắc cũng cho rằng La La rất phù hợp."

Ông im lặng một lát rồi lại nói: "Ngoài ra, tôi còn có lời với mấy chủ nhiệm phòng nữa, rất may được họ tán thành cả. Chuyện này hơi ngoài dự đoán của tôi, tôi vốn tưởng ít nhất Vương Vĩ sẽ có ý kiến với chuyện thăng chức cho La La. Lần chuyển chỗ trước La La chọi anh ta ghê lắm, ha ha, ai ngờ anh ta luôn miệng nói La La tốt, còn nhanh gọn sảng khoái hơn mọi người. Xem ra khả năng giao tiếp của La La cũng không tồi."

Vương Hồng nghe rồi trong giây lát không kịp tiếp thu nữa.

Liszt giải thích: "Thế này cũng tốt, họ đều tán thành đề bạt người này thì về sau người mới làm việc mà có chỗ nào sơ suất thì tất cả phải cùng chịu thôi."

Liszt bỗng nhận ra mình vẫn phải nói chút ý kiến chính đáng hơn với Vương Hồng, tránh chuyện có vẻ như hiện giờ mình đồng ý thăng chức cho La La là vì cảm thấy: nếu La La không làm tốt thì trách nhiệm được cả tầng quản lý cùng chịu, chứ không phải là quyết định sai của một mình Liszt.

Ông liền bổ sung: "Tất nhiên, tôi tin là La La làm được rất tốt. Như thế, anh mau điền cho tôi đơn xin thay đổi vị trí của La La, kèm thêm job description (trách nhiệm chức vị) của cô ấy đi."

Vương Hồng ngẩn ra, hỏi: "Thế location (địa điểm thường trú) của cô ấy ở đâu?"

Liszt nói: "Quảng Châu. Về điều này đích thân Hà Hảo Đức đã khuyến cáo La La rồi, cô ấy không muốn thoả hiệp thì kệ cô ấy đi."

Vương Hồng nghe sếp nói vậy liền bảo: "Thế thì JD (trách nhiệm chức vị) thì cứ lấy phần vẫn để cho Hoa Hồng đi."

Lời của Liszt nói về sau đã giáng một đòn mạnh vào đầu óc Vương Hồng: "Không cần phần cũ nữa, khác với Hoa Hồng, danh xưng của La La không phải là 'giám đốc hành chính' mà là 'giám đốc hành chính nhân sự'. Trách nhiệm của cô ấy ngoài quản lý ba ban hành chính của DB ở Hoa Lục, còn có thay đổi lớn nhất là cô ấy sẽ phụ trách việc HR ở những nơi ngoài tổng bộ, chức trách chủ yếu của bộ phận này là tuyển mộ và làm việc quan hệ nhân viên. Quản lý cấp dưới của La La cũng nên phối hợp chuyển danh xưng từ 'quản lý hành chính' thành 'quản lý hành chính nhân sự' thôi."

Vương Hồng lần này kinh ngạc cực độ, một hồi sau mới hỏi: "Thế thì tuyến báo cáo đặt thế nào?"

Liszt hiểu rõ cuộc nói chuyện này là quá nhiều thông tin đối với Vương Hồng, ông nói: "La La báo cáo trực tiếp với tôi, điều này thì giống Hoa Hồng. Công ty sẽ xếp cho cô ấy hai quản lý ở Thượng Hải và Bắc Kinh, bản thân La La ở Quảng Châu, không cho cô ấy người quản lý ở Quảng Châu nữa. Ngoài ra, ba ban lớn mỗi ban có hai trợ lý, còn ba mươi bảy cơ sở nhỏ nữa mỗi nơi đặt một trợ lý dùng chung với phòng bán hàng."

Vương Hồng trấn tĩnh lại nghĩ ngợi, công ty muốn để cho La La làm "giám đốc hành chính" hay "giám đốc hành chính nhân sự" đều không liên quan đến mình, mình vẫn làm chức giám đốc lương và phúc lợi của mình; nhưng đối với giám đốc HR phụ trách tuyển mộ và quan hệ nhân viên Lý Văn Hoá thì khác, xét về chức trách, Lý Văn Hoá cho dù chưa đến mức chia nửa giang sơn thì ít nhất cũng có một phần ba giang sơn bị La La lấy mất rồi."

Vương Hồng cẩn thận hỏi Liszt: "Thế Lý Văn Hoá biết chưa?"

Liszt cười: "Hồi sáng nói chuyện với cậu ta rồi. Áp lực tuyển người của công ty thường xuyên rất lớn, người của cậu ta vốn thiếu, nhiệm vụ tăng người năm nay càng tăng gánh nặng cho cậu ta. Cậu ấy nhiều lần đề nghị tăng thêm nhân viên với tôi, nhưng cậu biết đấy, không làm được, không có tiền dự toán. Giờ thì được dịp dùng luôn sức La La, giúp cậu ta làm luôn việc ở vòng ngoài. Đối với Lý Văn Hoá thì ít nhất đây cũng là việc tốt."

Vương Hồng nghĩ, Lý Văn Hoá chắc chắn không vui, mặc dù áp lực trước mắt giải toả bớt được rồi, xét về lâu dài thì việc chủ yếu của HR ở vòng ngoài là tuyển người, bộ phận này lại không cần báo cáo cho giám đốc tuyển mộ ở tổng bộ thì lòng giám đốc tuyển mộ vui sao được?

Vương Hồng nghĩ đến đấy, bất giác buột miệng: "Lý Văn Hoá có thể upset (không yên lòng) với cách thu xếp này."

Liszt gật đầu nói: "Con người thường có bản năng tránh thay đổi, thấy không yên lòng là phản ứng bình thường. Tôi bảo cậu ấy không phải lo, bởi vì khu vực phụ trách tuyển mộ của La La chủ yếu là nhân viên bán hàng cấp một, cấp bậc cao nhất ở đó cũng chỉ là giám đốc khu nhỏ. Vị trí cao cấp đều tập trung ở tổng bộ và do Lý Văn Hoá phụ trách tuyển. Thực ra tuyển mấy nghìn nhân viên cũng không bằng nhiệm vụ SENIOR (cao cấp) tuyển một giám đốc, cái lý này ai cũng hiểu. Chỉ một câu: việc của Lý Văn Hoá là tuyển những người có giá trị nhất trong công việc, La La chỉ lấy đi phần kém giá trị nhất trong tuyển người."

Liszt đã nói đến đây, nhớ lại cuộc nói chuyện của mình hồi sáng, đã xử lý xong Lý Văn Hoá dễ dàng như thế nào, bất giác đắc ý.

Vương Hồng cảm thấy La La từ trước đến nay vẫn nổi danh là "bò vàng kéo cày" thật đã bắt đầu có vẻ nham hiểm rồi, hoá ra cô ta không chỉ muốn làm giám đốc hành chính còn nhằm học làm HR nữa. Hà Hảo Đức vốn là dạng ông chủ mà với bất cứ ai hỏi ông xin tiền, ông đều hỏi "cho anh (chị) tiền vốn phụ trội rồi anh (chị) có đem lại cho công ty lợi ích phụ trội gì không". Giờ thì La La đã đem lại cho công ty "lợi ích phụ trội" gì rồi?

Vương Hồng không nhịn được hỏi: "La La từ trước đến nay chưa từng làm HR mà! Cho cô ấy làm HR khu vực có mạo hiểm không?"

Liszt nói: "Tất nhiên là không thể giao hết cho cô ấy ngay được. Lý Văn Hoá sẽ xếp cho cô ấy tập huấn tương ứng với việc ngay; chúng ta mau chóng tìm quản lý ban Bắc Kinh cho cô ấy, phải là người làm HR khu vực lão luyện kinh nghiệm phong phú; hai tháng tới đây, Lý Văn Hoá và Kiệt Sinh sẽ gánh nhiệm vụ làm HR khu vực, La La phải tiếp quản được trong vòng hai tháng."

Vương Hồng có chút thông cảm cho Lý Văn Hoá, cũng run thay cho La La, không nhịn được lại lặp lại mối lo của mình: "Hai tháng là đến tay, La La có ổn không?"

Vẻ mặt của Liszt khiến người ta cảm thấy tiếp sau đó là việc của Lý Văn Hoá và Đỗ La La, không phải việc của ông Liszt nữa. Ông nhún vai nói: "Đây là một cuộc thi nghiêm khắc, càng là cơ hội khó kiếm. Hoàn cảnh này sẽ đặt ra yêu cầu hà khắc với năng lực học tập và chịu áp lực của La La. Chúng ta kỳ vọng cô ấy tạo ra được kỳ tích, làm giám đốc thì không còn thời gian nhẹ nhàng nữa đâu."

Vương Hồng cáo từ đi chuẩn bị JD (tài liệu thuyết minh chức vị) cho La La, trong bụng mang câu hỏi rất muốn biết mà không dám hỏi ra: rốt cuộc đây là ý của ai, ai cho La La phụ trách HR khu vực? Hà Hảo Đức ư? Hay là chính Liszt?  

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com