TruyenHHH.com

Chuyen Moi Ngay O Mac Gia


Ây dô ây da ây nha ây nhe~ Mại dô ăn ngay bánh bao cho ấm lòng khi chiều qua tối đến gió chuẩn bị rên rỉ bài ca ta là giá rét đêm đông đi nào~

Dạo này ngộ bận đến nỗi gối không chạm mông luôn, thành thử ra chả mở được hàng quán gì. ngại quá. Với cả lần bán hàng trước có vẻ không được ủng hộ lắm nên ngộ càng lười làm hàng bày bán hơn :< Hôm nay nhân tiện xuống núi mua đồ về chuẩn bị cho sinh nhật lão tổ, tức Nhị phu nhân Mặc gia đó :> ngộ lại buôn đôi ba câu kiếm tí bạc vụn để mua thêm chút rượu về Loạn Táng Cương rồi lại tiếp tục chổng phao câu lên mà chạy đây.

Kể các vị nghe, ở Mặc gia có mấy pháp bảo thần thông quảng đại cực kì. Cực kì thế nào hồi sau sẽ rõ ~

Hôm nay ngộ sẽ kể các vị nghe về pháp bảo bựa chuyên gây sự tên "Hệ thống". Đây là pháp bảo được má Mặc Hương tặng riêng cho nhà Đại công tử. Là món đồ do nghĩa tử (con nuôi) của má Mặc là Cúc Cự aka Đâm Máy Bay Lên Trời - Thượng Thanh Hoa dẫn từ đâu về. Căn nguyên chuyện này là một câu chuyện rất bi ... bi ... bi... bi gì thì mới đúng nhỉ; thôi đau đầu quá, không nghĩ nữa. Căn nguyên chuyện này là một câu chuyện rất đau bi, bữa nào có thời gian mở sạp hàng hẳn hoi thì ngộ sẽ kể chi tiết sau hen.

Câu cửa miệng của Hệ thống chắc là: "Cảnh báo OOC!" :> Xin đừng nhắc đến Hệ thống trước mặt đại phu nhân Thẩm Viên Thẩm Thanh Thu kẻo sẽ nhận lại được câu "Đù má Hệ thống!".

Và, một ngày nọ :))) khi ba cặp phu phu về nhà quây quần sum họp, Hệ thống hôm bữa mới bị tẩn cho một trận gãy răng, nay răng đang mọc lại, lại ngứa mồm mà chợt đặt ra một câu hỏi:

【Ba vị công tử! Các ngươi cảm thấy ai là người đáng yêu nhất?】

Và ngay lập tức có ba câu trả lời được kêu lên liền:

- Sư tôn!

- Ca ca!

- Lam Nhị!

Ai vừa nói có gì đó sai sai đúng không? :> Không sai, là có gì đó sai sai thật đó. Đây vốn là câu hỏi của Hệ thống bựa dành cho ba vị công tử huynh đệ Mặc gia nhưng có một người quen cướp lời chồng mà trả lời xen ngang vào đó. :> Khỏi nói cũng biết là ai rồi hen, là ̶c̶̶ụ̶̶c̶ ̶b̶̶ụ̶̶i̶ ̶t̶̶r̶̶ầ̶̶n̶ Ngụy ma đầu đã khiến ̶v̶̶ị̶ ̶h̶̶ò̶̶a̶ ̶t̶̶h̶̶ư̶̶ợ̶̶n̶̶g̶ ̶t̶̶h̶̶a̶̶n̶̶h̶ ̶t̶̶â̶̶m̶ ̶q̶̶u̶̶ả̶ ̶d̶̶ụ̶̶c̶ vị trích tiên không nhiễm bụi trần Lam lão Nhị kia vướng vô hồng trần rồi. Chỉ là dù đã xuống hồng trần nhiều năm, nhưng tính tình Lam Vong Cơ vẫn không màng thế tục như trước, trừ khi thế tục đó có vợ y. Mấy vụ nhốn nháo thế này y không để ý đến, còn phu nhân nhà y thích náo nhiệt, nên là y vẫn để phu nhân tham gia thay, dù sao thì lời phu nhân y còn hơn cả thiên ý mà. Cũng phải thôi, Mặc gia có truyền thống đội vợ lên đầu, ở bên nhà Nhị công tử thì lại khỏi bàn đi, trừ "Mỗi ngày" ra thì dù Nhị phu nhân có muốn ớt mọc trong dưa hấu thì Nhị công tử cũng sẽ tìm mọi cách trồng ra cho bằng được.

Hiển nhiên, Hệ thống nó không thừa nhận câu trả lời của lão tổ. Thế là trong khi lão đại Băng đại muội và lão tam Hoa Hoa đang mặt đỏ tim đập sau khi trả lời mà trân trối nhìn nhau thì Nhị phu nhân Ngụy Vô Tiện quay đầu vác vò Thiên Tử Tiếu đi về phía Nhị công tử Lam Vong Cơ.

Về phía lão đại và lão tam, một trận đấu nảy lửa bắt đầu.

- Đệ nói cái gì đấy hả? Sư tôn mới là người đáng yêu nhất!

- Huynh đang nói gì đấy!? Ca ca mới là người đáng yêu nhất!



- "Đệ có biết bộ dạng sư tôn lúc ngủ đáng yêu lắm không?" (em nó biết thì mới là lạ đấy :>)

- "Huynh có biết dáng vẻ ca ca lúc nấu cơm đáng yêu thế nào không?" (Băng muội biết đấy, lần nào về tụ họp mà hắn chẳng xuống bếp nấu cơm cùng, rồi sau đó xanh mặt nhìn Tam thiếu phu nhân thao túng quỷ thần trong nồi canh :>)

Nhắc đến vấn đề được vợ nấu cơm cho, Băng muội có hơi heo sắc héo. Hắn chưa có được ăn đồ sư tôn nấu đâu!!! Dù hắn luôn muốn được nấu cơm, phục vụ sư tôn đến từng cái lông thật, nhưng đôi khi thấy hai đệ đệ được vợ nấu ăn cho, hắn cũng muốn được thế lắm chứ bộ QAQ...

Chậm một nhịp, Hoa Hoa đã cướp lời đi trước:

- Lần trước ca ca nhón chân hôn ta siêu cấp đáng yêu!

- Hứ! Sư tôn ở cùng ta lúc nào cũng đáng yêu.

- Ca ca ...

- Sư tôn...

... bờ la bờ le bờ li bờ lo bờ lu ...

Hai huynh đệ cứ thế hừng hực khí thế mà chiến võ mồm vì để giành được danh hiệu Vợ mình dễ thương nhất! Đang khi lửa cháy xém mông, lão đại lão tam sắp vì nóng mông mà đứng dậy dùng tay nói thay cho lưỡi để phân thắng thua thì :> một màu xanh xanh, trắng trên nền lạnh ~ Nhị công tử mang theo mùi đàn hương đã ngấm rượu đột ngột 'nạnh nùng' xuất hiện buông gọn tám chữ:

- "Ngụy Anh nguyện ý cùng ta mỗi ngày."

:> Ở Mặc gia, không ai không biết, khi Nhị công tử mà nhắc đến "mỗi ngày" thì tức là có ý gì :>

Và thế là, sau khi nghe xong tám chữ đó, lão đại và lão tam cùng bay màu mà đạt chung một loại nhận thức không thể giải thích được một cách rất kỳ lạ mà thật hiển nhiên.

Ờ thì, lão đại - cái túi khóc Băng Băng muội muội kia, hôm qua vừa bị sư tôn hắn từ chối cho lên giường :>

Còn, lão tam Hồng Hồng - cái túi kinh sợ kia, thì lúc này vẫn vì quá lo lắng mà vẫn chưa dám nói ra tiếng lòng. Mới chỉ dám dẫn Tam thiếu phu nhân về ra mắt. Hôn đã hôn, sờ đã sờ :> nhưng mít mới chỉ mút được xơ, thịt mật thì vẫn chưa được nếm :>

Kẻ khóc lưng chòng, người cân đong thấu ruột để tránh bị tuột mất tình cảm.

Chỉ còn cái túi giấm nào đó đã bị chuốc rượu mà vẫn trong trong trạng thái: <Ta ách sợ ai vì vợ ta mỗi ngày đều rất khả ái.> mà giơ cao cái cúp của Hệ thống trao cho.

Bất tri bất giác, cái cúp đã trở thành giải thưởng show ân ái ~ Truyền thống của Mặc gia vẫn luôn thế, khúc cua bẻ lái thật khó lường.



Cảm ơn nghệ nhân kummle đã vẽ những bức hình minh họa này nhé. Hãy ghé nhà nghệ nhân để xem và đặt mua thêm nhiều tranh đẹp hơn ~

(〜 ̄△ ̄)〜 (〜 ̄△ ̄)〜 (〜 ̄△ ̄)〜

Các vị thấy chuyện nhỏ này thế nào, thấy được thì lại bỏ thêm đôi ba đồng lẻ, mua thêm vài cái bánh bao, rào rào thêm vài cái vỗ tay khích lệ nào.

(〜 ̄△ ̄)〜 (〜 ̄△ ̄)〜 (〜 ̄△ ̄)〜

  Một ngày khác, khi cả ba múi mít đều đã bị liếm mút từ mật thịt đến xơ, ngay cả gai non gai tơ, gai sắc cũng đều đã bị nhấm nháp ướt át hết cả rồi, ba huynh đệ lại tụ họp sum vầy. :> Và Hệ thống đã da dầy thịt béo lên lại cất cao tiếng hỏi:

【 Phu phu các ngươi bao lâu thì lại đâm nhau một lần?】

Và lần này thì đích thực là ba vị công tử trả lời, lí do là vì ba vị phu nhân đang đi dạo phố mua đồ, tâm sự chia sẻ tăng tình cảm, mà chủ đề họ nói trùng hợp sao lại là về chuyện giường chiếu lần đầu lần tiếp ~ Thôi chuyện đó để sau rồi nói, nói tiếp đến chuyện ba vị công tử trả lời Hệ thống bựa thế nào đi ha.

【Lão đại đi trước trả lời trước. 】

Đại công tử hồn nhiên chỉ bản thân, đôi mắt đỏ chớp động trả lời:

- "Sư tôn và ta, 2 ngày 1 lần."

~~~> Vấn đề kỹ thuật nha. Chậc chậc, phí cho bao bản Xuân Sơn Hận ngút trời, thế mà cảnh đời thì lại ơi hời ới hơi.

【Tiếp đến lão nhị nào.】

- "..."

【Ơ. Lão nhị lại làm sao mà chưa lên tiếng thế. Thôi thì lão tam nói đi.】

Hoa Hoa chắp tay xoa xoa, mỉm cười giả dối:

- "Ta và ca ca 1 ngày 2 lần."

~~~> Thương nhân buôn bán tính lời nha, 2 lần là thịt thà đầy đủ, biết được đâu có bữa phụ điểm tâm gì đó không?

- "..."


【Thế lão nhị có tính trả lời không đây?】

- "1 lần 2 ngày."

- ".......!!!!!!!!!!!!!!!!......"

- ".......!!!!!!!!!!!!!!!!......"

Nghe thế, lão đại và lão tam đều bị dọa sợ đến bay màu. Nhị công tử không thể không mở miệng băng ra mà nói thêm một câu tám chữ:

- "Hai người sao lại nhìn ta kiểu đó."

- "Sư tôn không thương ta nữa rồi. QAQ" Băng Băng đã nước mắt tràn đê.

- "Hừ, chẳng qua chỉ thế thôi." Hoa Hoa đã out như một cơn gió.

- "..."

【...】

Hệ thống cũng treo máy luôn. Nhưng bản tính bửa bận của nó không cho phép, thế là rè rè rè rè lên tiếng hỏi lại

【Thật sự là 1 lần 2 ngày sao Nhị công tử? Thế có quá dũng mãnh không?】

- "Mỗi ngày."



  【....】 
Sau khi treo máy 2 ngày, hệ thống mới nhận ra được thâm ý của Nhị công tử.

【Mỗi ngày = Thiên Thiên = 天天 = 2 chữ ngày = 2 ngày. 1 lần 2 ngày】

【Quả là Hàm Quang Quân chữ nghĩa đầy mình nhiễm mấy sự linh tinh của hồng trần nhà y.】

Từ đó giang hồ bắt đầu đồn đại về #Boy_tâm_cơ_Lam_Vong_Cơ :>

(〜 ̄△ ̄)〜 (〜 ̄△ ̄)〜 (〜 ̄△ ̄)〜

Cảm ơn nghệ nhân 罪夜同学 đã vẽ minh họa giúp nhé. Hãy ghé nhà nghệ nhân để xem và đặt mua thêm nhiều tranh đẹp hơn ~

(〜 ̄△ ̄)〜 (〜 ̄△ ̄)〜 (〜 ̄△ ̄)〜

Thôi trời không còn sớm, ngộ phải dọn hàng rồi đi mua đồ để trờ về Loạn Táng Cương đây, cảm ơn các vị quan khách đã ủng hộ hen ~ Bữa sau có dịp lại ngồi nhâm nhi đôi ba câu kể chuyện nhé!


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com