hôm nay là một ngày rất dài đối với junhui. nay em có tận mấy cuộc họp phải tham gia lận, thêm vào đó dạo này là thời gian cao điểm nên khách hàng cần tư vấn liên tục. junhui bận rộn cả một ngày trời, mãi mới có thời gian ngồi xuống nghỉ ngơi thì em mới nhớ ra cả ngày nay hầu như em chưa nói chuyện được mấy với wonwoo. có mấy lần wonwoo nhắn tin hay gọi điện junhui đều đang bận bịu nên cũng chỉ báo gọi lại sau.junhui tìm kiếm điện thoại của mình, mở ra thì thấy có đến hơn 50 tin nhắn từ wonwoo từ sáng đến giờ. junhui nhắn một tin báo cho wonwoo rồi vội thu xếp đồ đạc về nhà. về đến nhà, em lập tức đổ rạp xuống sopha, một tay lấy điện thoại bấm gọi video với wonwoo. wonwoo ở bên kia dường như vẫn luôn chờ điện thoại bởi em vừa bấm gọi 3 giây xong đã thấy anh bắt máy.wonwoo vừa nhấc máy, đập vào mắt anh là hình ảnh gương mặt của con mèo lười đang nằm úp, hình ảnh quá đỗi dễ thương khiến wonwoo không nhịn được mà bật cười đồng thời cap màn hình lưu lại." junnie, nay bé mệt lắm sao ?"nghe được giọng nói quen thuộc của người yêu, sự ấm áp trong lòng junhui dâng lên, em hé mắt nhìn người trong màn hình đáp"ừm, nunu ơi, bé nhớ nunu rồi.""ừm, anh cũng nhớ bé. junnie cố đợi anh mấy hôm nữa nha anh sắp về rồi."nghe thấy thế junhui mỉm cười nhìn vào người yêu em qua màn hình. hình như wonwoo vừa tắm xong bởi junhui thấy tóc anh còn ươn ướt, wonwoo mặc quần áo ngủ có hình con mèo đang chơi game mà junhui mua cho anh, trông vừa đẹp trai vừa dễ thương, đúng là người mà moon junhui chọn có khác. em kể cho wonwoo những chuyện đã diễn ra ngày hôm nay, nào là khách hàng như nào, em đã tư vấn được những gì, vân vân. wonwoo chăm chú nhìn bé người yêu mà anh luôn mong nhớ đang thao thao bất tuyệt bên kia, bỗng wonwoo nghe thấy có tiếng giống như tiếng bụng em reo lên. "junnie, bé chưa ăn tối à ?"nghe thấy tiếng người yêu hỏi, junhui ngại ngùng né tránh ánh mắt của người kia mà trả lời"he he, nay bận quá nên em quên mất thui."chợt em thấy màn hình tối thui, chẳng nhẽ wonwoo giận em vì bỏ bữa sao. em khẽ gọi một tiếng" wonu ơi, wonu."
đợi một lúc không thấy ai trả lời, làm cho sự tủi thân đè nén cả ngày nay của em dâng lên trong lòng. cả ngày đã đi làm mệt mỏi rồi mà còn bị người yêu bơ nữa, em không nói gì định tắt máy thì màn hình bỗng sáng trở lại. em nghe thấy wonwoo nói
" anh vừa đặt cháo cho bạn đấy, tối rồi bạn ăn chút cháo cho đỡ đau bụng nhá."
wonwoo nhìn vào màn hình thấy mắt junhui hơi rơm rớm nước mắt, anh mới vội vàng hỏi
" sao bé lại khóc, ai bắt nạt bạn à?"
junhui nghe thấy thế liền đưa tay rụi rụi mắt, trả lời
"tại bạn đấy, ai bảo bạn không để ý em, em tưởng bạn giận em rồi."
" anh giận bạn vì ai bảo bạn không nghe lời anh không chăm sóc cẩn thận cho junnie của anh cơ, ai không cố ý bơ bạn đâu, junnie tha lỗi cho anh nhá."
"hừm, bao giờ bạn về rồi tính tiếp."
thấy bé mèo của mình đang xù lông lên, wonwoo không nhịn được mà bật cười. junnie của anh đáng yêu thật đấy, muốn bỏ mèo vào túi mang bên người quá đi thôi.
" rùi rùi, cảm ơn junnie đã cho anh cơ hội nhe, junnie ăn cháo ngoan rùi đi ngủ nhá. lát chuẩn bị đi ngủ anh gọi lại sau nha, giờ anh phải đi họp gấp rồi."
" ừm, chúc nunu làm việc tốt nhe, lát bé gọi lại sau."
" anh yêu junnie."
" em cũng yêu wonu nhiều."