Chuang2021 All X Lelush
"Giám Đốc, ngài có muốn tham gia cuộc phỏng vấn không?"
"Tuyển trợ lý cho tôi mà, tôi phải tham gia chứ" Hắn nở nụ cười đầy sự chờ mong.
Hắn đẩy của bước vào phòng họp, cũng là phòng đang phỏng vấn. Mọi người đứng dậy chào hắn, hắn ngồi ở giữa tay đặt lên bàn. Từ lúc bước vào đây mắt hắn chưa từng rời mắt khỏi người tóc vàng nào đó và người đó cũng đang nhìn hắn, ánh mắt chưa đầy sự ngạc nhiên.
Bây giờ mọi người nhìn vào hắn thì cũng biết hắn chấm ai rồi đấy. Quản lý Nhân sự trong như mở ra chân trời mới đột nhiên biết cách nịnh nọt Giám Đốc con trai cưng của Tổng Giám đốc rồi. Ông cười nói "Mời mọi người ra ngoài, cuộc phỏng vấn xong rồi, cậu Lợi Lộ Tu cậu được nhận".
Mọi người cũng không quá ngạc nhiên vì người ở đây đều thấy vẻ đẹp của Lelush và trình độ biết 4 thứ tiếng tốt nghiệp 2 trường Đại học ở Anh và ở Trung Quốc, nhưng đều quan trọng nhất là cậu ấy lọt vào mắt của Giám đốc rồi. Những người còn lại làm gì có cửa.
Khi Lelush hoàn hồn lại trong cuộc phỏng vấn chớp nhoáng và mình được nhận, tự nhiên bản thân có cảm giác có cái gì đó sai sai mà sai nhất là cái ánh mắt rất ư là hàm xúc chứa nhiều nghĩa của tên Giám Đốc kia nhìn mình.
Mà thật sự không biết mọi người đi từ bao giờ, trong phòng chỉ còn Lelush với Bá Viễn. Mắt to trừng mắt nhỏ.
"Bây giờ tôi muốn đặt một vài câu hỏi với cậu, được chứ".
"Được, nhưng không phải lúc nãy đã phỏng vấn rồi sao?".
"Đây chỉ là câu đơn giản thôi"
"Cậu còn độc thân chứ?"
"Cái này đâu liên quan gì tới công việc?"
"Đơn nhiên là có, cậu cứ trả lời đi"
"Chưa, tôi vẫn độc thân"
Sao khi nghe câu này tâm hắn đột nhiên rất vui, người này lại càng không thể để chạy mất được.
"Vậy khi nào thì tôi bắt đầu công việc được?" Lelush tâm hơi bất an hỏi.
"Vào ngày mai lúc 6h30 sáng"
"Vậy bây giờ tôi có thể về chưa thưa giám đốc"
Hắn ta đứng vậy bước ra cửa, " Cậu đi theo tôi, tốt dẫn cậu đến phòng làm việc "
Tuy hơi do dự nhưng Lelush vẫn đi theo. Hắn dẫn cậu đến phòng làm việc của giám đốc trong đó có bàn làm việc của thư ký nằm bên phải căn phòng, màu chủ đạo của căn phòng là trắng đen trông vô cùng sạch sẽ.
Lúc Lelush mất tập trung, Bá Viễn khóa trái cửa phòng lại, hắn bước chầm chậm về phía sau cậu, hôm nay Lelush mặt sơ mi trắng quần tây đen trong thật sự rất tôn dáng. Mặc dù mới gặp vào ngày hôm nay nhưng thật sự hắn muốn người này thuộc về mình.
Thuộc về mình cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, một cách chân chân chính chính. Tay khẽ đặt lên vai người nọ, người kia giật mình quay ngoắt lại. Trong người kia thật là hoảng hốt như một con thỏ nhỏ lọt vào hang soái vậy. Hôm nay con soái đuôi to tên Bá Viễn chắc là no nê lắm đây.
Nếu mọi người muốn mình viết h phần này thì hãy cmt, còn nếu không muốn thì thôi :))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com