Chua Ai Noi Em La Con Gai Sao
Từ sau khi Lâm gia phá sản, cuộc sống của Diệp Hi trở nên bận rộn. Các hồ sơ tập đoàn, các công trong nước và cả quốc tế đều tìm đến kí hợp đồng thương mại với Diệp gia. Ngoài ra, Diệp Hi còn quyết định sát nhập Lãnh - Diệp hai nhà làm một. Sau một ngày dài vất vả, Lãnh Hàn Thiên nhìn Diệp Hi mà đau lòng: " Tiểu Du, sau này em không cần phải vất vả, mọi việc đều sau này để anh làm, em chỉ việc chăm con là đủ."
Diệp Hi cười ngọt ngào: " Được, em sẽ nghe anh..."
Trăng trên cao, ánh sáng chiếu soi vào căn phòng nhỏ ấm áp. Dạo này công việc bừa bộn, Diệp Hi và Lãnh Hàn Thiên rất ít gặp nhau. Đến hôm nay là ngày thứ ba họ chưa nói chuyện với nhau. Đang nghĩ đến anh thì điện thoại có cuộc gọi đến là lão tứ: " Lão đại, mau đến đây đi, lão nhị ...."
Chưa kịp nói xong Diệp Hi lo sốt sắng: " Hàn Thiên làm sao? Mau nói địa chỉ."
" Cầu Harya, lão đại mau tới a."
" Được ở yên đó, 10 phút nữa tôi tới."
Nói xong Diệp Hi đi thật nhanh xuống lầu tìm chạy thẳng đến Harya. Đầu dây bên này nháy mắt với nhau: " còn mười phút nữa mọi người mau mau a....."
Mười lăm phút sau, Diệp Hi hớt hải chạy đến, trên cầu là màn hình lớn để hình cô, là tấm hình lúc cô vừa ăn vừa cười ở Lotte khi đi chung với mọi người, rất ngộ nghĩnh cũng đáng yêu. Từ sau lưng tấm ảnh, một chàng trai bước ra, mỗi bước chân của anh đều thắp lên ánh nến cho đến khi anh dừng lại, mọi ngóc ngách trên cầu đều được thắp sáng, quanh anh tạo thành hình trái tim lớn với 9999 đóa hồng tạo nên. Diệp Hi ngỡ ngàng, Lãnh Hàn Thiên đứng giữa hét lớn: " Diệp Hi, Em đồng ý làm vợ anh được không?" Diệp Hi càng hóa đá, mọi người xung quanh không biết từ đâu ùa ra cổ vũ: " Đồng ý đi!" Diệp Hi theo sự chỉ dẫn đến trung tâm trái tim, Lãnh Hàn Thiên cầm chiếc nhẫn Laverada một không hai quỳ xuống nhẹ nhàng: "Diệp Hi, em đồng ý làm vợ anh nhé!" Diệp Hi cười ngọt ngào, trong lòng hạnh phúc: "Em không thể tìm được người yêu em bằng anh nếu từ chối, vì vậy anh nghe rõ đây Em Đồng Ý làm Vợ Anh."Lãnh Hàn Thiên nghe vậy mừng rỡ ôm Diệp Hi quay vòng vòng hét lớn: "Em đồng ý rồi, Diệp Hi anh yêu em..."Mọi người bên cầu vui vẻ vỗ tay, đây là màn tỏ tình công phu và lãng mạn nhất mà họ từng chứng kiến. Người ta nói hạnh phúc nhỏ nhoi đều xuất phát từ chính cuộc sống của bạn. Sau màn cầu hôn ngoạn mục đầy lí thú, ngày hôm sau, báo đài trong nước đưa tin cập nhật liên tục. 'Lãnh thiếu của Lãnh thị và màn cầu hôn một không hai là tan nát bao trái tim thiếu nữ' hay 'Lãnh gia Lãnh thiếu và Diệp gia người thừa kế, Diệp gia cùng Lãnh gia trở thành thông gia'...... Tin tức được cập nhật liên tục, Diệp Hi đang lướt máy tính, thông tin về cô và anh vẫn đang đứng đầu bảng tin, video cầu hôn được share toàn cầu, nụ cười trên khóe mi cô không khép lại được. Lãnh Hàn Thiên cầm cho Diệp Hi một ly nước ép, đặt cạnh cô: " Tiểu Du, uống chút nước."
Diệp Hi ngước lên cười hạnh phúc: " Thiên, khắp nơi đều có tin của chúng ta nha... em nghĩ mai chúng ta nên đến Lãnh gia."
Ôm eo, gấp máy tính lại, anh hôn nhẹ cô: "Không cần mai, mẹ anh vừa gọi, nói chiều nay anh phải dắt con dâu về."
Sau đó anh giúp cô chọn trang phục, phải mau mau đem cháu dâu về cho gia gia à. Chiều hôm đó, Diệp Hi mua một giỏ trái cây lớn còn cả đống quà đem qua Lãnh gia. Lãnh lão gia chờ đã lâu, thấy Diệp Hi chưa vào cửa đã oa oa lên tiếng: "Cháu dâu a... Diệp Hi, nay đã là cháu dâu lão rồi haha, đến cùng ông uống trà bàn luận đi. Lãnh cha cũng đến cười vui vẻ: " Cha nói đúng, cuối cùng cũng gả được thằng nhãi ranh này ra ngoài rồi, sẽ không cùng cha nó suốt ngày mặt lạnh rồi."
Lãnh mẹ từ sau đi đến chống nạnh nhéo tai Lãnh cha:" Ông nói gì hả? Con trai bảo bối của tôi mà ông bảo gả ra ngoài là sao? Ông không thấy nó tài giỏi hơn ông sao? Có hay không ông ghen tị với con trai tui hả?" Lãnh cha la oai oái: " Bà nó, có con dâu ở đây mà, sao lại như vậy, đau... mau buông tôi ra để con nó thấy... á...buông ... buông..."
Lãnh lão gia thở dài: " Hừ già rồi không nên nết, để bọn trẻ chê cười, thật mất mặt, Hi nhi đừng quan tâm đến họ, cùng ông đánh cờ đi.'' Diệp Hi mím môi cười, từ nhỏ Lãnh cha, Lãnh mẹ đã như vậy, Diệp Hi nhiều lúc còn nghĩ cả Lãnh gia ai cũng là thê nô đúng hay sai nữa kìa... Không khí gia đình ấm áp, Diệp Hi đã lâu rồi mới cùng mọi người vui vẻ như vậy....
Diệp Hi cười ngọt ngào: " Được, em sẽ nghe anh..."
Trăng trên cao, ánh sáng chiếu soi vào căn phòng nhỏ ấm áp. Dạo này công việc bừa bộn, Diệp Hi và Lãnh Hàn Thiên rất ít gặp nhau. Đến hôm nay là ngày thứ ba họ chưa nói chuyện với nhau. Đang nghĩ đến anh thì điện thoại có cuộc gọi đến là lão tứ: " Lão đại, mau đến đây đi, lão nhị ...."
Chưa kịp nói xong Diệp Hi lo sốt sắng: " Hàn Thiên làm sao? Mau nói địa chỉ."
" Cầu Harya, lão đại mau tới a."
" Được ở yên đó, 10 phút nữa tôi tới."
Nói xong Diệp Hi đi thật nhanh xuống lầu tìm chạy thẳng đến Harya. Đầu dây bên này nháy mắt với nhau: " còn mười phút nữa mọi người mau mau a....."
Mười lăm phút sau, Diệp Hi hớt hải chạy đến, trên cầu là màn hình lớn để hình cô, là tấm hình lúc cô vừa ăn vừa cười ở Lotte khi đi chung với mọi người, rất ngộ nghĩnh cũng đáng yêu. Từ sau lưng tấm ảnh, một chàng trai bước ra, mỗi bước chân của anh đều thắp lên ánh nến cho đến khi anh dừng lại, mọi ngóc ngách trên cầu đều được thắp sáng, quanh anh tạo thành hình trái tim lớn với 9999 đóa hồng tạo nên. Diệp Hi ngỡ ngàng, Lãnh Hàn Thiên đứng giữa hét lớn: " Diệp Hi, Em đồng ý làm vợ anh được không?" Diệp Hi càng hóa đá, mọi người xung quanh không biết từ đâu ùa ra cổ vũ: " Đồng ý đi!" Diệp Hi theo sự chỉ dẫn đến trung tâm trái tim, Lãnh Hàn Thiên cầm chiếc nhẫn Laverada một không hai quỳ xuống nhẹ nhàng: "Diệp Hi, em đồng ý làm vợ anh nhé!" Diệp Hi cười ngọt ngào, trong lòng hạnh phúc: "Em không thể tìm được người yêu em bằng anh nếu từ chối, vì vậy anh nghe rõ đây Em Đồng Ý làm Vợ Anh."Lãnh Hàn Thiên nghe vậy mừng rỡ ôm Diệp Hi quay vòng vòng hét lớn: "Em đồng ý rồi, Diệp Hi anh yêu em..."Mọi người bên cầu vui vẻ vỗ tay, đây là màn tỏ tình công phu và lãng mạn nhất mà họ từng chứng kiến. Người ta nói hạnh phúc nhỏ nhoi đều xuất phát từ chính cuộc sống của bạn. Sau màn cầu hôn ngoạn mục đầy lí thú, ngày hôm sau, báo đài trong nước đưa tin cập nhật liên tục. 'Lãnh thiếu của Lãnh thị và màn cầu hôn một không hai là tan nát bao trái tim thiếu nữ' hay 'Lãnh gia Lãnh thiếu và Diệp gia người thừa kế, Diệp gia cùng Lãnh gia trở thành thông gia'...... Tin tức được cập nhật liên tục, Diệp Hi đang lướt máy tính, thông tin về cô và anh vẫn đang đứng đầu bảng tin, video cầu hôn được share toàn cầu, nụ cười trên khóe mi cô không khép lại được. Lãnh Hàn Thiên cầm cho Diệp Hi một ly nước ép, đặt cạnh cô: " Tiểu Du, uống chút nước."
Diệp Hi ngước lên cười hạnh phúc: " Thiên, khắp nơi đều có tin của chúng ta nha... em nghĩ mai chúng ta nên đến Lãnh gia."
Ôm eo, gấp máy tính lại, anh hôn nhẹ cô: "Không cần mai, mẹ anh vừa gọi, nói chiều nay anh phải dắt con dâu về."
Sau đó anh giúp cô chọn trang phục, phải mau mau đem cháu dâu về cho gia gia à. Chiều hôm đó, Diệp Hi mua một giỏ trái cây lớn còn cả đống quà đem qua Lãnh gia. Lãnh lão gia chờ đã lâu, thấy Diệp Hi chưa vào cửa đã oa oa lên tiếng: "Cháu dâu a... Diệp Hi, nay đã là cháu dâu lão rồi haha, đến cùng ông uống trà bàn luận đi. Lãnh cha cũng đến cười vui vẻ: " Cha nói đúng, cuối cùng cũng gả được thằng nhãi ranh này ra ngoài rồi, sẽ không cùng cha nó suốt ngày mặt lạnh rồi."
Lãnh mẹ từ sau đi đến chống nạnh nhéo tai Lãnh cha:" Ông nói gì hả? Con trai bảo bối của tôi mà ông bảo gả ra ngoài là sao? Ông không thấy nó tài giỏi hơn ông sao? Có hay không ông ghen tị với con trai tui hả?" Lãnh cha la oai oái: " Bà nó, có con dâu ở đây mà, sao lại như vậy, đau... mau buông tôi ra để con nó thấy... á...buông ... buông..."
Lãnh lão gia thở dài: " Hừ già rồi không nên nết, để bọn trẻ chê cười, thật mất mặt, Hi nhi đừng quan tâm đến họ, cùng ông đánh cờ đi.'' Diệp Hi mím môi cười, từ nhỏ Lãnh cha, Lãnh mẹ đã như vậy, Diệp Hi nhiều lúc còn nghĩ cả Lãnh gia ai cũng là thê nô đúng hay sai nữa kìa... Không khí gia đình ấm áp, Diệp Hi đã lâu rồi mới cùng mọi người vui vẻ như vậy....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com