Chu
* Chap này có liên quan đến chap 11, đoạn mà Wonwoo tới nhận người nấu ăn ấy ^.^ Có H nên các cô cân nhắc trước khi đọc, xin cảm ơn.Phúc lợi nửa đêm dành tặng mấy ní yêu ❤.
______Kể từ lúc theo Wonwoo rời khỏi nhà của Soonyoung cho đến khi về tới nhà Wonwoo thì Mingyu chưa bao giờ ngẩng mặt lên cả, gã chỉ lúi húi đi sau lưng Wonwoo, chỉ đến khi y ngồi xuống ghế sofa nhà y thì gã mới chịu ngẩng lên một chút.- Mấy năm nay cậu sống thế nào? Wonwoo nhìn gã, chỉ mới mấy năm không gặp mà Mingyu bây giờ nhìn trông khác hẳn, không chỉ gầy đi nhiều mà cái nét vô tư trên khuôn mặt gã cũng đã biến mất. - Vẫn tốt - Mingyu vốn định muốn hỏi y sống thế nào nhưng nhìn y ăn mặc sang trọng như vậy, lại còn là nhân viên của Kwon Soonyoung thì gã cũng đủ hiểu y sống tốt như thế nào rồi.- Xin lỗi vì năm đó đã bỏ cậu mà đi.Wonwoo đi đến trước mặt gã, rất tự nhiên mà ôm lấy gã. Mingyu ban đầu có chút mất tự nhiên muốn đẩy y ra vì thân phận của hai người hiện tại không còn như lúc trước, nhưng cuối cùng cũng không thắng được con tim mình, cảm giác nhớ nhung khiến gã không muốn đẩy người này ra nhưng gã cũng không hề đáp trả cái ôm của y.- Xin lỗi cái gì chứ? Năm đó là vì em không thể lo cho anh lỗi là ở em.Mingyu nói. Ngay lúc này gã ước gì lúc trước mình không vào làm ở nhà của Soonyoung thì bây giờ đã không gặp lại y rồi. Không phải gã muốn trốn tránh mà là gã nhận thức được bản thân mình không hề xứng đáng với y.- Mấy năm qua, tôi thực sự nhớ cậu, nhớ đến phát điên, ngay cả trong mơ cũng chỉ thấy cậu - Wonwoo mặc nhiên nói ra những gì mà y chôn giấu trong lòng bấy lâu nay, y biết bản thân năm đó bỏ đi đã làm tổn thương gã đồng thời cũng tạo nên khoảng cách giữa hai người nhưng chung quy lại y cũng chỉ muốn lo cho tương lai của cả hai người mà thôi. Hoàn cảnh của hai người năm đó cũng chẳng khá giả gì, đều sinh ra trong những gia đình ở thôn quê. Mingyu thì học hết cấp ba đã thôi học vì điều kiện gia đình của gã không cho phép gã học lên cao hơn, y thì may mắn hơn gã một chút, được gia đình cho theo học đại học trên thành phố. Sau khi tốt nghiệp đại học y về quê làm việc chỉ vì mong được gần gũi với gã, đỡ khỏi việc xa cách ngàn cây số ngày đêm nhớ mong nhưng làm việc ở quê chẳng kiếm được bao nhiêu nên ba năm trước y lại trở về thành phố, không may xảy ra vài chuyện nhỏ nên mất liên lạc với gã.Sau đó có dịp về quê y nghe người nhà nói gã cũng đã lên thành phố kiếm việc để chăm lo cho hai em nhỏ nên y cũng bớt lo hơn, tiếp tục vừa làm việc vừa tìm kiếm gã, cuối cùng lại phát hiện gã đang làm ở nhà chủ tịch của mình. Mingyu cắn răng, y nhớ gã đến như vậy còn gã thì lại cố tìm cách né tránh y, làm sao gã có thể xứng đáng ở bên cạnh y được đây.- Chuyện của chúng ta là quá khứ mất rồi, anh dạo này ra sao? Đã có người mới chưa? - Mingyu đẩy Wonwoo ra làm y nhíu mày khó chịu. - Chẳng lẽ cậu thực sự thích thằng nhóc JiHoon kia? - Wonwoo cuối cùng nhịn không được mà thở dài một tiếng, vẫn là thời gian xóa đi tất cả đi? Chỉ có ba năm thôi mà gã cũng không đợi được sao?- Không... Không có - Mingyu vội vàng xua tay, JiHoon vốn là người của Soonyoung, làm sao gã có thể mở tưởng. - Vậy tại sao lại hỏi tôi có người mới hay chưa? Hay là cậu có ai khác rồi đúng không? - Wonwoo cau mày, lẽ ra gặp lại gã phải vui vẻ biết bao nhiêu, chẳng hiểu vì cái gì mà phải mày cau mặt có thế này.- Không, Wonwoo... Chỉ là...- Chỉ là làm sao? - Thấy gã ngập ngừng không nói, y mới giục.- Chỉ là bây giờ em với anh hoàn toàn khác nhau... Em sợ bản thân mình không xứng với anh - Mingyu thật thà nói.- Hahaha - Wonwoo đột nhiên cười lớn, giống như những gì y đoán, Kim Mingyu quả nhiên sẽ vì hoàn cảnh của hai người mà muốn từ chối y.- Anh... Cười cái gì chứ? - Mingyu gãi đầu khó hiểu.- Cậu có biết bao nhiêu năm qua tôi cố gắng là vì cái gì không? Là vì tôi, vì cậu, vì cuộc sống của cả hai - Wonwoo đột nhiên nghiêm túc nói.- Anh... - Mingyu thoáng chốt không biết nói gì. - Tôi cố gắng nhiều năm như vậy để sau này tôi và cậu không ai phải chịu vất vả cả.Wonwoo tiến tới chỗ gã, ấn lên môi gã một nụ hôn khiến gã chỉ biết tròn mắt ngạc nhiên. Tay y ôm trọn lấy eo gã, đưa hai người vào nụ hôn sâu. Mingyu cũng nhanh chóng đáp trả, chuyện kia liền vứt ra sau đầu, giờ phút này trong lòng lẫn tâm trí gã chỉ có y cùng nỗi nhớ nhung suốt mấy năm trời dành cho y, mặc kệ mọi thứ xung quanh, gã chậm rãi tận hưởng giây phút này.Gã tách môi y ra, chiếc lưỡi điêu luyện nhanh chóng xâm nhập vào khoang miệng y.Wonwoo giúp gã cởi bỏ chiếc áo vướng víu trên cơ thể, bàn tay vừa chạm vào khóa quần của gã đã bị gã nắm lấy.- Anh.- Nhiều năm như vậy cậu không nhớ thân thể của tôi sao? - Y nhếch mép cười, bàn tay cố tình chạm nhẹ qua vật lớn đang ngủ say sau lớp quần kia như muốn khiêu khích gã. - Chết tiệt, đừng có như vậy, em sợ không khống chế được bản thân mình mà làm anh đau đấy. Hơi thở của Mingyu trở nên nặng nhọc hơn. Người kia ấy vậy không những không nghe lời mà ngược lại còn kéo khóa quần gã xuống, cách một lớp quần lót mà xoa nắn khiến côn thịt của gã bắt đầu cương lên.- Ưn.. Wonwoo ah - Gã khó chịu mà ôm lấy y, hôn ngấu nghiến lên chiếc cổ trắng ngần, còn để lại mấy vệt cắn còn in dấu răng ở đó.- Uh, phải rồi, là như thế a - Wonwoo siết chặt eo gã, ngã người ra sau mà hưởng thụ.Nhận thấy có chút bất tiện khi cả hai đều đang đứng ở phòng khách, Mingyu luyến tiếc buông tha cho y. Gã bế thốc y đi thẳng vào phòng ngủ dưới sự chỉ dẫn của y, không nhanh không chậm giúp y cởi bỏ hết mọi thứ trên người. - Wonwoo, mấy năm qua đã có bao giờ cũng người khác làm chuyện này hay chưa? - Gã tách chân y ra, nhìn ngắm tiểu cúc hoa của y đang không ngừng khép mở, còn rỉ chút dâm thủy kia.- Không có, thực sự không có.Wonwoo lắc đầu phủ nhận. Có đôi khi bản thân y có ham muốn dục vọng một chút thì cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân, y chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cùng người khác lên giường cả, từ lúc trao cho gã lần đầu lúc ở quê thì y cũng đã ngầm xác định cả đời này chỉ có thể cùng gã làm tình, những kẻ khác đừng mong đến chuyện có thể cùng y trên giường. - Vậy sao? - Mingyu gật đầu đầy hài lòng. Rồi không báo trước, gã đút mạnh ngón tay trỏ vào trong tiểu huyệt của y, huyệt nhỏ gắt gao mút lấy ngón tay của Mingyu.- Ah... Ư ~ - Nơi cổ họng Wonwoo phát ra tiếng rên khe khẽ, đã rất lâu rồi không được gã chạm qua, cảm giác thoải mái vô cùng. Mingyu không nhịn được mà tìm đến đôi môi hồng hồng của y mà hôn lấy hôn để, ngón tay của gã bên dưới không quên nhiệm vụ, rút ra rồi lại nhịp nhàng đâm vào bên trong hậu huyệt của y.- Ư ~ Gyu ~ - Wonwoo thở dốc, tiểu huyệt bên dưới co rút dữ dội, tiểu Wonwoo cũng vì kích thích mà cương cứng lên.Tiếng môi lưỡi chạm nhau ướt át vang lên khắp căn phòng, Wonwoo đưa tay tới trước ngực phải của mình chơi đùa với hạt đậu nhỏ kia.- Um.... Gyu ~~ ah.... Wonwoo thoải mái rên rỉ, Mingyu rời khỏi môi y, dời đôi môi của mình xuống cái cổ trắng ngần của Wonwoo mà nút mạnh một cái khiến y giật mình la lên tay còn lại cũng bận rộn đưa xuống phía dưới chơi đùa cùng dương vật của Wonwoo. Mingyu nhẹ nhàng mơn trớn tiểu Wonwoo, chẳng mấy chốc đã khiến nó ngẩng cao đầu. - Um ... Gyu... Muốn... Muốn nhiều hơn a... Cho anh - Wonwoo uốn éo thân mình, miệng nhỏ cầu xin con người kia.- Anh nói xem, anh là muốn cái gì nào? - Mingyu ánh mắt có chút xấu xa nhìn Wonwoo nói.- Um... Muốn .... Mingyu thao anh, huyệt nhỏ muốn được dương vật lớn cắm vào a ~~ - Cả khuôn mặt Wonwoo đỏ lựng, đồ xấu xa Mingyu đã biết mà còn dám trêu y.- Vậy thì anh tự đến đây đi.Wonwoo bò lên người Mingyu, giải phóng cho tiểu Mingyu đang cương cứng khỏi lớp quần lót chật hẹp. Nhìn dương vật của Mingyu cương cứng mà Wonwoo không khỏi hài lòng.Wonwoo cúi đầu xuống ngậm lấy tính khí của gã mà liếm mút, đầu lưỡi y rê đến đâu liền khiến Mingyu sướng đến đó, đúng là so với lần đầu hai người làm tình, kinh nghiệm của y quả là tăng cao rồi. Lưỡi Wonwoo vừa liếm qua lỗ nhỏ trên tính khí của gã khiến Mingyu xém nữa đã bắn ra vì mất kiểm soát rồi.- Mèo nhỏ, đúng là anh tiến bộ rất nhiều nha.Được Mingyu khen ngợi Wonwoo vô cùng thích thú, y cứ thế mà đem gậy thịt lớn của Mingyu chơi đùa trong miệng, một tay y đưa xuống nắm lấy dương vật của chính mình để an ủi. Lát sau, Mingyu đạt đến cao trào mà bắn ra trong miệng y, y nhắm mắt, đem thứ tinh dịch trắng sệt kia mà nuốt sạch.- Anh chơi đủ rồi thì tới em.Mingyu ngồi bật dậy, đem Wonwoo đặt lại dưới thân mình, y hốt hoảng. - Mingyu ah... Em... Em... Làm gì?- Hử? Không phải lúc nãy có người muốn cùng em làm chuyện này hay sao? - Mingyu nở nụ cười ma mị, đầu cúi xuống hôn lấy môi y, hai thân thể trần truồng quấn lấy nhau. - Gyu.... Đau anh ... Ah ..Hai ngón tay Mingyu vừa đút vào lỗ nhỏ của y, Wonwoo liền hét toáng lên, đau đến phát điên mất, lâu lắm rồi y cũng chưa có chạm qua vậy mà tên ngốc trước mặt lại thô lỗ cắm vào như vậy, có phải là muốn y chết vì đau hay không chứ.- Thả lỏng sẽ hết đau thôi - Gã ôn nhu hôn lên tóc y.Wonwoo cố gắng thả lỏng bản thân mình một chút, huyệt nhỏ cũng dãn ra, Mingyu thấy thế liền cho thêm một ngón tay vào, ba ngón tay gã cứ thế ra vào trong nội bích của y. Một tay gã nắm lấy dương vật của mình mà tuốt lộng, môi gã chu du khắp thân thể trắng muốt của y, nơi nào đi qua cũng để lại dấu hôn ngân đỏ chót, cuối cùng lại dừng bên ngực trái y, cúi xuống mà ngậm lấy hạt đậu kia chơi đùa. Wonwoo thì nằm đó ôm lấy cổ gã, miệng thì thỏa mãn rên rỉ đầy dâm đãng.- Ô ... Gyu... Đúng ... A, chỗ đó không được... Ah.. Nhiều nữa Gyu à.... Ư... Anh thoải mái a~Mingyu rút ba ngón tay của mình ra khỏi huyệt nhỏ đang chảy đầy dâm dịch kia. Lỗ nhỏ không còn vật gì bên trong liền trở nên trống rỗng, Wonwoo ủy khuất nhìn Mingyu mà cầu xin:- Gyu... Mau ah, anh muốn ~- Anh muốn gì nào bé hả bé cưng của em? - Mingyu cầm lấy dương vật của gã sục vài cái, ánh mắt chứa đầy ham muốn dục vọng nhìn y.- Muốn em thao anh... Đúng đúng... Là muốn Gyu thao anh ~~Nhìn con mèo nhỏ đang vì dục vọng mà sướng đến tê dại kia, Mingyu hài lòng nâng hai chân y đặt lên vai mình, một phát đâm thẳng gậy thịt thô to vào hậu huyệt của y.- Aaaaaa... Gyu... hức... - Wonwoo đau đớn la lên, hai tay y bấu chặt ga giường, quả nhiên lâu rồi không làm liền có chút khó khăn .- Anh đau sao? Em xin lỗi - Gã vội vàng an ủi y.Mingyu trách bản thân không biết kiềm chế, cũng đã mấy năm rồi không cùng y làm tình, bây giờ lại khiến y đau như vậy, có khi nào y sẽ ghét gã luôn hay không? Nhìn y đau đớn gã xót lắm, cúi xuống hôn lên môi y, gã nhẹ nhàng dỗ dành :- Wonwoo ngoan không khóc... Sẽ hết đau ngay thôi... Ngoan nào, thả lỏng nha.Wonwoo một lần nữa cố gắng thả lỏng bản thân mình để huyệt nhỏ tiếp nhận dương vật to lớn của hắn, Mingyu vén lọn tóc ướt nhẹp của y sang một bên sau đó hôn lên trán y.- Sẽ nhanh hết đau thôi.Ngẫm thấy bản thân đã tiếp nhận được dị vật, Wonwoo hai mắt ngấn nước nhìn Mingyu: - Gyu,... Động.... Mau động ~- Anh nói như thế làm em chẳng có tí cảm xúc nào cả - Mingyu nheo mắt nhìn y, hiếm khi mới có cơ hội lên mặt, gã dại gì mà không tận dụng.- Gyu... Mau đến thao tiểu huyệt của anh... Mau dùng côn thịt của em đâm vào lỗ nhỏ của anh a ~~ - Y lí nhí nói, có trời mới biết lúc này y muốn trốn xuống lỗ nào đó cỡ nào, những lời xấu hổ như vậy cũng chỉ có gã mới ép y nói ra thôi.Mingyu nghe thấy thế liền hài lòng, đặt hai chân y lên vai mình. Ban đầu còn chậm rãi đưa đẩy hông để côn thịt ra vào nhịp nhàng cho y theo kịp nhịp độ của mình nhưng vì tiếng rên rỉ của Wonwoo dần dần xâm chiếm lí trí, tốc độ ra vào lỗ nhỏ kia của Mingyu ngày càng nhanh như vũ bão, Wonwoo chỉ có thể bất lực van xin gã cùng rên rỉ, hai tay bám vào ga giường mà rên đến khan cả cổ họng.- Ô ô... Gyu... Chậm lại... Hỏng mất ... Ah... Không Gyu H... Đừng mà... Ô ô... Sướng đến phát điên mất ... Tiểu Gyu thật lớn... Aa ~~sướng ~ - Nói, anh là của ai? - Mingyu thúc từng cú mạnh khiến Wonwoo giật nảy người. - Của ... Của Mingyu ... Aa ... Ô... Chậm thôi... Hỏng anh mất ~- Bộ dáng dâm đãng này là của ai? Mingyu vừa thúc điên cuồng vừa đánh vào mông y bôm bốp khiến dục vọng trong người y càng lúc càng tăng cao. Côn thịt to lớn bị huyệt mềm ôm chặt lấy khiến gã càng hưng phấn mà đâm rút.- Ha... Ha... Bộ dáng dâm đãng này.... Là của Gyu .... Chỉ ô ô.... Chậm lại.... Chỉ Gyu mới.... Uwh... Chết anh mất Gyu... Gyu mới .... Ư... Khiến anh rên rỉ như vậy ... Ha... Hư...- Phải, anh chỉ là của em - Mingyu vừa hay lại chạm vào điểm G của Wonwoo khiến y cong người đón nhận khoái cảm.Mingyu ôm chặt lấy eo gã, đâm rút vô cùng mãnh liệt. Gậy thịt to lớn liên tục đỉnh vào nơi sâu nhất bên trong huyệt nhỏ khiến nó sảng khoái đến chảy dâm dịch không ngừng.- Hiểu hiểu.... Ah... Anh tới.... Đây. Nói xong dương vật của Wonwoo run rẩy vài cái liền bắn ra, dòng tinh dịch vừa đặc vừa nhiều kia dính tất thảy lên bụng Mingyu . Y nằm vật ra giường thở dốc, phía dưới Mingyu vẫn điên cuồng xỏ xiên bên trong tiểu huyệt chật hẹp của y.- Bảo bối, anh tới rồi nhưng em chưa tới nha - Mingyu vẫn ra vào bên trong Wonwoo một cách thô bạo, gậy thịt to lớn sảng khoái hưởng thụ cảm giác bị vách thịt mềm mại giữ chặt lấy, quy đầu to lớn đỉnh lung tung lên hai vách thịt mềm mại, thỉnh thoảng cũng chạm đến nơi nhạy cảm trong huyệt nhỏ làm y sung sướng đến run rẩy. - Ah ~ ư... Thật sướng... Ha ... Ah ~Hai tay y bấu chặt trên tấm lưng Mingyu, lồng ngực của y cứ phập phồng vì hơi thở gấp gáp làm Mingyu không khỏi bị kích thích, gã cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa của y mà cắn mút.- Ha... Đừng.. Đau anh Gyu ah ~- Ưn... Ha... Mai anh còn phải đi làm a>Nhận thấy dương vật đang muốn cương cứng lần nữa, Wonwoo run rẩy cầu xin, ngày mai công ty còn có cuộc họp quan trọng nữa.- Huh? Nhưng em nhớ tiểu huyệt nhỏ xinh của anh quá rồi thì phải làm sao bây giờ? - Gã điên cuồng thúc mạnh vào tiểu huyệt của Wonwoo. Côn thịt của hắn mỗi lần đâm sâu đều lút cán, tưởng chừng như hai túi tinh cùng muốn chui tọt vào trong cái động nhỏ ấm áp kia.Wonwoo bây giờ cả người mềm nhũn, buông tay nằm trên giường thở dốc để mặc tiểu cúc hoa bị dày vò đến đáng thương. - Wonwoo? Anh mệt sao? - Gã nhìn sắc mặt của y không tốt liền giảm tốc độ trừu sáp đi vài phần.- Không có... đừng... Aa ~ đừng dừng lại mà ~ - Wonwoo lắc đầu nhưng thực chất lúc này y mệt vô cùng. Cả ngày ở công ty giải quyết cả tá chuyện, sau đó lại đến nhà Soonyoung nhận người về, bây giờ còn bị lăn trên giường nữa, sức của y chịu không nổi đâu.- Ngoan, một chút nữa thôi.Mingyu nhấp hông vài cái rồi lại mạnh mẽ đưa đẩy dương vật bên trong tiểu huyệt của y.- Ư.. Ah... Ha... Gyu a ~ Nhìn anh người thương rên rỉ tên mình một cách khiêu gợi như vậy Mingyu càng hăng hái, từng cú thúc đều đỉnh đến nơi sâu nhất bên trong y.- Ah ~~ ư ~~ Gyu a ~ anh yêu em.- Vậy sau này đừng bỏ em đi nữa nhé?- Không... Không bỏ nữa a.- Ha, Wonwoo, em tới đây.Gã thúc mạnh thêm mấy cái nữa rồi rót hết tinh hoa vào trong tiểu huyệt của y. Wonwoo cũng lần nữa đạt cao trào mà bắn ra, hai chân co quắp vì trận khoái cảm mãnh liệt, gắt gao ôm lấy người bên trên.Mingyu thả người xuống cạnh y, thở dốc mà ôm lấy người bên cạnh.- Gyu... Giúp anh tắm rửa - Wonwoo nói với gã, y không thích để bản thân không sạch sẽ mà đi ngủ luôn đâu.- Nghỉ ngơi một lát, lát nữa em giúp anh tắm rửa.- Ưm - Y ngoan ngoãn gật đầu.....Đó là lần đầu tiên cả hai gặp lại sau mấy năm xa cách.Con người ta nói đúng : Có duyên mới gặp, có nợ mới yêu. Đủ duyên sẽ gặp lại, đủ nợ sẽ tìm về.========== End bonus ============Chăm chỉ chăm chỉ 😚😚
______Kể từ lúc theo Wonwoo rời khỏi nhà của Soonyoung cho đến khi về tới nhà Wonwoo thì Mingyu chưa bao giờ ngẩng mặt lên cả, gã chỉ lúi húi đi sau lưng Wonwoo, chỉ đến khi y ngồi xuống ghế sofa nhà y thì gã mới chịu ngẩng lên một chút.- Mấy năm nay cậu sống thế nào? Wonwoo nhìn gã, chỉ mới mấy năm không gặp mà Mingyu bây giờ nhìn trông khác hẳn, không chỉ gầy đi nhiều mà cái nét vô tư trên khuôn mặt gã cũng đã biến mất. - Vẫn tốt - Mingyu vốn định muốn hỏi y sống thế nào nhưng nhìn y ăn mặc sang trọng như vậy, lại còn là nhân viên của Kwon Soonyoung thì gã cũng đủ hiểu y sống tốt như thế nào rồi.- Xin lỗi vì năm đó đã bỏ cậu mà đi.Wonwoo đi đến trước mặt gã, rất tự nhiên mà ôm lấy gã. Mingyu ban đầu có chút mất tự nhiên muốn đẩy y ra vì thân phận của hai người hiện tại không còn như lúc trước, nhưng cuối cùng cũng không thắng được con tim mình, cảm giác nhớ nhung khiến gã không muốn đẩy người này ra nhưng gã cũng không hề đáp trả cái ôm của y.- Xin lỗi cái gì chứ? Năm đó là vì em không thể lo cho anh lỗi là ở em.Mingyu nói. Ngay lúc này gã ước gì lúc trước mình không vào làm ở nhà của Soonyoung thì bây giờ đã không gặp lại y rồi. Không phải gã muốn trốn tránh mà là gã nhận thức được bản thân mình không hề xứng đáng với y.- Mấy năm qua, tôi thực sự nhớ cậu, nhớ đến phát điên, ngay cả trong mơ cũng chỉ thấy cậu - Wonwoo mặc nhiên nói ra những gì mà y chôn giấu trong lòng bấy lâu nay, y biết bản thân năm đó bỏ đi đã làm tổn thương gã đồng thời cũng tạo nên khoảng cách giữa hai người nhưng chung quy lại y cũng chỉ muốn lo cho tương lai của cả hai người mà thôi. Hoàn cảnh của hai người năm đó cũng chẳng khá giả gì, đều sinh ra trong những gia đình ở thôn quê. Mingyu thì học hết cấp ba đã thôi học vì điều kiện gia đình của gã không cho phép gã học lên cao hơn, y thì may mắn hơn gã một chút, được gia đình cho theo học đại học trên thành phố. Sau khi tốt nghiệp đại học y về quê làm việc chỉ vì mong được gần gũi với gã, đỡ khỏi việc xa cách ngàn cây số ngày đêm nhớ mong nhưng làm việc ở quê chẳng kiếm được bao nhiêu nên ba năm trước y lại trở về thành phố, không may xảy ra vài chuyện nhỏ nên mất liên lạc với gã.Sau đó có dịp về quê y nghe người nhà nói gã cũng đã lên thành phố kiếm việc để chăm lo cho hai em nhỏ nên y cũng bớt lo hơn, tiếp tục vừa làm việc vừa tìm kiếm gã, cuối cùng lại phát hiện gã đang làm ở nhà chủ tịch của mình. Mingyu cắn răng, y nhớ gã đến như vậy còn gã thì lại cố tìm cách né tránh y, làm sao gã có thể xứng đáng ở bên cạnh y được đây.- Chuyện của chúng ta là quá khứ mất rồi, anh dạo này ra sao? Đã có người mới chưa? - Mingyu đẩy Wonwoo ra làm y nhíu mày khó chịu. - Chẳng lẽ cậu thực sự thích thằng nhóc JiHoon kia? - Wonwoo cuối cùng nhịn không được mà thở dài một tiếng, vẫn là thời gian xóa đi tất cả đi? Chỉ có ba năm thôi mà gã cũng không đợi được sao?- Không... Không có - Mingyu vội vàng xua tay, JiHoon vốn là người của Soonyoung, làm sao gã có thể mở tưởng. - Vậy tại sao lại hỏi tôi có người mới hay chưa? Hay là cậu có ai khác rồi đúng không? - Wonwoo cau mày, lẽ ra gặp lại gã phải vui vẻ biết bao nhiêu, chẳng hiểu vì cái gì mà phải mày cau mặt có thế này.- Không, Wonwoo... Chỉ là...- Chỉ là làm sao? - Thấy gã ngập ngừng không nói, y mới giục.- Chỉ là bây giờ em với anh hoàn toàn khác nhau... Em sợ bản thân mình không xứng với anh - Mingyu thật thà nói.- Hahaha - Wonwoo đột nhiên cười lớn, giống như những gì y đoán, Kim Mingyu quả nhiên sẽ vì hoàn cảnh của hai người mà muốn từ chối y.- Anh... Cười cái gì chứ? - Mingyu gãi đầu khó hiểu.- Cậu có biết bao nhiêu năm qua tôi cố gắng là vì cái gì không? Là vì tôi, vì cậu, vì cuộc sống của cả hai - Wonwoo đột nhiên nghiêm túc nói.- Anh... - Mingyu thoáng chốt không biết nói gì. - Tôi cố gắng nhiều năm như vậy để sau này tôi và cậu không ai phải chịu vất vả cả.Wonwoo tiến tới chỗ gã, ấn lên môi gã một nụ hôn khiến gã chỉ biết tròn mắt ngạc nhiên. Tay y ôm trọn lấy eo gã, đưa hai người vào nụ hôn sâu. Mingyu cũng nhanh chóng đáp trả, chuyện kia liền vứt ra sau đầu, giờ phút này trong lòng lẫn tâm trí gã chỉ có y cùng nỗi nhớ nhung suốt mấy năm trời dành cho y, mặc kệ mọi thứ xung quanh, gã chậm rãi tận hưởng giây phút này.Gã tách môi y ra, chiếc lưỡi điêu luyện nhanh chóng xâm nhập vào khoang miệng y.Wonwoo giúp gã cởi bỏ chiếc áo vướng víu trên cơ thể, bàn tay vừa chạm vào khóa quần của gã đã bị gã nắm lấy.- Anh.- Nhiều năm như vậy cậu không nhớ thân thể của tôi sao? - Y nhếch mép cười, bàn tay cố tình chạm nhẹ qua vật lớn đang ngủ say sau lớp quần kia như muốn khiêu khích gã. - Chết tiệt, đừng có như vậy, em sợ không khống chế được bản thân mình mà làm anh đau đấy. Hơi thở của Mingyu trở nên nặng nhọc hơn. Người kia ấy vậy không những không nghe lời mà ngược lại còn kéo khóa quần gã xuống, cách một lớp quần lót mà xoa nắn khiến côn thịt của gã bắt đầu cương lên.- Ưn.. Wonwoo ah - Gã khó chịu mà ôm lấy y, hôn ngấu nghiến lên chiếc cổ trắng ngần, còn để lại mấy vệt cắn còn in dấu răng ở đó.- Uh, phải rồi, là như thế a - Wonwoo siết chặt eo gã, ngã người ra sau mà hưởng thụ.Nhận thấy có chút bất tiện khi cả hai đều đang đứng ở phòng khách, Mingyu luyến tiếc buông tha cho y. Gã bế thốc y đi thẳng vào phòng ngủ dưới sự chỉ dẫn của y, không nhanh không chậm giúp y cởi bỏ hết mọi thứ trên người. - Wonwoo, mấy năm qua đã có bao giờ cũng người khác làm chuyện này hay chưa? - Gã tách chân y ra, nhìn ngắm tiểu cúc hoa của y đang không ngừng khép mở, còn rỉ chút dâm thủy kia.- Không có, thực sự không có.Wonwoo lắc đầu phủ nhận. Có đôi khi bản thân y có ham muốn dục vọng một chút thì cũng chỉ có thể tự an ủi bản thân, y chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cùng người khác lên giường cả, từ lúc trao cho gã lần đầu lúc ở quê thì y cũng đã ngầm xác định cả đời này chỉ có thể cùng gã làm tình, những kẻ khác đừng mong đến chuyện có thể cùng y trên giường. - Vậy sao? - Mingyu gật đầu đầy hài lòng. Rồi không báo trước, gã đút mạnh ngón tay trỏ vào trong tiểu huyệt của y, huyệt nhỏ gắt gao mút lấy ngón tay của Mingyu.- Ah... Ư ~ - Nơi cổ họng Wonwoo phát ra tiếng rên khe khẽ, đã rất lâu rồi không được gã chạm qua, cảm giác thoải mái vô cùng. Mingyu không nhịn được mà tìm đến đôi môi hồng hồng của y mà hôn lấy hôn để, ngón tay của gã bên dưới không quên nhiệm vụ, rút ra rồi lại nhịp nhàng đâm vào bên trong hậu huyệt của y.- Ư ~ Gyu ~ - Wonwoo thở dốc, tiểu huyệt bên dưới co rút dữ dội, tiểu Wonwoo cũng vì kích thích mà cương cứng lên.Tiếng môi lưỡi chạm nhau ướt át vang lên khắp căn phòng, Wonwoo đưa tay tới trước ngực phải của mình chơi đùa với hạt đậu nhỏ kia.- Um.... Gyu ~~ ah.... Wonwoo thoải mái rên rỉ, Mingyu rời khỏi môi y, dời đôi môi của mình xuống cái cổ trắng ngần của Wonwoo mà nút mạnh một cái khiến y giật mình la lên tay còn lại cũng bận rộn đưa xuống phía dưới chơi đùa cùng dương vật của Wonwoo. Mingyu nhẹ nhàng mơn trớn tiểu Wonwoo, chẳng mấy chốc đã khiến nó ngẩng cao đầu. - Um ... Gyu... Muốn... Muốn nhiều hơn a... Cho anh - Wonwoo uốn éo thân mình, miệng nhỏ cầu xin con người kia.- Anh nói xem, anh là muốn cái gì nào? - Mingyu ánh mắt có chút xấu xa nhìn Wonwoo nói.- Um... Muốn .... Mingyu thao anh, huyệt nhỏ muốn được dương vật lớn cắm vào a ~~ - Cả khuôn mặt Wonwoo đỏ lựng, đồ xấu xa Mingyu đã biết mà còn dám trêu y.- Vậy thì anh tự đến đây đi.Wonwoo bò lên người Mingyu, giải phóng cho tiểu Mingyu đang cương cứng khỏi lớp quần lót chật hẹp. Nhìn dương vật của Mingyu cương cứng mà Wonwoo không khỏi hài lòng.Wonwoo cúi đầu xuống ngậm lấy tính khí của gã mà liếm mút, đầu lưỡi y rê đến đâu liền khiến Mingyu sướng đến đó, đúng là so với lần đầu hai người làm tình, kinh nghiệm của y quả là tăng cao rồi. Lưỡi Wonwoo vừa liếm qua lỗ nhỏ trên tính khí của gã khiến Mingyu xém nữa đã bắn ra vì mất kiểm soát rồi.- Mèo nhỏ, đúng là anh tiến bộ rất nhiều nha.Được Mingyu khen ngợi Wonwoo vô cùng thích thú, y cứ thế mà đem gậy thịt lớn của Mingyu chơi đùa trong miệng, một tay y đưa xuống nắm lấy dương vật của chính mình để an ủi. Lát sau, Mingyu đạt đến cao trào mà bắn ra trong miệng y, y nhắm mắt, đem thứ tinh dịch trắng sệt kia mà nuốt sạch.- Anh chơi đủ rồi thì tới em.Mingyu ngồi bật dậy, đem Wonwoo đặt lại dưới thân mình, y hốt hoảng. - Mingyu ah... Em... Em... Làm gì?- Hử? Không phải lúc nãy có người muốn cùng em làm chuyện này hay sao? - Mingyu nở nụ cười ma mị, đầu cúi xuống hôn lấy môi y, hai thân thể trần truồng quấn lấy nhau. - Gyu.... Đau anh ... Ah ..Hai ngón tay Mingyu vừa đút vào lỗ nhỏ của y, Wonwoo liền hét toáng lên, đau đến phát điên mất, lâu lắm rồi y cũng chưa có chạm qua vậy mà tên ngốc trước mặt lại thô lỗ cắm vào như vậy, có phải là muốn y chết vì đau hay không chứ.- Thả lỏng sẽ hết đau thôi - Gã ôn nhu hôn lên tóc y.Wonwoo cố gắng thả lỏng bản thân mình một chút, huyệt nhỏ cũng dãn ra, Mingyu thấy thế liền cho thêm một ngón tay vào, ba ngón tay gã cứ thế ra vào trong nội bích của y. Một tay gã nắm lấy dương vật của mình mà tuốt lộng, môi gã chu du khắp thân thể trắng muốt của y, nơi nào đi qua cũng để lại dấu hôn ngân đỏ chót, cuối cùng lại dừng bên ngực trái y, cúi xuống mà ngậm lấy hạt đậu kia chơi đùa. Wonwoo thì nằm đó ôm lấy cổ gã, miệng thì thỏa mãn rên rỉ đầy dâm đãng.- Ô ... Gyu... Đúng ... A, chỗ đó không được... Ah.. Nhiều nữa Gyu à.... Ư... Anh thoải mái a~Mingyu rút ba ngón tay của mình ra khỏi huyệt nhỏ đang chảy đầy dâm dịch kia. Lỗ nhỏ không còn vật gì bên trong liền trở nên trống rỗng, Wonwoo ủy khuất nhìn Mingyu mà cầu xin:- Gyu... Mau ah, anh muốn ~- Anh muốn gì nào bé hả bé cưng của em? - Mingyu cầm lấy dương vật của gã sục vài cái, ánh mắt chứa đầy ham muốn dục vọng nhìn y.- Muốn em thao anh... Đúng đúng... Là muốn Gyu thao anh ~~Nhìn con mèo nhỏ đang vì dục vọng mà sướng đến tê dại kia, Mingyu hài lòng nâng hai chân y đặt lên vai mình, một phát đâm thẳng gậy thịt thô to vào hậu huyệt của y.- Aaaaaa... Gyu... hức... - Wonwoo đau đớn la lên, hai tay y bấu chặt ga giường, quả nhiên lâu rồi không làm liền có chút khó khăn .- Anh đau sao? Em xin lỗi - Gã vội vàng an ủi y.Mingyu trách bản thân không biết kiềm chế, cũng đã mấy năm rồi không cùng y làm tình, bây giờ lại khiến y đau như vậy, có khi nào y sẽ ghét gã luôn hay không? Nhìn y đau đớn gã xót lắm, cúi xuống hôn lên môi y, gã nhẹ nhàng dỗ dành :- Wonwoo ngoan không khóc... Sẽ hết đau ngay thôi... Ngoan nào, thả lỏng nha.Wonwoo một lần nữa cố gắng thả lỏng bản thân mình để huyệt nhỏ tiếp nhận dương vật to lớn của hắn, Mingyu vén lọn tóc ướt nhẹp của y sang một bên sau đó hôn lên trán y.- Sẽ nhanh hết đau thôi.Ngẫm thấy bản thân đã tiếp nhận được dị vật, Wonwoo hai mắt ngấn nước nhìn Mingyu: - Gyu,... Động.... Mau động ~- Anh nói như thế làm em chẳng có tí cảm xúc nào cả - Mingyu nheo mắt nhìn y, hiếm khi mới có cơ hội lên mặt, gã dại gì mà không tận dụng.- Gyu... Mau đến thao tiểu huyệt của anh... Mau dùng côn thịt của em đâm vào lỗ nhỏ của anh a ~~ - Y lí nhí nói, có trời mới biết lúc này y muốn trốn xuống lỗ nào đó cỡ nào, những lời xấu hổ như vậy cũng chỉ có gã mới ép y nói ra thôi.Mingyu nghe thấy thế liền hài lòng, đặt hai chân y lên vai mình. Ban đầu còn chậm rãi đưa đẩy hông để côn thịt ra vào nhịp nhàng cho y theo kịp nhịp độ của mình nhưng vì tiếng rên rỉ của Wonwoo dần dần xâm chiếm lí trí, tốc độ ra vào lỗ nhỏ kia của Mingyu ngày càng nhanh như vũ bão, Wonwoo chỉ có thể bất lực van xin gã cùng rên rỉ, hai tay bám vào ga giường mà rên đến khan cả cổ họng.- Ô ô... Gyu... Chậm lại... Hỏng mất ... Ah... Không Gyu H... Đừng mà... Ô ô... Sướng đến phát điên mất ... Tiểu Gyu thật lớn... Aa ~~sướng ~ - Nói, anh là của ai? - Mingyu thúc từng cú mạnh khiến Wonwoo giật nảy người. - Của ... Của Mingyu ... Aa ... Ô... Chậm thôi... Hỏng anh mất ~- Bộ dáng dâm đãng này là của ai? Mingyu vừa thúc điên cuồng vừa đánh vào mông y bôm bốp khiến dục vọng trong người y càng lúc càng tăng cao. Côn thịt to lớn bị huyệt mềm ôm chặt lấy khiến gã càng hưng phấn mà đâm rút.- Ha... Ha... Bộ dáng dâm đãng này.... Là của Gyu .... Chỉ ô ô.... Chậm lại.... Chỉ Gyu mới.... Uwh... Chết anh mất Gyu... Gyu mới .... Ư... Khiến anh rên rỉ như vậy ... Ha... Hư...- Phải, anh chỉ là của em - Mingyu vừa hay lại chạm vào điểm G của Wonwoo khiến y cong người đón nhận khoái cảm.Mingyu ôm chặt lấy eo gã, đâm rút vô cùng mãnh liệt. Gậy thịt to lớn liên tục đỉnh vào nơi sâu nhất bên trong huyệt nhỏ khiến nó sảng khoái đến chảy dâm dịch không ngừng.- Hiểu hiểu.... Ah... Anh tới.... Đây. Nói xong dương vật của Wonwoo run rẩy vài cái liền bắn ra, dòng tinh dịch vừa đặc vừa nhiều kia dính tất thảy lên bụng Mingyu . Y nằm vật ra giường thở dốc, phía dưới Mingyu vẫn điên cuồng xỏ xiên bên trong tiểu huyệt chật hẹp của y.- Bảo bối, anh tới rồi nhưng em chưa tới nha - Mingyu vẫn ra vào bên trong Wonwoo một cách thô bạo, gậy thịt to lớn sảng khoái hưởng thụ cảm giác bị vách thịt mềm mại giữ chặt lấy, quy đầu to lớn đỉnh lung tung lên hai vách thịt mềm mại, thỉnh thoảng cũng chạm đến nơi nhạy cảm trong huyệt nhỏ làm y sung sướng đến run rẩy. - Ah ~ ư... Thật sướng... Ha ... Ah ~Hai tay y bấu chặt trên tấm lưng Mingyu, lồng ngực của y cứ phập phồng vì hơi thở gấp gáp làm Mingyu không khỏi bị kích thích, gã cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa của y mà cắn mút.- Ha... Đừng.. Đau anh Gyu ah ~- Ưn... Ha... Mai anh còn phải đi làm a>Nhận thấy dương vật đang muốn cương cứng lần nữa, Wonwoo run rẩy cầu xin, ngày mai công ty còn có cuộc họp quan trọng nữa.- Huh? Nhưng em nhớ tiểu huyệt nhỏ xinh của anh quá rồi thì phải làm sao bây giờ? - Gã điên cuồng thúc mạnh vào tiểu huyệt của Wonwoo. Côn thịt của hắn mỗi lần đâm sâu đều lút cán, tưởng chừng như hai túi tinh cùng muốn chui tọt vào trong cái động nhỏ ấm áp kia.Wonwoo bây giờ cả người mềm nhũn, buông tay nằm trên giường thở dốc để mặc tiểu cúc hoa bị dày vò đến đáng thương. - Wonwoo? Anh mệt sao? - Gã nhìn sắc mặt của y không tốt liền giảm tốc độ trừu sáp đi vài phần.- Không có... đừng... Aa ~ đừng dừng lại mà ~ - Wonwoo lắc đầu nhưng thực chất lúc này y mệt vô cùng. Cả ngày ở công ty giải quyết cả tá chuyện, sau đó lại đến nhà Soonyoung nhận người về, bây giờ còn bị lăn trên giường nữa, sức của y chịu không nổi đâu.- Ngoan, một chút nữa thôi.Mingyu nhấp hông vài cái rồi lại mạnh mẽ đưa đẩy dương vật bên trong tiểu huyệt của y.- Ư.. Ah... Ha... Gyu a ~ Nhìn anh người thương rên rỉ tên mình một cách khiêu gợi như vậy Mingyu càng hăng hái, từng cú thúc đều đỉnh đến nơi sâu nhất bên trong y.- Ah ~~ ư ~~ Gyu a ~ anh yêu em.- Vậy sau này đừng bỏ em đi nữa nhé?- Không... Không bỏ nữa a.- Ha, Wonwoo, em tới đây.Gã thúc mạnh thêm mấy cái nữa rồi rót hết tinh hoa vào trong tiểu huyệt của y. Wonwoo cũng lần nữa đạt cao trào mà bắn ra, hai chân co quắp vì trận khoái cảm mãnh liệt, gắt gao ôm lấy người bên trên.Mingyu thả người xuống cạnh y, thở dốc mà ôm lấy người bên cạnh.- Gyu... Giúp anh tắm rửa - Wonwoo nói với gã, y không thích để bản thân không sạch sẽ mà đi ngủ luôn đâu.- Nghỉ ngơi một lát, lát nữa em giúp anh tắm rửa.- Ưm - Y ngoan ngoãn gật đầu.....Đó là lần đầu tiên cả hai gặp lại sau mấy năm xa cách.Con người ta nói đúng : Có duyên mới gặp, có nợ mới yêu. Đủ duyên sẽ gặp lại, đủ nợ sẽ tìm về.========== End bonus ============Chăm chỉ chăm chỉ 😚😚
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com