Chu Quang Anh Bong Yeu Chu
Tại 1 ngôi truờng danh giá đuợc cả học sinh lẫn giáo viên, đó là lẽ thuờng tình nhưng ở đây thì nguợc lại. Trong kho học sinh thì xuất chúng đuợc cái rất thông minh và cực kỳ quậy phá, còn giáo viên thì toàn hãm chả hiểu sao cái truờng này tuyển vào làm đuợc. Ngôi truờng đó đầy thị phí dù cho toàn con nhà giàu, đầu tư hàng tỷ cũng bị nói ra vào. Đấy chính là ngôi truờng ATSHHôm nay vẫn như thuờng ngày, vẫn có nguời phải lên phòng hiệu truởng, mời riết mà nản chả múôn nói. Nhưng lần này thì nghỉ mẹ trọng hơn cũng vì không đơn giản chỉ là đánh nhau, mà còn có nguời phải nhập viện. Phụ huynh đòi đuổi học(HiệuTrưởng: dạ ngài Nguyễn chúng tôi không muốn phiền ngài mỗi ngày phải lên trường thế này đâu,nhưng mà tôi cũng chẳng hiểu vì sao mà em ĐứcDuy cứ phải đánh bạn QuỳnhHoa mỗi ngày.Hôm nay còn đánh bạn ấy nhập viện truyền nước biển chưa tỉnh mà phụ huynh của bạn ấy lần này làm căng hơn muốn đuổi học ĐứcDuy nên tôi phải mời ngài lên để giải quyết cho xong.Tôi có thể đổi cho QuỳnhHoa sang lớp khác học)
>-mặt căng thẳng,đây đã là lần thứ 10 rồi gã phải lên đây chỉ vì em đánh bạn cùng lớp- chuyện này thì bên gia đình chúng tôi xin lỗi,chúng tôi sẽ gửi tiền để trả viện phí cũng như là bảo đảm an toàn về sau sẽ không còn trường hợp này xảy ra nữa!còn việc đuổi học Duy thì xin bên phía nhà trường đừng đuổi em nó,dù sao cũng chỉ còn 1 cấp nữa ra trường giờ mà đuổi thì cũng tội lắm<
(HiệuTrưởng: tôi biết chứ,mong là gia đình ngài hãy quản em ĐứcDuy kĩ lại ạ!chứ cứ thế này thì tôi sợ sau này em ấy ra trường sẽ đánh cả người khác bên ngoài thì lúc đó sẽ khó mà giải quyết lắm)
>dạ tôi cảm ơn hiệu trưởng đã nhắc nhở,tôi sẽ về quản lại kĩ lại em ấy!tôi xin phép đưa em ấy về trước ạ! -đứng dậy lịch sự cúi chào,rồi rời đi mà chẳng thèm nhìn lại em một cái-<
|dạ em chào thầy em về ạ!em xin lỗi thầy ạ -em vội vàn đứng dậy đi theo còn không quên cúi chào thầy hiệu trưởng rồi nhanh chân đuổi theo gã-|
>-bước chân đi nhanh hơn,trong lòng vô cùng tức giận chẳng hiểu vì sao mà em lại bắt đầu đánh bạn cùng lớp thế này-<
|-chạy nhanh ôm chặt gã từ phía sau,nước mắt đã rơi rồi cố gắng giải thích cho gã hiểu nỗi lòng của em- chú QuangAnh đừng giận Bông mà,lý do mà Bông đánh bạn ấy cũng vì bạn ấy cứ trêu là em được đại gia bao nuôi còn nói xấu chú nên con không kiềm mới đánh bạn ấy.Còn chuyện hôm nay bạn ấy phải nhập viện cũng vì bạn ấy đã dùng ảnh của chú cùng bạn ấy cắt ra ghép vào vô cùng thô tục mà còn khoe giữa lớp bảo Bông bị đại gia bỏ nên là Bông mới tức giận đánh bạn ấy như thế!chú đừng giận đừng bỏ Bông đi theo bạn ấy mà,Bông không muốn bị bỏ rơi đâu mà.....|
>-gã nghe hết những lời của em nói,mặc dù tức giận vì hành vi của em là sai nhưng cũng xót khi thấy em khóc nên cũng nhẹ nhàng lại.Mà quay lại ôm chặt em vào lòng vuốt lưng ôn nhu- Bông ngoan nhá không khóc nữa chú hiểu rồi,chú sẽ không giận và cũng không bỏ Bông đi theo bạn đó đâu nên cứ yên tâm nhá.Nhưng mà sắp tới thì chú phải đi công tác tầm 3 tuần mới về được,nên tạm thời thì chú sẽ đưa Bông qua nhà 2 ba ruột ở,sau khi giải quyết xong công việc thì chú sang đón Bông nhá<
|ưm không muốn đâu,Bông muốn đi theo chú cùng công tác cơ chẳng muốn về nhà với 2 ba đâu!|
>sao thế sao tự nhiên lại không muốn về nhà với ba mẹ mình vậy? -bế hẳn em lên đưa ra xe-<
|ở với chú QuangAnh còn được đi chơi còn được chú chiều chứ về với 2 ba thì chẳng được chiều chút nào,ngược lại còn bị chửi nhiều hơn chẳng được đi đâu hết cả!chán lắm ấy thà đi công tác với chú xem chú làm việc còn vui hơn ấy|
>nhưng mà chán lắm đó nha,lúc đó thì đừng có mà trách chú là không báo trước đó nhá -véo nhẹ má bánh bao của em đầy cưng chiều-<
|Bông hứa mà sẽ không than vãn với chú QuangAnh đâu mà cho Bông đi công tác với chú đi mà,nha nha chú QuangAnh đẹp trai chú QuangAnh giàu có yêu dấu của Bông ơi -nắm lấy tay của gã,cố gắng làm nũng đòi cho bằng được-|
>-xoa nhẹ đầu của em- được rồi chú đồng ý cho Bông đi công tác với chú,nhưng là nhớ luôn theo sát chú không có tuỳ tiện đi lung tung nghe chưa? không lúc đó lạc mất thì chú không có đi kiếm đâu nghen cho lạc mất luôn<
|Bông biết rồi ạ!Bông sẽ luôn đi sát bên cạnh chú QuangAnh không rời nửa bước luôn -mỉm cười vui vẻ hẳn không còn mít ướt như hồi nảy nữa-|..........Mặc dù đồng ý cho em đi công tác cùng gã nhưng mà gã cũng phải chở em về nhà 2 ba ruột để lấy thêm quần áo,cũng vì em chỉ mới chuyển sang sống riêng với gã chưa được hơn 3 tuần nên cũng không nhiều quần áo chỉ toàn bận đồ của gã.Nhưng lúc đưa em sang thì em vừa vào nhà đã liền giãy nảy giữa nhà,cũng vì cứ tưởng là gã bỏ em ở lại nên chưa gì đã mít ướt rồi.....
>-mặt căng thẳng,đây đã là lần thứ 10 rồi gã phải lên đây chỉ vì em đánh bạn cùng lớp- chuyện này thì bên gia đình chúng tôi xin lỗi,chúng tôi sẽ gửi tiền để trả viện phí cũng như là bảo đảm an toàn về sau sẽ không còn trường hợp này xảy ra nữa!còn việc đuổi học Duy thì xin bên phía nhà trường đừng đuổi em nó,dù sao cũng chỉ còn 1 cấp nữa ra trường giờ mà đuổi thì cũng tội lắm<
(HiệuTrưởng: tôi biết chứ,mong là gia đình ngài hãy quản em ĐứcDuy kĩ lại ạ!chứ cứ thế này thì tôi sợ sau này em ấy ra trường sẽ đánh cả người khác bên ngoài thì lúc đó sẽ khó mà giải quyết lắm)
>dạ tôi cảm ơn hiệu trưởng đã nhắc nhở,tôi sẽ về quản lại kĩ lại em ấy!tôi xin phép đưa em ấy về trước ạ! -đứng dậy lịch sự cúi chào,rồi rời đi mà chẳng thèm nhìn lại em một cái-<
|dạ em chào thầy em về ạ!em xin lỗi thầy ạ -em vội vàn đứng dậy đi theo còn không quên cúi chào thầy hiệu trưởng rồi nhanh chân đuổi theo gã-|
>-bước chân đi nhanh hơn,trong lòng vô cùng tức giận chẳng hiểu vì sao mà em lại bắt đầu đánh bạn cùng lớp thế này-<
|-chạy nhanh ôm chặt gã từ phía sau,nước mắt đã rơi rồi cố gắng giải thích cho gã hiểu nỗi lòng của em- chú QuangAnh đừng giận Bông mà,lý do mà Bông đánh bạn ấy cũng vì bạn ấy cứ trêu là em được đại gia bao nuôi còn nói xấu chú nên con không kiềm mới đánh bạn ấy.Còn chuyện hôm nay bạn ấy phải nhập viện cũng vì bạn ấy đã dùng ảnh của chú cùng bạn ấy cắt ra ghép vào vô cùng thô tục mà còn khoe giữa lớp bảo Bông bị đại gia bỏ nên là Bông mới tức giận đánh bạn ấy như thế!chú đừng giận đừng bỏ Bông đi theo bạn ấy mà,Bông không muốn bị bỏ rơi đâu mà.....|
>-gã nghe hết những lời của em nói,mặc dù tức giận vì hành vi của em là sai nhưng cũng xót khi thấy em khóc nên cũng nhẹ nhàng lại.Mà quay lại ôm chặt em vào lòng vuốt lưng ôn nhu- Bông ngoan nhá không khóc nữa chú hiểu rồi,chú sẽ không giận và cũng không bỏ Bông đi theo bạn đó đâu nên cứ yên tâm nhá.Nhưng mà sắp tới thì chú phải đi công tác tầm 3 tuần mới về được,nên tạm thời thì chú sẽ đưa Bông qua nhà 2 ba ruột ở,sau khi giải quyết xong công việc thì chú sang đón Bông nhá<
|ưm không muốn đâu,Bông muốn đi theo chú cùng công tác cơ chẳng muốn về nhà với 2 ba đâu!|
>sao thế sao tự nhiên lại không muốn về nhà với ba mẹ mình vậy? -bế hẳn em lên đưa ra xe-<
|ở với chú QuangAnh còn được đi chơi còn được chú chiều chứ về với 2 ba thì chẳng được chiều chút nào,ngược lại còn bị chửi nhiều hơn chẳng được đi đâu hết cả!chán lắm ấy thà đi công tác với chú xem chú làm việc còn vui hơn ấy|
>nhưng mà chán lắm đó nha,lúc đó thì đừng có mà trách chú là không báo trước đó nhá -véo nhẹ má bánh bao của em đầy cưng chiều-<
|Bông hứa mà sẽ không than vãn với chú QuangAnh đâu mà cho Bông đi công tác với chú đi mà,nha nha chú QuangAnh đẹp trai chú QuangAnh giàu có yêu dấu của Bông ơi -nắm lấy tay của gã,cố gắng làm nũng đòi cho bằng được-|
>-xoa nhẹ đầu của em- được rồi chú đồng ý cho Bông đi công tác với chú,nhưng là nhớ luôn theo sát chú không có tuỳ tiện đi lung tung nghe chưa? không lúc đó lạc mất thì chú không có đi kiếm đâu nghen cho lạc mất luôn<
|Bông biết rồi ạ!Bông sẽ luôn đi sát bên cạnh chú QuangAnh không rời nửa bước luôn -mỉm cười vui vẻ hẳn không còn mít ướt như hồi nảy nữa-|..........Mặc dù đồng ý cho em đi công tác cùng gã nhưng mà gã cũng phải chở em về nhà 2 ba ruột để lấy thêm quần áo,cũng vì em chỉ mới chuyển sang sống riêng với gã chưa được hơn 3 tuần nên cũng không nhiều quần áo chỉ toàn bận đồ của gã.Nhưng lúc đưa em sang thì em vừa vào nhà đã liền giãy nảy giữa nhà,cũng vì cứ tưởng là gã bỏ em ở lại nên chưa gì đã mít ướt rồi.....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com