Bữa tiệc ngầm 3
Ánh mắt của Pietro dừng lại trên người Nguyệt Hy một lúc lâu như đang cố gắng nhớ lại, anh ta có lẽ đã gặp người này ở đâu rồi Ánh mắt soi xét đầy rõ ràng không một chút khiêm tốn của anh ta cũng làm cho em bên đây khó chịu, dù bề ngoài thì vẫn còn đang bận diễn nét uất ức sợ hãi nhưng trong lòng đã nghĩ xong bước đi tiếp theo rồiNước mắt của em rơi khiến hắn rối bời không thôi, thân là đàn ông mình đồng da sắc, kỹ năng đánh đấm thì có thừa chứ kỹ năng dỗ dành em của hắn cho dù một ngàn năm nữa cũng chưa chắc đã thuần thục. Đôi tay mới vừa nãy dùng để đấm gãy mũi tên kia thì nay lại nhẹ nhàng dùng để vỗ về bờ vai đang rung lên theo từng cơn khóc nấc của emDương Du dù đã đánh người ta một trận ra bã nhưng vẫn chưa hả nổi cơn giận. Cứ nhìn cách rít thuốc của hắn mà biết, cứ như rồng phun lửa. Mặt mày đỏ au vì tức, lông mày sớm đã nhíu lại như chỉ rối, biểu hiện đầy tức giận thay em "Cộp cộp...cộp cộp..." bóng người bước đến trước mặt họ, là Pietro. Vì để đảm bảo sẽ không xảy ra thêm một xung đột nào nữa nên Noah và vài người đàn ông khác cũng nối bước. Ai nấy mặt mày cũng căng thẳng như có thể nhảy tới ngăn lấy Pietro bất kỳ lúc nào Sau lưng những người đàn ông đó lại là những anh em họ nhìn đầy hung tợn của gã. Cho dù đã vận lên mình những bộ quần áo sang trọng đắt tiền nhưng nó vẫn không tài nào che đậy được dáng vẻ thô lỗ và vẻ ngoài dữ tợn. Ai nấy đều đang vào tư thế sẵn sàng mà chờ Petro ra hiệu là họ sẽ lập tức xé toạc lớp vòng vây để mà tóm lấy hắn và em Như dự đoán, câu nói mở đầu cũng chẳng mấy thân thiện đến từ Pietro
"Nghe nói mày là thằng đã đấm gãy mũi thằng em yêu quý của tao?"Nói rồi gã cũng không quên nhìn thẳng vào Dương Du với ánh mắt vừa thâm dò vừa quan sát. Ấy vậy ngược lại với dáng vẻ phùng mang trợn mắt của gã thì Dương Du lại điềm tĩnh hẳn raNgón trỏ của tay đang cầm điếu thuốc khẽ đập đập nhẹ vào thân điếu thuốc để gạt bớt đi tàn thuốc xong lại như mất hứng mà ném luôn cả điếu đang hút dở xuống đấtĐôi giày da bóng loáng mới tinh dẫm lên điếu thuốc này vẫn còn đang cháy "Ừ là tao, có vẻ thằng em của mày đã không được dạy dỗ kỹ về việc không nên trêu chọc vợ của người khác" nói rồi hắn đánh mắt một vòng đầy đểu cáng từ dưới lên trên của tên PietroSau đó bàn tay cũng thuần thục mà xoa tiếp vào đầu Nguyệt Hy vẫn còn đang gục đầu trên vai hắn mà khóc như để nhắc nhở ai mới là người sai ở đây Lúc này em cũng phối hợp mà ló khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của mình ra khỏi bờ vai của hắn nãy giờ. Cả gã Pietro và Noah đều không thể kiềm được mà cùng hít một hơi sâuNgười ta thường nói cảnh mỹ nhân rơi lệ gây xao xuyến lòng người quả không sai"Vậy đây là...quý cô đã bị em trai tôi xúc phạm, tôi chân thành thay mặt nó xin lỗi vì sự vô lễ này" gã nói bằng giọng mỹ đầy thành kính, khác xa vẻ thô lỗ mới mấy phút trước Nguyệt Hy liền biết là cá đã cắn câu, giống như Noah. Em rất biết tận dụng triệt để vẻ ngoài đầy vô hại trời ban này của mình như một lợi thế "làm ơn đừng gọi tôi là quý cô, em trai ngài cũng đã gọi tôi như vậy. Và hãy nhìn xem...hắn đã làm gì " nói đến đây Nguyệt Hy liền giả vờ ngập ngừng như không muốn nói nữa. Bàn tay cũng vờ như vô thức sờ vào chỗ cổ tay bị tím bầm mà lúc nãy bị tên kia nắm lại, thật ra gã lúc nãy còn chẳng dám chạm mạnh vào em nữa là. Vết bầm làm em cố tình tự làm Sau đó em lại rưng rưng nước mắt tiếp tục trở lại với bờ vai và vòng tay của Dương Du như lẫn trốn những chuyện vừa xảy ra, hắn ôm trọn lấy cơ thể của em vào lòng bằng hai cánh tay lực lưỡng. Pietro biết ý cũng không dùng thái độ gay gắt nữa bởi vì cả gã và đám đàn ông sau lưng đều đã bị nước mắt của mỹ nhân làm lay động Câu hỏi vốn đã đến miệng rồi vẫn chưa thốt ra được, đôi môi mấp máy thêm mấy lần rồi cũng thôi. Gã ta chỉ để lại câu sẽ bồi thường cho em rồi cũng đành ngậm ngùi cùng cả đám đàn ông rút lui vào lại trong sảnh để điều chỉnh lại không khí bữa tiệc cũng như trấn an khách mời.Vì là tiệc ngầm nên khách mời cũng chả phải dạng vừa, toàn là lòng lang dạ sói không thì cũng là cáo già chưa chuyện gì mà chưa thấy qua nên sự hỗn loạn lúc đầu cũng dần được trấn áp. Thậm chí còn có kẻ thất vọng vì không có kịch hay như mong đợi để xemBan công bây giờ cũng chỉ còn lại hai người họ và những cơn gió to từ trong rừng, Dương Du nãy giờ đóng vai rào chắn vững chắc cho em cũng chẳng nói gì. Hắn biết tiểu ác ma này lại đang có mưu tính gì mới đây Mà thôi, hắn cứ để mặt em chơi. Cứ bày trò quậy tanh bành rồi thì hắn cũng sẽ dọn dẹp cho em thôi màNghĩ đến đây hắn cũng chỉ đành cười bất lực với chính mình, giới hạn của hắn trước nay với người khác thì vừa cứng vừa chật vậy mà đối với em cứ như dây thun. Co dãn tùy em chơi trong tay Ánh mắt hắn lúc này lại dời đến khuôn mặt tựa như búp bê kia, bàn tay thô ráp vô thức đưa lên lau đi giọt nước mắt đang lăn trên má em. Rồi lại thuận tiện mà để lên miệng nếm."Cục cưng à, lần này là muốn nhắm vào ai mà chơi lớn thế, rơi nước mắt một mạch liền hơn 30 phút rồi. Mắt đã có chút sưng rồi này, nín đi. Muốn gì thì anh cho bé, không cần cực khổ như vậy" hắn vẫn giữ nguyên tư thế ôm trọn lấy em nên chỉ cần thì thầm thôi thì họ vẫn nghe rõ đối phương "Gã Pietro vẫn còn đang nhìn chúng ta đấy nên em bất đắc dĩ thôi" "Không, là nhìn bé đó" hắn sửa chữa lại câu nói của emBiết có mùi giấm thoang thoảng trong không khí, em cũng liền biết mà khép nép lại hẳn "Nhưng chúng ta đã lỡ đến rồi, ra về lúc này thì sao còn vui nữa. Chú cứ tiếp tục nói chuyện công việc đi, em sẽ ngoan ngoãn chỉ ở phòng nghỉ thôi"Hắn nghe cái miệng nhỏ liến thoắng để lý luận liền biết ý rằng em vẫn còn chưa muốn về. Hắn cũng không hỏi nhiều nữa mà nói luôn hết những thông tin mà hắn biết ra "Pietro Bruno, là con trai thứ hai của nhà Bruno ở Sicily. Hôm nay hắn đến để mời chào về mấy món vũ trang mà hắn vừa chôm được của nhà nước thôi, bán với giá rẻ. Mục đích thật sự là để mở rộng quan hệ cũng như kiếm đồng minh hỗ trợ mở rộng địa bàn ấy mà. Nghe bảo ở quê nhà đang bị gia đình Rizzuto lấn át."Nghe xong em liền gật gù như đã hiểu. Sau đó liền ôm lấy mặt hắn kéo xuống mà hôn một cái chụt lên môi hắn "em cảm ơn"Hắn vẫn đang còn ngắm cảnh xa xa chợt bị em hôn một cái mà giật mình, nhìn xuống người đang được ôm trong lòng tỏ vẻ thất vọng "Chỉ có nhiêu đây thôi hả?" Em bối rối vài giây, đến khi nhìn thẳng vào ánh mắt nóng bỏng của hắn thì như từ từ hiểu ra gì đó. Miệng không nhìn được mà bật cười khe khẽ đầy ranh mãnh, đôi tay từ trên mặt hắn dời xuống hai cánh mông màu mỡ dồi dào của hắn, lợi dụng lớp áo vest ở ngoài mà nhào bóp"Tối nay em sẽ thật chân thành báo đáp chú trên giường" nói rồi liền lao vào hôn lấy môi hắn tới tấp, họ mạnh bạo tráo lưỡi đến khi không còn không khí nữa thì thôi. Chân hắn chưa gì đã có chút mềm nhũn vì nụ hôn dồn dập và những cái sờ soạng của em.Phải chờ đến một lúc lâu sau thì hắn mới có thể đứng vững lại, lúc này họ mới cùng nhau đi vào lại trong sảnh và từ từ tách nhau ra. Trước khi vào phòng chờ thì em cũng kịp thời đá mắt tới nhóm người đông đúc đứng gần trung sảnhCó lẽ là những mấy kẻ trùm buôn ma túy từ các nước và các lục địa khác nhau đang bàn chuyện mua bán với tên người Afghanistan kia mà, nghe bảo gã mới tạo ra được loại ma túy mới. Mục đích của bữa tiệc hôm nay cũng là vì để gã quảng bá hàng của mình đi.Dương Du đã cố gắng dùng quan hệ và cả bạo lực để xóa mặt hàng ma túy khỏi châu á nhưng dù vậy vẫn luôn còn một số người vẫn cứng đầu không nghe thôiVí dụ như người phụ nữ tóc tém ở trong đó, bà Liu người từ Macao. Nhìn sang bên phải một chút em cũng liền bắt gặp ánh mắt đầy tàn bạo cũng đang quan sát bà Liu dù hắn vẫn đang giao tiếp với những người khác, lâu lâu còn nâng ly rượu lên mà hớp vài ngụm.'Chú đang không vui' Nguyệt Nguyệt Hy nghĩ ngay lập tức tới câu đó khi nhìn thấy ánh mắt mà hắn dùng để quan sát bà Liu, như hổ dữ rình mồi. Có lẽ bà Liu cũng không biết hắn cũng được mời tới và cũng có thể bà không biết hắn đang ở Thụy Sĩ nàyNhìn tới đây thôi, em liền quay đi vào phòng nghỉ mà phục vụ chỉ dẫn, đúng như yêu cầu của em. Một phòng nghỉ không người. Bước vào và đặt lưng lên chiếc ghế sofa đắt tiền đầy êm ái, trên bàn còn có một chai Chasselas mới toanh Nhân dịp hôm nay chú bận rộn xã giao nên em mới dám làm sâu rượu một ngày chú nếu bình thường chắc chú đánh nát mông em. Vì không phải chia sẻ với ai nên em cầm cả nguyên chai mà uống. Đang nằm tựa lưng vào thành ghế và tận hưởng những ngụm rượu đặc sản của Thụy Sĩ, kèm theo tiếng nhạc từ ngoài sảnh vọng vàoTrong lúc em sau sưa tận hưởng thì cánh cửa phòng nghỉ được mở ra lúc nào không hay. Là...vị phu nhân Parker, nhưng lần này làn một mìnhNguyệt Hy ngước mắt lên nhìn thấy bà thì cũng gật đầu xem như chào hỏi chứ không hề có ý trò chuyện cùng. Thấy thế vị phu nhân cũng không tức giận mà chỉ cười cười, tay bà còn cầm theo một chai Bertani Amarone năm bao nhiêu không rõBà ta bước tới ngồi ở phía chân của Nguyệt Hy, rồi tiếp đến lại chìa ra chai rượu của mình như muốn chia sẻ"Thử loại này đi, vừa đẳng cấp vừa ngon. Chai Chasselas của nhóc nhàm chán quá""Xin lỗi tôi chỉ đang trải nghiệm đặc sản thôi, không có ý định xét về giá trị hay đẳng cấp. Để tôi đoán sao mà quý bà đây lại tìm đến tôi nhé, một là tò mò hoặc thấy tôi thú vị...như kiểu ta thấy được bản thân mình lúc trẻ ở cô hoặc là đến để an ủi tôi sau chuyện lúc nãy... Nhưng nhìn sao đi nữa bà vẫn không giống người thích lo chuyện bao đồng""Ồ nhóc thích chơi trò suy luận nhỉ, đơn giản thôi, đáp án thứ nhất. Thấy nhóc rất đặt biệt nên tò mò, lúc thì ngoan cường độc miệng, lúc thì yếu đuối mỏng manh chỉ có thể dựa vào người đàn ông của mình, lúc thì lạnh nhạt xa cách chỉ muốn một mình tận hưởng cuộc sống. Cái nào mới là nhóc đây?""Tôi chỉ là một người xa lạ vô tình gặp được phu nhân ở bữa tiệc này thôi, còn chưa chắc có duyên gặp lại, hà cớ gì phu nhân phải tò mò về ta như vậy?" em nâng chai vừa nhấp thêm một ngụm vừa nói"Nếu muốn thì ách có cách cần gì trông chờ vào duyên phận chứ, có một số thứ có được chính là nhờ từ thân dành lấy" Bà Parker nói xong cũng khui luôn chai rượu của chính mình"Được, nói hay đó. Vậy thì không thể phụ lòng tò mò phu nhân được. Thực ra tất cả đều là tôi cả, mỗi dáng vẻ mỗi sắc thái bà thấy đều là chính tôi."'Trừ vụ khóc đến thảm thương kia thôi' em thầm nghĩ "Con người đâu thể lúc nào cũng mạnh mẽ chứ, cũng có lúc gục ngã tuyệt vọng và cũng có lúc sẽ cần một chút yên tĩnh mà" nói rồi liền đánh ánh mắt sanh nhìn người đàn bà này như đề đánh giá "Không biết câu trả lời như vậy đã thỏa mãn sự tò mò của phu nhân về tôi chưa?" em nghiêng đầu thắc mắc ánh mắt nhìn người phụ nữ cũng cong lên theo nụ cười mĩm chi thân thiện "Ực" người phụ nữ nốc một ngụm lớn gật đầu tán thành với câu trả lời. Xong lại chuyển chủ đề"Này ta thấy vị hôn phu của nhóc có vẻ rất cưng chiều nhóc nhỉ?"............Thế là họ đã bắt đầu một cuộc nói chuyện dài giữa hai con người khẩu thị tâm phi nhưng lại có cũng suy nghĩ.____________________Đến khi Dương Du đến thì cũng đã thấy ông Parker đứng ở ngoài cửa chờ sẵn nhưng vẫn chưa dám tiến vào. Đến khi hắn hỏi thì ông mới ngại ngần kể"Không giấu gì cậu, tôi và phu nhân hôm nay có chút cãi vã nhỏ. Phu nhân đã giận từ sáng đến giờ, mãi đến lúc nãy thấy bà ấy trò chuyện với hôn thê nhà cậu mới vui lên một tí. Tôi không nỡ xen vào phá hỏng niềm vui" nói đến đây ông gãy gãy cái đầu đã nửa trắng nữa đen. Nhìn thế nào cũng không ra một người đàn ông có chỗ đứng trên thương trường lâu năm mà chỉ như một người đàn ông tuổi đã trung niên chất phát bị vợ giận dỗi Hắn thấy thế cũng không nỡ cười ông, gật tỏ vẻ đồng cảm rồi gõ cửa bước vào. Cả hai người bên trong giờ đã say đến nói nhảm, mặt cả hai đỏ bừng lên nhưng vẫn quàng vai bá cổ nói chuyện như huynh đệ kết nghĩa lâu nămPhải khó khăn lắm thì cả hai người đàn ông mới tách được họ ra với nhau, chợt phu nhân Parker lại cởi ra luôn dây chuyền ngọc trai đắc tiền của mình mà đeo luôn vào cổ Nguyệt Hy sau đó còn quyến luyến hẹn gặp lại.
Hắn thấy trên mặt Nguyệt Hy cũng đã đầy nhũng dấu son của phu nhân Parker mà có chút cạn lời'Tôi nghi ngờ cả thế giới này đều muốn đào gốc tường nhà tôi!' hắn nghĩ
"Nghe nói mày là thằng đã đấm gãy mũi thằng em yêu quý của tao?"Nói rồi gã cũng không quên nhìn thẳng vào Dương Du với ánh mắt vừa thâm dò vừa quan sát. Ấy vậy ngược lại với dáng vẻ phùng mang trợn mắt của gã thì Dương Du lại điềm tĩnh hẳn raNgón trỏ của tay đang cầm điếu thuốc khẽ đập đập nhẹ vào thân điếu thuốc để gạt bớt đi tàn thuốc xong lại như mất hứng mà ném luôn cả điếu đang hút dở xuống đấtĐôi giày da bóng loáng mới tinh dẫm lên điếu thuốc này vẫn còn đang cháy "Ừ là tao, có vẻ thằng em của mày đã không được dạy dỗ kỹ về việc không nên trêu chọc vợ của người khác" nói rồi hắn đánh mắt một vòng đầy đểu cáng từ dưới lên trên của tên PietroSau đó bàn tay cũng thuần thục mà xoa tiếp vào đầu Nguyệt Hy vẫn còn đang gục đầu trên vai hắn mà khóc như để nhắc nhở ai mới là người sai ở đây Lúc này em cũng phối hợp mà ló khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của mình ra khỏi bờ vai của hắn nãy giờ. Cả gã Pietro và Noah đều không thể kiềm được mà cùng hít một hơi sâuNgười ta thường nói cảnh mỹ nhân rơi lệ gây xao xuyến lòng người quả không sai"Vậy đây là...quý cô đã bị em trai tôi xúc phạm, tôi chân thành thay mặt nó xin lỗi vì sự vô lễ này" gã nói bằng giọng mỹ đầy thành kính, khác xa vẻ thô lỗ mới mấy phút trước Nguyệt Hy liền biết là cá đã cắn câu, giống như Noah. Em rất biết tận dụng triệt để vẻ ngoài đầy vô hại trời ban này của mình như một lợi thế "làm ơn đừng gọi tôi là quý cô, em trai ngài cũng đã gọi tôi như vậy. Và hãy nhìn xem...hắn đã làm gì " nói đến đây Nguyệt Hy liền giả vờ ngập ngừng như không muốn nói nữa. Bàn tay cũng vờ như vô thức sờ vào chỗ cổ tay bị tím bầm mà lúc nãy bị tên kia nắm lại, thật ra gã lúc nãy còn chẳng dám chạm mạnh vào em nữa là. Vết bầm làm em cố tình tự làm Sau đó em lại rưng rưng nước mắt tiếp tục trở lại với bờ vai và vòng tay của Dương Du như lẫn trốn những chuyện vừa xảy ra, hắn ôm trọn lấy cơ thể của em vào lòng bằng hai cánh tay lực lưỡng. Pietro biết ý cũng không dùng thái độ gay gắt nữa bởi vì cả gã và đám đàn ông sau lưng đều đã bị nước mắt của mỹ nhân làm lay động Câu hỏi vốn đã đến miệng rồi vẫn chưa thốt ra được, đôi môi mấp máy thêm mấy lần rồi cũng thôi. Gã ta chỉ để lại câu sẽ bồi thường cho em rồi cũng đành ngậm ngùi cùng cả đám đàn ông rút lui vào lại trong sảnh để điều chỉnh lại không khí bữa tiệc cũng như trấn an khách mời.Vì là tiệc ngầm nên khách mời cũng chả phải dạng vừa, toàn là lòng lang dạ sói không thì cũng là cáo già chưa chuyện gì mà chưa thấy qua nên sự hỗn loạn lúc đầu cũng dần được trấn áp. Thậm chí còn có kẻ thất vọng vì không có kịch hay như mong đợi để xemBan công bây giờ cũng chỉ còn lại hai người họ và những cơn gió to từ trong rừng, Dương Du nãy giờ đóng vai rào chắn vững chắc cho em cũng chẳng nói gì. Hắn biết tiểu ác ma này lại đang có mưu tính gì mới đây Mà thôi, hắn cứ để mặt em chơi. Cứ bày trò quậy tanh bành rồi thì hắn cũng sẽ dọn dẹp cho em thôi màNghĩ đến đây hắn cũng chỉ đành cười bất lực với chính mình, giới hạn của hắn trước nay với người khác thì vừa cứng vừa chật vậy mà đối với em cứ như dây thun. Co dãn tùy em chơi trong tay Ánh mắt hắn lúc này lại dời đến khuôn mặt tựa như búp bê kia, bàn tay thô ráp vô thức đưa lên lau đi giọt nước mắt đang lăn trên má em. Rồi lại thuận tiện mà để lên miệng nếm."Cục cưng à, lần này là muốn nhắm vào ai mà chơi lớn thế, rơi nước mắt một mạch liền hơn 30 phút rồi. Mắt đã có chút sưng rồi này, nín đi. Muốn gì thì anh cho bé, không cần cực khổ như vậy" hắn vẫn giữ nguyên tư thế ôm trọn lấy em nên chỉ cần thì thầm thôi thì họ vẫn nghe rõ đối phương "Gã Pietro vẫn còn đang nhìn chúng ta đấy nên em bất đắc dĩ thôi" "Không, là nhìn bé đó" hắn sửa chữa lại câu nói của emBiết có mùi giấm thoang thoảng trong không khí, em cũng liền biết mà khép nép lại hẳn "Nhưng chúng ta đã lỡ đến rồi, ra về lúc này thì sao còn vui nữa. Chú cứ tiếp tục nói chuyện công việc đi, em sẽ ngoan ngoãn chỉ ở phòng nghỉ thôi"Hắn nghe cái miệng nhỏ liến thoắng để lý luận liền biết ý rằng em vẫn còn chưa muốn về. Hắn cũng không hỏi nhiều nữa mà nói luôn hết những thông tin mà hắn biết ra "Pietro Bruno, là con trai thứ hai của nhà Bruno ở Sicily. Hôm nay hắn đến để mời chào về mấy món vũ trang mà hắn vừa chôm được của nhà nước thôi, bán với giá rẻ. Mục đích thật sự là để mở rộng quan hệ cũng như kiếm đồng minh hỗ trợ mở rộng địa bàn ấy mà. Nghe bảo ở quê nhà đang bị gia đình Rizzuto lấn át."Nghe xong em liền gật gù như đã hiểu. Sau đó liền ôm lấy mặt hắn kéo xuống mà hôn một cái chụt lên môi hắn "em cảm ơn"Hắn vẫn đang còn ngắm cảnh xa xa chợt bị em hôn một cái mà giật mình, nhìn xuống người đang được ôm trong lòng tỏ vẻ thất vọng "Chỉ có nhiêu đây thôi hả?" Em bối rối vài giây, đến khi nhìn thẳng vào ánh mắt nóng bỏng của hắn thì như từ từ hiểu ra gì đó. Miệng không nhìn được mà bật cười khe khẽ đầy ranh mãnh, đôi tay từ trên mặt hắn dời xuống hai cánh mông màu mỡ dồi dào của hắn, lợi dụng lớp áo vest ở ngoài mà nhào bóp"Tối nay em sẽ thật chân thành báo đáp chú trên giường" nói rồi liền lao vào hôn lấy môi hắn tới tấp, họ mạnh bạo tráo lưỡi đến khi không còn không khí nữa thì thôi. Chân hắn chưa gì đã có chút mềm nhũn vì nụ hôn dồn dập và những cái sờ soạng của em.Phải chờ đến một lúc lâu sau thì hắn mới có thể đứng vững lại, lúc này họ mới cùng nhau đi vào lại trong sảnh và từ từ tách nhau ra. Trước khi vào phòng chờ thì em cũng kịp thời đá mắt tới nhóm người đông đúc đứng gần trung sảnhCó lẽ là những mấy kẻ trùm buôn ma túy từ các nước và các lục địa khác nhau đang bàn chuyện mua bán với tên người Afghanistan kia mà, nghe bảo gã mới tạo ra được loại ma túy mới. Mục đích của bữa tiệc hôm nay cũng là vì để gã quảng bá hàng của mình đi.Dương Du đã cố gắng dùng quan hệ và cả bạo lực để xóa mặt hàng ma túy khỏi châu á nhưng dù vậy vẫn luôn còn một số người vẫn cứng đầu không nghe thôiVí dụ như người phụ nữ tóc tém ở trong đó, bà Liu người từ Macao. Nhìn sang bên phải một chút em cũng liền bắt gặp ánh mắt đầy tàn bạo cũng đang quan sát bà Liu dù hắn vẫn đang giao tiếp với những người khác, lâu lâu còn nâng ly rượu lên mà hớp vài ngụm.'Chú đang không vui' Nguyệt Nguyệt Hy nghĩ ngay lập tức tới câu đó khi nhìn thấy ánh mắt mà hắn dùng để quan sát bà Liu, như hổ dữ rình mồi. Có lẽ bà Liu cũng không biết hắn cũng được mời tới và cũng có thể bà không biết hắn đang ở Thụy Sĩ nàyNhìn tới đây thôi, em liền quay đi vào phòng nghỉ mà phục vụ chỉ dẫn, đúng như yêu cầu của em. Một phòng nghỉ không người. Bước vào và đặt lưng lên chiếc ghế sofa đắt tiền đầy êm ái, trên bàn còn có một chai Chasselas mới toanh Nhân dịp hôm nay chú bận rộn xã giao nên em mới dám làm sâu rượu một ngày chú nếu bình thường chắc chú đánh nát mông em. Vì không phải chia sẻ với ai nên em cầm cả nguyên chai mà uống. Đang nằm tựa lưng vào thành ghế và tận hưởng những ngụm rượu đặc sản của Thụy Sĩ, kèm theo tiếng nhạc từ ngoài sảnh vọng vàoTrong lúc em sau sưa tận hưởng thì cánh cửa phòng nghỉ được mở ra lúc nào không hay. Là...vị phu nhân Parker, nhưng lần này làn một mìnhNguyệt Hy ngước mắt lên nhìn thấy bà thì cũng gật đầu xem như chào hỏi chứ không hề có ý trò chuyện cùng. Thấy thế vị phu nhân cũng không tức giận mà chỉ cười cười, tay bà còn cầm theo một chai Bertani Amarone năm bao nhiêu không rõBà ta bước tới ngồi ở phía chân của Nguyệt Hy, rồi tiếp đến lại chìa ra chai rượu của mình như muốn chia sẻ"Thử loại này đi, vừa đẳng cấp vừa ngon. Chai Chasselas của nhóc nhàm chán quá""Xin lỗi tôi chỉ đang trải nghiệm đặc sản thôi, không có ý định xét về giá trị hay đẳng cấp. Để tôi đoán sao mà quý bà đây lại tìm đến tôi nhé, một là tò mò hoặc thấy tôi thú vị...như kiểu ta thấy được bản thân mình lúc trẻ ở cô hoặc là đến để an ủi tôi sau chuyện lúc nãy... Nhưng nhìn sao đi nữa bà vẫn không giống người thích lo chuyện bao đồng""Ồ nhóc thích chơi trò suy luận nhỉ, đơn giản thôi, đáp án thứ nhất. Thấy nhóc rất đặt biệt nên tò mò, lúc thì ngoan cường độc miệng, lúc thì yếu đuối mỏng manh chỉ có thể dựa vào người đàn ông của mình, lúc thì lạnh nhạt xa cách chỉ muốn một mình tận hưởng cuộc sống. Cái nào mới là nhóc đây?""Tôi chỉ là một người xa lạ vô tình gặp được phu nhân ở bữa tiệc này thôi, còn chưa chắc có duyên gặp lại, hà cớ gì phu nhân phải tò mò về ta như vậy?" em nâng chai vừa nhấp thêm một ngụm vừa nói"Nếu muốn thì ách có cách cần gì trông chờ vào duyên phận chứ, có một số thứ có được chính là nhờ từ thân dành lấy" Bà Parker nói xong cũng khui luôn chai rượu của chính mình"Được, nói hay đó. Vậy thì không thể phụ lòng tò mò phu nhân được. Thực ra tất cả đều là tôi cả, mỗi dáng vẻ mỗi sắc thái bà thấy đều là chính tôi."'Trừ vụ khóc đến thảm thương kia thôi' em thầm nghĩ "Con người đâu thể lúc nào cũng mạnh mẽ chứ, cũng có lúc gục ngã tuyệt vọng và cũng có lúc sẽ cần một chút yên tĩnh mà" nói rồi liền đánh ánh mắt sanh nhìn người đàn bà này như đề đánh giá "Không biết câu trả lời như vậy đã thỏa mãn sự tò mò của phu nhân về tôi chưa?" em nghiêng đầu thắc mắc ánh mắt nhìn người phụ nữ cũng cong lên theo nụ cười mĩm chi thân thiện "Ực" người phụ nữ nốc một ngụm lớn gật đầu tán thành với câu trả lời. Xong lại chuyển chủ đề"Này ta thấy vị hôn phu của nhóc có vẻ rất cưng chiều nhóc nhỉ?"............Thế là họ đã bắt đầu một cuộc nói chuyện dài giữa hai con người khẩu thị tâm phi nhưng lại có cũng suy nghĩ.____________________Đến khi Dương Du đến thì cũng đã thấy ông Parker đứng ở ngoài cửa chờ sẵn nhưng vẫn chưa dám tiến vào. Đến khi hắn hỏi thì ông mới ngại ngần kể"Không giấu gì cậu, tôi và phu nhân hôm nay có chút cãi vã nhỏ. Phu nhân đã giận từ sáng đến giờ, mãi đến lúc nãy thấy bà ấy trò chuyện với hôn thê nhà cậu mới vui lên một tí. Tôi không nỡ xen vào phá hỏng niềm vui" nói đến đây ông gãy gãy cái đầu đã nửa trắng nữa đen. Nhìn thế nào cũng không ra một người đàn ông có chỗ đứng trên thương trường lâu năm mà chỉ như một người đàn ông tuổi đã trung niên chất phát bị vợ giận dỗi Hắn thấy thế cũng không nỡ cười ông, gật tỏ vẻ đồng cảm rồi gõ cửa bước vào. Cả hai người bên trong giờ đã say đến nói nhảm, mặt cả hai đỏ bừng lên nhưng vẫn quàng vai bá cổ nói chuyện như huynh đệ kết nghĩa lâu nămPhải khó khăn lắm thì cả hai người đàn ông mới tách được họ ra với nhau, chợt phu nhân Parker lại cởi ra luôn dây chuyền ngọc trai đắc tiền của mình mà đeo luôn vào cổ Nguyệt Hy sau đó còn quyến luyến hẹn gặp lại.
Hắn thấy trên mặt Nguyệt Hy cũng đã đầy nhũng dấu son của phu nhân Parker mà có chút cạn lời'Tôi nghi ngờ cả thế giới này đều muốn đào gốc tường nhà tôi!' hắn nghĩ
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com