sáng
Hãy vừa đọc vừa nghe hẹn gặp em dưới ánh trăng để có trải nghiệm tốt nhất
♫⋆。♪ ₊˚♬ ゚.._____________________ gió bấc mùa thu nhẹ bẫng từng cơn len lỏi qua hàng lá cây khô dọc ven đường, tiếng ve sầu đã yên tĩnh từ lâu gợi lên cho người ta cái cảm giác bồi hồi nhộn nhạo tuổi học trò... tháng mười một ở trường trung học gtenown đáp lại sự chào đón của mùa đông bằng các hoạt động thi đua tưng bừng; người ta chẳng lấy làm lạ về việc jeong jihoon không chỉ dừng lại ở hạng mục văn nghệ mà nó còn tham gia cả hội bóng rổ nữa, tài thật. - có người đã cảm thán nó như thế
hội văn nghệ diễn ra sau thể thao vài ngày, chắc có lẽ để cao trào một chút rồi lắng động vào giai điệu tuổi trẻ sẽ giúp người ta thấy phần nào được xoa dịu tâm hồn nóng bức của nắng hạ.. tháng thi đua học tốt chính thức được khai mạc
vào tháng này, học sinh trường phải tuân thủ nội quy nghiêm ngặt hơn một chút, tự dặn dò bảo ban nhau để tích cóp từng điểm số, chung quy lại cũng là do tính ganh đua háu thắng của đám ngựa non nhỏ, hội thao và văn nghệ cũng là để thêm điểm thành tích cho tập thể nên trông chúng có vẻ kĩ càng lắm. jeong jihoon không phải là con ngựa háu đá, nó chỉ là jeong jihoon muốn lưu giữ thanh xuân rực rỡ của nó bằng tấm huy chương hay giấy khen để khi nhìn lại nó biết được bản thân đã từng nỗ lực thế nào... hồi trước thì suy nghĩ của nó là như thế, nhưng bây giờ nó có thêm nhiều hơn một lí do để nỗ lực và phấn đấu hơn nữa, không chỉ riêng cho bản thân nó, mà là cho "người bạn đặc biệt" được cả trường nhắc đến.. sanghyeok bảo jihoon, em tham gia hạng mục piano, vì em muốn rằng sau này sẽ là người đàn cho jihoon hát
jihoon bảo sanghyeok rằng, nó sẽ hát bất kể thứ gì, miễn là nó được hát trên đệm nhạc êm ả chảy từ đầu ngón tay sanghyeok. "jeong jihoon lại lập cú hattrick ba điểm nữa kìa, oa cái phong độ cái thần thái đó"
"tôi nghi ngờ jeong jihoon là người máy, chứ không thể nào chơi ác như vậy được"
"bình thường đã giỏi rồi, động lực nào khiến cho ảnh bùng nổ như hôm nay vậy mọi người"... nó chỉ cười trừ khi nghe những lời cổ động như vậy, nhưng trong mắt người ta, nụ cười đó đủ làm xao xuyến; nó biết hôm nay nó cố gắng là vì ai, vì mục đích gì, chỉ có nó biết thôi...
vì nó đã được thấy nụ cười sáng híp cả mắt đang âu yếm hướng về phía nó, lặng lẽ, yên bình thôi cũng có thể làm máu chảy dài trong người nó sực sôi, thật tuyệt khi chiến thắng, và nếu đã có em, nó sẽ cố chiến thắng một cách thật đẹp đẽ tấm huy chương vàng bóng rổ được trao cho nó, nhưng cuối cùng ở hàng quán nhỏ núp hẻm cá viên bên đường cũng sẽ được trao cho một người khác ấy mà, lúc ấy, bạn nhỏ sẽ híp cả mắt, ngoan ngoãn rúc đầu vào lòng nó để nó trao cho cái yêu, huy chương vàng hay giấy khen gì chứ, đây chính là món quà to lớn nhất mà jeong jihoon nhận được rồi. - lee sanghyeok là vô giá, và không một cuộc thi nào có thể dành lấy được lee sanghyeok ra khỏi tay nó ra cả. bấy giờ jihoon mới nhận ra, bản thân đã đang là một chú ngựa non háu đá và láu cá một cách thực thụ, khi nó muốn chiếm trọn phần thưởng về tay mình, không tranh giành nổi, chiến thắng tuyệt đối sẽ mãi nằm gọn trong lòng nó, giờ thì nó nên công khai thành tựu đáng tự hào này hay giấu nhẹm bảo vật cho một mình bản thân nhỉ?.
*more comments..
.
🎶 nhảy múa theo điệu nhạc cùng nhau
ta đã bắt đầu yêu từ đâu?
yêu anh giống như pepsi kem
đã ngọt ngào còn thêm có em.
jihoon thì năng nổ hoạt bát với mái đầu xoăn xoăn và chiều cao vượt trội của nó, nó giỏi cả thể thao và đôi lúc nó thật ngỗ nghịch
còn sanghyeok trắng trẻo rõ là xinh yêu, em học giỏi và dịu dàng như mặt trời, dù ít dù nhiều người ta khi nhìn thấy em cũng sẽ bất giác muốn che chở, nhưng em khép mình, sẽ có những đứa sân si cuộc sống tựa như dòng sông lặng lẽ mà em có, và em thì tuyệt nhiên chẳng dám phản kháng và một điều nữa là, chẳng ai có thể nghĩ rằng jihoon và sanghyeok đã viết nên một câu chuyện tình yêu đẹp như khúc ca vang lên giữa trời đông, thật êm tai và bí ẩn tình yêu ấy lặng lẽ len lỏi qua từng khoảng khắc, từng nhịp thở, chẳng cần bất kì ai ngoài họ phải hiểu hay chứng dám. em và nó yêu nhau trong đêm tối của bí mật, nhưng ánh sáng từ những xúc cảm được trao lại rực rỡ như mặt trời ló dạng sau mỗi cơn mưa chiều - đủ để xoá tan mây giông ảm đạm và lấp đầy trái tim họ bằng niềm hạnh phúc nguyên sơ và thuần khiết nhất
bằng tín ngưỡng mà họ tôn thờ
mà trong mắt họ, luôn chỉ có nhau
nó và em sẽ luôn chất chứa đối phương trong ngăn sâu nhất của trái tim, sẽ luôn xem là tín ngưỡng cao quý và đáng kính nhất
hay đơn giản gọi là yêu nhau... khi ngón tay lee sanghyeok lả lướt trên phím đàn, jeong jihoon tất thảy đều sẽ thu hết thanh âm vào đôi tai, sau đó nó chìm vào đại dương ngọt ngào ấy
đôi khi, jeonh jihoon cũng sẽ hát cho lee sanghyeok nghe, nhẹ nhàng thôi nhưng chất chứa biết bao tâm tư giãi bày của nó dành cho em "hyeokie nghĩ sao về giai điệu và bài hát hôm nay?" "tớ thấy bản thân như được sống lại khoảng khắc khi xưa, lúc mà jihoonie nói lời yêu với tớ ạ"- phòng âm nhạc của trường, khi mà học sinh đã ra về hết cũng là lúc em và nó lại được sống cùng giai điệu tuổi trẻ, tươi mát và không nuối tiếc..
. lí do để jeong jihoon lựa chọn hẹn gặp em dưới ánh trăng làm bài biểu diễn của mình, chỉ có thể là vì lee sanghyeok, vì nó chỉ duy nhất muốn yêu và che chở lee sanghyeok mà thôi
đây sẽ là một món quà cuối năm tuyệt vời mà jihoon gửi tặng bạn nhỏ, hi vọng bạn nhỏ sẽ thích khi được chứng kiến
liệu rằng còn bao nhiêu cái cuối năm nữa được bên nhau, thôi thì mình cứ yêu cho đáng em nhỉ?. em ơi, anh muốn câu chuyện tình mình được minh chứng rõ ràng, để xung quanh biết rằng ta yêu nhau đẹp như thế nào,
anh muốn yêu em khi chẳng phải lén lút, mỗi khi đi chơi không phải thập thò
anh muốn trao em cái nắm tay công khai, nó sẽ còn hơn cả hàng ngàn nụ hôn trong bóng tối
em biết không, dẫu tất cả cũng là vì anh quá yêu em...
♫⋆。♪ ₊˚♬ ゚.._____________________ gió bấc mùa thu nhẹ bẫng từng cơn len lỏi qua hàng lá cây khô dọc ven đường, tiếng ve sầu đã yên tĩnh từ lâu gợi lên cho người ta cái cảm giác bồi hồi nhộn nhạo tuổi học trò... tháng mười một ở trường trung học gtenown đáp lại sự chào đón của mùa đông bằng các hoạt động thi đua tưng bừng; người ta chẳng lấy làm lạ về việc jeong jihoon không chỉ dừng lại ở hạng mục văn nghệ mà nó còn tham gia cả hội bóng rổ nữa, tài thật. - có người đã cảm thán nó như thế
hội văn nghệ diễn ra sau thể thao vài ngày, chắc có lẽ để cao trào một chút rồi lắng động vào giai điệu tuổi trẻ sẽ giúp người ta thấy phần nào được xoa dịu tâm hồn nóng bức của nắng hạ.. tháng thi đua học tốt chính thức được khai mạc
vào tháng này, học sinh trường phải tuân thủ nội quy nghiêm ngặt hơn một chút, tự dặn dò bảo ban nhau để tích cóp từng điểm số, chung quy lại cũng là do tính ganh đua háu thắng của đám ngựa non nhỏ, hội thao và văn nghệ cũng là để thêm điểm thành tích cho tập thể nên trông chúng có vẻ kĩ càng lắm. jeong jihoon không phải là con ngựa háu đá, nó chỉ là jeong jihoon muốn lưu giữ thanh xuân rực rỡ của nó bằng tấm huy chương hay giấy khen để khi nhìn lại nó biết được bản thân đã từng nỗ lực thế nào... hồi trước thì suy nghĩ của nó là như thế, nhưng bây giờ nó có thêm nhiều hơn một lí do để nỗ lực và phấn đấu hơn nữa, không chỉ riêng cho bản thân nó, mà là cho "người bạn đặc biệt" được cả trường nhắc đến.. sanghyeok bảo jihoon, em tham gia hạng mục piano, vì em muốn rằng sau này sẽ là người đàn cho jihoon hát
jihoon bảo sanghyeok rằng, nó sẽ hát bất kể thứ gì, miễn là nó được hát trên đệm nhạc êm ả chảy từ đầu ngón tay sanghyeok. "jeong jihoon lại lập cú hattrick ba điểm nữa kìa, oa cái phong độ cái thần thái đó"
"tôi nghi ngờ jeong jihoon là người máy, chứ không thể nào chơi ác như vậy được"
"bình thường đã giỏi rồi, động lực nào khiến cho ảnh bùng nổ như hôm nay vậy mọi người"... nó chỉ cười trừ khi nghe những lời cổ động như vậy, nhưng trong mắt người ta, nụ cười đó đủ làm xao xuyến; nó biết hôm nay nó cố gắng là vì ai, vì mục đích gì, chỉ có nó biết thôi...
vì nó đã được thấy nụ cười sáng híp cả mắt đang âu yếm hướng về phía nó, lặng lẽ, yên bình thôi cũng có thể làm máu chảy dài trong người nó sực sôi, thật tuyệt khi chiến thắng, và nếu đã có em, nó sẽ cố chiến thắng một cách thật đẹp đẽ tấm huy chương vàng bóng rổ được trao cho nó, nhưng cuối cùng ở hàng quán nhỏ núp hẻm cá viên bên đường cũng sẽ được trao cho một người khác ấy mà, lúc ấy, bạn nhỏ sẽ híp cả mắt, ngoan ngoãn rúc đầu vào lòng nó để nó trao cho cái yêu, huy chương vàng hay giấy khen gì chứ, đây chính là món quà to lớn nhất mà jeong jihoon nhận được rồi. - lee sanghyeok là vô giá, và không một cuộc thi nào có thể dành lấy được lee sanghyeok ra khỏi tay nó ra cả. bấy giờ jihoon mới nhận ra, bản thân đã đang là một chú ngựa non háu đá và láu cá một cách thực thụ, khi nó muốn chiếm trọn phần thưởng về tay mình, không tranh giành nổi, chiến thắng tuyệt đối sẽ mãi nằm gọn trong lòng nó, giờ thì nó nên công khai thành tựu đáng tự hào này hay giấu nhẹm bảo vật cho một mình bản thân nhỉ?.
*more comments..
.
🎶 nhảy múa theo điệu nhạc cùng nhau
ta đã bắt đầu yêu từ đâu?
yêu anh giống như pepsi kem
đã ngọt ngào còn thêm có em.
jihoon thì năng nổ hoạt bát với mái đầu xoăn xoăn và chiều cao vượt trội của nó, nó giỏi cả thể thao và đôi lúc nó thật ngỗ nghịch
còn sanghyeok trắng trẻo rõ là xinh yêu, em học giỏi và dịu dàng như mặt trời, dù ít dù nhiều người ta khi nhìn thấy em cũng sẽ bất giác muốn che chở, nhưng em khép mình, sẽ có những đứa sân si cuộc sống tựa như dòng sông lặng lẽ mà em có, và em thì tuyệt nhiên chẳng dám phản kháng và một điều nữa là, chẳng ai có thể nghĩ rằng jihoon và sanghyeok đã viết nên một câu chuyện tình yêu đẹp như khúc ca vang lên giữa trời đông, thật êm tai và bí ẩn tình yêu ấy lặng lẽ len lỏi qua từng khoảng khắc, từng nhịp thở, chẳng cần bất kì ai ngoài họ phải hiểu hay chứng dám. em và nó yêu nhau trong đêm tối của bí mật, nhưng ánh sáng từ những xúc cảm được trao lại rực rỡ như mặt trời ló dạng sau mỗi cơn mưa chiều - đủ để xoá tan mây giông ảm đạm và lấp đầy trái tim họ bằng niềm hạnh phúc nguyên sơ và thuần khiết nhất
bằng tín ngưỡng mà họ tôn thờ
mà trong mắt họ, luôn chỉ có nhau
nó và em sẽ luôn chất chứa đối phương trong ngăn sâu nhất của trái tim, sẽ luôn xem là tín ngưỡng cao quý và đáng kính nhất
hay đơn giản gọi là yêu nhau... khi ngón tay lee sanghyeok lả lướt trên phím đàn, jeong jihoon tất thảy đều sẽ thu hết thanh âm vào đôi tai, sau đó nó chìm vào đại dương ngọt ngào ấy
đôi khi, jeonh jihoon cũng sẽ hát cho lee sanghyeok nghe, nhẹ nhàng thôi nhưng chất chứa biết bao tâm tư giãi bày của nó dành cho em "hyeokie nghĩ sao về giai điệu và bài hát hôm nay?" "tớ thấy bản thân như được sống lại khoảng khắc khi xưa, lúc mà jihoonie nói lời yêu với tớ ạ"- phòng âm nhạc của trường, khi mà học sinh đã ra về hết cũng là lúc em và nó lại được sống cùng giai điệu tuổi trẻ, tươi mát và không nuối tiếc..
. lí do để jeong jihoon lựa chọn hẹn gặp em dưới ánh trăng làm bài biểu diễn của mình, chỉ có thể là vì lee sanghyeok, vì nó chỉ duy nhất muốn yêu và che chở lee sanghyeok mà thôi
đây sẽ là một món quà cuối năm tuyệt vời mà jihoon gửi tặng bạn nhỏ, hi vọng bạn nhỏ sẽ thích khi được chứng kiến
liệu rằng còn bao nhiêu cái cuối năm nữa được bên nhau, thôi thì mình cứ yêu cho đáng em nhỉ?. em ơi, anh muốn câu chuyện tình mình được minh chứng rõ ràng, để xung quanh biết rằng ta yêu nhau đẹp như thế nào,
anh muốn yêu em khi chẳng phải lén lút, mỗi khi đi chơi không phải thập thò
anh muốn trao em cái nắm tay công khai, nó sẽ còn hơn cả hàng ngàn nụ hôn trong bóng tối
em biết không, dẫu tất cả cũng là vì anh quá yêu em...
lee sanghyeok, là lần này jihoon không ngoan, nhưng xin em hãy cho jihoon một lần được thể hiện và bảo vệ cho tình yêu của nó, em nhé.
.
.
______________________
♫⋆。♪ ₊˚♬ ゚continue;
everythings is fake, only my love and yours is real
mỗi ngày trôi qua, lại càng yêu thêm một chút
by: @nbq_cknix
.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com