[Choker] Nam chính sao còn chưa liệt dương?
Chapter 3.
[Cái gì? Tại sao lại phải ngăn chặn?]Lee Sang Hyeok giật mình đánh thót, lời của hệ thống hoàn toàn dập tắt tâm trạng vui sướng hân hoan của một xử nam đích thực, cái đuôi bông xù ngoe nguẩy trong vô thức cũng xìu hẳn xuống.[Giải đáp: Nguyên tác thiết lập nam chính một lòng một dạ với bạch nguyệt quang, vậy nên việc xảy ra quan hệ ngoài ý muốn cùng người khác là không thể chấp nhận.]Nghĩ cũng có chút hợp lý, mèo con gật gù ra vẻ tán thành. Dù sao cậu nhìn con ả kia cũng không vừa mắt.Xin lỗi con trai, tạm thời chưa để con mất zin được rồi. Sau này đừng trách cha không tốt, ủng hộ cưỡng dâm không phải hành vi công dân gương mẫu nên làm.Với tính cách nhẫn tâm của Jeong JiHoon, khi hắn tỉnh dậy lại phát hiện mình đã bị bóc tem, đem cô ta đi lột da còn nhẹ.[Cốc cốc— hệ thống! Hiện tại chỉ là con mèo, tôi làm gì được bây giờ? Kêu ngao ngao làm phiền liệu có bị ném vào chuồng chó không?][Kí chủ đừng lo, điểm thân mật khởi động là 5, đủ để mở khoá tính năng biến hình. Kí chủ có thể biến hoá linh hoạt giữa dạng thú cưng và hình dáng bản thân kiếp trước.][Vãi? Có đồ ngon sao không mang ra sớm. Nhanh nhanh, biến tôi thành người đi.]Làm động vật quả thật có chút bất tiện. Tuy được thoải mái ăn bám, không phải lo chuyện thất nghiệp. Nhưng nghĩ kỹ lại, việc đi ẻ trong một cái chậu cát rồi để người khác hót shjt dùm cũng không hay cho lắm...UriHyeok mắt sáng như đèn pha ô tô, cảm thấy cái hệ thống này cũng không đáng ghét như mình nghĩ.[Xin lỗi kí chủ, hiện tại hệ thống chưa hoàn tất cập nhật tài nguyên, tạm thời chỉ có thể trao cho cậu giọng nói trước. Đảm bảo trong 24 giờ tới sẽ upload xong.][Có lẽ vẫn nên ghét cô ở một góc độ nào đó...Được rồi, có gì thì dùng nấy đi, đợi đủ 24 giờ thì gạo nấu thành cơm mất, biết đâu một năm sau lại có thêm cái đuôi bò theo sau giựt lông tôi.]Một con mèo biết nói so với thằng đàn ông gầy như que củi thì cái nào đáng sợ hơn? Khỏi nói cũng biết, mèo nhỏ Lee Sang Hyeok đảm bảo chỉ cần ho một cái cũng khiến ả chạy mất dép.[Yêu cầu được thông qua, kí chủ chú ý đón lấy vật phẩm.]Một viên kẹo bọc dưới lớp giấy gói lấp lánh như viên đá quý rơi xuống không gian màu hồng ngọt ngào. Tại thế giới tiềm thức này, hình dạng con người của cậu được giữ nguyên, thêm vào đó được trang bị một căn hộ rộng rãi đơn giản.Lee Sang Hyeok đón lấy, không chút đắn đo bỏ vào miệng. Hương hoa quả thơm dịu, thoang thoảng chua thanh len lỏi trong vòm họng, là vị dâu cậu thích nhất. Thanh quản khẽ ấm lên, hơi rát, rồi cảm giác ấy mau chóng tan biến.UriHyeok hít một hơi sâu."...E hèm."Thư kí với đôi mắt đê mê đắm chìm trong dục vọng, quần áo vướng víu gì đấy cũng bị ả lột ra gần hết. Đôi môi đỏ mọng hé mở, gần như sắp chạm lên miệng Jeong JiHoon. Sang Hyeok mà hô chậm thêm xíu nữa, có lẽ zin mỏ của nam chính cũng chẳng giữ được."Ai?"Nghe có tiếng người, ả nhanh chóng bừng tỉnh, con ngươi lóng lánh nước ban nãy cũng bị thay thế bằng vẻ sắc bén dè chừng.Dáo dác tìm kiếm, cuối cùng chỉ phát hiện một con mèo béo màu trắng vẫn lặng lẽ nấp dưới gầm bàn nãy giờ.Xử nam vs phụ nữ khẩn thoa, có chút không dám nhìn thẳng...Thư kí cho rằng mình nghe nhầm, bởi biết rõ căn nhà này vốn chỉ có mình hắn, và tất cả người làm đều phải rời khỏi sau 6 giờ tối. Ả kẽ lắc đầu, không bận tâm đến suy nghĩ vẩn vơ ấy nữa mà tiếp tục hành động."...Ừm cô gì ơi. Cảm phiền cô bỏ con trai— à nhầm. Cảm phiền cô buông Jeong JiHoon ra giúp tôi."Lần này để khiến cô ta chắc chắn rằng đó không phải ảo giác, Sang Hyeok đã cố ý nói một câu thật dài. Thật sự có tác dụng, người phụ nữ bật dậy khỏi ghế sofa, run rẩy và co rúm như một con thú. Cô ta với lấy cái váy khó khăn che đi cơ thể loã lồ. Là giọng đàn ông, không phải có trộm thì cũng là ma nam, nghĩ kiểu gì cũng ra một cái kết xấu.Sang Hyeok từ từ bỏ ra khỏi bàn, thằng thừng nhìn khuôn mặt trắng bệch đi vì sợ hãi.Xin đừng thắc mắc, tôi không dám nhìn những chỗ khác của cô ta."Cút về đi, đây không phải chỗ cô được phép đến."Cậu hắng giọng, làm ra vẻ nghiêm túc nhất có thể, doạ người phụ nữ gần như bay hết hồn vía. Chưa dừng lại ở đó, hai chân sau mèo nhỏ cong lại lấy đà, một bước nhảy lên ngoạm lấy cánh tay mảnh mai kia, khiến nó hơi xước mà rướm máu."Tôi cảnh cáo cô, tôi đã nguyền rủa cô rồi. Lần sau còn tới gần Jeong JiHoon, cô sẽ bị biến thành một bà lão già nua xấu xí."Tất nhiên đều là bốc phét, toàn trò doạ trẻ con thôi, nhưng hệ thống đã dùng ít quyền năng làm đèn chớp nháy. Đổi lại là Lee Sang Hyeok bị doạ, chắc cậu đã ngất được mấy giấc rồi."Mặc quần áo lại, đưa JiHoon lên phòng ngủ rồi biến đi!"Khuôn mặt thư kí lúc xanh lúc trắng, y hệt con tắc kè hoa, miệng mở lớn chỉ có thể phát ra mấy tiếng ú ớ mơ hồ. Nghe Sang Hyeok ra lệnh, ả lập tức bối rối tuân theo. Cả quá trình tròng lại mấy lớp vải mỏng tang và quăng nam chính lên giường chỉ vỏn vẹn mười phút.Lee Sang Hyeok thong thả nhìn xuống từ tầng thượng. Nở một nụ cười mãn nguyện khi thấy ánh đèn nhập nhoè cùng tiếng còi xe cứu thương vang lên inh ỏi ngoài cổng chính chỉ sau khi cô ta cuốn gói được một lúc.Quẫy đuôi quay trở lại chỗ Jeong JiHoon ngủ say như một cái xác, trong lòng Uri tràn ngập cảm giác ngạo nghễ thành tựu, giống như siêu anh hùng giải cứu trái đất.[Hệ thống thông báo: nhiệm vụ đầu tiên hoàn thành, +5 điểm thân mật. Điểm tích lụy hiện có: 10.]Hahaha, thế chẳng phải phá đảo game này quá dễ hay sao.Nhận thấy đã gần nữa đêm, có lẽ ở hình dạng mèo khiến Sang Hyeok mau chóng uể oải. Cậu leo lên giường, thản nhiên rúc vào lòng nam chính.Chít tiệt cái bản năng quấn người đáng ghét, nhìn thấy chủ nhân chỉ muốn lao vào cho hắn ôm.Thân hình núc ních khó khăn chui vào khe hở giữa hai cánh tay. JiHoon nằm nghiêng, cậu cũng nằm nghiêng, mặt đối mặt. Sau đó, Sang Hyeok thoả mãn vươn mình.Không hổ là con trai ta dày công bất chấp dư luận mà chém gió, đến cả ngủ cũng đẹp trai nữa. Khi nãy ả thư kí đã kịp cởi phăng cà vạt và giật dứt mấy hàng cúc trên. Cả cơ ngực cứng rắn lộ ra, màu bánh mật nổi bật trên nền áo trắng. Mèo nhỏ không nhịn được dùng đệm móng đạp đạp.Thật sướng haha, kiểu cơ địa như Sang Hyeok cả đời cũng không tập được thể hình cường độ cao, chỉ biết nhìn bạn bè đồng trang lứa đầy ao ước. Càng sờ càng thích, thích đến nỗi hai mắt nhắm chặt lại, thiếp đi từ khi nào chẳng hay.---"Ư...nhột..."Lee Sang Hyeok đang chìm trong giấc ngủ sâu thì bất chợt cảm nhận một sự kích thích mơ hồ. Ban đầu, não bộ chưa kịp nhận thức rõ, chỉ lướt qua như một sự khó chịu nhẹ hoặc một thoáng động chạm trên da. Nhưng dần dần, cảm giác ấy trở nên rõ ràng hơn, giống như một luồng điện nhỏ chạy dọc cơ thể, khiến cậu rùng mình và giật nảy nhẹ. Kích thích ấy kéo cậu ra khỏi cơn mơ màng, buộc cơ thể phản ứng tự nhiên—cựa quậy hoặc thu mình lại để tránh khỏi sự phiền nhiễu ấy.[Hệ thống thông báo: +2 điểm thân mật. Điểm thân mật hiện có: 14.]Âm thanh của hệ thống như thể đánh động sâu vào tiềm thức, đôi mắt cậu bật mở, tròn xoe và mờ mịt trong giây lát vì chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Lồng ngực phập phồng, hít thở dồn dập, Sang Hyeok siết chặt nắm đấm rồi vung tay theo phản xạ.[Mới ngủ một lát đã cộng hẳn 4 điểm, hệ thống bị nhiễm virus à?]Xem ra là vì buổi đêm nên Ttalgi hoạt động khá chậm chạm, Sang Hyeok đợi chờ đợi hồi lâu cũng không nhận được hồi đáp.Da thịt một lần nữa bị mơn trớn, kéo theo cơn rùng mình ập đến như thủy triều làm da gà da vịt đua nhau nổi lên."Cái quái—"[Quá trình cập nhật diễn ra hoàn tất.
Kí chủ: Lee Sang Hyeok.
Chiều cao: 1m77.
Cân nặng: 56kg.
Giới tính: Nam Omega.
Hiện đang trong quá trình dùng thử hình dáng con người, nếu có trục trặc vui lòng báo lỗi để kịp thời bảo trì.]Lee Sang Hyeok liếc nhìn xuống dưới, suýt nữa hét toáng lên nếu không nhờ hệ thống can thiệp.[Hệ thống, sao biến thành người mà không báo tôi trước?][Tôi có thông báo, nhưng cậu không nghe thấy.]Một cơ thể trần trụi, thậm chí còn loã lồ hơn ả thư kí ban nãy, ít ra cô ta còn có quần lót che đi vùng kín, còn Sang Hyeok thì không!!Bàn tay to lớn, ấm nóng của Jeong JiHoon vỗ nhẹ lên tấm lưng gầy yếu. Sự chênh lệch nhiệt độ khiến cậu cảm giác như bị một tấm sắt nung áp vào da, buộc mình phải vặn vẹo đầy khó nhọc để tránh né.[Hệ thống, tôi đánh hắn được không?][Không được, kí chủ chưa đạt đủ điểm mốc mở khoá tính năng. Nếu nam chính tỉnh dậy và phát hiện cậu biến thành người, hệ thống sẽ -20 điểm. Một phát đáp cậu cút về thế giới cũ.][Cái gì cũng nam chính, thế quyền lợi người chơi thì sao? Để tôi bóp cổ hắn chết luôn nhé?]Nói vậy, nhưng hành động của Sang Hyeok chỉ dừng lại ở việc nhéo mũi JiHoon. Mặc dù đang ngủ say, hắn vẫn không chịu thua mà quyết tâm trả đũa. Chỉ với một lực kéo nhẹ đã dễ dàng kéo Sang Hyeok áp sát vào người, bàn tay tinh quái lướt xuống, khẽ nắn cánh mông mềm mại của cậu."Em gầy quá...""!!!"UriHyeok sợ tới nỗi xanh mặt, nằm im bất động, đến hô hấp cũng không dám thở mạnh, cái thằng này nói mớ gì vậy? Hình như cuối câu còn nhắc đến tên ai đó, có lẽ là 'Lee' gì gì đấy...Chắc không phải Lee Sang Hyeok đâu ha?— À đúng rồi, bạch nguyệt quang của hắn cũng họ Lee mà. HahahaLàn da của Hyeokie trắng muốt, tựa như sứ nhưng thuộc dạng nhợt nhạt, thiếu sức sống, toát lên vẻ mong manh do ảnh hưởng của bệnh tật. Cơ thể gầy gò, đến mức chỉ cần chạm vào eo hay sống lưng đã cảm nhận được những đường nét xương khẽ nhô. Thế nhưng cặp mông lại trái ngược, đầy đặn, mịn màng và có độ đàn hồi mềm mại như da trẻ nhỏ.Jeong JiHoon chẳng hề kiêng dè, bóp nắn nó như chơi một món đồ xả stress. Sang Hyeok căng thẳng đến toát mồ hôi lạnh, cả người đông cứng, tưởng chừng các tế bào đã bị đẩy đến giới hạn, mọi cơ bắp siết chặt trong sự hoảng loạn không thể che giấu.[Hệ thống, tôi muốn trở lại làm mèo.][Chưa đến thời gian, mỗi lần chuyển đổi hình dạng cần duy trì ít nhất 5 tiếng để đảm bảo không phát sinh lỗi. 4 tiếng đã trôi qua, tiếp xúc thân thể còn giúp cậu được cộng 1 điểm mỗi tiếng, sau 54 phút nữa sẽ tự động giúp cậu biến thành mèo.]Khoang mũi ngập tràn mùi gỗ bách tùng trầm ấm quyến rũ, xen lẫn hương cam chua ngọt thơm mát. Khuôn mặt Sang Hyeok khẽ kề sát bên cổ, nơi toả ra lượng phermone đậm đặc, mãnh liệt nhất của một Alpha.[Chết tiệt, sống lại còn ép tôi phân hoá thành nhánh Omega.]Thân dưới bắt đầu rục rịch phản ứng, nhiệt độ cơ thể nhanh chóng tăng vọt như một quả bom nổ chậm đang chờ kích hoạt. Thú thật, đã rất lâu rồi Sang Hyeok mới cảm nhận được sự kích thích mãnh liệt và khó kiểm soát đến thế.Nhịp điệu hô hấp cũng trở nên gấp gáp, dồn dập hơn, từng hơi thở như đốt cháy lồng ngực. Dưới đáy mắt trong veo ánh lên những giọt nước mỏng manh, ửng đỏ đầy ngượng ngùng, Sang Hyeok dần gục ngã trong lòng nam chính.[Hệ thống, đ!t mẹ mi...]---
Up liền 3 chap, xin phép mng lặn tới cuối tuần để chuẩn bị ôn thi nha.
Then kiu cả nhà đã ủng hộ 🙆🏻♀️
Kí chủ: Lee Sang Hyeok.
Chiều cao: 1m77.
Cân nặng: 56kg.
Giới tính: Nam Omega.
Hiện đang trong quá trình dùng thử hình dáng con người, nếu có trục trặc vui lòng báo lỗi để kịp thời bảo trì.]Lee Sang Hyeok liếc nhìn xuống dưới, suýt nữa hét toáng lên nếu không nhờ hệ thống can thiệp.[Hệ thống, sao biến thành người mà không báo tôi trước?][Tôi có thông báo, nhưng cậu không nghe thấy.]Một cơ thể trần trụi, thậm chí còn loã lồ hơn ả thư kí ban nãy, ít ra cô ta còn có quần lót che đi vùng kín, còn Sang Hyeok thì không!!Bàn tay to lớn, ấm nóng của Jeong JiHoon vỗ nhẹ lên tấm lưng gầy yếu. Sự chênh lệch nhiệt độ khiến cậu cảm giác như bị một tấm sắt nung áp vào da, buộc mình phải vặn vẹo đầy khó nhọc để tránh né.[Hệ thống, tôi đánh hắn được không?][Không được, kí chủ chưa đạt đủ điểm mốc mở khoá tính năng. Nếu nam chính tỉnh dậy và phát hiện cậu biến thành người, hệ thống sẽ -20 điểm. Một phát đáp cậu cút về thế giới cũ.][Cái gì cũng nam chính, thế quyền lợi người chơi thì sao? Để tôi bóp cổ hắn chết luôn nhé?]Nói vậy, nhưng hành động của Sang Hyeok chỉ dừng lại ở việc nhéo mũi JiHoon. Mặc dù đang ngủ say, hắn vẫn không chịu thua mà quyết tâm trả đũa. Chỉ với một lực kéo nhẹ đã dễ dàng kéo Sang Hyeok áp sát vào người, bàn tay tinh quái lướt xuống, khẽ nắn cánh mông mềm mại của cậu."Em gầy quá...""!!!"UriHyeok sợ tới nỗi xanh mặt, nằm im bất động, đến hô hấp cũng không dám thở mạnh, cái thằng này nói mớ gì vậy? Hình như cuối câu còn nhắc đến tên ai đó, có lẽ là 'Lee' gì gì đấy...Chắc không phải Lee Sang Hyeok đâu ha?— À đúng rồi, bạch nguyệt quang của hắn cũng họ Lee mà. HahahaLàn da của Hyeokie trắng muốt, tựa như sứ nhưng thuộc dạng nhợt nhạt, thiếu sức sống, toát lên vẻ mong manh do ảnh hưởng của bệnh tật. Cơ thể gầy gò, đến mức chỉ cần chạm vào eo hay sống lưng đã cảm nhận được những đường nét xương khẽ nhô. Thế nhưng cặp mông lại trái ngược, đầy đặn, mịn màng và có độ đàn hồi mềm mại như da trẻ nhỏ.Jeong JiHoon chẳng hề kiêng dè, bóp nắn nó như chơi một món đồ xả stress. Sang Hyeok căng thẳng đến toát mồ hôi lạnh, cả người đông cứng, tưởng chừng các tế bào đã bị đẩy đến giới hạn, mọi cơ bắp siết chặt trong sự hoảng loạn không thể che giấu.[Hệ thống, tôi muốn trở lại làm mèo.][Chưa đến thời gian, mỗi lần chuyển đổi hình dạng cần duy trì ít nhất 5 tiếng để đảm bảo không phát sinh lỗi. 4 tiếng đã trôi qua, tiếp xúc thân thể còn giúp cậu được cộng 1 điểm mỗi tiếng, sau 54 phút nữa sẽ tự động giúp cậu biến thành mèo.]Khoang mũi ngập tràn mùi gỗ bách tùng trầm ấm quyến rũ, xen lẫn hương cam chua ngọt thơm mát. Khuôn mặt Sang Hyeok khẽ kề sát bên cổ, nơi toả ra lượng phermone đậm đặc, mãnh liệt nhất của một Alpha.[Chết tiệt, sống lại còn ép tôi phân hoá thành nhánh Omega.]Thân dưới bắt đầu rục rịch phản ứng, nhiệt độ cơ thể nhanh chóng tăng vọt như một quả bom nổ chậm đang chờ kích hoạt. Thú thật, đã rất lâu rồi Sang Hyeok mới cảm nhận được sự kích thích mãnh liệt và khó kiểm soát đến thế.Nhịp điệu hô hấp cũng trở nên gấp gáp, dồn dập hơn, từng hơi thở như đốt cháy lồng ngực. Dưới đáy mắt trong veo ánh lên những giọt nước mỏng manh, ửng đỏ đầy ngượng ngùng, Sang Hyeok dần gục ngã trong lòng nam chính.[Hệ thống, đ!t mẹ mi...]---
Up liền 3 chap, xin phép mng lặn tới cuối tuần để chuẩn bị ôn thi nha.
Then kiu cả nhà đã ủng hộ 🙆🏻♀️
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com