TruyenHHH.com

Choker Gia Dinh Meo

Lee Sanghyeok lái em chiến mã cưng Mercedes-AMG SL63 của mình đi thẳng đến công ty JL

Bên Jeong Jihoon

Con mèo cam này, không những không can hai cô gái ngoài cửa mà còn cổ vũ nhiệt tình cho thư kí Lim

- Cố lên thư kí Lim, cố lên, một hai một hai

............

Được mấy phút sau, anh đại ca cánh cụt cũng tới công ty

Dưới sảnh, nhân viên tiếp tân thấy anh liền đi ra ngoài chào đón anh nhiệt tình

- Chào buổi sáng tốt lành ạ, phu nhân Jeong

- Vâng, chào buổi sáng tốt lành, hai anh chị

- Không biết là....sao hôm nay phu nhân Jeong lại đến đây đột xuất ạ?

- À, em đến để gặp giám đốc Jeong ấy ạ

- Vâng vâng, ngài ấy đang ở trên phòng làm việc

- Em cảm ơn, em xin phép đi trước nhé ạ?

- Vâng vâng, phu nhân Jeong cứ tự nhiên đi ạ

Anh sải bước nhanh tới thang máy

Hai anh chị ở quầy tiếp tân

- Trò oi, ngừi gì đâu mà vừa đẹp lại còn lễ phép nữa hà, sướng nhất giám đốc  Jeong rồi

- Ước gì tui là vợ ảnh

- Anh mơ hả?

- Ừa, tại biết không với được nên mới mơ đó

- Mơ chưa chắc gì anh đã với được, cẩn thận giám đốc Jeong cầm dao xẻo ku anh đấy

............

Lee Sanghyeok đi đến ngưỡng cửa đã thấy thư kí Lim và cô Kang, đầu tóc bù xù như cái tổ quạ

Jeong Jihoon thấy anh ở ngoài bật dậy đi tới chỗ anh ngay

- Chồng lớn ơi~

Anh chỉ cười nhẹ, né người muốn ôm mình, Jeong Jihoon đơ tại chỗ

What? What the f*ck? Anh ấy né tui? Né cái ôm của mình?

Jeong Jihoon muốn ôm mặt khóc ăn vạ, tay tự dưng có cái áo khoác, ra là của anh yêu, anh ấy cởi áo khoác đưa cho cậu cầm giùm

Thôi không ăn vạ được thì ngồi im, tí ăn vạ sau cũng không muộn

Cậu lủi thủi đứng một góc cầm chiếc áo của anh lên muốn mặc vào, nhớ ra mình đang mặc vest nên cởi ra ngay, chỉ còn chiếc áo sơ mơ

Ok, giờ thì xỏ người vào nào

Mới xỏ cái tay vô là thấy sai sai rồi đó, sao mặc vô nó lại cụt lủn vậy, cậu ráng mặc vào lại thấy chật vô cùng

Bực thật chứ

Bỏ qua đi, xem anh yêu của tui đi đánh ghen nè

- Anh yêu ơi cố lên, cố lên, em yêu anh

Lee Sanghyeok tiến vào, thư kí Lim thấy liền dừng "tương tác" với Kang YuJi 

Thư kí Lim cúi người chào anh một cách trịnh trọng, còn cô Kang nào tha, thấy sơ hở là bay vào nắm tóc thư kí Lim ngay

- Ahhhh, cái con chó này, bỏ bố mày ra

- Chết đi đồ con đĩ chó, dám đánh tao hả?

Anh trầm ngầm đi tới kéo cô Kang ra một cách mạnh mẽ, cũng nói một câu làm cô ta dừng lại

- Cô Kang YuJi, nói chuyện riêng với tôi chút đi

- BỎ CÁI TAY BẨN THỈU CỦA ANH RA KHỎI TÔI

Cô ta hét vào mặt anh, mặt chằm hăm muốn ăn tươi nuốt sống Lee Sanghyeok

Jeong Jihoon muốn bước vào dạy cô ta một bài học vì dám hét vào mặt anh như vậy, nhưng giây sau con mèo này đã khựng chân lại như thể chân có nam châm dính với mặt đất không thể di chuyển

Lee Sanghyeok thẳng thừng tát cô ta không nương tay, vừa lúc các nhân viên ồ ạt kéo nhau vào xem, Jihoon quay ra sau thì giật mình

- Gì vậy mấy má?

Kang YuJi ôm mặt hậm hực nhìn Lee Sanghyeok

- Anh dám tát tôi?

- Có gì mà không dám?

- Thứ đàn ông như anh mà lại đánh phụ nữ, không thấy nhục mặt sao? Còn chả ra dáng đàn ông

- Xin lỗi cô Kang, tôi là đàn ông, nhưng tôi có chồng con, có nghĩa là tôi cũng ngang thứ hạng với cô, cũng yếu đuối cần người bảo vệ chăm sóc, khổ nỗi là lực tay tôi chưa bao giờ là nhẹ khi phải tự nhúng tay xử lý việc cần dùng hành động thế này

Cô ta cười khinh chế giễu

- Ha~ đúng là súc vật không biết mặt, đã cướp đi vị hôn thê của tôi mà còn lên mặt dạy đời ai

- Cô Kang dùng từ sai rồi, cô vốn không có quan hệ môn đăng hộ đối như cô nói, là do cô tự đa suy đa nghĩ

- Thư kí của tôi đã gửi cho tôi thông tin về gia đình cô Kang, giữa nhà Kang và nhà Jeong chỉ là hợp tác xã giao có quan hệ lâu năm mà thôi, cô tự nói Jihoonie nhà tôi là hôn thê của cô....nói không thấy ngượng sao?

- Anh có tư cách gì mà nói tôi như thế chứ?

- Tư cách?

- Hừmmm, với tư cách là người vợ chính thất của Jeong Jihoon và là phu nhân của nhà họ Jeong

- Chỉ thế thôi sao? Tôi có thể lật đổ anh đấy tên chủ tiệm cà phê nghèo nàn

..........

Nhân viên ở ngoài cùng thư kí Lim và Jeong Jihoon " Ồ " đến mức bẹo hình bẹo dạng

- VÃI Ò, NÓI KHÔNG BIẾT NGƯỢNG

..........

Lee Sanghyeok cười nhẹ

Anh ngẩng cao đầu đút tay vào túi quần nhìn xuống Kang YuJi

- Tôi làm chủ tiệm cà phê không có nghĩa là tôi nghèo

- Nhìn là biết anh nghèo rồi còn không thừa nhận, nhà ở thì nhỏ như lỗ mũi, đồ mặc thì rẻ rách như đắp cái dẻ lau lên người vậy

Lee Sanghyeok lắc đầu ngao ngán, đúng là già mà không xài não, bao nhiêu tuổi rồi còn nói không biết nghĩ như vậy

Thôi vậy, anh sẽ dạy cho cưng một bài học nhớ đời khi dám đụng Lee Sanghyeok

- Cô Kang YuJi con ông Kang HyunDo của công ty xây dựng lớn Morin, giữa công ty JL và công ty Morin mới chấm dứt hợp đồng năm ngoái

- Anh muốn làm gì?

Lee Sanghyeok không trả lời, anh lấy điện thoại ra gọi cho ai đó

Đầu dây bên kia trả lời cọc cằn

- Gì đó? Gọi để chê tao không biết gì về game à? Đang soạn tài liệu, đừng gọi cho tao, stress

- Không, mua công ty xây dựng lớn Morin đi

- Gì?

Wolf tá hỏa với câu nói của anh

- Mày đùa tao đấy à Faker?

- Không đùa, mau đi

- Vãi l*n luôn, biết thế ngày xưa tao đéo theo mày đi lấy vợ cho rồi, không hiểu sao cấp 2 tao lại chơi với mày được luôn ấy

- Chắc nhờ tao đốt trường

- Ừ, chắc thế, đại ca còn nhờ gì không?

- Ừmmmm, cái tòa chung cư SKT ở gần trung tâm thành phố Seoul ấy, niêm phong cái phòng 306 giùm tao luôn đi

- Mắc gì niêm phong? Để tao coi ai thuê phòng đó

- Đứa giựt chồng tao

- Ok tao nói bảo an niêm phong lại

Kang YuJi nín họng không biết nên lựa câu nào để chửi

Mắt cô ta ửng đỏ như sắp khóc chất vấn Lee Sanghyeok

- Anh rốt cuộc là ai? Có địa vị như nào?

Lee Sanghyeok cười nhẹ nhàng đáp

- Chỉ là chủ tiệm cà phê nhỏ mặc trên người món đồ rẻ tiền như đắp dẻ lau trên người

...........

Jeong Jihoon, thư kí Lim và mấy nhân viên khác ở ngoài

- Chắc là vô tình Flex thôi ha?

- Ừ, chắc thế

Thư kí Lim nhìn chằm chằm vào chiếc giày da cá sấu hàng limited được đặt thiết kế làm riêng mang trên bàn chân của Lee Sanghyeok nói với Jeong Jihoon

- Hẳn là món đồ rẻ tiền

Jeong Jihoon thẫn thờ nói

- Áo khoác anh chồng lớn trên tay tôi như dẻ lau đắp lên người giá chỉ 2 triệu won, áo sơ mi 567 nghìn won, quần tây 1triệu 250 nghìn won

_________




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com