Choi Soobin X You Tu Ban Thanh Yeu
Trong lớp học giờ nghỉ giữa tiết, các bạn học rôm rả trò chuyện, cô nữ sinh đầu tóc rối xù dài thượt, đeo chiếc gọng kính nobita dày cộm che hết nữa khuôn mặt, cứ cúi đầu ngồi lẳng lặng một góc vừa hý hoáy vẽ gì đó trên quyển vở vừa lẩm nhẩm hát một mình.
- Là bài "If I die young" của The Band Perry nhỉ?Cô bạn nhỏ ngước mắt lên nhìn người vừa nói. Là Jieun, cô bạn học giỏi, khá nổi tiếng với tụi con gái trong lớp vì anh trai cậu ấy là anh chàng đẹp trai nổi tiếng, Choi Yeonjun. Cô bạn nhỏ bối rồi gật nhẹ đầu. Cô ấy chính là Haeun.Jieun ngồi xuống chiếc ghế trống ở bàn phía trên của Haeun rồi lại bắt chuyện.- Cậu đang vẽ gì thế? Mèo à ~ Đáng yêu thế ~Haeun cũng lẳng lặng gật đầu. Cứ thế Jieun hỏi gì thì Haeun cũng chỉ gật hoặc lắc đầu mà thôi nhưng Jieun vẫn vui vẻ nói chuyện với Haeun. Mấy bạn nữ trong lớp thấy cảnh đó thì ngay hôm sau vào giờ tan học đã kéo đến bàn Jieun và nói nhỏ với cô ấy:- Này, m không sợ con nhỏ âm u đó hả?- Âm u gì chứ, nhỏ chỉ nhút nhát chút thôi mà.- Không phải đâu, m có nghe tin đồn về nhỏ chưa?- Gì cơ?- T nghe bạn cũ học chung cấp 2 với nhỏ đó kể là hồi cấp 2 nhỏ đó sát trai lắm í. Bạn trai cũ của nó là thằng nhóc quậy phá nhất trường đó. Ngoài ra còn có tin đồn nó sẽ ngủ với bất kì thằng con trai nào mở lời tán tỉnh nó đấy. Ui, mới là học sinh cấp 2 mà đáng sợ thật đấy.- Vậy chúng m tin những lời đồn đó sao? - Jieun thản nhiên hỏi.- À thì... cũng không phải chỉ một người nói mà... Tụi t cũng chỉ muốn cảnh báo m thôi...Jieun nhìn mấy cô bạn rồi cười nói:- Ừm, t tự biết nên làm gì mà. Cảm ơn chúng m đã quan tâm nha.- Bỏ qua chuyện đó đi, hôm nay đi karaoke với tụi t không? - Một cô bạn hào hứng rủ.- Xin lỗi, hôm nay đến lượt t nấu cơm rồi nên phải về nhà sớm. Tụi bây đi vui nha ~Jieun nói xong thì lại lăng xăng chạy đến bạn của Haeun hỏi:- Này, nhà cậu ở đâu thế?Haeun bối rối một lúc rồi đáp nhỏ xíu:- Ở... đường...T, khu phố....XMắt Jieun sáng rực:- Hay quá! Nhà tụi mình chung khu đó, tụi mình về chung nha!Haeun thoáng ngạc nhiên rồi cũng nhẹ nhàng gật đầu. Jieun vui vẻ nắm tay Haeun bước ra khỏi lớp trước ánh nhìn đầy khó hiểu của tụi con gái trong lớp. Vừa bước ra khỏi lớp đã thấy anh Yeonjun đứng đợi ngay hàng lang trước cửa lớp. Xung quanh là mấy bạn nữ đang trò chuyện cùng anh ấy. Vừa thấy Jieun, anh liền đưa mắt về phía cô em của mình rồi nói tạm biệt với mấy cô bạn đang trò chuyện. Anh tiến về phía Jieun.- Yo, về nhà thôi~- Anh vẫn đào hoa như mọi khi nhỉ? (=v=) - Jieun nhìn ông anh mình rồi nói một câu chẳng biết là đang khen hay đang khịa.- Bởi v đẹp trai quá cũng khó xử lắm chứ? - Yeonjun giả bộ thở dài đau khổ.Để ý thấy Haeun đang núp sau lưng. Yeonjun thân thiện hỏi:- Bạn của Jieun à, chào em! ^^Haeun gật nhẹ đầu, nói lí nhí:- Ch..chà..o. a..anh ạ...Jieun nói với Yeonjun với một giọng đầy hâm họa- Cậu ấy tên Haeun, là bạn mới của em, anh đừng có hòng mà tán tỉnh cậu ấy nhé! (ㅇㅡㅇ)- Hừm... nói gì vậy? anh có phải là loại con trai gặp gái nào cũng tán đâu, tại anh đẹp trai quá, hoàn hảo quá nên ai cũng thích thôi mà.- Rồi, rồi em biết rồi, em biết rồi. - Vừa nói Jieun vừa kéo tay dắt Haeun đi.- Này, về cùng với anh nữa chứ! - Vừa nói Yeonjun vừa đi theo sau hai cô gái.Cả ba cùng nhau đi bộ về nhà. Yeonjun và Jieun thì cứ rôm rả nói chuyện này chuyện kia. Cô bạn Haeun thì thỉnh thoảng gật đầu khi được hỏi gì đó. Đến nhà Haeun, Haeun lưỡng lự một chút rồi nói:- Cảm ơn.. hai người...đã cùng em về nhà.- Vậy sau này tụi mình sẽ cùng nhau về chung nhé! - Jieun cười rạng rỡ nói.Haeun rất nhạc nhiên, cô bạn rất thắc mắc nên cuối cùng cũng quyết định hỏi:- T..tại sao cậu lại làm vậy?- Làm gì cơ?- ...Nói chuyện với tớ, đi cùng tớ về nhà...- Vì tớ muốn làm bạn với cậu. - Jieun đáp.- Nhưng tại sao?... tại sao lại muốn làm bạn với đứa âm u và đáng sợ như tớ chứ? cậu đâu biết gì về tớ đâu... Jieun tiến đến đặt tay lên vai Haeun.- Trước khi trở thành bạn thì có ai biết gì về nhau đâu, đúng không? Không phải vì cậu là người thế này thế kia tớ mới muốn làm bạn với cậu... chỉ là tớ cảm thấy cậu có gì đó giống tớ nên tớ muốn làm bạn với cậu. Đơn giản tớ chọn làm bạn với cậu vì tớ muốn thế thôi.Anh Yeonjun thấy thế cũng lên tiếng:- Anh nữa, anh cũng muốn kết bạn với em nữa!Haeun nhìn 2 anh em họ, trông lòng vừa thấy vui nhưng cũng có chút sợ hãi.- Cảm ơn 2 người...Sau khi tạm biệt Haeun, anh Yeonjun liền hỏi Jieun:- Này, tại sao em lại nói dối em ấy vậy?- Chuyện gì cơ?- Thì nhà chúng mình ở khu khác cơ mà. Sao em lại bảo chúng ta sống cùng khu để về chung với em ấy thế?Jieun im lặng một thoáng rồi nói:- Ba ngày trước... em nhìn thấy cậu ấy bị một đám con trai chặn đánh gần cổng trường.Yoenjun hốt hoảng:- Gì cơ?- Ừm.. em đã ngay lập tức chạy đến phòng giáo viên báo nhưng lúc đó chẳng có ai trong phòng cả vì đã đến giờ tan trường mất rồi. Khi em quay lại thì chẳng còn ai ở đó nữa.- Vậy sau hôm đó em có báo cho giáo viên chưa?- Em có báo cho thầy chủ nhiệm, thầy bảo có gọi bạn ấy đến nói chuyện riêng nhưng bạn ấy bảo không có chuyện gì hết. Vì không an tâm nên em mới rủ cậu ấy về cùng.- Thế em định giúp cô bé ấy à?- Ừm, em sẽ giúp cậu ấy, em... không muốn cậu ấy...sẽ giống em...Yeonjun nghe thế thì liền đi lại gần cô em gái nhỏ, đưa tay xoa xoa đầu Jieun rồi nói:- Em làm tốt lắm, em gái anh giờ đã mạnh mẽ hơn rất nhiều rồi nhỉ.. còn biết bảo vệ người khác nữa.
- Là bài "If I die young" của The Band Perry nhỉ?Cô bạn nhỏ ngước mắt lên nhìn người vừa nói. Là Jieun, cô bạn học giỏi, khá nổi tiếng với tụi con gái trong lớp vì anh trai cậu ấy là anh chàng đẹp trai nổi tiếng, Choi Yeonjun. Cô bạn nhỏ bối rồi gật nhẹ đầu. Cô ấy chính là Haeun.Jieun ngồi xuống chiếc ghế trống ở bàn phía trên của Haeun rồi lại bắt chuyện.- Cậu đang vẽ gì thế? Mèo à ~ Đáng yêu thế ~Haeun cũng lẳng lặng gật đầu. Cứ thế Jieun hỏi gì thì Haeun cũng chỉ gật hoặc lắc đầu mà thôi nhưng Jieun vẫn vui vẻ nói chuyện với Haeun. Mấy bạn nữ trong lớp thấy cảnh đó thì ngay hôm sau vào giờ tan học đã kéo đến bàn Jieun và nói nhỏ với cô ấy:- Này, m không sợ con nhỏ âm u đó hả?- Âm u gì chứ, nhỏ chỉ nhút nhát chút thôi mà.- Không phải đâu, m có nghe tin đồn về nhỏ chưa?- Gì cơ?- T nghe bạn cũ học chung cấp 2 với nhỏ đó kể là hồi cấp 2 nhỏ đó sát trai lắm í. Bạn trai cũ của nó là thằng nhóc quậy phá nhất trường đó. Ngoài ra còn có tin đồn nó sẽ ngủ với bất kì thằng con trai nào mở lời tán tỉnh nó đấy. Ui, mới là học sinh cấp 2 mà đáng sợ thật đấy.- Vậy chúng m tin những lời đồn đó sao? - Jieun thản nhiên hỏi.- À thì... cũng không phải chỉ một người nói mà... Tụi t cũng chỉ muốn cảnh báo m thôi...Jieun nhìn mấy cô bạn rồi cười nói:- Ừm, t tự biết nên làm gì mà. Cảm ơn chúng m đã quan tâm nha.- Bỏ qua chuyện đó đi, hôm nay đi karaoke với tụi t không? - Một cô bạn hào hứng rủ.- Xin lỗi, hôm nay đến lượt t nấu cơm rồi nên phải về nhà sớm. Tụi bây đi vui nha ~Jieun nói xong thì lại lăng xăng chạy đến bạn của Haeun hỏi:- Này, nhà cậu ở đâu thế?Haeun bối rối một lúc rồi đáp nhỏ xíu:- Ở... đường...T, khu phố....XMắt Jieun sáng rực:- Hay quá! Nhà tụi mình chung khu đó, tụi mình về chung nha!Haeun thoáng ngạc nhiên rồi cũng nhẹ nhàng gật đầu. Jieun vui vẻ nắm tay Haeun bước ra khỏi lớp trước ánh nhìn đầy khó hiểu của tụi con gái trong lớp. Vừa bước ra khỏi lớp đã thấy anh Yeonjun đứng đợi ngay hàng lang trước cửa lớp. Xung quanh là mấy bạn nữ đang trò chuyện cùng anh ấy. Vừa thấy Jieun, anh liền đưa mắt về phía cô em của mình rồi nói tạm biệt với mấy cô bạn đang trò chuyện. Anh tiến về phía Jieun.- Yo, về nhà thôi~- Anh vẫn đào hoa như mọi khi nhỉ? (=v=) - Jieun nhìn ông anh mình rồi nói một câu chẳng biết là đang khen hay đang khịa.- Bởi v đẹp trai quá cũng khó xử lắm chứ? - Yeonjun giả bộ thở dài đau khổ.Để ý thấy Haeun đang núp sau lưng. Yeonjun thân thiện hỏi:- Bạn của Jieun à, chào em! ^^Haeun gật nhẹ đầu, nói lí nhí:- Ch..chà..o. a..anh ạ...Jieun nói với Yeonjun với một giọng đầy hâm họa- Cậu ấy tên Haeun, là bạn mới của em, anh đừng có hòng mà tán tỉnh cậu ấy nhé! (ㅇㅡㅇ)- Hừm... nói gì vậy? anh có phải là loại con trai gặp gái nào cũng tán đâu, tại anh đẹp trai quá, hoàn hảo quá nên ai cũng thích thôi mà.- Rồi, rồi em biết rồi, em biết rồi. - Vừa nói Jieun vừa kéo tay dắt Haeun đi.- Này, về cùng với anh nữa chứ! - Vừa nói Yeonjun vừa đi theo sau hai cô gái.Cả ba cùng nhau đi bộ về nhà. Yeonjun và Jieun thì cứ rôm rả nói chuyện này chuyện kia. Cô bạn Haeun thì thỉnh thoảng gật đầu khi được hỏi gì đó. Đến nhà Haeun, Haeun lưỡng lự một chút rồi nói:- Cảm ơn.. hai người...đã cùng em về nhà.- Vậy sau này tụi mình sẽ cùng nhau về chung nhé! - Jieun cười rạng rỡ nói.Haeun rất nhạc nhiên, cô bạn rất thắc mắc nên cuối cùng cũng quyết định hỏi:- T..tại sao cậu lại làm vậy?- Làm gì cơ?- ...Nói chuyện với tớ, đi cùng tớ về nhà...- Vì tớ muốn làm bạn với cậu. - Jieun đáp.- Nhưng tại sao?... tại sao lại muốn làm bạn với đứa âm u và đáng sợ như tớ chứ? cậu đâu biết gì về tớ đâu... Jieun tiến đến đặt tay lên vai Haeun.- Trước khi trở thành bạn thì có ai biết gì về nhau đâu, đúng không? Không phải vì cậu là người thế này thế kia tớ mới muốn làm bạn với cậu... chỉ là tớ cảm thấy cậu có gì đó giống tớ nên tớ muốn làm bạn với cậu. Đơn giản tớ chọn làm bạn với cậu vì tớ muốn thế thôi.Anh Yeonjun thấy thế cũng lên tiếng:- Anh nữa, anh cũng muốn kết bạn với em nữa!Haeun nhìn 2 anh em họ, trông lòng vừa thấy vui nhưng cũng có chút sợ hãi.- Cảm ơn 2 người...Sau khi tạm biệt Haeun, anh Yeonjun liền hỏi Jieun:- Này, tại sao em lại nói dối em ấy vậy?- Chuyện gì cơ?- Thì nhà chúng mình ở khu khác cơ mà. Sao em lại bảo chúng ta sống cùng khu để về chung với em ấy thế?Jieun im lặng một thoáng rồi nói:- Ba ngày trước... em nhìn thấy cậu ấy bị một đám con trai chặn đánh gần cổng trường.Yoenjun hốt hoảng:- Gì cơ?- Ừm.. em đã ngay lập tức chạy đến phòng giáo viên báo nhưng lúc đó chẳng có ai trong phòng cả vì đã đến giờ tan trường mất rồi. Khi em quay lại thì chẳng còn ai ở đó nữa.- Vậy sau hôm đó em có báo cho giáo viên chưa?- Em có báo cho thầy chủ nhiệm, thầy bảo có gọi bạn ấy đến nói chuyện riêng nhưng bạn ấy bảo không có chuyện gì hết. Vì không an tâm nên em mới rủ cậu ấy về cùng.- Thế em định giúp cô bé ấy à?- Ừm, em sẽ giúp cậu ấy, em... không muốn cậu ấy...sẽ giống em...Yeonjun nghe thế thì liền đi lại gần cô em gái nhỏ, đưa tay xoa xoa đầu Jieun rồi nói:- Em làm tốt lắm, em gái anh giờ đã mạnh mẽ hơn rất nhiều rồi nhỉ.. còn biết bảo vệ người khác nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com