TruyenHHH.com

Choc Phai Thieu Gia Ac Ma Lanh Lung

[Poke Right Master Devil Cold Part 2] - Title: Triệu Mẫn Lại Uy Hiếp Diệp Hoàng Long

๖ۣۜJs-๖ۣۜArt

"Ngàn lần là sự thật, không tin chúng ta một lát liền xem thử."
"Nói phải giữ lời? Chỉ cần cậu ta mở miệng, Diệp Hoàng Long sẽ từ bỏ quyền thừa kế?"
"Đương nhiên giữ lời, dì chờ a, cháu một lát liền cùng Mã Lực nói."
"Được, nếu cậu ta có được bản lĩnh kia, Tiểu Chiêu giao cho cậu ta, ta cũng là yên tâm rồi."
"Dì à, kỳ thật cháu cho rằng này đó đều là chuyện tiếp theo, chủ yếu là cô gái nào mà không muốn tìm được người con trai mình yêu chứ, lại có cô gái nào lại không thích người con trai đó cũng yêu lại chính mình! Đúng không! Mã Lực là thật lòng với Tiểu Chiêu, chúng cháu chính là đều thấy trong mắt, về sau tương lai của Tiểu Chiêu, đảm bảo rất hạnh phúc a!"
Những lời này nói ra làm Diệp phu nhân một trận động tâm, bà đời này chính là bởi vì liên hôn gia tộc, mới gả đến Diệp gia không được chồng yêu thương, làm cho cả đời này của bà đều không hạnh phúc.
Có thể thấy được một người đàn ông thích, có bao nhiêu quan trọng.
Diệp phu nhân rốt cuộc bị thuyết phục, bình tĩnh nói: "Đúng vậy! Mã Lực người này ta nhìn cũng không tồi, chính là phía trước cảm thấy cậu ta thân phận có một chút kém, mới có thể như vậy mà phản đối hai đứa."
Triệu Mẫn lại nói: "Sai, những cái đó đều là sai! Diệp gia là một trong tứ đại gia tộc, không cần thêm cái gia thế quyền quý môn đăng hộ đối gì làm phụ phẩm, cái cần chính là thứ đồ quý hiếm thứ đồ tốt mà những người khác không có được."
"Đúng vậy."
"Dì à người yên tâm, có Mã Lực năng lực nghịch thiên có người như vậy tới ở rể, Diệp gia các người lo sầu gì không trụ vững được thêm mấy trăm năm tại Thành Đô."
Diệp phu nhân bị những lời nói này càng thêm tâm động, đợi cho tới cửa phòng của Diệp Tiểu Chiêu, hai người mới ngừng lời nói.
Diệp phu nhân bảo người hầu đem cửa phòng mở ra, hình như cửa vừa mở ra bên trong lập tức lao ra một bóng người.
Còn chưa kịp tới thấy rõ là ai, người cũng đã xông ra ngoài.
Triệu Mẫn: "......" Trời đất!
Muốn hay không gấp gáp như vậy a!
Triệu Mẫn ở phía sau hô lớn: "Tiểu Chiêu."
Nhưng Diệp Tiểu Chiêu lúc này chỉ muốn chạy trốn, chỉ muốn đi tìm Mã Lực.
Trong đầu giờ khắc chỉ còn lại có ý nghĩ này.
Hình như là dùng hết sức lực hướng ra bên ngoài.
Vì thế --
Dưới lầu Diệp Nam cùng đám người Trương Vô Kỵ, Mã Lực, Lục Cảnh Dương, liền thấy một người như cô gái điên phi ngang phòng khách, chạy ra khỏi biệt thự.
Mọi người: "......" Ta đi!
Đây là Diệp Tiểu Chiêu sao.
Thật đúng là tốc độ giống như phi a!
Mã Lực vội la lên: "Cháu xin phép đuổi theo xem sao."
Sau đó cả người liền xông ra ngoài.
Diệp Nam cảm giác buồn cười nói: "Con bé này lại bắt đầu tùy hứng, người cũng chưa thấy rõ ràng, liền chạy, hơiss! Nữ đại bất trung lưu a!"
Lục Cảnh Dương lại nói: "Chú Diệp, cháu thấy nhà chú là có phúc đấy."
"Nha? Lời này cháu nói ý như thế nào?"
"Có cái con rể quý a!"
Trương Vô Kỵ cũng xen lời nói: "Còn không phải sao! Mã Lực từ nhỏ liền ưu tú, ở Thâm Quyến các gia tộc khác điều nhắm ngầm cậu ấy là con rể còn đâu, tự thân có năng lực còn không nói, chủ yếu là cậu ấy thật lòng thích Tiểu Chiêu."
Dứt lời, liền thấy Diệp Nam tầm mắt dừng ở trên người Trương Vô Kỵ, rất có hứng thú nói: "Cháu là bạn trai Mẫn Mẫn?"
"Đúng vậy, cháu cùng Mã Lực là anh em tốt cùng nhau lớn lên."
"Đều không tồi, tuổi trẻ tài cao."
"Cảm ơn chú Diệp đã khích lệ, chỉ hy vọng chú Diệp có thể chấp nhận mối quan hệ của Mã Lực cùng Tiểu Chiêu."
"Chuyện tình của tụi cháu, ta từ trước đến nay không nhúng tay, chủ yếu là xem mẹ con bé."
Vừa lúc lúc này, Diệp phu nhân đi xuống lầu, nói: "Chuyện này ta đồng ý."
Xem nha đầu chết tiệt kia tư thế không muốn sống lao ra khỏi nhà, mặt mũi phải bị ném hết còn đâu.
Lại không đồng ý về sau cùng người khác bỏ trốn, Diệp gia bọn ta không phải liền trở thành trò cười tại Thành Đô hay sao?
Diệp phu nhân tỏ vẻ hoàn toàn không có cách, vừa lúc lại bị Triệu Mẫn thuyết phục thành công.
Mọi người nghe bà nói như vậy, trong lòng đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Triệu Mẫn cao hứng cầm lấy lễ vật Trương Vô Kỵ chuẩn bị, đi đến trước người Diệp Nam giới thiệu nói: "Chú người xem, đây chính là danh họa thời kỳ Minh triều, nghe nói người thích nhất là sưu tầm những thứ này."
Diệp Nam không khỏi hai tròng mắt sáng ngời, từ trong tay Triệu Mẫn tiếp nhận cẩn thận quan sát một phen, ngay sau đó hưng phấn nói: "Đây chính là đồ quý hiếm khó mua được, không tồi không tồi ~~!"
"Kia cũng không có gì a, đây chính là Mã Lực chuyên môn vì chú mà tìm ra tới, nghe nói Mã gia là thư hương dòng dõi, tổ tiên liền quá ra là họa sư nổi danh, giống như tranh chữ thư pháp danh họa này đó, gia tộc Mã Lực lưu truyền tới nay rất nhiều."
Phòng biệt thự, đám người Triệu Mẫn tận lực đem Mã Lực thổi phồng lên tới trên trời.
Ngoài biệt thự, Diệp Tiểu Chiêu hướng ra ngoài cổng lớn chạy vội như bay.
Mã Lực thật vất vả phí sức của chín trâu hai hổ mới bắt lấy được cô, lại bị cô dùng sức xô ra.
Trong miệng giận dữ hét: "Cút ngay! Đừng mơ tưởng bắt được tôi trở về, tôi muốn đi tìm Mã Lực! Nói cho các người biết! Đời này trừ bỏ anh ấy tôi ai cũng đều không cần!"
Rồi sau đó tiếp tục giãy giụa phải rời khỏi.
Mã Lực rốt cuộc nhịn không được, đem Diệp Tiểu Chiêu gắt gao ôm vào trong lòng ngực.
Tùy ý cô giãy giụa đều không buông ra.
Diệp Tiểu Chiêu thiếu chút nữa không bị tức điên, bởi vì cô cũng không có thấy rõ người tới chính là Mã Lực, chỉ tưởng là vệ sĩ mà mẹ cô an bài đi bắt cô trở về.
Chỉ cảm thấy một cái vệ sĩ nho cũng dám đối với cô làm hành động vô lễ như vậy, thiếu chút nữa không bị tức chết.
Đang muốn cho người nọ một gối, liền nghe thấy bên tai truyền đến giọng nói rầu rĩ nói: "Tiểu Chiêu, là anh."
Ta đi.
Mã Lực
Tự nhiên là anh.
Diệp Tiểu Chiêu đáy lòng một trận kích động nói: "Mã Lực, anh rốt cuộc cũng tìm tới em sao?"
"Ờ, anh đến tìm cha mẹ em, xin phép họ cho chúng ta ở bên nhau."
Diệp Tiểu Chiêu thanh âm run rẩy nói: "Thật...... Thật sự?"
"Đúng vậy, Tiểu Chiêu, em nguyện ý đi theo anh sao?"
"Nguyện ý, em đương nhiên nguyện ý, nhưng Mã Lực..... Mẹ em không đồng ý, còn đem em giam lại." Tuyệt thực cũng đã dùng, Diệp Tiểu Chiêu tỏ vẻ đã tận lực.
"Em đừng lo lắng, những việc này sư phụ của em cùng bạn tốt của em điều tới giả quyết cả rồi, cha mẹ em sẽ đồng ý."
"Thật vậy sao?"
"Ờ."
"Mã Lực, em đời này may mắn nhất chính là cùng Mẫn Mẫn cùng nhau lớn lên từ nhỏ, chuyện may mắn thứ hai của em là cùng Mẫn Mẫn tới Thâm Quyến gặp được anh, chuyện may mắn thứ ba chính là có một sư phụ như Trương Vô Kỵ, có thể gặp được các người, em thật sự cảm thấy quá may mắn."
"Tiểu Chiêu, anh cũng vậy...... Cảm giác gặp được em, là chuyện may mắn nhất đời anh."
Diệp Tiểu Chiêu gắt gao ôm vòng eo của Mã Lực, đôi mắt đều chua xót một mảnh.
Diệp Tiểu Chiêu rốt cuộc cũng nhận lại được tình yêu của chính mình, rốt cuộc cũng có được kết quả đẹp.
Thẳng đến giờ khắc này, từ trong miệng Mã Lực nói ra tới, tâm cô mới bình tĩnh lại một chút.
Cô vẫn luôn cảm thấy chính mình chỉ là đơn phương thích hắn, hắn trong lòng còn không có thích chính mình.
Nhưng giờ khắc này, nghe được những lời này của Mã Lực, Diệp Tiểu Chiêu là xác nhận được lòng Mã Lực.
Cảm giác được chân tình của đối phương giành cho mình.
Ven đường đối diện đột nhiên một tiếng phanh chói tai vang lên.
Hai người lừa tình ngưng hẳn, từng người buông lỏng đối phương ra.
Rồi sau đó liền nghe thấy một tiếng nữ lớn tiếng nói: "Thượng Quan Kỳ! Anh nói muốn cưới em, muốn em là vợ của anh, nhưng anh lại như vậy đối với em?"
Ta đi?
Thượng Quan Kỳ?
Nghe giọng nữ kia, hình như là Trần Hạ Vũ a!
Ngày hôm qua không phải mới tuyên bố hai người là quan hệ vị hôn phu hôn thê sao?
Lúc này mới qua một ngày mà thôi a!
Bọn họ tìm theo tiếng nhìn lại, liền thấy Thượng Quan Kỳ ngồi trên một chiếc xe thể thao Ferrari 488 màu vàng chói mắt, trên ghế phụ còn có một vị mỹ nữ đang yên tĩnh ngồi.
Mà trước đầu xe Thượng Quan Kỳ bị chiếc xe Mercedes-AMG của Trần Hạ Vũ ngăn ở lộ trung gian.
Thượng Quan Kỳ sắc mặt âm trầm nhìn Trần Hạ Vũ nói: "Uy, em mẹ nó không được cùng anh vô cớ gây rối! Lão tử nói qua, chỉ có thể cho em một cái tên tuổi vị hôn thê của Thượng Quan gia, em cũng nên biết điều một chút?"
"Anh câm miệng!" Lúc trước ở trên gường cũng không phải nói như vậy.
Ta đúng là ngốc, liền lời nói của đàn ông trên gường cũng tin.
Nhưng con gái chính là thính giác động vật, tình yêu của các cô là bi ai như vậy.
Bất quá thực đáng tiếc, Trần Hạ Vũ gặp phải chính là một cái tra nam.
Cô đã sớm biết không phải không? Nhưng lại vẫn như cũ cứ coi Thượng Quan Kỳ như cái người cứu mạng mà trả ơn.
Chỉ thấy, Thượng Quan Kỳ rống xong những lời này, không hề để ý Trần Hạ Vũ, đem xe thể thao xoay đầu lại rời đi rồi.
Mà Trần Hạ Vũ đứng trước đầu xe Mercedes-AMG cực kỳ bi thương ngồi xổm xuống đường, khóc thút thích.
Diệp Tiểu Chiêu thấy, trong lòng có chút không dành lòng.
Ta đi, cũng thật là đủ rồi.
Trần Hạ Vũ liền tính lại bất kham, lại tính là ánh mắt thấp hèn, cũng không đến mức coi trọng Thượng Quan Kỳ cái hoa hoa công tử này a!
Kia chính là ngựa giống!
Toàn nữ sinh của học viện Đế Quốc, ít nhất cũng có một nửa người cùng hắn kết giao qua, có thể nói bạn gái cũ của Thượng Quan Kỳ trải rộng khắp Thảnh Đô.
Loại hố lửa này Trần Hạ Vũ tự nhiên cũng nhảy, hơn nữa còn nhảy đến rất sâu.
Diệp Tiểu Chiêu đột nhiên không biết nên nói cái gì cho phải.
Mã Lực lôi kéo tay Diệp Tiểu Chiêu nói: "Đi thôi, chúng ta trở về, cha mẹ em vẫn còn đang đợi chúng ta còn đâu!"
"Được!" Không nghĩ tới người khác, vẫn là là ngẫm lại chính mình đi!
Không có nghe thấy cha mẹ chính miệng hứa hẹn, cô trước sau không yên tâm.
Hai người tay nắm tay nhau, tâm tình nhấp nhô trở về Diệp gia.
Vừa vào tới cửa, Diệp phu nhân liền tức giận gõ vào cái trán Diệp Tiểu Chiêu, quở trách nói: "Con là không có mắt nhìn sao? Trong phòng một đống khách lớn, con liền như vậy xông ra ngoài?"
Ngại không đủ mất mặt sao.
Diệp Tiểu Chiêu vẻ mặt xấu hổ nói: "Xin lỗi mẹ, con không thấy rõ."
Tỏ vẻ tâm tình quá kích động, thật vất vả mới bị thả ra, đương nhiên là muốn chạy.
"Được rồi, chạy nhanh lại đây chiếu cố mấy bạn học của con."
"Kia mẹ...... Người đồng ý cho con cùng Mã Lực ở bên nhau sao?"
"Đồng ý đồng ý! Ta lại không đồng ý, con còn không vì người nào đó bỏ đi hay sao."
"Ách...... Ban đầu là có cái tính toán như vậy."
"Nha đầu thúi! Con là muốn làm mẹ tức chết sao?"
"Hắc hắc, chỉ cần mẹ không phản đối, liền không việc có việc này, con bảo đảm."
"Được rồi, chạy nhanh đi tiếp đón các bạn học của con đi! Ta đi an bài người hầu chuẩn bị bữa tối, đêm nay liền ở lại ăn tối đi!"
Mã Lực nhanh nói: "Vậy phiền toái dì rồi."
Nhưng thật ra biết chút lễ nghĩa.
Diệp phu nhân vừa lòng nói: "Không có việc gì, về sau có rảnh thường xuyên tới."
"Dạ, cảm ơn dì."
Diệp phu nhân tiếp thu Mã Lực là bạn trai của Diệp Tiểu Chiêu, Diệp Tiểu Chiêu đối với Mã Lực là càng xem càng thuận mắt.
Mã Lực cũng là cái người hiểu được ánh mắt, chủ động nói: "Dì à, hay là con đi xuống bếp phụ dì đi!"
"Cũng được."
Rồi sau đó hai người cùng đi phòng bếp.
Diệp Tiểu Chiêu: "......" Ta đi!
Ta giống như mới là nữ vai chính đêm nay đi!
Tự nhiên liền như vậy bị cô lập......
Diệp Tiểu Chiêu vẻ mặt khổ bức đi tìm Triệu Mẫn cùng Trương Vô Kỵ, cảm kích nói: "Mẫn Mẫn, sư phụ, cảm ơn các cậu có thể tới."
Giúp ta thuyết phục cha mẹ, thật sự quá cảm kích.
Cũng không thể làm trò trước mặt cha ta mà nói nhiều lời.
Diệp Nam kinh ngạc nói: "Sư phụ? Tiểu Chiêu, con không phải nói sư phụ của con là Vương tử Châu Âu sao?"
Diệp Tiểu Chiêu nói: "Không sai a! Đó là một thân phận khác của sư phụ con"
Diệp gia chủ tỏ vẻ, ta đi!
Khó trách Triệu Dương Vương nguyện ý đem con gái giao cho cậu ta, nguyên nhân là có thân phận quý trọng ở bên ngoài.
Diệp Nam chỉ là kỳ quái nói: "Như thế nào sẽ có hai loại thân phận."
Trương Vô Kỵ chủ động trả lời nói: "Cái thân phận kia bất quá là vì một chút sự việc cần làm, tìm người mua tới."
Lục Cảnh Dương nhịn không được xen mồm, ngữ khí trêu chọc nói: "Không sai, cái này cháu biết, chính là thân phận Hoàng đệ của Công chúa Sophia, nghe nói mua cái danh hiệu này chỉ tốn có 50 triệu đô à." (~1 ngàn 150 tỷ)
Diệp Nam nghe vậy, không khỏi dưới đáy lòng hít hà một hơi.
Năm mươi triệu đô, kia cũng không phải là số lượng nhỏ.
Thật muốn không nghĩ đến, thiếu niên này thoạt nhìn tuổi còn trẻ, tự thân đã hùng hậu như vậy.
Như vậy bạn trai của con gái ta, có phải hay không cũng như thiếu niên này giống nhau?
Thật là như vậy, ta đã có thể có thể yên tâm.
Diệp gia cũng không sợ không người nối nghiệp, có cái người có bản lĩnh lớn như vậy tới làm con rể, lo gì Diệp gia không huy hoàng thêm mấy trăm năm?
Cõ lẽ còn sâu hơn.
Mà giờ phút này Triệu Mẫn ra ngoài cửa gọi điện thoại cho Diệp Hoàng Long.
Giờ phút này Diệp Hoàng Long đã cùng Tống Thanh Thư ra nước ngoài, ở nước ngoài học đại học.
Điện được nhấc máy, kia đầu truyền đến giọng lười biếng của Diệp Hoàng Long nói: "Mẫn Mẫn, lúc này trời mới 4 giờ sáng em gọi anh, có chuyện gì?"
"Như thế nào? Không có việc gì liền không thể gọi điện thoại cho anh sao?"
"Cũng không! Chỉ cảm thấy em gọi điện thoại cho anh, từ trước đến nay không có chuyện gì tốt."
"Hắc hắc...... Vậy anh cũng thật là đoán đúng rồi."
"Thiết! Anh còn không biết em sao, nói, có chuyện gì?"
"Ách...... Chính là anh lần trước không phải đã nói, đã từ bỏ quyền kế thừa Diệp gia sao? Diệp phu nhân vẫn luôn đều không tin, em chỉ là có chút yêu cầu nhỏ muốn anh trực tiếp nói cùng dì ấy."
"Nằm mơ đi! Lão tử mới không nói chuyện với bà ta đâu!" Cả ngày mắng lão tử là người ngoài, ta cũng không hiếm lạ.
Triệu Mẫn lại nói: "Diệp Hoàng Long, lần này anh cần phải giúp đỡ, chuyện này là Mã Lực, anh cùng cậu ấy cũng coi như là có chút giao tình, cũng không thể thấy chết mà không cứu a!"
Diệp Hoàng Long không rõ nguyên do nói: "Chuyện này lại liên quan gì đến Mã Lực nữa?"
"Chính là chuyện của cậu ấy cùng Tiểu Chiêu, mẹ Tiểu Chiêu không đồng ý, em liền ra chủ ý, nói Mã Lực có giao tình với anh chỉ cần cậu ấy lên tiếng anh liền từ bỏ quyền thừa kế Diệp gia"
"OMG! Nha đầu thúi! Em thật ra cũng biết tranh thủ ha, lấy lão tử ra làm đại sự!"
"Một câu, anh gọi hay không gọi?"
"Không gọi!" Bảo ta cùng Diệp phu nhân gọi điện thoại, còn không bằng bảo ta đi tìm chết!
Nghe vậy, Triệu Mẫn lập tức liền tức điên, tức giận nói: "Uy, Diệp Hoàng Long, lão nương cả ngày vì các anh này đó sự tình phiền não, lão nương dễ dàng sao? Còn không phải hy vọng các người một đám đều có thể sống tốt sao, ngươi hiện tại hạnh phúc đúng không? Liền mặc kệ người ta chết hay sống? Anh tin hay không lão nương lập tức gọi điện thoại bảo Tống Thanh Thư trở về Trung Quốc cùng lão nương cùng nhau đi học đại học tại Đế Quốc, tin tưởng cậu ấy là nguyện ý đi học cùng Baby này."
"Trời đất! Em đúng là cô cô gái lòng dạ hiểm độc a, lão tử cuộc sống vừa mới yên ổn một chút, em liền phải làm đại sứ phá hư! Rồi rồi rồi lão tử gọi! Lập tức liền gọi!"
"Được! Anh nói, không gọi đừng trách lão nương đi sang đó đem Tống Thanh Thư rước trở về."
"Xem như em lợi hại!" Diệp Hoàng Long nói xong câu này, thở phì phì đem điện thoại liền cắt đứt.
Tống Thanh Thư ở bên cạnh hắn, không rõ nguyên do nói: "Làm sao vậy?"
"Không có việc gì, có một số việc yêu cầu cần xử lý, cậu ngủ đi trời còn sớm mà."
"Được."
Hai người nói xong, Diệp Hoàng Long trực tiếp đi ban công.
Gọi dãy số đời này hắn chưa từng gọi, cũng chưa bao giờ muốn gọi qua số điện thoại này.
Điện thoại bị nhấc máy, còn chưa nói chuyện liền nghe thấy kia đầu truyền đến tiếng Diệp phu nhân: "Tiểu quỷ, gọi điện thoại cho ta làm cái gì?"
Triệu Mẫn khom lưng đứng ở cửa phòng bếp, vừa vặn liền nghe thấy này một câu.
Ta đi!
Khó trách Diệp Hoàng Long không muốn gọi điện thoại cho dì ấy, này vừa ra khỏi miệng chính là tiểu quỷ...... Có thể thấy được hai người quan hệ thật không tốt.
Diệp Hoàng Long hít sâu một hơi, nhịn xuống tức giận, nói: "Không có việc gì, chính là chịu người gửi gắm, chủ động cùng người nói một tiếng, quyền kế thừa Diệp gia, con từ bỏ."
"Thật sự?"
"Đúng, nói thật, mẹ nhỏ......"
"Không chuẩn kêu ta mẹ lớn! Mẹ cậu mới là mẹ nhỏ."
"Con liền gọi mẹ nhỏ, ở trong lòng con mẹ con mới là mẹ lớn."
"......" Tiểu quỷ nhỏ!
"Được rồi, nghe con đem lời nói cho hết lời đi! Thật ra những cái sản nghiệp Diệp gia đó Diệp Hoàng Long con là chướng mắt, con theo chân bạn bè ở nước ngoài thành lập vài tập đoàn cũng có sản nghiệp riêng, không thể so với Diệp gia kém hơn, cho nên con nói từ bỏ chính là từ bỏ thật."
Nghe vậy, Diệp phu nhân trong lòng trực tiếp không yên.
Như thế nào một đám đều ra ngoại quốc liền trở nên trâu bò như vậy.
Thấy Mã Lực còn đang cùng đám người hầu vội vàng chuyện bếp, Diệp phu nhân lắc mình đi ra phòng bếp.
Triệu Mẫn nhanh nấp đến một bên.
Rồi sau đó liền nghe thấy Diệp phu nhân nhân trộm hỏi Diệp Hoàng Long nói: "Cái kia Mã Lực cũng là bạn của cậu."
"Không sai."
"Diệp Hoàng Long, Tiểu Chiêu nói như thế nào cũng là em gái cậu, ta tuy rằng đối với cậu chẳng ra gì, nhưng Tiểu Chiêu đối với cậu vẫn là có chút tình cảm người nhà, cậu lần này cần phải trấn cái cửa ải này."
"Yêu cầu con làm cái gì?"
"Mã Lực người nọ...... Cậu cảm thấy như thế nào?"
"Bạn bè trong công ty của con làm việc cùng đánh giác cậu ấy, giữ mình trong sạch, không có bất luận cái ham mê gì, phần năng lực thì rất tốt, ở nước ngoài tuổi cậu ấy còn nhỏ có thể quả lý được tập đoàn rất tốt doanh thu cũng ổn định, doanh số của công ty bán ra cũng nhiều hơn trước" Diệp Hoàng Long cũng không có nói phét, theo như lời tất cả đều là sự thật.
"Kia nhà Mã Lực......"
"Không thể so với Tiểu Chiêu nhà chúng ta là thấp hơn được."
Diệp phu nhân thẳng đến giờ khắc này, mới chân chính tin tưởng.
Diệp Hoàng Long là ở Diệp gia là con trai lớn, hơn mười tuổi thời điểm mới bắt đầu xuất ngoại.
Khi còn nhỏ cùng Diệp Tiểu Chiêu quan hệ cũng không tệ lắm, có tình cảm anh em rất tốt, chính là lớn lên về sau bắt đầu có phân tranh quyền thừa kế, tình cảm hai người mới nhạt phai xuống dưới.
Tóm lại Diệp Hoàng Long là không hại Diệp Tiểu Chiêu.
Bất quá --
"Cậu xác định từ bỏ quyền thừa kế Diệp gia?"
"Xác định."
"Ta không tin, cậu cho ta cái lý do tin tưởng đi."
"Nói, Diệp gia về điểm tài sản này, con chướng mắt."
"Thiết, làm gì có người ngại mình sẽ nhiều tiền đâu?"
"Kia rốt cuộc muốn con nói như thế nào người mới tin tưởng." Mẹ kiếp! Nếu không phải chịu người gửi gắm, lão tử hiện tại liền muốn cúp điện thoại.
Rốt cuộc còn chưa đủ a!
Đều nói nhiều như vậy còn chưa tin.
"Ta muốn cậu thề!"
"......" Mẹ kiếp!
Lão tử liền vì việc nhỏ này thề? Lỡ như lời thể không linh nghiệm, đem lão tử làm đến không còn trên đời, Tống Thanh Thư nhà ta làm sao bây giờ?
Tình yêu cuồng nhiệt trong người cần phải cẩn thận, tỏ vẻ một chút sai lầm cũng không dám mang đi đánh cuộc.
Rơi vào đường cùng, Diệp Hoàng Long hít sâu một hơi nói: "Người muốn lý do, con cho người cái lý do, đó chính là...... Con thích con trai, không thích con gái, con đã có bạn trai, hiện tại cùng cậu ấy cùng nhau ở nước ngoài sống chung, chúng con về sau sẽ không có con cháu, như vậy, người vừa lòng sao?"
Nói xong những lời này, hắn Diệp Hoàng Long trực tiếp cắt đứt điện thoại.
Diệp phu nhân trực tiếp kinh ngặc tới rồi.
Trời đất!
Diệp phu nhân đứng ở tại chỗ chấn kinh rồi một hồi lâu mới phục hồi lại chính mình, bà nói cho chính mình biết hiện tại xã hội công nhận giới tính thứ ba...... Chỉ cần con gái có bạn trai là nam, chỉ cần con rể là nam liền tốt rồi.
Như vậy tưởng tượng, trong lòng tự nhiên đã ở trong bất tri bất giác tiếp thu Mã Lực rồi.
Cũng tin Diệp Hoàng Long là thật lòng muốn từ bỏ quyền kế thừa, nếu bằng không cũng sẽ không nói này đó.
Đã phục hồi tinh thần lại, Diệp phu nhân trở lại phòng bếp thấy Mã Lực dọn một bàn đồ ăn thịnh soạn.
Bộ dáng nghiêm túc nhìn mên người cực kỳ, cảm giác khó trách Tiểu Chiêu kia nha đầu sẽ như vậy thích cậu ta.
Được rồi, cứ như vậy đi!
Nếu là thích con gái ta, con gái ta thích cậu ta, vậy thì tán thành chuyện này đi.
Vì thế Diệp phu nhân vẻ mặt nhiệt tình đi vào đi hỏi Mã Lực: "Khi nào con cùng Tiểu Chiêu nhà ta đính hôn....." Khi nào kết hôn......
Còn chưa hỏi xong thì, đồ ăn trên tay Mã Lực một cái rung rớt tới trên sàn.
Triệu Mẫn tránh ở ngoài phòng bếp bị kinh ngạc không khép được miệng đi.
Tỏ vẻ Diệp phu nhân phong cách quá nhanh, cô tiếp thu vô năng.
Rồi sau đó liền nghe thấy Mã Lực nói: "À dì, cái này thì dì xem ngày nào thích hợp, sau đó con về nhà cùng cha mẹ thương lượng một phen, cho người hai nhà gặp mặt nói chuyện với nhau."
"Được, cái này không vội, hai đứa còn nhỏ còn đâu."
Không vội người hỏi làm gì a!
Nếu hỏi chính là vội a.
Cũng không biết Diệp Hoàng Long ở trong điện thoại nói cái gì, làm Diệp phu nhân chuyển biến đến nhanh như vậy.
Triệu Mẫn đứng ở cửa dưới đáy lòng phun ra một đống suy nghĩ, xoay người trở về phòng khách.
Diệp Tiểu Chiêu thấy cô ra tới, vẻ mặt chờ mong kéo cánh tay của cô nói: "Nha đầu thúi, thế nào?"
"Không thành vấn đề, mẹ cậu hiện tại đã tới rồi mẹ vợ xem con rể, càng xem đến giai đoạn càng thuận mắt."
"Wow! Thật vậy chăng! Này quả thực thật tốt quá, chỉ cần mẹ tôi đồng ý, về sau tôi cùng Mã Lực liền thật sự có thể danh chính ngôn thuận ở bên nhau."
"Cái này cậu cần phải cùng anh Hoàng Long nói cảm ơn một phen."
"A? Cảm ơn anh ta chuyện gì a?"
"Tôi cũng không rõ lắm, là anh ta ở trong điện thoại mẹ cậu nói cái gì đó, nên mẹ cậu liền chuyển biến phong cách thay đổi thái độ với Mã Lực."
"OMG, Diệp Hoàng Long tự nhiên cùng mẹ tôi gọi điện thoại." Đây chính là hai người cả đời không nói chuyện điện thoại với nhau không phải sao?
"Cái này cậu muốn cảm ơn là tôi, là tôi gọi điện thoại đánh chủ ý với Diệp Hoàng Long."
Diệp Tiểu Chiêu trực tiếp cảm động ôm trụ Triệu Mẫn, nói: "Nha đầu thúi, tôi thật là quá cảm ơn cậu."
.......................................................

[Js-Art] - End of chapter 188

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com