TruyenHHH.com

Choc Phai Thieu Gia Ac Ma Lanh Lung

[Poke Right Master Devil Cold Part 2] - Title: Triệu Gia Tổ Chức Lễ Đính Hôn

๖ۣۜJs-๖ۣۜArt

Chuyện tin tức cha mẹ Trương Vô Kỵ, Triệu Mẫn cũng chưa có nói cho Diệp Tiểu Chiêu biết, bởi vì Triệu Mẫn cũng không muốn quá nhiêu người biết tới họ là người bị hiềm nghi nên không muốn nói cho ai biết thêm về chuyện này.

"Nhưng Tiểu Hy như thế nào sẽ ở nhà của cậu?"

"Nha đã quên nói cho cậu biết, thằng bé hiện tại đã bị tôi nhận nuôi, tên gọi là Trương Tử Khâm."

"Ta lặc cái đi! Nha đầu thúi! Thật đúng là cái gì chuyện tốt đều bị cậu chiếm sạch sẽ, tôi phía trước cũng muốn học cậu nhận con nuôi, nhưng thằng bé đó còn không vui."

Mẹ kiếp quả nhiên là cái thằng bé nhìn mặt xem thế giới sao?

Liền đến con nuôi chọn mẹ cũng phải nhìn mặt sao?

Thật là đủ rồi!

Diệp Tiểu Chiêu nói câu: "Chạy nhanh lên, tôi đi xuống lầu nhìn xem."

Rồi sau đó liền đi ra phòng, mẹ kiếp ta nhưng thật ra muốn đi hỏi một chút tiểu tử thúi kia, vì cái gì phía trước không muốn cho làm con trai ta, hiện tại lại làm con trai nha đầu thúi Triệu Mẫn này.

Kết quả vừa mới xuống lầu liền nghe thấy Trương Tử Khâm kêu Triệu Dương Vương một câu: "Ông ngoại."

Diệp Tiểu Chiêu lập tức một hơi nghẹn ở trong miệng, cái gì đều cũng không nói ra được.

Tốt đi!

Có Triệu Dương Vương thận phận nghịch thiên làm ông ngoại, Diệp gia ta, đích xác không có chỗ đáng khen gì.

Diệp gia tuy rằng cũng là Thành Đô tứ đại gia tộc, nhưng lại cùng Triệu gia so sánh ra, bất quá là kém hơn thôi.

Hoàn toàn không phải cùng một cấp bật không phải sao?

Trương Tử Khâm có ông ngoại như Triệu Dương Vương làm chỗ dựa, về sau trưởng thành liền tính ở Thành Đô đi ngang đi ngược đi kiểu gì cũng được.

Tử Khâm nhìn đến Diệp Tiểu Chiêu , lễ phép hô một câu: "Chào dì."

Diệp Tiểu Chiêu nghĩ thầm, không thể kết thân làm mẹ, mẹ nuôi cũng không tồi a!

Diệp Tiểu Chiêu đột nhiên hóa thân sói xám, hướng tới cậu bé nhào tới, lừa gạt nói: "Tử Khâm, ta là mẹ nuôi Tử Du, về sau con cũng kêu ta mẹ nuôi đi!"

Có cơ hội tới tìm thằng nhóc này giải đề khó.

Tử Khâm lễ phép nói: "Cái này phải được mẹ con đồng ý, thì con mới có thể quyết định ạ."

"......" Mẹ kiếp!

Con trai nghe lời như vậy, ta cũng muốn có một đứa a.

Cầu ông trời ban cho ta một đứa.

Lúc này Triệu Mẫn cùng Tử Du từ trên lầu đi xuống tới, Triệu Dương Vương nói: "Tỉnh ngủ, ăn cơm chiều đi!"

"Dạ, Tiểu Chiêu ở lại ăn cơm luôn đi!"

Diệp Tiểu Chiêu đương nhiên là vui, cười nói: "Được a!"

Ăn qua bữa tối lúc sau, mấy người ngồi xuống sô pha phòng khách nói chuyện phiếm.

Diệp Tiểu Chiêu đề nghị nói: "Gọi điện thoại cho Ân Hòa Phong đi!"

Triệu Mẫn cũng đang chuẩn bị gọi, nói: "Được."

Sau đó liền gọi điện thoại cho Ân Hòa Phong.

Biết được, quả nhiên xảy ra chuyện gì.

Biết được mẹ của Ân Hòa Phong cùng ai đó xảy ra chuyện, Ân Ly bất quá là được Triệu Mẫn cho một ân huệ, mới được đi Thành Đô vào đến học viện Đế Quốc University học tập.

Cái gia thế quý trọng gì, cái gia đình tiểu thư quý trọng gì điều là giả mà thôi.

Ân ly chính là cô gái mồ côi mà thôi.

Ân gia hoàn toàn không đồn ý chuyện Ân Hòa Phong cùng Ân Ly đính hôn, con đem Ân Hòa Phong cùng Ân Ly về nhà ăn tết đuổi ra khỏi nhà.

Ân Hòa Phong cũng vì chuyện này mà đi ra ngoài không về nhà.

Hiện tại cùng Ân Ly ở biệt thự riêng tại Thâm Quyến ở cùng nhau, tâm tình đều không phải thực tốt.

Đặc biệt là Ân Ly, liền tính trong lòng là khổ sở, tuyệt vọng, cũng quật cường không chịu tìm Triệu Mẫn hỗ trợ.

Bởi vì Ân Ly cảm thấy cô đã thua thiệt Triệu Mẫn quá nhiều.

Triệu Mẫn nhíu mày nói: "Chuyện này như thế nào không sớm nói với em?"

Ân Hòa Phong đặt biệt đau lòng nói: "A Ly không muốn cho anh nói."

"Hơiss ~! A Ly ngốc, như vậy đi! Nếu Ân gia của anh không muốn vì anh tổ chức một hồi lễ đính hôn, như vậy liền tới Thành Đô làm đi!"

"Em nói cái gì?"

"Ân Hòa Phong, em sẽ cho A Ly một cái thân phận con nuôi của Triệu gia, cùng anh đính hôn! Anh nguyện ý sao?"

Ân Hòa Phong lại nói nói: "Mẫn Mẫn, như vậy anh và A Ly thiếu em quá nhiều."

"Ân Hòa Phong, anh hẳn là có thể hiểu, người đời này kỳ thực thích nhất chính là tên tuổi đối trá, nhưng lại cũng là người tìm một con đường cho chính mình, cái gì Thành Đô người thừa kế đứng đầu, cái gì Thành Đô đệ nhất mỹ nhân, này đó bất quá chỉ là hư vô mà thôi, muốn có được thì cũng có ích lợi gì?"

"Mẫn Mẫn, này đó anh đều hiểu!" Cũng có thể minh bạch ý của em.

Cái bọn họ chọn thích là vật chất, nhà cửa tiền tài vốn đã giàu có sẵng rồi, chọn vật chất thêm nữa thì cũng chẳng được gì.

Triệu Mẫn lại nói: "Em muốn cấp cho A Ly, bất quá cũng chỉ là hư danh mà thôi, thật sự không coi là cái gì! Tương lai về sau của A Ly, vẫn là yêu cầu chính ca ca anh đi phấn đấu!"

Chỉ là một cái tên tuổi con gái nuôi Triệu gia, cũng không phải là cái đồ vật thực tế gì.

Ân Hòa Phong trầm mặc trong chốc lát, nói: "Mẫn Mẫn, anh đã hiểu."

"Được, như vậy quyết định! Nếu mẹ anh thích như đồ vật hư ảo như vậy, như vậy em liền cho bà ấy! Bất quá lần này em sẽ cho bà ấy em bằng sắc mặt!" Tự nhiên đám như vậy đối với A Ly.

Ta đều sắp đau lòng muốn chết.

Còn không phải là một cái ngũ đại gia tộc nhỏ nhỏ ở Thâm Quyến thôi sao?

Con Ngưu còn không thành niên!

Quả nhiên dám đem A Ly nhà ta đuổi ra khỏi gia môn.

A......

Lão nương lần này chính là muốn công khai đánh vào mặt các người.

Ân Hòa Phong tỏ vẻ: "Lúc này đây anh đối với chuyện của mẹ anh, cũng là thất vọng đến cực điểm, bất quá Mẫn Mẫn, bà ấy dù sao cũng là có ơn sinh thành với anh."

Em cũng nên nhẹ tay một chút.

Triệu Mẫn vẻ mặt khí phách nói: "Xin lỗi, em hiện tại là người nhà mẹ đẻ của A Ly!"

Chỉ biết vì A Ly mà suy nghĩ.

Ân Hòa Phong cười khổ nói: "Vậy đi! Bất quá em cũng không cần chơi đến quá mức."

"Yên tâm, em có chừng mực." Chẳng qua là vả mặt mà thôi.

Không phải thật sự vả vào miệng cái loại này mà là cái loại tự vả!

Vì thế, đệ nhất hào môn tại Thanh Đô đã lâu không có tổ chứ hỉ sự, vì thế Triệu gia mấy ngày này đang vội tổ chức một lễ đính hôn trước ngày ba mươi tết.

Đối với Triệu Mẫn yêu cầu, thu Ân Ly làm con gái nuôi, Triệu Dương Vương tỏ vẻ không sao cả.

Triệu Mẫn thay lời Ân Hòa Phong nói, hắn đều nghe vào trong tai.

Cảm thấy Triệu Mẫn nói rất có lý.

Đem cái hào môn đệ nhất gia tộc tại Thành Đô, lại chỉ đem này đó tên tuổi coi như là đồ vật hư vô, đủ khí phách!

Không giống rất nhiều hào môn thế gia đại tiểu thư khác, cảm thấy thân phận chính là hư vinh, có thể cao ngạo tại thượng, có thể tự cao tự đại.

Cho nên Triệu Dương Vương nghe đến này đó sản khoái đáp ứng rồi, hơn nữa ngầm tính toán đưa cho Ân Ly phần của hồi môn xa xỉ 5 tỷ sính lễ. (~16 ngàn 500 trăm tỷ)

Này đó tiền cũng không xem là gì với Triệu Dương Vương, vì Triệu Mẫn ích khi tận tâm giúp một người từ đầu tới đuôi, nên Triệu Dương Vương cũng là lao tâm, cũng là vì Ân Ly ngoan ngoãn nghe lời.

Nơi nơi đều gìn giữ Triệu Mẫn, Triệu Dương Vương là biết tới được tâm tình của Ân Ly đối với Triệu Mẫn.

Ân Ly cùng Ân Hòa Phong tới Thành Đô chuyện thứ nhất chính là lái xe đến Triệu gia, chính là bái phỏng Triệu dương Vương.

Ngay từ đầu Ân Ly chính là không đồng ý, chính là Ân Hòa Phong lại xin khuyên cô thật lâu.

Triệu Mẫn vì bọn họ làm hết thảy, bất quá là thật lòng hy vọng bọn họ có thể hạnh phúc.

Nhưng mà bọn họ lại có cái gì lý do cự tuyệt?

Không được gia tộc tiếp thu hôn nhân, cuối cùng có thể hạnh phúc, có thể viên mãn sao?

Ân Hòa Phong đau lòng Ân Ly, cũng cảm tạ Triệu Mẫn.

Làm đàn ông, Ân Hòa Phong xem như là cái người đàn ông phi thường, đời này hắn đều tính toán tốt hết rồi.

Từ nay về sau chỉ vì Ân Ly cũng chỉ có thể sống vì một thiếu nữ tên gọi là "Triệu Mẫn" mà sống.

Triệu Mẫn vì Ân Hòa Phong làm mọi thứ, hắn không có gì báo đáp, chỉ có thể chung thân làm được chuyện gì thì làm giúp được chuyện gì thì giúp đối với Triệu Mẫn mà thôi.

Nhưng mà Triệu Mẫn cũng không cần này đó, chỉ cần bọn họ hạnh phúc, liền đủ để lấp đầy này đó.

Triệu Mẫn không phải thánh mẫu, người nào cũng đều giúp, mà là xem có đáng giá hay không mới có thể giúp.

Người khác đối cô thật lòng, cô cũng đối với người đó thật tình.

Đây là cách mà Triệu Mẫn đối nhân xử thế.

Triệu gia phòng khách, Ân Ly cùng Ân Hòa Phong kính trà Triệu Dương Vương, đồng thời hô: "Cha."

Đây là Triệu Dương Vương bảo kêu.

Này ly trà, chỉ là đi một cái đi hình thức mà thôi

Triệu Dương Vương tử tiếp nhận, uống sạch.

Cao hứng nói: "Ha ha ha ha ~! Ta Triệu Dương Vương từng tuổi này còn có thêm một đứa con gái, lại có một đứa con rể, đây là kiếm được nha."

Ân Ly hồng hốc mắt nói: "Cha à, là chúng con kiếm được......"

Triệu Dương Dương từ ái đưa bọn họ từ trên mặt đất nâng dậy, nói: "Triệu gia đại lịch con cháu đơn bạc, ta cũng coi như là cô đơn nữa đời, thời trẻ tang thê, một mình đem con gái cùng con trai nuôi lớn, chưa bao giờ thể có cảm giác hửng thụ qua con cháu đầy đàn, hôm nay lại cảm nhận được, A Ly..... Trang Tử không phải cá làm sao biết được cá chi nhạc?"

"Các con chỉ biết ta thu con làm con gái chỉ làm muốn giúp các con, không nghĩ tới ta cũng muốn co một gia đình sum vầy náo nhiệt đông vui, nhiề người vây quanh ta, không đến mức như Mẫn Mẫn ở thời đêm vắng nhà, ta cô độc một mình!"

Này một cây than ngắn thở dài, nói ra làm nọi người ở dây đều cảm thấy buồn lòng.

Bao gồm Triệu Mẫn, đáy lòng tựa trong khoảnh khắc bị đè ép bởi một cục đá lớn vậy.

Cha một mình nhiều năm như vậy, không dễ dàng đến cỡ nào.

Thời trẻ tang thê, trung niên nuôi con gái cùng con trai......

Ngẫm lại đều cảm thấy đau lòng.

Ân Ly đã sớm rơi lệ đầy mặt, cô thanh âm nức nở nói: "Cha à, chúng con sẽ thường xuyên trở về nhà cùng cha."

Triệu Dương Vương cười nói: "Này liền đủ rồi, nhớ rõ, vô luận là đính hôn vẫn là hai đứa con về sau kết hôn, về sau Triệu gia là nhà mẹ đẻ của con! Ta sẽ an bài cho hai đứa một phòng trên lầu ba, về sau Mẫn Mẫn có thứ gì, con cũng sẽ có thứ đó."

"Cảm ơn cha, cảm ơn cha nhiều lắm......" giời phút này Ân Ly đã là khóc không thành tiếng.

Ân Ly từ lúc sinh ra đã là sống khó khăn cùng mẹ cô lớn lên.

Khi còn nhỏ trong nhà kham khổ, cô đều là mặc quần áo cũ của người khác lớn lên.

Đến sau lại gặp được một cái người đoán mệnh, nói Ân Ly đời này sẽ có quý nhân tương trợ, là cái người đại phú đại quý chi tướng.

Ân Ly lại không đem cái này đặt ở trong lòng, chỉ nghĩ kẻ lừa đảo.

Nhưng mẹ cô lại tin, trước khi chết còn đem cô đưa về Ân gia.

Cho rằng Ân gia chính là cái quý nhân kia, bảo là quý nhân cả đời phú quý bình an.

Không nghĩ tới, đó là phá hủy cuộc đời của cô.

Mà giờ khắc này Ân Ly rốt cuộc đã biết, Triệu Mẫn mới là quý nhân cua chính mình.

Diệp Tiểu Chiêu vì không khí sinh động, nói: "Rồi rồi, hôm nay chính là cái ngày đại hỉ, A Ly đừng khóc, chúng ta về sau đều thường xuyên tới hiếu thuận chú Triệu là được."

"Ờ, tôi sẽ." Ân Ly lau một phen nước mắt, hít sâu một hơi, khôi phục bình tĩnh.

Yên lặng quỳ xuống, cho Triệu Dương Vương một lạy.

Triệu Dương Vương vội đi lên trước đem cô nâng dậy nói: "A Ly, con làm gì vậy?"

"Cha, vô luận như thế nào, người về sau chính là người thân cha ruột của của con, con sẽ hiếu thuận với người cả đời."

"Tốt tốt tốt."

Triệu Mẫn cũng cao hứng nói: "A Ly, tôi so với cậu hình như nhỏ hơn một tháng, nhớ rõ kêu tôi em gái nha ~"

"Mẫn Mẫn, tôi kêu không ra miệng được."Ân Ly sắc mặt ửng đỏ nói.

Diệp Tiểu Chiêu tức giận chùy bờ vai Triệu Mẫn một chút, quở trách nói: "Nha đầu thúi, liền biết khi dễ A Ly, có ngon kêu tôi là tỷ tỷ nè a!"

"Xin lỗi, tôi không hiếm lạ tỷ tỷ như cậu...... Ha ha ha."

"Nha đầu thúi, dám ghét bỏ tôi, xem tôi không đánh chết cậu mới là lạ!"

Triệu Mẫn lập tức trốn đến phía sau Ân Ly, Diệp Tiểu Chiêu đuổi theo lại đây, Ân Ly bị kẹp ở bên trong, vừa tức giận vừa buồn cười.

Hai người kia thời điểm đơn độc đều thực đứng đắn, nhưng một gom lại cùng nhau liền ấu trĩ đến giống như hai đức trẻ vậy

Nhưng lúc này Triệu Mẫn làm em gái, mà Ân Ly làm chị gái cần thiết giúp đứa em gái này.

Minh bạch lập trường, Ân Ly đang rộng đôi tay chắn phía trước, đem Triệu Mẫn yểm hộ ở phía sau.

Diệp Tiểu Chiêu thấy vậy, đôi mắt đều trợn tròn, căm giận cả nhiên nói: "Được a! Cậu A Ly này, có cái em gái, cậu liền giúp đỡ cậu ta khi dễ tôi phải không?"

Ân Ly vô ngữ nói: "Tôi không có a! Các cậu đừng có náo loạn."

"Tránh ra, tôi hôm nay phải đánh chết cậu ta, tự nhiên đám ghét bỏ tôi!"

"Diệp Tiểu Chiêu, có ngon cậu trước bắt lấy tôi cái rồi nói! A...... A Ly, mau giúp tôi chặn cậu ta lại."

Vì thế, ba người giống như chơ trò diều hâu bắt gà.

Diệp Tiểu Chiêu là diều hâu, Triệu Mẫn là gà con, mà Ân Ly là gà mái mẹ tre trở Triệu Mẫn.

Ba người chơi đến vui vẻ vô cùng, đến cuối cùng Ân Ly cũng chưa nhịn được cười lên tiếng tới.

Triệu Dương Vương cùng Ân Hòa Phong ngồi một bên xem đến thẳng vui trong lòng.

Bất quá chung quy là trò chơi ấu trĩ, Triệu Dương Vương nhìn một lát liền không hứng thú, hướng về phía Ân Hòa Phong nói: "Con rể biết chơi cờ sao?"

"Dạ biết một chút ạ."

"Đi, cùng ta đánh một ván."

"Vinh hạnh cực kỳ ạ."

Hai người đi hậu hoa viên, chơi cờ.

Triệu Dương Vương âm thầm chú ý Ân Hòa Phong một hồi lâu, cảm thấy hắn là cái chàng trai trầm ổn.

"Ngày mai cử hành lễ đính hôn, mời cha mẹ con sao?"

Ân Hòa Phong cười khổ nói: "Mẫn Mẫn ý tức là, không mời."

Triệu Dương Vương nhíu mày nói: "Mẫn Mẫn con bé còn nháo loạn con cũng nghe theo con bé!"

"Không có việc gì, chuyện này cũng là cha mẹ con đuối lý, quá mức với thế lực, không mời cũng thế!" Tóm lại là cho cái giáo huấn cũng tốt.

Nếu bằng không về sau A Ly về Ân gia, còn không phải tùy ý mẹ ta hành hạ?

Ân Hòa Phong là không chịu đựng được Ân Ly ăn đau khổ nào.

Lúc này đây Ân Ly bị mẹ của chính mình làm trò chức mặt dòng họ người quen trong gia tộc, đuổi ra khỏi nhà đã là đủ mất mặt rồi.

Chỉ có thể trách là Ân Hòa Phong quá vô năng, không có bảo vệ tốt cho Ân Ly, để cô đi theo hắn ăn đau khổ.

Lúc này đây Triệu Mẫn muốn cho Ân gia một chút giáo huấn, cũng là lẽ đương nhiên.

Triệu Dương Vương lại nói: "Tóm lại là cha mẹ của con, chuyện này đừng nghe Mẫn Mẫn bài bố."

Ân Hòa Phong trả lời: "Cũng là ý nghĩ của con."

"A Ly cũng đồng ý?"

"Không, những việc này em ấy cũng không biết."

"Con rể, con đem con bé bảo hộ cũng quá tốt đi."

"A Ly có tấm lòng quá trong sáng, con luyến tuyết phá hư."

"Cũng đúng thế! Thế gian những cô gái như thế, còn sót lại quá ít."

Mặc dù là Triệu Mẫn, cũng làm không đến được như Ân Ly như vậy.

Tâm tư quá thuần túy, đối với bật luận kẻ nào cũng chưa từng có cái ý đồ xấu gì, là cái cô gái lương thiện.

Phòng khách, Triệu Mẫn, Ân Ly cùng Diệp Tiểu Chiêu lướt ba người có chút mệt mỏi, từng người đều ghé vào trên sô pha thở gấp.

Diệp Tiểu Chiêu đuổi theo lâu như vậy, cũng chưa đụng tới một sợi tóc của Triệu Mẫn, đáy lòng nghẹn một bụng hơi.

Hướng về phía Triệu Mẫn kêu gào nói: "Nha đầu thúi, đợi sư phụ của tôi trở lại tôi sẽ cáo trạng cậu, cậu mẹ nó liền biết khi dễ tôi!"

Triệu Mẫn nhướng mày nói: "Nha? Cậu liền như vậy có tin tưởng anh ấy sẽ giúp cậu?"

"......" Mẹ kiếp.

Hoàn toàn không có không phải sao.

Nhưng chẳng lẽ liền không có một cái người nào có thể chế ngự được Triệu Mẫn sao?

Cẩn thận suy nghĩ, thật đúng là không có.

Diệp Tiểu Chiêu tuyệt vọng vẻ mặt đưa đám, tìm Tử Du cầu an ủi nói: "Tử Du, mẹ con cũng thật hư."

Tử Du lại nói: "Mới không đâu! Mẹ của con là người mẹ tốt nhất thế gian."

Diệp Tiểu Chiêu đem ánh mắt rơi xuống trên người Tử Khâm, Tử Khâm liếc mắt một cái liền nhìn ra Diệp Tiểu Chiêu muốn nói cái gì, chạy nhanh nói: "Tử Du nói cái gì cũng đúng."

Diệp Tiểu Chiêu: "......" Muốn đánh chết ba mẹ con nhà này như thế nào á?

Ân Ly cười đến đều sắp đau bụng, ôm chầm Tử Du ôm hôn một thời gian.

Nha đầu này thật đúng là tri kỷ.

Vê sau cũng thật muốn sinh một đứa nhỏ giống như thế này!

Diệp Tiểu Chiêu tức giận trừng mắt nhìn Ân Ly liếc mắt một cái, căm giận nói: "Nha đầu thúi, liền đến cậu cũng giúp Triệu Mẫn?"

Ân Ly vẻ mặt thâm trầm nói: "Tiểu Chiêu, không phải tôi không muốn giúp cậu, mà là tìm không ra lý do giúp cậu a!"

Cậu mẹ nó động bất động liền vô cớ gây rối, muốn giúp cậu cũng phải có lý do a.

Diệp Tiểu Chiêu cả giận nói: "Được a! Xem các người ngày mai đính hôn, tôi nhất định chuốc say chết Ân Hòa Phong!"

Triệu Mẫn nhíu mày nói: "Ngày đại hỉ, đừng nói từ không may mắn."

Ân Ly sắc mặt ửng đỏ, nói: "Không có việc gì đâu, Tiểu Tiêu nói giỡn đó."

Trời cũng đã khuya, Diệp Tiểu Chiêu rời Triệu gia về Diệp gia.

Ân Hòa Phong cùng Ân Ly bị Triệu Dương Vương giữ lại Triệu gia.

Tỏ vẻ ngày mai là lễ đính hôn của bọn họ, liền ở Triệu gia cử hành, đêm nay lưu lại chuẩn bị.

Đêm nay, Ân Hòa Phong ngủ phòng cho khách ở Triệu gia, Ân Ly ngủ cùng Triệu Mẫn.

Mà Tử Du cùng Tử Khâm được chuyển sang phòng mới ở tầng 2 giành riêng cho hai đứa, đơn độc ngủ cùng nhau.

Phòng của trẻ nhỏ nhưng không gian phòng rất lớn rộng, có thiết kế đồ họa như ngoài vũ trụ không gian BT21, vì Tử Du thích các nhân vật hoạt hình của BT21

Trương Tử Du ngủ trên cái gường màu đỏ của nhân vật TaTa, Trương Tử Khâm ngủ trên cái gường màu xanh dương của nhân vật Koya, hai cái gường rất lớn lại cách nhau không xa.

Hai đứa trẻ tuy rằng là song thai, sau khi lớn lên vẫn là lần đầu tiên gặp nhau, từng người đều có chút ít hưng phấn.

Chỉ là nghĩ đến mẹ đẻ đã chết, Trương Tử Du trong lòng vẫn là ngăn không được khó chịu.

Cô bé nhịn không được đem chuyện mẹ mất nói cho Tử Khâm biết, Trương Tử Khâm có chút trầm mặt.

Từ trên giường đi xuống tới, đi qua gường của em gái nói: "Tử Du em đừng sợ, về sau anh hai sẽ bảo vệ em."

"Anh hai em cũng không sợ hãi, em chỉ là có chút khó chịu, em còn chưa có kịp tiếp nhận chuyện mẹ đẻ thì mẹ đã chết."

Mà Tử Khâm, lại đã sớm cho rằng mẹ ruột đã chết

Biểu hiện đến có chút đạm nhiên.

Còn Tử Du có thể thấy được mẹ của mình lúc này cũng coi như la một loại may mắn.

Tử Khâm nói: "Tử Du, em đừng nghĩ nhiều, chúng ta đã có cha mẹ, về sau hết thảy mọi chuyện đều sẽ tốt lên, đến nỗi mẹ ruột của chúng ta...... Chúng ta chôn dấu dưới đáy lòng đi! Không nhớ đến lại cũng, không quên đi......"

"Được, kỳ thật ngay từ đầu em biết người đó là mẹ, lòng em thực thất vọng, chính là sau lại thấy mẹ đã chết, em lại khó chịu."

Mẹ đẻ là bởi vì lấy lòng tên cầm thú kia, mới muốn đem bọn họ sinh hạ tới.

Điểm này, làm trong lòng Tử Du thực không thoải mái.

Tử Khâm cũng là như thế, nhưng về sau biết được mẹ của hai đứa trẻ tỉnh ngộ, thì bọ họ đã cảm thấy đủ rồi.

Này liền đủ rồi.

Tử Khâm nói: "Tử Du, ông ngoại nói, trần thế sự tình, rất nhiều chuyện có số phận khác nhau, chúng ta có thể lựa chọn số phận cho chính mình, chính là lại có thể lựa chọn tâm tư cho chính mình, chúng ta phải làm, chính là đứng vững trên lập trường của bản thân, tâm của chúng ta phải co khả năng đi hồi đáp báo đáp lại những người đã giúp chúng ta, chuyện chúng ta cần là chính là ai giúp chúng ta chúng ta phải báo đáp lại họ, thật lòng đối tốt với họ có biết chưa."

"Anh hai ý nói là ba ba và mẹ sao?"

"Cha thì anh chưa thấy qua, nhưng mẹ thì rất tốt."

Tử Du lại nói nói: "Ba ba em biết a! Ba ba cũng rất tốt! Vì em cùng mẹ, liền đến mạng cũng từ bỏ! Ba ba mỗi ngày điều dạy em học tiếng Anh dạy em nhiều thứ em không biết."

"Cho nên, họ đối với chúng ta là người tốt thật lòng với chúng ta, chúng ta không được đối với họ sinh ra lòng khác, hoặc tâm khác biết chưa."

"Em biết rồi anh hai."

"Ngoan, sớm một đi ngủ đi!"

"Anh hai ngủ cùng em sao?"

"Được chờ em ngủ rồi anh sẽ về gường của chính mình ngủ."

Hai anh em đem đầu tiên, ở chung thật sự rất vui vẻ.

Hình như không cần như thế nào đi tìm hiểu đối phương, chỉ cần máu trong cở thể chay xuôi, quan hệ huyết thống tự kéo họ gần lại với nhau rồi.

Hôm sau, một hồi lể đính hôn xa hoa được cử hành trên núi Thanh Thành, tại Triệu gia.

Những thế gia ở Thành Đô sỡ hữu thiếp mờ, hầu như điều chạy tới sớm trước thời gian lể đính hôn bắt đầu.

Trong lúc nhất thời từ dưới chân núi Thành Thanh lên tới cổng lớn Triệu gia, đỗ đầy siêu xe nào là, Aston Martin, Volkswagen, Audi, Bentley, BMW, Bugatti, Ferrari,Rolls-Royce, Ford, Radical, Porsche, Peugeot, Jeep, Lamborghini, Maserati,.... Nhìn chói cả mắt.

Hình như là một nhà được thiếp mời là cả gia tộc xuất trận đi ăn tiệc, có mang theo thân thích tới dự tiệc.

Rốt cuộc là đại hào môn Triệu gia trong truyền thuyết mở cửa mời khách, ai mà không đi.

Nghe nói bên chính là hoàng cung cổ đại, tất cả đều là kiến trúc cổ.

Mọi người đều muốn đến nơi này kiến thức một phen.

Đây là Triệu gia vài thập niên tới, lần đầu làm hỉ sự tại nơi này, cơ hội khó có được một lần a!

Phải biết rằng thời điểm Triệu Dương Vương kết hôn, thời điểm đó chỉ mời người nhà thân thích không có mời người khác.

Vẫn chưa đối ngoại mà mở cổng lớn ra.

Mà ngày này, chỉ là đối với con gái, liền đối ngoại mở cổng lớn ra.

Có thể thấy được Triệu Dương Vương đối với con gái là thương yêu cỡ nào.

Sáng sớm tinh mơ, liền có phóng viên nằm vùng ở cửa Triệu gia cũng gần một trăm người đi.

Hiện trường phát sóng trực tiếp nói: "Hôm nay là Lễ đính hôn trưởng nữ Triệu gia Ân Ly, đội hình có thể nói là cường đại, toàn bộ hai bên ven đường núi "Thành Thành Thiên Hạ U" toàn bộ điều là siêu xe, Thành Đô tứ đại gia tộc hầu như là tới đông đủ không thiếu một người nào, còn có không ít kinh thành hào môn gia tộc trong ngũ đại gia tộc cũng đến, chỉ là lễ đính hôn của cô con gái nuôi như sức hút của buổi lể đính hôn này, đến các gia tộc khác phải dẫn đắt già trẻ lớn bé trông nhà đi tham gia hết không thiếu một ai......"

Camera đối với dưới chân núi quay lướt sang một chút, từng hàng siêu xe bài đầy toàn bộ sườn núi, quả nhiên đi một đoạn dài vẫn đi không quay không hết.....

Thâm Quyến, Ân gia gia chủ Ân Giả Vương ở trên TV thấy như vậy một màn, đáy lòng kích động đến thiếu chút nữa chén trà trong tay cầm cũng bị rớt vỡ.

.......................................................

[Js-Art] - End of chapter 177

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com