Choc Phai Thieu Gia Ac Ma Lanh Lung
[Poke Right Master Devil Cold] - Title: Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ Là Triệu Mẫn?
๖ۣۜJs-๖ۣۜArt
Nghe xong câu chuyện này, Trương Vô Kỵ trực tiếp trợn tròn mắt, bất ngờ không thôi.
Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ......
Triệu Mẫn!
Trương Vô Kỵ nghe còn không hiểu được là hai người đang nói chuyện cá nhân với nhau, như vậy hắn chính là tên ngốc.
Thì ra, là bởi vì cha cô ấy muốn khảo nghiệm duyên cớ.
Cô ấy cũng không có đem Mã Lực và ta đùa giỡn, là ta hiểu lầm cô ấy.
Ta còn như vậy lời nói ác độc nhục mạ cô ấy, thậm chí bảo cô ấy cút......
Lúc này nếu là cô ấy thật sự đi, chính bản thân ta chỉ sợ sẽ sống không bằng chết.
Trương Vô Kỵ ơi Trương Vô Kỵ, nhìn xem mày làm cái gì rồi tên khốn, người mày yêu nhất, thiếu chút nữa bị mày đối xử tới quá thậm tệ thậm chí là sắp đi mất.
Ta phải cảm tạ trò chơi này, làm cho ta có cơ hội biết hết tất cả chân tướng.
Còn tốt, tất cả điều còn kịp.
Giờ phút này, hắn Trương Vô Kỵ đối với Triệu Mẫn mà nói: Triệu Mẫn, là anh sai, đều là anh sai, tất cả là anh sai, em không cần đi.
Nhưng lại vẫn là cực lực nhịn xuống.
Triệu Mẫn lúc này đối với hắn có lẽ là hận thấu xương, biết trước mắt nhân vật trò chơi này chính là hắn, khẳng định sẽ tức giận đến lập tức chạy lấy người.
Nghĩ nghĩ, hắn đánh ra một hàng tự.
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Nếu chúng ta đều chia tay, không bằng chúng ta đến với nhau làm một cặp đi!"
【 trước mặt 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tôi nói thật, lão bà."
Ta lặc cái đi, tên này này là điên rồi sao?
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Anh điên rồi à?"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Cũng không có, chỉ là đột nhiên có một cảm giác cô thật đáng thương, tôi cũng thật đáng thương, cho nên chúng ta làm một đôi đi!"
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Chúng ta trong trò chơi vốn dĩ chính là một đôi không phải sao!"
Vừa lúc, ngươi dám cùng ta giải hòa, ta liền ra tay trả thù, vì lúc trước bức ta ly hôn làm ta tức muốn điên.
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tôi nói chính là hiện thực."
【 trước mặt 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"...... Uy, đại thần, thật nhìn không ra tới anh quả nhiên là người tùy tiện như vậy?"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tôi như thế nào tùy tiện?"
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Như thế mà còn không gọi là tùy tiện? Hơn nữa, anh không phải nghe tôi nói nhà tôi rất có tiền, liền muốn....?"
Mẹ kiếp! Hắn là cái loại người này sao?
【 trước mặt 】Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam:"...... Cô cảm thấy tiểu gia tôi sẽ thiếu tiền?"
Cũng là, Triệu Mẫn thực mau liền tiêu trừ nghi ngờ trong lòng, gia hỏa này chơi trò chơi này không biết tiêu bao nhiêu tiền nên trừ khả năng hắn vì tiền ra.
Nhưng rốt cuộc là vì cái gì đâu?
Chẳng lẽ là thật xem ta đáng thương, đồng cảm với ta?
Ha hả, kia vẫn là không cần, chơi trò chơi này, ta chỉ nghĩ như thế nào tìm cách ly hôn, sau đó lui đi bán vàng.
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Ha hả, đó là bởi vì anh thấy tôi đáng thương sao?"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Cũng không, tôi chỉ là cảm thấy...... Cùng cô ở bên nhau cảm giác, khá tốt."
Tìm nửa ngày, chỉ tìm ra như vậy một cái lý do tùy tiện, cũng là đỡ.
Nhưng nói quá nhiều, sợ làm cho cô ấy hoài nghi!
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Ha hả, đừng nói giỡn!"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tôi nghiêm túc."
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Trời tối rồi, nghỉ ngơi thật tốt đi, một mình ở bên ngoài, phải tự chiếu cố chính mình thật tốt."
Nha, này liền bắt đầu quan tâm quá?
Biến hóa quá lớn, Triệu Mẫn tỏ vẻ tiếp thu vô năng.
Liền trực tiếp offline.
Trương Vô Kỵ nhìn trong màn hình, nhân vật đột nhiên biến mất đáy mắt một mảnh phiền muộn.
Hắn là bởi vì biết Triệu Mẫn chân bị thương mới có thể quan tâm cô, không nghĩ tới trực tiếp cho người ta bị dọa chạy.
Bất quá cũng tốt, sớm một chút nghỉ ngơi đi!
Bảo bối của anh, ngủ ngon.
Hắn lại tại chỗ đứng trong chốc lát, mới hạ trò chơi.
Nhưng lại như thế nào cũng ngủ không được.
Hồi tưởng hắn cùng Triệu Mẫn thời điểm ở bên nhau, còn có những cái đó lời nói ác độc.
Hắn cảm thấy chính mình thật là loại cầm thú.
Triệu Mẫn tốt như vậy, ta tự nhiên như vậy đối cô ấy....
Quả thực thật quá đáng, hận không thể đánh chính mình hai cái tát tay.
Thậm chí, hắn lăn qua lộn lại ngủ không được lúc sau, thật sự làm như vậy.
Ngay lập tức đem chính mình đánh hai cái tát vào mặt sau đó còn đem đầu tự đập vào tường vài cái làm cho hắn thanh tỉnh lại, càng ngủ không được.
Cái này tốt, không cần ngủ.
Ngủ không được hắn liền muốn tìm cái gì đó làm, lúc trước giúp Triệu Mẫn chơi game cùng hắn là hắn giúp cô cày game lên trang bị, cô đã cho hắn mật mã và tài khoản, cũng không biết có đổi mật khẩu không.
Hắn thử thử, thật đúng là đăng nhập lên rồi.
Nghĩ dù sao cũng ngủ không được, liền giúp cô ấy lên trang bị tốt nhất hết đi!
Kết quả đến ngày hôm sau, Triệu Mẫn lên trò chơi thời điểm, cả người đều trợn tròn mắt.
Ta lặc cái đi!
Này vẫn là ta trong game sao?
Kim quang lấp lánh......
Toàn bộ nhân vật game thoạt nhìn giống như là một người nhà giàu mới nổi vậy.
Chẳng lẽ là đại thần làm cho?
Đại thần thật muốn theo đuổi ta?
Cô đi xem xét một chút bảng xếp hạng.
Quyết đoán phát hiện, chính mình quả nhiên trang bị bảng xếp hạng đứng thứ ba......
Đệ nhất là Đại Thần Trương Tiểu Tam, Top 2 là Ân Đình đại thần, Top 3 là quả nhiên là Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ.
Giờ khắc này, Triệu Mẫn tâm trạng cảm xúc điều cạn ngôn từ, khóe môi chỉ còn lại có cười khổ.
Đại thần này rốt cuộc là muốn làm sao nha?
Lấy tiền cho ta, làm ta đi vào đường cùng sao?
Đang nghĩ ngợi tới, đại thần liền online.
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Cô giờ này còn đọc sách à? Thời gian này như thế nào không đi học?"
【 trò chuyện riêng 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Tôi chân đang bị thương, ở ký túc xá nghỉ ngơi!"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Rất nghiêm trọng sao?"
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Còn tốt, chuyện nhỏ thôi chỉ là gãy xương, nghỉ ngơi mấy ngày thì tốt rồi."
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Phải tự mình chăm sóc bản thân thật tốt nha."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Cảm ơn quan tâm, vậy còn anh? Cũng ở đó đọc sách đi? Như thế nào không đi học?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Đang ở trong lớp đang học!"
【 trò chuyện riêng 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Đi học còn chơi điện thoại? Không bị bắt sao?"
【 trò chuyện riêng 】Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Hẳn là không thể nào, ta rất cẩn thận."
Chính là ngay sau đó, trong phòng học, liền vang lên một tiếng của thước gõ vào bàn chói tai tiếng phát ra từ bàn giáo viên.
Chủ nhiệm lớp vẻ mặt tức giận đứng ở trên bàn giáo viên nhìn Trương Vô Kỵ, cả giận nói: "Trương Vô Kỵ em quả nhiên đi học còn chơi di động sao?"
Trương Vô Kỵ nhanh chóng ở trên màn hình gõ mấy chữ, liền offline.
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Cô cái miệng quạ đen, mới vừa nói xong ta đã bị bắt, offline đây bye bye."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
Trời!
Trách ta sao?
Bị bắt cũng trách ta?
Trong phòng học, Trương Vô Kỵ bị chủ nhiệm lớp lệnh cưỡng chế đi ra ngoài phạt đứng, hơn nữa tịch thu di động của hắn.
Hắn vẻ mặt khổ bức đứng ở ngoài cửa phòng học, tâm tình lại không ngọn nguồn trở nên thực vui.
Bảo bối em vẫn là của anh, loại cảm giác này thật tốt.
Hiện tại chỉ cần nghĩ cách làm cho cô ấy trở lại, thì tốt rồi.
Chỉ là chỉ sợ không dễ dàng như vậy, cô ấy tính tình cao ngạo như vậy, bị bị ta buông lời ác độc nhục nhã thành dáng vẻ kia, còn không nghe cô ấy giải thích, lại còn đối xử với cô ấy như vậy, khẳng định sẽ giận rất dữ dội.
Haizzz theo đuổi lại bạn gái con đường khá xa xôi!
Buổi chiều tan học sau, Trương Vô Kỵ lại trở về lăn lộn một phen, lại mang theo một cái bình giữ nhiệt tới trường học.
Hắn tâm tình so ngày hôm qua còn muốn thấp thỏm hơn ngàn lần hướng tới ký túc xá của Triệu Mẫn mà đi đến, lại ở cửa ký túc xá nữ không dám vào.Làm sao đây có nên vào không? Cũng đâu phải lần đầu vào lần đó còn say xỉn vào náo loạn một phen rồi mặt cũng bị người ta biết hết rồi sợ gì? Cũng không thể vào lúc này cô ấy gặp ta chắc sẽ cự tuyệt ngay lập tức,.. Phải làm sao đây?
Vừa lúc hắn gặp một nữ sinh đi vào ký túc xá hắn vẻ mặt nhờ vả, đối với cô nói: "Giúp tôi đem cái này đưa đi vào ký túc xá phong 307, giao cho Triệu mẫn, nhưng không được nói là tôi đưa, cậu giúp tôi được chứ?"
Nữ sinh bị hắn hù dọa đến sửng sốt, đột nhiên gật gật đầu, tiếp nhận cái bình giữ nhiệt.
Trái tim đập nhanh như bay ra ngoài.
Trương Vô Kỵ tự nhiên cùng ta nói chuyện......
Học viện MG University cực phẩm nam thần ôi cái thần tượng đó!
Nhìn khoảng cách gần, quả nhiên càng soái.
Đáng tiếc đã danh hoa có chủ, bất quá có thể vì anh ấy chạy chân, ta cảm thấy thực vinh hạnh.
Nhảy nhót đi tới ký túc xá thật lâu, mới bất đầu gõ cửa phòng 307 liền có người mở cửa.
Là Dương Bất Hối mở cửa cô nói: "Có chuyện gì sao?"
"Có người tôi đem cái này giao cho Triệu Mẫn."
"Ai?"
"Ơ...... Tôi không quen biết, đồ vật giao cho tôi nhờ tôi đưa đến đây xong liền đi rồi!"
Dương Bất Hối vẻ mặt không thể hiểu được cầm lấy cái bình giữ nhiệt đi vào, đưa cho Triệu Mẫn.
Triệu Mẫn kinh ngạc nói: "Ai đưa tới?"
"Một người nữ sinh, cô ta nói là một người không quen đưa cho cô ta bảo nhờ đưa đến cho cậu."
Triệu Mẫn đang hoài nghi mở ra, thấy vẫn là canh chân heo, đáy lòng hơi có chút hoài nghi.
Mấy ngày nay cho ta canh chân heo chỉ có hai người là Cố Gia Thành và Trương Vô Kỵ.
Nhưng Trương Vô Kỵ mới ngày hôm qua không phải bảo ta cút sao?
Nhưng nếu là Cố Gia Thành đưa, cậu ta sao lại không tự mình đưa đến đây, tuyệt không sẽ khôn để người ngoài đưa đại đến như vậy.
Nghĩ nghĩ, cô cầm lấy thìa nếm một ngụm.
Hai người đưa canh hương vị trên lệch rất lớn một bên là thạnh đạm rất ngon còn một bên là hương vị thuốc, nếm thử liền biết là ai đưa.
Quả nhiên, mới một ngụm cô liền đoán ra là ai đưa.
Trời!
Trương Vô Kỵ
Anh ta đúng là có cách hầm canh hương vị độc nhất vô nhị, người bình thường thật đúng là hầm không ra......Bất quá hôm nay hương vị có mùi thuốc kia cũng đỡ hơn hôm quá một ít, tuy rằng vẫn là quá nhiều dầu mỡ, nhưng là tốt xấu có chút hương vị ngon nhưng mà cái mùi thuốc trong canh quả thực cạn lời.
Chỉ là, Trương Vô Kỵ vì cái gì đột nhiên lại có chuyển biến?
Không phải bảo ta lả lơi ong bướm bảo ta cút đi sao?
Suy nghĩ nửa ngày không suy nghĩ cẩn thận, dứt khoát liền không nghĩ nữa.
Bởi vì lúc trước đã ăn cơm xong, lúc này không đói bụng, nên chỉ uống một nữa rồi để sang một bên.
Vừa lúc lúc này, Thượng Quan Nguyệt Nhi từ trong phòng vệ sinh đắp xong mặt nạ, rửa mặt xong ra tới.Tưởng là canh của Cố Gia Thành hầm đem tới, cô đã sớm chảy nước dãi ba thước.Cô cười đi tới nói: "À Triệu Mẫn, canh này cậu còn uống không?"
Triệu Mẫn nhướng mày nói: "Như thế nào, cậu muốn uống?"
"À không, tôi làm sao mà uống đồ của cậu chứ! Tôi ý là cậu nếu không uống, tôi liền cầm đi giúp cậu dọn dẹp."
"Được! Kia phiền cậu rồi." Không tin cô không uống lão nương cho cô thử một ngụm canh thuốc vậy.
Hơn nữa, Thượng Quan Nguyệt Nhi sẽ đột nhiên lòng tốt như vậy sao?
Nha......
Thượng Quan Nguyệt Nhi cao hứng lấy cái bình canh, đi phòng vệ sinh, đột nhiên thử một ngụm liền trực tiếp bị hương vị của thuốc cộng với đám dầu mỡ làm phun ra trực tiếp.
Trời!
Đây là cái hương vị gì?
Nôn......
Cô ta chính là chưa có ăn qua hương vị có nhiều dầu mỡ như vậy lại còn có vị nhẫn nhẫn của thuốc trong lúc nhất thời có chút tiếp thu vô năng, tất cả đều phun đi ra ngoài.
Bị ghê tởm phun ra, lại còn không thể nói ra đi, trong lòng sắp nghẹn khuất muốn chết.
Triệu Mẫn cùng Dương Bất Hối nghe thấy bên trong động tĩnh, nhìn nhau cười, thiếu chút nữa không cười ra tiếng tới.
Thượng Quan Nguyệt Nhi cầm cái bình không ra ngoài vẻ mặt màu gan heo ra tới sau, hai người làm bộ chơi di động, cái gì cũng chưa nghe được.
Triệu Mẫn nhàm chán, lại đăng nhập trò chơi.
Phát hiện đại thần quả nhiên tại tuyến.
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Hôm nay thật bị giáo viên phạt sao?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Ờ."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Xứng đáng, ai biểu đi học chơi game."
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam:"......"
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Kia sau lại thế nào? Giáo viên xử lý như thế nào?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tịch thu di động, phạt đứng ngoài lớp một tiết sương sương."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Haha......"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam:" Còn cười? Đều tại cô miệng quạ đen!"
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:" À...... Thật sự thực buồn cười, không phải sao!"
Đột nhiên cảm thấy cùng đại thần nói chuyện cũng vui vẻ, nhưng là, tưởng tượng đến Trương Vô Kỵ cô liền gục đầu xuống trầm ngâm, liền nghĩ ta và đại thần nhất định không được có cái gì liên quan nếu mà có nhất định sẽ làm đại thần bị liên lụy như Mã Lực.
Trương Vô Kỵ mà biết ta thân với đại thần này lại sẽ không vui, nhưng cũng đúng là bởi vì ta không bỏ xuống được, mới nghĩ như vậy.
Ta là thật sự thích Trương Vô Kỵ, nhưng cũng sẽ không tùy ý anh ta khi dễ ta, nhục mạ ta, không cho ta cơ hội giải thích, cần thiết cho anh ta một cái giáo huấn không dễ dàng bỏ qua như vậy, mẹ nó dám bảo lão nương cút sao?
Tự nhiên nhớ anh ta làm gì?
Mà hiện tại, trước giải quyết đại thần đi!
Vừa vặn ân oán chi thù bức hôn lúc trước chính là lúc này đây.
Tốc chiến tốc thắng.
Trương Vô Kỵ chính là đang nói chuyện tâm tình thực tốt, đột nhiên liền thấy thế giới trên màn hình biểu thị một cái tin tức.
【 thế giới 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam, tháng sau ra đá Tam Sinh ly hôn ngay lập tức."
Hắn ngây ra một lúc, Triệu Mẫn rõ ràng không phải không muốn ở trong game ly hôn với ta sao?Như thế nào đang tốt như vậy lại ly hôn?
【 thế giới 】 Ta là một con chim nhỏ: "Trời ơi, đại thần cùng phu nhân lại có biến......"
【 thế giới 】 Tép riu: "Đoán xem."
【 thế giới 】Cái Quần Xì Trum: "Để xem, xem lần này có thể thuận lợi ly hôn hay không."
【 thế giới 】 Mật ngọt sương sương: "Giống như trên."
【 thế giới 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Ly hôn? Lý do đâu?"
Ta cảm thấy thực không thể hiểu được.
【 thế giới 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Lý do chính là anh lúc trước đối với tôi bức hôn, hiện tại lão nương muốn báo thù, một chân đạp anh, OK?"
【 thế giới 】 Cái Quần Xì Trum: "OK, OK! Phu nhân của đại thần, cái lý do này làm cho người ta cảm thấy mãn nhãn mặn chát."
【 thế giới 】 Ta là một con chim: "Một trăm phần hai mươi, đại thần tại đây muốn tiền......"
【 thế giới 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Cái lý do này tôi không đồng ý, phu nhân, đừng náo loạn, tôi biết sai rồi, về sau tuyệt đối không ép ly hôn."
【 thế giới 】 Chị ông vàng chanh long lanh: "Xác định đây là tới ly hôn? Mà không phải tới ân ái?"
【 thế giới 】 Tép riu: "Chính là, ngược người vẻ mặt lạnh......"
【 thế giới 】 Quần lót ngoại xuyên: "Ta đi, ở đây xem drama tình cảm ta sắp chết mất!"
Triệu Mẫn rốt cuộc lý giải được lúc trước đại thần buộc ta ly hôn, ta chết không chịu cảm giác.
Mẹ kiếp quả nhiên đủ khổ bức.
Rõ ràng là phát thông báo ly hôn, tự nhiên biến thành drama tình cảm ân ái.
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Đại thần, tôi là thật muốn cùng anh ly hôn."
【 trò chuyện riêng 】Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tôi biết, nhưng là tôi không đồng ý."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Anh muốn như thế nào mới đồng ý?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Như thế nào cũng đều không đồng ý."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
Mẹ kiếp chơi chiêu của ta lúc trước mặt dày?
Quả nhiên đủ vô sỉ!
Cảm giác trò chơi này thật biến thái, chỉ cần kết hôn, có một đối phương không đồng ý, liền ly hôn không được.
Rơi vào đường cùng, chỉ còn lại có một cách là bán vàng cùng trang bị, ngẫm lại cũng là, ly hôn với bán hết trang bị và vàng cũng không khác gì! Tốt nhất bán cả tài khoản luôn càng tốt dù sao cũng không chơi nữa.
Vì thế......
【 thế giới 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Bán vàng cùng trang bị cực phẩm tôi bán tài khoản game luôn, đi tới đi qua đi ngang hay bay qua cũng nên ghé xem, mua tài khoản của tôi, được tặng kèm một phu quân đại thần top một bảng xếp hạng thế giới nha."
【 thế giới 】 Tép riu: Thật vậy chăng? Mua tài khoản liền được một lão công đại thần?"
【 thế giới 】 Meo Meo Meow: "Ta muốn ta muốn, bán cho ta đi!"
【 thế giới 】 Suzy: "Ta cũng muốn, bán cho ta.........."
Trong lúc nhất thời, kênh thế giới màn hình mau bị soát báo tin nhắn nhốn nháo tới nổ tung, Trương Vô Kỵ tức giận đến thiếu chút nữa không hộc máu.
【 thế giới 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Ai mua tài khoản hay trang bị cùng vàng của phu nhân ta, liền chờ bị lão tử hạ Huyền Thưởng Lệnh đuổi giết một trăm lần đi!"
【 thế giới 】 Tép riu: "Giang hồ lắm hiểm nguy ta đây quyết định đầu hàng, từ bỏ......"
【 thế giới 】 Meo Meo Meow: "Phu nhân của đại thần, tài khoản này của ngươi vẫn là tự chơi đi! Chúng ta này đó phàm nhân bị đại thần xuống tay không đứng dậy nổi trong giới võ lâm này......"
【 thế giới 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
Mẹ kiếp!
Tên này so với ta lúc trước chỉ hơn chứ không kém.
【 trò chuyện riêng 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Anh có ý gì?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Lão bà, đừng bán tài khoản, trò chơi này nếu cô đều không chơi, tôi cảm thấy cũng không muốn chơi nữa."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Vậy anh cũng đừng đùa, để tôi bán vàng đi."
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Không được, dù sao tôi không đồng ý cô bán bất cứ thứ gì trong tài khoản đó, nếu là do nổi giận vì lúc trước tôi ép ly hôn, đuổi giết cô, ta cùng cô xin lỗi, đứng bất động, cho cô tùy ý giết, như thế nào?"
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Không thế nào......"
Trời, đây là đi không được?
Hộc máu mà!
Gia hỏa này rốt cuộc là cọng dây thần kinh nào bị rung rinh rồi? Đột nhiên biến thành như vậy?【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Lão bà, tôi nói thật, cô liền hết hy vọng đi!"
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Cút, đừng kêu tôi lão bà, nói! Anh rốt cuộc muốn như thế nào mới bằng lòng ly hôn?"
Mẹ kiếp đúng là dịch chuyển cảm xúc mà!
Trước kia hắn bức hôn, hiện tại đến phiên ta bức hôn.
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Trừ phi...... Cô đáp ứng cùng tôi gặp mặt."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Gặp mặt? Ngoài đời gặp mặt? Sao có thể? Anh điên rồi đi?"
【 trò chuyện riêng 】Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Kích động như vậy làm gì, chỉ là coi như bạn bè gặp mặt thôi, nếu cô thật sự bán tài khoản không chơi, như vậy chúng ta có phải hay không vĩnh viễn đều không có bất luận cái phương thức gì để mà liên hệ với nhau?"
Triệu Mẫn có chút do dự, thật sự muốn gặp mặt sao?
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Liền tính chỉ là bạn bè, chúng ta cũng quen biết nhiều năm như vậy, tôi nhớ rõ ở trong cuộc đời mỗi lần tôi buồn tuyệt vọng nhất, đều là cô làm bạn ở cạnh tôi, tôi không nghĩ muốn mất đi người bạn như vậy."
Trên thực tế......
Hắn chỉ nghĩ đến lúc đó dọa Triệu Mẫn nhảy dựng, sau đó tìm cơ hội hòa giải.
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Chính là tôi hiện tại làm võng hồng quảng cáo ở Weibo không mấy an toàn đi nếu xuất hiện ở chỗ đông người!"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Có thể tìm một nơi vắng người ở thành thị mà gặp mà?"
Triệu Mẫn chính là nghĩ chỉ là gặp mặt bình thường thôi, dù sao game không chơi nữa cũng bỏ tài khoản như vậy thì quá lãng phí?
Nghĩ nghĩ, cô liền đáp ứng rồi.
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Được, bất quá tôi hiện tại trên chân bị thương còn chưa khỏi, tầm vài ngày nữa mới khỏi."
【 trò chuyện riêng 】Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Vậy đi, tôi chờ cô, địa chỉ nơi gặp cô định."
【 trò chuyện riêng 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Tôi ở Thâm Quyến, đến lúc đó qua quảng trường Thâm Quyến đi ở đó có một quán cafe khá rộng có lẽ sẽ không ai nhận ra tôi."
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Được, thế gặp vào cuối tuần được không?"
Hôm nay là thứ tư, đến lúc đó có lẽ chân cô ấy đã khỏi hẳn rồi, hẳn là có thể đi!
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Hẳn là có thể, kia tính mấy giờ?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Giữa trưa đi, tôi mời cô cùng nhau ăn một bữa cơm."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Được cứ định vậy đi, tôi đây offline, đi ngủ một lát, có vẻ hơi mệt rồi."
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Được được nghỉ ngơi thật tốt nha."
Hôm sau, Tống Thanh Thư đến tìm cô định đưa cô đi bệnh viện như nhà hắn có việc đột xuất bảo hắn về nhà có việc nên Triệu Mẫn cùng Cố Gia Thành, đi bệnh viện làm kiểm tra sơ lược tháo bột.
Bác sĩ báo cho, khôi phục khá nhanh có thể tháo bột ra được, lại dưỡng hai ngày liền có thể xuống đất đi lại, nhưng không thể vận động mạnh.
Ra bệnh viện tới cửa, Triệu Mẫn nói: "Tiểu Thành, cuối tuần có rảnh không?"
Cố Gia Thành cười nói: "Nếu là chị Mẫn Mẫn có chuyện nhờ, em lúc nào cũng luôn rảnh."
"Vậy là tốt rồi, cuối tuần đưa chị đi gặp một người bạn trên game đi?"
"Bạn trên game? Nam hay nữ?"
"Chưa thấy qua, nhưng ở trong trò chơi chơi là nhân vật game nam."
"Kia được, đến lúc đó em đưa chị đi."
"Được, cảm ơn."
"Khách khí như vậy làm gì, mẹ nói em nói, chúng ta làm không thành người yêu, nhất định phải làm chị em, về sau chị cứ xem em như em trai mà đối đãi là được."
"Ha ha, có em trai là một thiên tài, thật đúng chị kiếp trước tu được nhiều phúc."
Cố Gia Thành có chút thẹn thùng, dù sao cũng là thanh niên mười sáu tuổi mà.
Thứ sáu, lớp 3 năm 2
Chu Chỉ Nhược mỗi ngày tan học đều chạy sang lớp 2 năm 2 tìm Trương Vô Kỵ, mấy ngày nay hình như mỗi ngày đều tới.
Muốn hắn đi xem phim cùng, hoặc là đi nhà cùng cô ăn cơm linh tinh đủ thứ, lại mỗi lần đều bị cự tuyệt.
Nhưng mỗi lần đều da mặt dày tới.
Bởi vì cô biết Trương Vô Kỵ cùng Triệu Mẫn chia tay, cảm giác cơ hội của chính mình đã tới.
Thừa dịp thời điểm anh Joseph thất tình, phải đi an ủi anh ấy thật nhiều, anh ấy sẽ cảm giác được ta rất tốt vì thế mà suy nghĩ lại.
Trương Vô Kỵ chính là mang ơn nhà họ Lê cụ thể là Lê Hiểu Phù nên mới không có cự tuyệt thẳng thắng chỉ là thực uyển chuyển cự tuyệt.
Hôm nay cô ta lại lại đây, Trương Vô Kỵ cảm giác có chút đau đầu.
"Anh Joseph, đêm nay có rảnh sao? Em có một người bạn mời sinh nhật, cử hành sinh nhật tiệc vào buổi tối, anh cùng em cùng đi tham gia đi?"
"Xin lỗi, tôi ngày mai cuối tuần có việc, hôm nay muốn về sớm một chút để nghỉ ngơi."
Kỳ thật hắn là muốn trở về chơi game với Triệu Mẫn.
Cô ấy chân bị thương, không thể nơi nơi đi lại, mỗi ngày đều thực nhàm chán, nên nhất định ta phải ở nhà chơi game cùng cô ấy.
"Anh Joseph, anh đi cùng em đi! Tất cả mọi người đều đưa bạn trai theo, em không có bạn nam nào đi cùng, thật mất mặt."
"Tôi nói không đi, cô không cần nhiều lời, cô nếu là thiếu bạn nam đi cùng, thì đi tìm Chu Điên bạn của tôi đi cậu ta sẽ đi cùng cô."
"Em không cần, em cần anh đi cùng."
"Chỉ Nhược, tôi nói lần cuối, tôi ngày mai có chuyện quan trọng muốn làm, đêm nay muốn về nhà sớm một chút."
"Vậy anh đi cùng em đi, chúng ta trở về sớm là được rồi.".............................................
[Js-Art] - End of chapter 72
๖ۣۜJs-๖ۣۜArt
Nghe xong câu chuyện này, Trương Vô Kỵ trực tiếp trợn tròn mắt, bất ngờ không thôi.
Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ......
Triệu Mẫn!
Trương Vô Kỵ nghe còn không hiểu được là hai người đang nói chuyện cá nhân với nhau, như vậy hắn chính là tên ngốc.
Thì ra, là bởi vì cha cô ấy muốn khảo nghiệm duyên cớ.
Cô ấy cũng không có đem Mã Lực và ta đùa giỡn, là ta hiểu lầm cô ấy.
Ta còn như vậy lời nói ác độc nhục mạ cô ấy, thậm chí bảo cô ấy cút......
Lúc này nếu là cô ấy thật sự đi, chính bản thân ta chỉ sợ sẽ sống không bằng chết.
Trương Vô Kỵ ơi Trương Vô Kỵ, nhìn xem mày làm cái gì rồi tên khốn, người mày yêu nhất, thiếu chút nữa bị mày đối xử tới quá thậm tệ thậm chí là sắp đi mất.
Ta phải cảm tạ trò chơi này, làm cho ta có cơ hội biết hết tất cả chân tướng.
Còn tốt, tất cả điều còn kịp.
Giờ phút này, hắn Trương Vô Kỵ đối với Triệu Mẫn mà nói: Triệu Mẫn, là anh sai, đều là anh sai, tất cả là anh sai, em không cần đi.
Nhưng lại vẫn là cực lực nhịn xuống.
Triệu Mẫn lúc này đối với hắn có lẽ là hận thấu xương, biết trước mắt nhân vật trò chơi này chính là hắn, khẳng định sẽ tức giận đến lập tức chạy lấy người.
Nghĩ nghĩ, hắn đánh ra một hàng tự.
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Nếu chúng ta đều chia tay, không bằng chúng ta đến với nhau làm một cặp đi!"
【 trước mặt 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tôi nói thật, lão bà."
Ta lặc cái đi, tên này này là điên rồi sao?
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Anh điên rồi à?"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Cũng không có, chỉ là đột nhiên có một cảm giác cô thật đáng thương, tôi cũng thật đáng thương, cho nên chúng ta làm một đôi đi!"
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Chúng ta trong trò chơi vốn dĩ chính là một đôi không phải sao!"
Vừa lúc, ngươi dám cùng ta giải hòa, ta liền ra tay trả thù, vì lúc trước bức ta ly hôn làm ta tức muốn điên.
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tôi nói chính là hiện thực."
【 trước mặt 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"...... Uy, đại thần, thật nhìn không ra tới anh quả nhiên là người tùy tiện như vậy?"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tôi như thế nào tùy tiện?"
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Như thế mà còn không gọi là tùy tiện? Hơn nữa, anh không phải nghe tôi nói nhà tôi rất có tiền, liền muốn....?"
Mẹ kiếp! Hắn là cái loại người này sao?
【 trước mặt 】Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam:"...... Cô cảm thấy tiểu gia tôi sẽ thiếu tiền?"
Cũng là, Triệu Mẫn thực mau liền tiêu trừ nghi ngờ trong lòng, gia hỏa này chơi trò chơi này không biết tiêu bao nhiêu tiền nên trừ khả năng hắn vì tiền ra.
Nhưng rốt cuộc là vì cái gì đâu?
Chẳng lẽ là thật xem ta đáng thương, đồng cảm với ta?
Ha hả, kia vẫn là không cần, chơi trò chơi này, ta chỉ nghĩ như thế nào tìm cách ly hôn, sau đó lui đi bán vàng.
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Ha hả, đó là bởi vì anh thấy tôi đáng thương sao?"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Cũng không, tôi chỉ là cảm thấy...... Cùng cô ở bên nhau cảm giác, khá tốt."
Tìm nửa ngày, chỉ tìm ra như vậy một cái lý do tùy tiện, cũng là đỡ.
Nhưng nói quá nhiều, sợ làm cho cô ấy hoài nghi!
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Ha hả, đừng nói giỡn!"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tôi nghiêm túc."
【 trước mặt 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
【 trước mặt 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Trời tối rồi, nghỉ ngơi thật tốt đi, một mình ở bên ngoài, phải tự chiếu cố chính mình thật tốt."
Nha, này liền bắt đầu quan tâm quá?
Biến hóa quá lớn, Triệu Mẫn tỏ vẻ tiếp thu vô năng.
Liền trực tiếp offline.
Trương Vô Kỵ nhìn trong màn hình, nhân vật đột nhiên biến mất đáy mắt một mảnh phiền muộn.
Hắn là bởi vì biết Triệu Mẫn chân bị thương mới có thể quan tâm cô, không nghĩ tới trực tiếp cho người ta bị dọa chạy.
Bất quá cũng tốt, sớm một chút nghỉ ngơi đi!
Bảo bối của anh, ngủ ngon.
Hắn lại tại chỗ đứng trong chốc lát, mới hạ trò chơi.
Nhưng lại như thế nào cũng ngủ không được.
Hồi tưởng hắn cùng Triệu Mẫn thời điểm ở bên nhau, còn có những cái đó lời nói ác độc.
Hắn cảm thấy chính mình thật là loại cầm thú.
Triệu Mẫn tốt như vậy, ta tự nhiên như vậy đối cô ấy....
Quả thực thật quá đáng, hận không thể đánh chính mình hai cái tát tay.
Thậm chí, hắn lăn qua lộn lại ngủ không được lúc sau, thật sự làm như vậy.
Ngay lập tức đem chính mình đánh hai cái tát vào mặt sau đó còn đem đầu tự đập vào tường vài cái làm cho hắn thanh tỉnh lại, càng ngủ không được.
Cái này tốt, không cần ngủ.
Ngủ không được hắn liền muốn tìm cái gì đó làm, lúc trước giúp Triệu Mẫn chơi game cùng hắn là hắn giúp cô cày game lên trang bị, cô đã cho hắn mật mã và tài khoản, cũng không biết có đổi mật khẩu không.
Hắn thử thử, thật đúng là đăng nhập lên rồi.
Nghĩ dù sao cũng ngủ không được, liền giúp cô ấy lên trang bị tốt nhất hết đi!
Kết quả đến ngày hôm sau, Triệu Mẫn lên trò chơi thời điểm, cả người đều trợn tròn mắt.
Ta lặc cái đi!
Này vẫn là ta trong game sao?
Kim quang lấp lánh......
Toàn bộ nhân vật game thoạt nhìn giống như là một người nhà giàu mới nổi vậy.
Chẳng lẽ là đại thần làm cho?
Đại thần thật muốn theo đuổi ta?
Cô đi xem xét một chút bảng xếp hạng.
Quyết đoán phát hiện, chính mình quả nhiên trang bị bảng xếp hạng đứng thứ ba......
Đệ nhất là Đại Thần Trương Tiểu Tam, Top 2 là Ân Đình đại thần, Top 3 là quả nhiên là Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ.
Giờ khắc này, Triệu Mẫn tâm trạng cảm xúc điều cạn ngôn từ, khóe môi chỉ còn lại có cười khổ.
Đại thần này rốt cuộc là muốn làm sao nha?
Lấy tiền cho ta, làm ta đi vào đường cùng sao?
Đang nghĩ ngợi tới, đại thần liền online.
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Cô giờ này còn đọc sách à? Thời gian này như thế nào không đi học?"
【 trò chuyện riêng 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Tôi chân đang bị thương, ở ký túc xá nghỉ ngơi!"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Rất nghiêm trọng sao?"
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Còn tốt, chuyện nhỏ thôi chỉ là gãy xương, nghỉ ngơi mấy ngày thì tốt rồi."
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Phải tự mình chăm sóc bản thân thật tốt nha."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Cảm ơn quan tâm, vậy còn anh? Cũng ở đó đọc sách đi? Như thế nào không đi học?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Đang ở trong lớp đang học!"
【 trò chuyện riêng 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Đi học còn chơi điện thoại? Không bị bắt sao?"
【 trò chuyện riêng 】Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Hẳn là không thể nào, ta rất cẩn thận."
Chính là ngay sau đó, trong phòng học, liền vang lên một tiếng của thước gõ vào bàn chói tai tiếng phát ra từ bàn giáo viên.
Chủ nhiệm lớp vẻ mặt tức giận đứng ở trên bàn giáo viên nhìn Trương Vô Kỵ, cả giận nói: "Trương Vô Kỵ em quả nhiên đi học còn chơi di động sao?"
Trương Vô Kỵ nhanh chóng ở trên màn hình gõ mấy chữ, liền offline.
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Cô cái miệng quạ đen, mới vừa nói xong ta đã bị bắt, offline đây bye bye."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
Trời!
Trách ta sao?
Bị bắt cũng trách ta?
Trong phòng học, Trương Vô Kỵ bị chủ nhiệm lớp lệnh cưỡng chế đi ra ngoài phạt đứng, hơn nữa tịch thu di động của hắn.
Hắn vẻ mặt khổ bức đứng ở ngoài cửa phòng học, tâm tình lại không ngọn nguồn trở nên thực vui.
Bảo bối em vẫn là của anh, loại cảm giác này thật tốt.
Hiện tại chỉ cần nghĩ cách làm cho cô ấy trở lại, thì tốt rồi.
Chỉ là chỉ sợ không dễ dàng như vậy, cô ấy tính tình cao ngạo như vậy, bị bị ta buông lời ác độc nhục nhã thành dáng vẻ kia, còn không nghe cô ấy giải thích, lại còn đối xử với cô ấy như vậy, khẳng định sẽ giận rất dữ dội.
Haizzz theo đuổi lại bạn gái con đường khá xa xôi!
Buổi chiều tan học sau, Trương Vô Kỵ lại trở về lăn lộn một phen, lại mang theo một cái bình giữ nhiệt tới trường học.
Hắn tâm tình so ngày hôm qua còn muốn thấp thỏm hơn ngàn lần hướng tới ký túc xá của Triệu Mẫn mà đi đến, lại ở cửa ký túc xá nữ không dám vào.Làm sao đây có nên vào không? Cũng đâu phải lần đầu vào lần đó còn say xỉn vào náo loạn một phen rồi mặt cũng bị người ta biết hết rồi sợ gì? Cũng không thể vào lúc này cô ấy gặp ta chắc sẽ cự tuyệt ngay lập tức,.. Phải làm sao đây?
Vừa lúc hắn gặp một nữ sinh đi vào ký túc xá hắn vẻ mặt nhờ vả, đối với cô nói: "Giúp tôi đem cái này đưa đi vào ký túc xá phong 307, giao cho Triệu mẫn, nhưng không được nói là tôi đưa, cậu giúp tôi được chứ?"
Nữ sinh bị hắn hù dọa đến sửng sốt, đột nhiên gật gật đầu, tiếp nhận cái bình giữ nhiệt.
Trái tim đập nhanh như bay ra ngoài.
Trương Vô Kỵ tự nhiên cùng ta nói chuyện......
Học viện MG University cực phẩm nam thần ôi cái thần tượng đó!
Nhìn khoảng cách gần, quả nhiên càng soái.
Đáng tiếc đã danh hoa có chủ, bất quá có thể vì anh ấy chạy chân, ta cảm thấy thực vinh hạnh.
Nhảy nhót đi tới ký túc xá thật lâu, mới bất đầu gõ cửa phòng 307 liền có người mở cửa.
Là Dương Bất Hối mở cửa cô nói: "Có chuyện gì sao?"
"Có người tôi đem cái này giao cho Triệu Mẫn."
"Ai?"
"Ơ...... Tôi không quen biết, đồ vật giao cho tôi nhờ tôi đưa đến đây xong liền đi rồi!"
Dương Bất Hối vẻ mặt không thể hiểu được cầm lấy cái bình giữ nhiệt đi vào, đưa cho Triệu Mẫn.
Triệu Mẫn kinh ngạc nói: "Ai đưa tới?"
"Một người nữ sinh, cô ta nói là một người không quen đưa cho cô ta bảo nhờ đưa đến cho cậu."
Triệu Mẫn đang hoài nghi mở ra, thấy vẫn là canh chân heo, đáy lòng hơi có chút hoài nghi.
Mấy ngày nay cho ta canh chân heo chỉ có hai người là Cố Gia Thành và Trương Vô Kỵ.
Nhưng Trương Vô Kỵ mới ngày hôm qua không phải bảo ta cút sao?
Nhưng nếu là Cố Gia Thành đưa, cậu ta sao lại không tự mình đưa đến đây, tuyệt không sẽ khôn để người ngoài đưa đại đến như vậy.
Nghĩ nghĩ, cô cầm lấy thìa nếm một ngụm.
Hai người đưa canh hương vị trên lệch rất lớn một bên là thạnh đạm rất ngon còn một bên là hương vị thuốc, nếm thử liền biết là ai đưa.
Quả nhiên, mới một ngụm cô liền đoán ra là ai đưa.
Trời!
Trương Vô Kỵ
Anh ta đúng là có cách hầm canh hương vị độc nhất vô nhị, người bình thường thật đúng là hầm không ra......Bất quá hôm nay hương vị có mùi thuốc kia cũng đỡ hơn hôm quá một ít, tuy rằng vẫn là quá nhiều dầu mỡ, nhưng là tốt xấu có chút hương vị ngon nhưng mà cái mùi thuốc trong canh quả thực cạn lời.
Chỉ là, Trương Vô Kỵ vì cái gì đột nhiên lại có chuyển biến?
Không phải bảo ta lả lơi ong bướm bảo ta cút đi sao?
Suy nghĩ nửa ngày không suy nghĩ cẩn thận, dứt khoát liền không nghĩ nữa.
Bởi vì lúc trước đã ăn cơm xong, lúc này không đói bụng, nên chỉ uống một nữa rồi để sang một bên.
Vừa lúc lúc này, Thượng Quan Nguyệt Nhi từ trong phòng vệ sinh đắp xong mặt nạ, rửa mặt xong ra tới.Tưởng là canh của Cố Gia Thành hầm đem tới, cô đã sớm chảy nước dãi ba thước.Cô cười đi tới nói: "À Triệu Mẫn, canh này cậu còn uống không?"
Triệu Mẫn nhướng mày nói: "Như thế nào, cậu muốn uống?"
"À không, tôi làm sao mà uống đồ của cậu chứ! Tôi ý là cậu nếu không uống, tôi liền cầm đi giúp cậu dọn dẹp."
"Được! Kia phiền cậu rồi." Không tin cô không uống lão nương cho cô thử một ngụm canh thuốc vậy.
Hơn nữa, Thượng Quan Nguyệt Nhi sẽ đột nhiên lòng tốt như vậy sao?
Nha......
Thượng Quan Nguyệt Nhi cao hứng lấy cái bình canh, đi phòng vệ sinh, đột nhiên thử một ngụm liền trực tiếp bị hương vị của thuốc cộng với đám dầu mỡ làm phun ra trực tiếp.
Trời!
Đây là cái hương vị gì?
Nôn......
Cô ta chính là chưa có ăn qua hương vị có nhiều dầu mỡ như vậy lại còn có vị nhẫn nhẫn của thuốc trong lúc nhất thời có chút tiếp thu vô năng, tất cả đều phun đi ra ngoài.
Bị ghê tởm phun ra, lại còn không thể nói ra đi, trong lòng sắp nghẹn khuất muốn chết.
Triệu Mẫn cùng Dương Bất Hối nghe thấy bên trong động tĩnh, nhìn nhau cười, thiếu chút nữa không cười ra tiếng tới.
Thượng Quan Nguyệt Nhi cầm cái bình không ra ngoài vẻ mặt màu gan heo ra tới sau, hai người làm bộ chơi di động, cái gì cũng chưa nghe được.
Triệu Mẫn nhàm chán, lại đăng nhập trò chơi.
Phát hiện đại thần quả nhiên tại tuyến.
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Hôm nay thật bị giáo viên phạt sao?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Ờ."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Xứng đáng, ai biểu đi học chơi game."
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam:"......"
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Kia sau lại thế nào? Giáo viên xử lý như thế nào?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tịch thu di động, phạt đứng ngoài lớp một tiết sương sương."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Haha......"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam:" Còn cười? Đều tại cô miệng quạ đen!"
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:" À...... Thật sự thực buồn cười, không phải sao!"
Đột nhiên cảm thấy cùng đại thần nói chuyện cũng vui vẻ, nhưng là, tưởng tượng đến Trương Vô Kỵ cô liền gục đầu xuống trầm ngâm, liền nghĩ ta và đại thần nhất định không được có cái gì liên quan nếu mà có nhất định sẽ làm đại thần bị liên lụy như Mã Lực.
Trương Vô Kỵ mà biết ta thân với đại thần này lại sẽ không vui, nhưng cũng đúng là bởi vì ta không bỏ xuống được, mới nghĩ như vậy.
Ta là thật sự thích Trương Vô Kỵ, nhưng cũng sẽ không tùy ý anh ta khi dễ ta, nhục mạ ta, không cho ta cơ hội giải thích, cần thiết cho anh ta một cái giáo huấn không dễ dàng bỏ qua như vậy, mẹ nó dám bảo lão nương cút sao?
Tự nhiên nhớ anh ta làm gì?
Mà hiện tại, trước giải quyết đại thần đi!
Vừa vặn ân oán chi thù bức hôn lúc trước chính là lúc này đây.
Tốc chiến tốc thắng.
Trương Vô Kỵ chính là đang nói chuyện tâm tình thực tốt, đột nhiên liền thấy thế giới trên màn hình biểu thị một cái tin tức.
【 thế giới 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam, tháng sau ra đá Tam Sinh ly hôn ngay lập tức."
Hắn ngây ra một lúc, Triệu Mẫn rõ ràng không phải không muốn ở trong game ly hôn với ta sao?Như thế nào đang tốt như vậy lại ly hôn?
【 thế giới 】 Ta là một con chim nhỏ: "Trời ơi, đại thần cùng phu nhân lại có biến......"
【 thế giới 】 Tép riu: "Đoán xem."
【 thế giới 】Cái Quần Xì Trum: "Để xem, xem lần này có thể thuận lợi ly hôn hay không."
【 thế giới 】 Mật ngọt sương sương: "Giống như trên."
【 thế giới 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Ly hôn? Lý do đâu?"
Ta cảm thấy thực không thể hiểu được.
【 thế giới 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Lý do chính là anh lúc trước đối với tôi bức hôn, hiện tại lão nương muốn báo thù, một chân đạp anh, OK?"
【 thế giới 】 Cái Quần Xì Trum: "OK, OK! Phu nhân của đại thần, cái lý do này làm cho người ta cảm thấy mãn nhãn mặn chát."
【 thế giới 】 Ta là một con chim: "Một trăm phần hai mươi, đại thần tại đây muốn tiền......"
【 thế giới 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Cái lý do này tôi không đồng ý, phu nhân, đừng náo loạn, tôi biết sai rồi, về sau tuyệt đối không ép ly hôn."
【 thế giới 】 Chị ông vàng chanh long lanh: "Xác định đây là tới ly hôn? Mà không phải tới ân ái?"
【 thế giới 】 Tép riu: "Chính là, ngược người vẻ mặt lạnh......"
【 thế giới 】 Quần lót ngoại xuyên: "Ta đi, ở đây xem drama tình cảm ta sắp chết mất!"
Triệu Mẫn rốt cuộc lý giải được lúc trước đại thần buộc ta ly hôn, ta chết không chịu cảm giác.
Mẹ kiếp quả nhiên đủ khổ bức.
Rõ ràng là phát thông báo ly hôn, tự nhiên biến thành drama tình cảm ân ái.
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Đại thần, tôi là thật muốn cùng anh ly hôn."
【 trò chuyện riêng 】Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Tôi biết, nhưng là tôi không đồng ý."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Anh muốn như thế nào mới đồng ý?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Như thế nào cũng đều không đồng ý."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
Mẹ kiếp chơi chiêu của ta lúc trước mặt dày?
Quả nhiên đủ vô sỉ!
Cảm giác trò chơi này thật biến thái, chỉ cần kết hôn, có một đối phương không đồng ý, liền ly hôn không được.
Rơi vào đường cùng, chỉ còn lại có một cách là bán vàng cùng trang bị, ngẫm lại cũng là, ly hôn với bán hết trang bị và vàng cũng không khác gì! Tốt nhất bán cả tài khoản luôn càng tốt dù sao cũng không chơi nữa.
Vì thế......
【 thế giới 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Bán vàng cùng trang bị cực phẩm tôi bán tài khoản game luôn, đi tới đi qua đi ngang hay bay qua cũng nên ghé xem, mua tài khoản của tôi, được tặng kèm một phu quân đại thần top một bảng xếp hạng thế giới nha."
【 thế giới 】 Tép riu: Thật vậy chăng? Mua tài khoản liền được một lão công đại thần?"
【 thế giới 】 Meo Meo Meow: "Ta muốn ta muốn, bán cho ta đi!"
【 thế giới 】 Suzy: "Ta cũng muốn, bán cho ta.........."
Trong lúc nhất thời, kênh thế giới màn hình mau bị soát báo tin nhắn nhốn nháo tới nổ tung, Trương Vô Kỵ tức giận đến thiếu chút nữa không hộc máu.
【 thế giới 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Ai mua tài khoản hay trang bị cùng vàng của phu nhân ta, liền chờ bị lão tử hạ Huyền Thưởng Lệnh đuổi giết một trăm lần đi!"
【 thế giới 】 Tép riu: "Giang hồ lắm hiểm nguy ta đây quyết định đầu hàng, từ bỏ......"
【 thế giới 】 Meo Meo Meow: "Phu nhân của đại thần, tài khoản này của ngươi vẫn là tự chơi đi! Chúng ta này đó phàm nhân bị đại thần xuống tay không đứng dậy nổi trong giới võ lâm này......"
【 thế giới 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
Mẹ kiếp!
Tên này so với ta lúc trước chỉ hơn chứ không kém.
【 trò chuyện riêng 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Anh có ý gì?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Lão bà, đừng bán tài khoản, trò chơi này nếu cô đều không chơi, tôi cảm thấy cũng không muốn chơi nữa."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Vậy anh cũng đừng đùa, để tôi bán vàng đi."
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Không được, dù sao tôi không đồng ý cô bán bất cứ thứ gì trong tài khoản đó, nếu là do nổi giận vì lúc trước tôi ép ly hôn, đuổi giết cô, ta cùng cô xin lỗi, đứng bất động, cho cô tùy ý giết, như thế nào?"
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Không thế nào......"
Trời, đây là đi không được?
Hộc máu mà!
Gia hỏa này rốt cuộc là cọng dây thần kinh nào bị rung rinh rồi? Đột nhiên biến thành như vậy?【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Lão bà, tôi nói thật, cô liền hết hy vọng đi!"
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Cút, đừng kêu tôi lão bà, nói! Anh rốt cuộc muốn như thế nào mới bằng lòng ly hôn?"
Mẹ kiếp đúng là dịch chuyển cảm xúc mà!
Trước kia hắn bức hôn, hiện tại đến phiên ta bức hôn.
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Trừ phi...... Cô đáp ứng cùng tôi gặp mặt."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Gặp mặt? Ngoài đời gặp mặt? Sao có thể? Anh điên rồi đi?"
【 trò chuyện riêng 】Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Kích động như vậy làm gì, chỉ là coi như bạn bè gặp mặt thôi, nếu cô thật sự bán tài khoản không chơi, như vậy chúng ta có phải hay không vĩnh viễn đều không có bất luận cái phương thức gì để mà liên hệ với nhau?"
Triệu Mẫn có chút do dự, thật sự muốn gặp mặt sao?
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ:"......"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Liền tính chỉ là bạn bè, chúng ta cũng quen biết nhiều năm như vậy, tôi nhớ rõ ở trong cuộc đời mỗi lần tôi buồn tuyệt vọng nhất, đều là cô làm bạn ở cạnh tôi, tôi không nghĩ muốn mất đi người bạn như vậy."
Trên thực tế......
Hắn chỉ nghĩ đến lúc đó dọa Triệu Mẫn nhảy dựng, sau đó tìm cơ hội hòa giải.
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Chính là tôi hiện tại làm võng hồng quảng cáo ở Weibo không mấy an toàn đi nếu xuất hiện ở chỗ đông người!"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Có thể tìm một nơi vắng người ở thành thị mà gặp mà?"
Triệu Mẫn chính là nghĩ chỉ là gặp mặt bình thường thôi, dù sao game không chơi nữa cũng bỏ tài khoản như vậy thì quá lãng phí?
Nghĩ nghĩ, cô liền đáp ứng rồi.
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Được, bất quá tôi hiện tại trên chân bị thương còn chưa khỏi, tầm vài ngày nữa mới khỏi."
【 trò chuyện riêng 】Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Vậy đi, tôi chờ cô, địa chỉ nơi gặp cô định."
【 trò chuyện riêng 】Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Tôi ở Thâm Quyến, đến lúc đó qua quảng trường Thâm Quyến đi ở đó có một quán cafe khá rộng có lẽ sẽ không ai nhận ra tôi."
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Được, thế gặp vào cuối tuần được không?"
Hôm nay là thứ tư, đến lúc đó có lẽ chân cô ấy đã khỏi hẳn rồi, hẳn là có thể đi!
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Hẳn là có thể, kia tính mấy giờ?"
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Giữa trưa đi, tôi mời cô cùng nhau ăn một bữa cơm."
【 trò chuyện riêng 】 Mẫn Mẫn Đặc Mục Nhĩ: "Được cứ định vậy đi, tôi đây offline, đi ngủ một lát, có vẻ hơi mệt rồi."
【 trò chuyện riêng 】 Dạ Mạc Lâm Xuân Trương Tiểu Tam: "Được được nghỉ ngơi thật tốt nha."
Hôm sau, Tống Thanh Thư đến tìm cô định đưa cô đi bệnh viện như nhà hắn có việc đột xuất bảo hắn về nhà có việc nên Triệu Mẫn cùng Cố Gia Thành, đi bệnh viện làm kiểm tra sơ lược tháo bột.
Bác sĩ báo cho, khôi phục khá nhanh có thể tháo bột ra được, lại dưỡng hai ngày liền có thể xuống đất đi lại, nhưng không thể vận động mạnh.
Ra bệnh viện tới cửa, Triệu Mẫn nói: "Tiểu Thành, cuối tuần có rảnh không?"
Cố Gia Thành cười nói: "Nếu là chị Mẫn Mẫn có chuyện nhờ, em lúc nào cũng luôn rảnh."
"Vậy là tốt rồi, cuối tuần đưa chị đi gặp một người bạn trên game đi?"
"Bạn trên game? Nam hay nữ?"
"Chưa thấy qua, nhưng ở trong trò chơi chơi là nhân vật game nam."
"Kia được, đến lúc đó em đưa chị đi."
"Được, cảm ơn."
"Khách khí như vậy làm gì, mẹ nói em nói, chúng ta làm không thành người yêu, nhất định phải làm chị em, về sau chị cứ xem em như em trai mà đối đãi là được."
"Ha ha, có em trai là một thiên tài, thật đúng chị kiếp trước tu được nhiều phúc."
Cố Gia Thành có chút thẹn thùng, dù sao cũng là thanh niên mười sáu tuổi mà.
Thứ sáu, lớp 3 năm 2
Chu Chỉ Nhược mỗi ngày tan học đều chạy sang lớp 2 năm 2 tìm Trương Vô Kỵ, mấy ngày nay hình như mỗi ngày đều tới.
Muốn hắn đi xem phim cùng, hoặc là đi nhà cùng cô ăn cơm linh tinh đủ thứ, lại mỗi lần đều bị cự tuyệt.
Nhưng mỗi lần đều da mặt dày tới.
Bởi vì cô biết Trương Vô Kỵ cùng Triệu Mẫn chia tay, cảm giác cơ hội của chính mình đã tới.
Thừa dịp thời điểm anh Joseph thất tình, phải đi an ủi anh ấy thật nhiều, anh ấy sẽ cảm giác được ta rất tốt vì thế mà suy nghĩ lại.
Trương Vô Kỵ chính là mang ơn nhà họ Lê cụ thể là Lê Hiểu Phù nên mới không có cự tuyệt thẳng thắng chỉ là thực uyển chuyển cự tuyệt.
Hôm nay cô ta lại lại đây, Trương Vô Kỵ cảm giác có chút đau đầu.
"Anh Joseph, đêm nay có rảnh sao? Em có một người bạn mời sinh nhật, cử hành sinh nhật tiệc vào buổi tối, anh cùng em cùng đi tham gia đi?"
"Xin lỗi, tôi ngày mai cuối tuần có việc, hôm nay muốn về sớm một chút để nghỉ ngơi."
Kỳ thật hắn là muốn trở về chơi game với Triệu Mẫn.
Cô ấy chân bị thương, không thể nơi nơi đi lại, mỗi ngày đều thực nhàm chán, nên nhất định ta phải ở nhà chơi game cùng cô ấy.
"Anh Joseph, anh đi cùng em đi! Tất cả mọi người đều đưa bạn trai theo, em không có bạn nam nào đi cùng, thật mất mặt."
"Tôi nói không đi, cô không cần nhiều lời, cô nếu là thiếu bạn nam đi cùng, thì đi tìm Chu Điên bạn của tôi đi cậu ta sẽ đi cùng cô."
"Em không cần, em cần anh đi cùng."
"Chỉ Nhược, tôi nói lần cuối, tôi ngày mai có chuyện quan trọng muốn làm, đêm nay muốn về nhà sớm một chút."
"Vậy anh đi cùng em đi, chúng ta trở về sớm là được rồi.".............................................
[Js-Art] - End of chapter 72
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com