TruyenHHH.com

Choc Phai Thieu Gia Ac Ma Lanh Lung

[Poke Right Master Devil Cold] - Title: Sự Trả Thù Của Triệu Mẫn
๖ۣۜJs-๖ۣۜArt

Triệu Dương Vương nghe vậy, đánh giá Triệu Mẫn từ đầu đến chân một lần, lại quét mắt nhìn Trương Vô Kỵ từ đầu đến chân một lần nữa.
Thấy lời nói cử chỉ của Trương Vô Kỵ đầy lịch sự tao nhã, rất có phong thái thế gia.
Sau đó tiếp tục thầm thì với Triệu Mẫn: "Vốn dĩ cực kỳ không muốn thừa nhận con gái xinh đẹp hào phóng của cha, cũng có một ngày bị người ta châm chọc là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, nhưng sau khi xem xét một chút, thì thấy đúng thật là như vậy, Mẫn Mẫn, con trang điểm như thế này đúng là quá xấu."
Triệu Mẫn: "......." Xin hỏi ông Triệu đây có phải là cha của con thật không vậy, nào có ai bảo con gái mình xấu?
"Nhưng mà này, con có chắc là tiểu tử họ Trương kia không thích con không? Sao cha nhìn chả giống tí nào cả!"
"Cha à, cha có biết ở học viện MG University cậu ta có bao nhiêu bạn gái tin đồn không?"
"Bao nhiêu?"
"Nói ra hù chết cha luôn... Từng có 158 người đó!"
Triệu Dương Vương lập tức trợn tròn mắt, kinh ngạc nói: "Nhiều thế cơ à? Thật không ngờ nha, nhìn thằng nhóc này gọn gàng tử tế thế này, thế mà lại là một tên đào hoa, ăn chơi như vậy.''
"Vậy nên cha à, cha yên tâm đi, người ta cũng sẽ không để mắt diện mạo bây giờ của con đâu, đừng lo, con sẽ không yêu sớm ở Thâm Quyến đâu."
"Vậy cái tên họ Mã kia thì sao? Cũng không có hứng thú với con à?"
Triệu Mẫn tự dưng nghe thấy Triệu Dương Vương nói như vậy, suýt thì bị sặc.
"Cha à, cha sao thế? Lần này cha đến là để xem mắt con rể sao? Có phải là đến cha cũng có ý đó với con phải không?"
"À không, chỉ cảm thấy chàng trai này có khí chất thanh lãnh, cực kỳ trầm ổn, tương lai tất thành nghiệp lớn."
"Vâng, cậu ta cũng khá tốt tính đấy, đối xử với con cũng rất tốt!"
"Vậy nó có thích con không?"
"Hình như là thích."
"Thích là thích, không thích là không thích, chứ hình như cái gì?"
"Bởi vì cậu ta vô tình nhìn thấy diện mạo thật của con, còn kết bạn với con ở trên Weibo nữa, cậu ta thích chính là con của trước kia."
"Trông mặt mà bắt hình dong, cũng chả phải thứ tốt đẹp gì!"
Triệu Mẫn: "......" Cha sao có thể nói Mã soái ca người ta như thế chứ?
Bên này Triệu Mẫn đang thì thầm với Triệu Dương Vương, bên kia Trương Vô Kỵ với Mã Lực cũng không đành lòng tịch mịch, kề tai nói nhỏ với nhau.
"Mã Lực, cậu nói người này thật sự là cha của Triệu Mẫn sao? Sao tôi cứ cảm thấy không giống lắm nhỉ!"
"Chắc là thật rồi! Nhìn hai cha con họ rất tự nhiên, hoàn toàn không giống giả vờ, cậu yên tâm đi."
"Vậy nếu như người này thật sự là cha của Triệu Mẫn, tôi vừa mới thất lễ như thế, người ta có thể có ấn tượng không tốt với tôi hay không?"
Mã Lực trêu chọc nói: "Cậu muốn ấn tượng tốt làm gì? Đâu phải muốn làm con rể nhà người ta đâu."
Trương Vô Kỵ: "......." Nếu như có ý nghĩ đó thật thì sao?
Ăn xong bữa cơm, Trương Vô Kỵ xung phong đi tính tiền, Triệu Mẫn thừa dịp hắn không chú ý liền giao đám hồ sơ cho Triệu Dương Vương.
Sau đó lưu luyến chào tạm biệt với cha của chính mình xong, ba người cùng nhau trở về trường.

Sau khi về trường liền chia ra Mã Lực với Trương Vô Kỵ về lớp trước Triệu Mẫn thì đi tìm Dương Bất Hối vì gần đây thấy Dương Bất Hối có chuyện gì không vui vừa đến trường thì thấy Dương Bất Hối đang đi một mình Triệu Mẫn thầm nghĩ, cậu ấy chắc vẫn chưa có ăn gì đi.
''Bất Hối cậu ăn gì chưa tôi đưa cậu đi ăn.........? Bất Hối cậu làm sao thế!" Thấy Dương Bất Hối đi mà không có chút để ý đến chính mình, nên Triệu Mẫn kéo Dương Bất Hối lại hỏi tiếp.
"Có phải cậu có chuyện gì buồn phiền không?"
"Thật ra bố tôi nhập viện rồi."
"Chú ấy bị sao thế có cần tôi vào bệnh viện thăm chú ấy cùng cậu không?"
"Bố tôi, bệnh lâu rồi lần này nhập viện cần phải phẫu thuật phải tốn tới mấy chục ngàn tệ mới làm phẫu thuật được, tôi thì lại không biết làm gì để kiếm được nhiều tiền như vậy.'' Thấy Dương Bất Hối buồn bã như thế Triệu Mẫn liền an ủi.
"Bất Hối! Cậu đừng lo lắng, cậu yên tâm có tôi đây tôi sẽ tìm cách giúp cho cậu!"
Dương Bất Hối không muốn phiền Triệu Mẫn vội nói: ''Không sao đâu, để tôi tự tìm cách, buổi tối còn phải ở lại bệnh viện, không ăn cơm cùng cậu được, tôi đi trước đây... Bye Bye!'' Nói xong cô cũng không quay đầu lại liền rời đi.
''Bye bye!!!'' Sau đó Triệu Mẫn nhớ đến việc trả thù Chu Chỉ Nhược giúp Tống Thanh Thư nhớ lại nên lấy mấy tấm ảnh thẻ kia của Chu Chỉ Nhược, Võ Thanh Anh và cả Chu Cửu Chân kia đã photo lớn ra dán lên bản thông báo của học viện, sau đó lại nhấn chuông thông báo để mọi người tưởng có thông báo mới chạy ra xem.....Vì thế.
Cả học viện MG University, từ năm một tới năm ba toàn bộ điều có người đại diện cho lớp đi ra xem thông báo, nhìn đến này đó một màn dị nghị, bàn tán sôi nổi không thôi...
''Không phải nhóm nữ thần sao...?''
''Không ngờ ảnh thẻ với ngoài đời là khác như vậy, hahaha ai làm thế nhỉ thật vui chết tui mất.''
''Ai làm không quan trọng quan trọng là bọn nữ thần kia đã thấy chưa, tôi muốn biết sắc mặt bọn họ thế nào khi thấy chúng, thường ngày kêu căn khắp học viện này, chính mình là nữ thần đẹp nhất trường, tôi xem lần này bọn họ để mặt mũi ở đâu đây?"
Nói xong cả đám cười ầm lên "Hahaha!'' cả đám học sinh cười rộng ràng vừa hay nhóm ''Nữ Thần'' đi ngang xen vô, các học viên khác nhìn họ há hốc mồm buồn cười mà bỏ chạy nói.
''Tới rồi, tới rồi.... đi mau, đi mau!''
Võ Thanh Anh thấy một màn nảy không hiểu được hỏi:''Cửu Chân! Chỉ Nhược hai cậu có thấy hôm nay mọi người nhìn chúng ta khác lắm không?''
Chu Cửu Chân nhíu mày một cái đắc ý nói: '' Đúng vậy! tôi thấy ánh mắt của mọi người có chút kinh nể và sợ hãi, có vẻ là do khí chất nữ thần của ba người chúng ta lớn quá.'' Dứt câu cả ba cười rộ lên đắc ý tiến lại gần bảng thông báo xem , thấy đến kia hàng thông báo ghi một khắc cả ba kinh hãi không thôi.
''Thông báo hot! Công khai tin tuyệt mật, mặt mộc nhóm nữ thần, rất là kinh ngạc, rất là dọa người......'' Cả ba người xem bản thông báo xong hốt hoảng la hé lớn.
''Aaaaaaaaaaa........'' một tiếng sau đó che mặt mà chạy đi, vì xấu hổ không còn chỗ chui xuống Triệu Mẫn thì đứng phía bên góc gần bản thông báo cười đắt ý một cái.
''Yeaaaah... Xem các cô còn dám chọc Triệu Mẫn tôi nữa không đụng đến ta đây hậu quả khó lường..... Kkkkkkk!'' Sau đó chính mình, tiến lại gần bảng thông báo xem vô tình thấy được bản thông báo ghi.
''Js Entertainment! Tìm nữ chính để cùng quay MV demo bài ''Hơi Thở''..........'' Thấy này đó một màn Triệu Mẫn thầm nghĩ.
Vừa hay có cách giúp Bất Hối kiếm tiền để giúp bố cậu ấy phẫu thuật, sau đó Triệu Mẫn liền chạy như bay vội chạy về ký túc xá tìm Dương Bất Hối bàn bạc tiện tay xé luôn bản thông báo đem về Ký túc xá.
''Bất Hối, tôi nghĩ ra cách giúp cậu có tiền nhanh nhất rồi!''
''Cách gì?''
''Cậu xem, tuyển vai nữ chính bí ẩn cho MV ca nhạc.''
''Cậu nhất định chưa xem mấy chữ này, thù lao hợp tác 30 ngàn tệ''
Sau đó chỉ thấy Dương Bất Hối ủ rủ nói :''Cậu chắc là cũng không nhìn thấy mấy chữ này, Người có khí chất nhất...!''
Ngay sau đó Triệu Mẫn đáp : ''Khí chất?'' rồi quay người lại cười lạnh một cái nói tiếp câu sau: " Triệu Mẫn ta, có thừa!''
Hôm sau lớp 2 năm 2 giờ mỹ thuật.
Bên này Trương Vô Kỵ , Mã Lực, Triệu Mẫn cùng Dương Bất Hối ngồi chung một bàn luyện vẽ Trương Vô Kỵ, Mã Lực hai người cùng nhau vẽ rồng vẽ rắn chẳng ra làm sau ...
Triệu Mẫn và Dương Bất Hối bên đây thì thì thầm nói: ''Tôi biết cậu rất muốn giúp tôi, nhưng cậu không cần thiết phải miễn cưỡng...''
''Không miễn cưỡng không phải là bản chất của Triệu Mẫn tôi, chuyện tôi muốn làm không ai cản được, không phải chỉ là vai chính MV ca nhạc nhỏ nhoi thôi sao, sao có thể làm khó tôi chứ?'' Triệu Mẫn đắt ý nói cùng lúc Trương Vô Kỵ với Mã Lực đang vẽ vời kia cũng ngừng lại nhìn sang Mã Lực, nói :''Triệu Mẫn! cậu muốn tham gia MV ca nhạc đó sao?'' Mã Lực đang nói thì Trương Vô Kỵ lại đắt ý cười...
''Không sai! Tôi đã viết đăng ký rồi thù lao là 30 ngàn tệ đấy! Tôi nhất định phải lấy được.'' Thấy Triệu Mẫn tự tin như vậy Trương Vô Kỵ liền nói.
''Hey! Tôi nghĩ cậu không cần đăng ký tránh cậu lại bị loại ngay vòng giữ xe rồi lại khóc lóc''
"Hơ hơ... Triệu Mẫn tôi là người dễ thất bại vậy sao? cậu đừng cho rằng ai cũng thất bại giống cậu ngoại hình là trên hết... Tôi nhất định sẽ dùng tài năng của mình chứng minh bản thân với thế giới này.....'' Mã Lực và Trương Vô Kỵ bị khí thế hùng hồn tự tin của Triệu Mẫn dọa đến im hơi lặng tiếng chỉ biết cười....
Cuối giờ học Triệu Mẫn đến buổi sơ tuyển vừa vào đến khu sơ tuyển, thì giờ phút này đã vây kín người rồi, cô cầm hồ sơ tiếng vào nộp cho nhân viên nói.
''Xin chào!'' sau đó đưa hồ sơ nhân viên kia nhìn Triệu Mẫn đánh giá toàn thân một phen sau đó lắc đầu, đáp : ''Cô về nhà đợi thông báo đi, người tiếp theo.''
''Hey .. Đợi đã bọn họ điều vào trong đợi sao tôi lại về nhà đợi?''
Đột nhiên phía sau Triệu Mẫn mấy người xếp hàng phía sau mất kiên nhẫn nói: ''Này cô tự xem lại mình đi, nhanh nhanh đi dùm đi...'' Triệu Mẫn, nhìn là hiểu vì vẻ ngoài này nên trực tiếp bị loại, đành không tự giác bực bội vì thời buổi coi trọng vẻ bền ngoài này mà rời đi, đang chuẩn bị đi ra khỏi phòng sơ tuyển định bỏ cuộc thì gặp phải Chu Chỉ Nhược, cũng đến sơ tuyển Chu Chỉ Nhược thấy Triệu Mẫn biểu cảm không vui đoán chắc là bị loại, đắc ý nói :''Nghe đồn, cô đến tham gia dự tuyển, tôi còn không tin là thật không ngờ cô quả là có mặt mũi đến đây thật sao?''
'' Vậy thì đã sao?'' Triệu Mẫn tức giận trừng cô ta nói.
''Cô không thấy trên đó ghi khí chất xuất chúng sao, dựa vào cô....Cũng đòi làm nữ chính MV của anh Joseph ca ca à?''
Triệu Mẫn vốn chí để ý thù lao 30 ngàn tệ cùng không hề để ý phía trên bản thông báo còn có ghi dòng chữ Js Entertainment mà Triệu Mẫn lại không có xem qua danh thiếp của PD Tiêu, nên là không biết Js Entertainment chính là công ty quản lý của Trương Vô Kỵ, bất ngờ đáp: ''Gì Js Entertainment là công ty quản lý của Trương Vô Kỵ? Cô nói MV ca nhạc đó là của Trương Vô Kỵ sao?'' Nói đến đây Triệu Mẫn thở dài nhăn nhó một hơi, sáng nay ta còn đắc ý với tên chết bầm đó là sẽ làm nữ chính....
Thôi rồi tiêu rồi! Xong rồi xong rồi!
''Triệu Mẫn cô làm trợ lý riêng của anh Joseph mà cô lại không biết Js Enterteinment là công ty quản lý của anh Joseph sao! A.....Cô đừng tưởng tôi không biết ý đồ của cô? Thì ra là giả làm trợ lý riêng của anh Joseph, lại còn dám đi là còn huênh hoang với tôi, cô là bạn gái của anh ấy lại còn tìm cách tiếp cận anh ấy.''
Triệu Mẫn nghe tới Trương Vô Kỵ là lại sôi máu thêm, còn Chu Chỉ Nhược kia lại đắc ý như vậy cộng thêm mấy câu nói kia thành cô làm Triệu Mẫn tức giận, nói :''Ai nói tôi tiếp cận Trương Vô Kỵ? tôi trốn cậu ta còn không kịp nữa là.''
''Dù sao tôi cũng nói cho cô biết MV ca nhạc của anh Joseph ca ca, tôi là nữ chính chắc rồi tôi khuyên cô sớm rút lui đi.'' Những lời này nói ra lại thành công khiêu khích Triệu Mẫn một lần nữa, cô vốn dĩ định bỏ cuộc nhưng lại bị sự khiêu khích của Chu Chỉ Nhược kia làm cô tức điên lên rồi, nên quyết định phải làm nữ chính MV kia cho bằng được, Triệu Mẫn đi ra tới cổng ngồi chỗ hàng ghế nói một mình.
''MV của Trương Vô Kỵ! Hớ, có quỳ trước mặt ta kêu ta bằng chị cũng không thèm làm nữ chính của cậu ta"
"Nhưng mà tiền cho ba của Bất Hối... Thôi vẫn là tham gia vậy vì Bất Hối, lộ diện vậy dù sao tẩy trang mọi người cũng không nhận ra...."
"Không được, không được tay sai của cha chắc chắn có nằm vùng trong trường hoặc đâu đó Thâm Quyến này, nếu mà lộ thân phận cha chắc chắn sẽ bắt ta về."
Haizzz~~! Sao ta suốt ngày cứ bị một đám người rình mò, còn lại bị người khác đánh giá, xem trọng bề ngoài như thế này?
Nhưng mà không có tiền không làm phẫu thuật được, Bất Hối chắc sẽ buồn lắm.......
Một hồi lâu lăn lộn với chính nội tâm của bản thân, Triệu Mẫn cũng quyết định lộ thân phân để giúp ba của Dương Bất Hối có kinh phí phẫu thuật.
Vì thế.............
Phòng sơ tuyển hàng ghế hơn năm mươi cô gái xinh, đẹp đang ngồi ờ phòng phỏng vấn chờ được vào thể hiện tài năng với người đại diện của Js Entertainment, bao gồm cả Chu Chỉ Nhược kia đột nhiên kinh hồn che miệng mà đồng thanh: ''Wowwwww........! '' một tiếng, ngay cả Chu Chỉ Nhược tự tin mình đẹp nhất trường kia cũng phải trợn tròn mắt mà nhìn.
Thiếu nữ váy trắng phủ một nữa đôi chân dài trắng nõn, gương mặt xinh đẹp dáng người lả lướt, thả tóc bồng bềnh trong gió, cả người toát ra một cảm giác có cả hào quang phía sau tiên khí mỹ nữ vô cùng, cô đi thẳng đến người nhân viên nhận hồ sơ, sơ tuyển lúc nãy bảo cô về nhà nhìn hắn cười lạnh một cái, sợ lộ giọng nói, cô giọng điệu nhẹ nhàn nói chuẩn giọng Bắc Kinh nói : '' Xin chào!'' Cả phòng chờ cùng gã nhân viên bị vẻ đẹp kia của cô làm kinh hoảng nữa ngày, mãi lo há hốc mồm đến Triệu Mẫn nói xin chào ba lần mới hồi phục lại đây phản ứng, nhận lấy hồ sơ xem xét tươi cười nói.
''Xin chào! Cô tên Triệu Minh sao?'' Triệu Mẫn quyết định không dán ảnh lên hồ sơ cố tình để xem thái độ của nhân viên sơ tuyển này,
Triệu Mẫn cười lạnh, ôn tồn nói : ''Ngại quá! Tôi không có dán ảnh lên hồ sơ.''
Nhân viên kia lạ rất vui vẻ cười đáp:''Không sao, không sao.''
Cô lại tiếp tục nói:''Số điện thoại tôi cũng quên ghi mất!''
''Không sao không sao đâu, tôi nghĩ cô đây rất hợp vai nữ chính này mời cô vào trong ngồi trước đi.''
Sau đó Triệu Mẫn cười lạnh với hắn một cái đi vào phòng chờ đáy lòng cười lạnh nói: '' Đúng là tên nhìn mặt không nhìn người, trông mặt bắt hình dong.''
Phòng chờ Chu Chỉ Nhược đi sơ tuyển mang theo bọn Chu Cửu Chân và Võ Thanh Anh hai người bọn họ chờ ngoài cửa cỗ vũ ''Chỉ Nhược, Chỉ Nhược...! Khí chất tao nhã vẻ đẹp có thừa Chu Chỉ Nhược cố lên, Chỉ Nhược cố...........'' Còn chưa cỗ vũ hết lời nhân viên đã đóng cửa cái ầm lại nói:'' Ồn quá!''
Phía trong phòng là đạo diễn của MV lần này, cùng nhà sản xuất và biên đạo của Js Entertainment làm người tuyển chọn nữ chính lần này, một trong ba người nhà sản xuất đại diện lên tiếng nói: ''Chào mọi người tôi đại diện cho Js Entertainment là người phát ngôn, trước tiên chúc mừng mọi người đã vào vòng sơ tuyển thứ hai của chúng tôi, chủ đề lần này là mời mọi người diễn thử một đoạn cảm xúc, sau khi bị người yêu ruồng bỏ, diễn thứ cảm xúc tuyệt vọng sau khi chia tay, được không?''
Lời vừa xong một số người vẻ mặt rất cao hứng, như Chu Chỉ Nhược mặc này Chu Chỉ Nhược có thừa cơ hội thắng, vì Trương Vô Kỵ suốt ngày ruồng bỏ cô ta từ chối cô ta mãi không phải sao? Cũng có một số người ngược lại không cao hứng, như Triệu Mẫn thì đã yêu ai bao giờ, đã bị ruồng bỏ bao giờ, làm gì đã có người yêu mà trải qua mấy cảm xúc kia, này quả thực làm khó cô rồi....
Người đại diện ban tổ chức thông báo nói:''Được rồi bắt đầu.''
Một câu vừa dứt các cô gái phía dưới, người thì khó cha thương mẹ, người thì la hét ôm trời, người thì hành động đau khổ,...Đủ các tiết mục ngắn, còn có Chu Chỉ Nhược kia vừa khóc vừa hét lớn nói: ''Sao anh lại bỏ em? Tại sao lại như vậy?" Cô vừa diễn vừa chạy qua chạy lại, một bộ dạng nhìn thảm đến không nỡ nhìn, đám nhân viên kia nhìn cô chạy qua chạy lại khóc lóc như tấu hài ai cũng vội che miện cười khẽ.
Còn phía Triệu Mẫn nhìn bọn họ một màn này trợn tròn mắt, vô ngữ không còn cách nào cô tranh thủ cầm điện thoại di động ra tra google ''Cảm xúc khi bị người yêu ruồng bỏ.'' click một cái ra hơn 555.000 kết quả, mải mê xem điện thoại đột nhiên đạo diễn đại điện lại hô lên một tiếng.
''Cô! Rất tốt, chính là cô, cô gái khuôn mặt không cảm xúc này.'' Đạo diễn vừa nói vừa hướng chỉ tay về phía Triệu Mẫn.
Một câu làm mọi người trong phòng sơ tuyển ngưỡng mộ, ghen ghét không thôi đặc biệt là Triệu Mẫn, còn chưa làm gì chỉ ngồi bấm điện thoại cũng đã được chọn khiến Chu Chỉ Nhược kia không khỏi ganh ghét cô hơn.
Đạo diễn lại nói:''Cô gái váy trắng cô có khí thái lạnh lùng thanh lệ thoát tục, kết hợp với vẻ mặt ngẩn ngơ xinh đẹp kia tuyệt vọng đến tột cùng kia, ngồi xem tin nhắn chia tay... Phương thức diễn xuất này quả là tuyệt vời! Trong lòng tôi lúc này cảm giác, cô! Sinh ra chính là để làm diễn viên!'' Vừa dứt lời cả ba vị đại điện vỗ tay khen ngợi người tên Triệu Minh này, còn Chu Chỉ Nhược bị một câu khen ngợi này của cả ba người bọ họ tức đến phát cuồng, trong lòng đối với cô gái tên Triệu Minh này lại ghen ghét thêm.......
Js Entertainment, Văn phòng quản lý của Trương Vô Kỵ.
Dương Tiêu ngồi nhìn Triệu Mẫn đánh giá từ trên xuống dưới, ngữ khí ngã ngớn nói: ''Triệu Minh! Tên rất đẹp! Nữ chính lần này quả là không tệ... Nhưng mà sao tôi cảm thấy cô quen quen? Có phải chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi không? ''
Triệu Mẫn hoảng hốt sợ PD Tiêu nhận ra chính mình là Triệu Mẫn xấu xí kia, vội phân tán sự chú ý của anh ta nói: ''Không đâu đây là lần đầu tôi gặp anh.''
''Thôi nói chuyện chính nam chính của MV này là Joseph Zhang, Trương Vô Kỵ!'' Dương Tiêu ngồi chờ phản ứng phát cuồng của cô vì nam chính là Trương Vô Kỵ vạn người mê.
Nhưng Triệu Mẫn đối với Trương Vô Kỵ không có chút hứng thú ngồi chỉ không cảm xúc chỉ"Ừ."một tiếng.
Dương Tiêu kinh ngạc nói:'' Trương Vô Kỵ cô biết không?''
''Ờ!!''
Thấy cô gái tên Triệu Minh này, không có vẻ phấn khích gì, PD Tiêu chuyển chủ đề lại nói:''Sở dĩ phải bí mật tuyển chọn, chúng tôi cũng phải thần bí bảo mật MV, dự là tuần sau sẽ khởi quay.''
''Tôi chỉ quan tâm 30 ngàn tệ thù lao đó khi nào thì được nhận?''
PD Tiêu bị lời này của cô làm kinh ngạc lần nữa nói:''Này! Cô hợp tác với thần tượng vạn người mê Trương Vô Kỵ đó, sao cô không có chút kích động nào vậy? Lại chỉ kích động với 30 ngàn tệ kia!'' PD Tiêu đột nhiên liên tưởng đến Triệu Mẫn xấu kia, gần đây sao toàn gặp loại con gái quái dị thế này, cùng là họ Triệu, nhưng mà một trời một vực, nhưng lại có cùng cảm xúc nghe đến Trương Vô Kỵ mà không phản ứng gì, sau đó lại trả lời Triệu Minh.
''30 ngàn tệ của cô khi hoàn thành sẽ có người thanh toán ngay, à phải rồi demo bài hát cô đem về nghe trước đi đây là demo bài ''Hơi Thở'' cô mang về nghe trước cảm nhận đi.''
Triệu Mẫn có chút hứng thú với bài này nên cười tươi nhận CD nhưng PD Tiêu không chịu buông tay, lại nói ''Phải bảo mật đừng có tuôn ra ngoài bằng không 30 ngàn tệ không có đâu.''
Lớp 2 năm 2 Triệu Mẫn thành công được chọn là nữ chính MV với thân phận là Triệu Minh cao hứng về lớp.
Triệu Mẫn tâm tình rất tốt vào lại vị trí ngồi thì thấy, Trương Vô Kỵ lại nằm dài ra ngủ Dương Bất Hối thấy Triệu Mẫn về chạy lại hỏi:"Triệu Mẫn, cậu về rồi à!"
Thấy Dương Bất Hối đi lại Triệu Mẫn lại nói:"Xin lỗi nhé tôi trượt rồi, nhưng mà cậu không cần phải lo tôi vẫn sẽ tìm cách giúp cậu mà."
Dương Bất Hối đối với sự nhiệt tình của Triệu Mẫn là rất vui, nhưng trong lòng là sớ biết cô sẽ bị loại chỉ mở miệng nói:"Cảm ơn cậu tôi có tí việc đi trước đây." Sau đó nói lời tạm biệt cùng Triệu Mẫn rồi ôm cặp ra khỏi lớp về ký túc xá nữ đem cơm cho ba của cô trong bệnh viện.
Phòng học Trương Vô Kỵ ngủ dậy liền thấy Triệu Mẫn ăn bánh vui vẻ, nhịn không được liền hỏi: ''Uy không phải cậu trượt rồi sao? Sao muộn như vậy mới về lớp?''
"Ai mượn cậu quản?"
Mã Lực thấy Triệu Mẫn bị trượt quay lại an ủi nói:"Triệu Mẫn! Cậu không phải buồn lần này không được chọn cũng không sao cả.''
Trương Vô Kỵ ngữ khí trêu chọc nói : ''Đã bảo cậu rồi, đừng có đi không chịu nghe để bây giờ chút nhục vào thân! Sau này bớt ra ngoài nói chuyện đi, đừng để người khác biết cậu là trợ lý của tôi, tôi sợ mất mặt lắm.''
"Phải tôi bị trượt rồi thì sao? Ai mượn cậu quan tâm tôi!"
''Uy! Ai quan tâm cậu đâu tôi chỉ thấy cậu chỉ có biết ăn, cậu đi thi vua dạ dày lớn còn đậu đấy.'' Hết câu Triệu Mẫn lườm Trương Vô Kỵ một cái, nhìn Mã Lực nở một nụ cười sau đó đứng lên dùng hết sức lực đứng lên dẫm mạnh lên chân Trương Vô Kỵ một cái.
Hắn nhịn không nổi liền la thành tiếng:''Aaaaaaaaaaaa..........'' Mã Lực thấy hắn la vội nhìn xuống bàn nhìn thấy chân của Trương Vô Kỵ bị giầy thể thao của Triệu Mẫn đẫm lên, Mã Lực ngoài mặt tỏ vẻ sợ Triệu Mẫn một phần trong lòng lại thầm khen cô, Trương Vô Kỵ không ngờ cậu cũng có ngày này.........
''Oaaaa! Xin lỗi nhé Joseph thiếu tam gia! Ai kêu cậu để chân dưới chân tôi làm gì ảnh hưởng đến việc chân tôi tiếp đất, cậu biết không hả? Vả lại người giỏi ăn đấm như cậu bị đạp có một cái chắc không đau đến chết đâu ha! Hừ.'' sau đó Triệu Mẫn lườm hắn một cái nhất chân lên đạp mạnh xuống phát nữa sau đó đi ra ngoài, Trương Vô Kỵ đau đến nghiến răng.
Mã Lực trong lòng một trận vui sướng, nhưng miệng lại nói: ''Người anh em lại chịu khổ rồi vất vả rồi!''
Trương Vô Kỵ cả giận quát:''Mã Lực cậu im miệng...'' Bị quát một câu hắn cũng rất vui tâm tình tốt đi chơi bóng rổ, sau đó Mã Lực đi phòng vệ sinh thay đồng phục bóng rổ, quay về lớp cất di động rồi trực tiếp đến sân bóng.
Sân bóng rổ Mã Lực cùng đội đi vào đột nhiên Trương Vô Kỵ chạy vào thay ào cướp mất bóng.
Trương Vô Kỵ nói:''Hey! Cậu dạy tôi đi.''
Mã Lực cười đáp:'' Tôi không nghe lầm đó chứ? Cậu bảo đánh bóng phải chạy tóc mái sẽ rối lên bảo không chơi sao?'' Ngày trước bảo không chơi hôm nay lại bảo chơi.
Hắn trục tiếp ném bóng qua cho Mã Lực nói:"Nào bắt lấy.''
"Được rồi thấy cậu có hứng vào chơi thôi"
Đang chuẩn bị vào trận chơi thì thần không biết quỷ không hay tin đồn Trương Vô Kỵ ở sân bóng rổ, đám fans nghe tin liền chạy tới phát cuồng cỗ vũ ngay cả Triệu Mẫn và Dương Bất Hối cũng bị cuốn theo mà đi đến.
Trương Vô Kỵ đang chuẩn bị tin thần để quăng cái gánh nặng thần tượng xuống, nhưng gặp đám fans lập tức auto chế độ hình tượng bật lên chỉ đứng đi qua đi lại cười với bọn nữ sinh thôi, bọn họ đã rần rần lên.
Mã Lực thấy một màn này Trương Vô Kỵ đi vòng vòng cùng đám fans nên ra hiệu với Trương Vô Kỵ, truyền bóng qua cho hắn, Trương Vô Kỵ lao tới bắt lấy bóng với tư thế ném cao cao kinh người, làm đám nữ sinh ngoài sân hoa si thét chói tai, nhất cử nhất động của Trương Vô Kỵ làm cả hội trường ồn theo, trong khoảnh khắc sẵn sàng tung bóng lên bóng rời khỏi tay hắn đám fan cứ như không rời mắt khỏi bóng nhìn theo ......................................................... Bao gồm cả Mã Lực, Triệu Mẫn nhìn theo không rời mắt, Kết quả nhìn bóng ''Bụp'' một tiếng cả sân hô lên:"Joseph điện hạ, quá đỉnh chúng em yêu anh!" kết quả bóng ném ngoài rổ.
Nhưng thế mà ngoài sân khán đài đám nữ sinh hò reo không thôi, kia hô hò không ngừng cứ như Trương Vô Kỵ ghi bàn vậy, hắn một trái hai trái, ba,..... trên dưới mười lần ném trái nào ra ngoài trái đó đám fan cứ hùng hồ vỗ tay tán thưởng không thôi miệng thì luôn hô "Joseph điện hạ, anh là số một chúng em yêu anh, cố lên cố lên!!!" đám fan cứ cổ vũ tinh thần cao như vậy.
Ngoài sân nhìn một màn này, Triệu Mẫn nhìn Dương Bất Hối hai người không khỏi cạn lời! Trong sân Mã Lực chỉ biết cạn lời trên sân tập mà nhìn Trương Vô Kỵ thể hiện ném bóng không vào rổ, hắn chỉ biết Trương Vô Kỵ chơi bóng tệ cũng không nghĩ đến là tệ đến mức này.
Ném trái nào trật trái đó, qua hơn 30 phút sau Trương Vô Kỵ cả người ướt sủng áo thun ôm sát người, lộ ra dáng người cơ bụng quá rõ ràng, hắn mặt vẫn không biết ngượng là gì rời sân nở một nụ cười cố tình đi sát lại đám fans kia khí thế cao ngạo ngút trời, soái vô cùng vẫy vẫy tay làm bọn họ nữa ngày không tỉnh nổi, chỉ có Triệu Mẫn lên tiếng nói.
''Uy! Trương Vô Kỵ gánh nặng thần tượng của cậu không phải là nặng quá rồi đấy chứ?'' nhưng Trương Vô Kỵ lườm Triệu Mẫn một cái cười lạnh đáp:''Cần cậu quản à?'' Sau đó rời đi cũng không thèm nhìn lại một cái chào đám hoa si kia.

.............
[Js-Art] - End of chapter 18

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com