Choc Phai Thieu Gia Ac Ma Lanh Lung
[Poke Right Master Devil Cold Part 2] - Title: Trần Vương Trong Một Đêm Thành Con Rể Thượng Quan Gia
๖ۣۜJs-๖ۣۜArt
Thế là nghi thức lễ đính hôn của Thượng Quan Kỳ cùng Trần Hạ Vũ đã hoàn thành.Thượng Quan Kỳ bắt đầu cùng Trần Hạ Vũ sôi nổi nhảy mở màn cho buổi dạ tiệc đêm nay.Nhảy xong lúc sau, mọi người cũng sôi nổi tiến vào sân nhảy.Trong sân nhảy, Diệp Tiểu Chiêu vẻ mặt tươi đẹp ôm cổ Mã Lực nói: "Chúng ta khi nào đính hôn đây?""Như thế nào? Muốn gả cho anh như vậy?""Đương nhiên a! Chẳng lẽ anh không muốn cưới em sao?""Không......""Mã Lực! Anh dám nói không muốn thử xem?""Em đúng là ngốc mà, nghe anh nói hết câu không được sao?""Nha......Vậy anh nói hết đi.""Anh muốn nói...... Không muốn mới là lạ."Diệp Tiểu Chiêu hoan hô ôm cổ Mã Lực, ở trên môi hắn ấn hạ một cái hôn nói: "Liền biết anh yêu em nhất, ha ha! Mã Lực...... Rất nhiều thời điểm, em điều cảm thấy chính mình là người hạnh phúc nhất thế gian."Mã Lực cười nói: "Về sau sẽ càng hạnh phúc hơn nữa.""Đúng đúng, chỉ cần cùng anh ở bên nhau, em liền cảm thấy thực hạnh phúc.""Vậy vẫn luôn ở bên nhau, vĩnh viễn đều không rời xa nhau.""Được."Mấy câu nói đó, giống như là lời thề hẹn ước vậy, thật sâu khắc vào tâm trí hai người.Bên kia, Triệu Mẫn cùng Trương Vô Kỵ cũng tiến vào sân nhảy, vừa lúc Lục Cảnh Dương cùng Mạc Cẩm Ương cũng ở gần đó.Mấy người từng người nhìn đến đối phương, khóe miệng đều gợi lên một mạt ý cười.Lần sau liền đến phiên mấy người bọn họ đính hôn.Mạc Cẩm Ương vẻ mặt vui vẻ theo chân bọn họ đánh thanh tiếp đón xong, ngay sau đó thân mật ôm cổ Lục Cảnh Dương nói: "Cảnh Dương, ngày chúng ta đính hôn, sẽ không xuất hiện nhiều người đoạt hôn như vậy đi?"Vừa mới khi nãy một màn kia thực làm người ta sợ kinh người.Lục Cảnh Dương buồn cười nói: "Sẽ không, anh không có đa tình như vậy.""Liền biết anh tốt nhất! Lục Cảnh Dương, gặp được anh tuyệt đối là phúc phận lớn nhất ông trời ban cho em, quả thực quý giống như là nhật được báo vật tốt nhất thế gian vậy."Lục Cảnh Dương cười khổ nói: "Anh không có tốt như em tưởng tượng vậy.""Liền tốt, em nói tốt chính là tốt! Lục Cảnh Dương...... Vô luận như thế nào, em sẽ sánh bước đi cùng anh đến cuối cuộc đời này.""Được."Hai người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, từng người hiểu được tâm ý của nhau, lại không nói ra chỉ để hiểu nhau như vậy là đủ rồi.Có lẽ, thời gian sẽ phai nhạt hết mọi chuyện của quá khứ.Triệu Mẫn nhìn này một đôi tình lữ tình tứ đối diện bên cạnh chính mình, nhảy đến quá mức thân mật.Triệu Mẫn khóe môi gợi lên một mạt hứng thú tươi cười nói: "Trương Vô Kỵ, không có chuyện gì so với chuyện nhìn người xung quanh chính mình đều hạnh phúc, chuyện này làm tâm tình em sung sướng vô cùng."Trương Vô Kỵ lại nói: "Mẫn Mẫn, chuyện anh sương sướng nhất, chính là nhìn em hạnh phúc."Người đứng dưới cầu ngắm phong cảnh, ta đứng ở trên cầu nhìn người, bởi vì trong mắt chỉ có người là cảnh đẹp nhất thế gian.Lễ đường một chỗ nọ trong một góc, Thượng Quan Nguyệt Nhi đem John Trần Vương tư thế đông ở trên vách tường, vẻ mặt ma mị nói: "Trần Vương, thế nào hừ? Thực thích tôi?"John nhướng mày nói: "Lại như thế nào?"Thượng Quan Nguyệt Nhi uống say, mắt say lờ đờ mông lung, sắc mặt ửng đỏ một mảnh.Cả người đẹp tới mức cực hạn.Đây cũng là lần đầu tiên John thấy Thượng Quan Nguyệt Nhi như vậy, tâm ngăn không được nhảy dựng lên.Thấy cô khóc, lòng hắn không tự giác chua xót.Thấy cô cười, lòng hắn không tự giác đau lòng.Bởi vì Thượng Quan Nguyệt Nhi cười cũng là trong lòng đang khóc......Thấy Thượng Quan Nguyệt Nhi nháo loạn lên, hắn tâm không tự giác nhảy dựng lên.Bởi vì cô nháo lên đều mang nhiều cảm xúc như vậy, quả thực là cô gái sở hữu đủ ảo tưởng đối với hắn.Tại đây phía trước, người con gái duy nhất loạt được vào mắt John, chỉ có Triệu Mẫn một người.Nhưng đây là người của anh em hắn, hắn đối với cô một ý nghĩ cũng không thể có.Nhưng cô gái trước mắt này, lại tựa như không giống nhau, liền như vậy thương đau dâm vào thế giới của hắn.Cảm giác không bắt lấy, đời này đều sẽ không gặp được người con gái như vậy.Thượng Quan Nguyệt Nhi một bàn tay ngả ngớn nâng cằm John, mắt say lờ đờ mê ly nói: "Không thế nào, nếu thích, vậy cùng nhau chắp vá đi!"John mặt tối sầm nói: "Cái gì gọi là chắp vá?"Liền không thể tốt hơn sao?Thượng Quan Nguyệt Nhi cười khổ nói: "Anh toàn bộ hành trình vây xem trong lòng tôi có người khác, chẳng lẽ anh còn không rõ sao?""Thượng Quan Nguyệt Nhi, em đối với người kia không gọi là yêu, mà gọi là đồng tình! Bởi vì hắn cứu em, em cảm ơn hắn mới cùng hắn ở bên nhau.""Cái đánh rắm!"Xem, người con gái ta thích lại thô lỗ như vậy.Động bất động liền buông lời thô tục.Nhưng John ta lại cố tình chính là thích.John nói: "Có phải hay không trong lòng em là rõ nhất, các người mới quen biết bao lâu? Ở chung bao lâu? Thời gian các người chính thức ở bên nhau, hắn ta tổng cục đều là hôn mê, thật vất vả mới tỉnh, lại bắt đầu tự sa ngã cả ngày cùng em khắc khẩu cãi cọ, giữa em và hắn từng có thời gian nào ngọt ngào sao?""Anh điều tra tôi?" Thượng Quan Nguyệt Nhi ánh mắt lạnh lạnh nhìn John."Yêu cầu điều tra sao? Tôi chính là người trong bộ phận cấp cao của Minh Giáo, chuyện này ở Minh Giáo cũng không phải chuyện gì bí mật, tùy tiện nghe người ta nói, là có thể biết được."Thượng Quan Nguyệt Nhi nghe vậy, trầm mặc.Ngay sau đó ánh mắt nguy hiểm nheo lại.Trần Vương!John?Anh mẹ nó dám trêu chọc lão nương, lão nương làm cho anh sống không bằng chết.Khốn kiếp!Nghe nói trả thù một người biện pháp tốt nhất là ngủ cùng người đó!Sau đó làm cho người đó cầu mà không được!Anh mẹ đó chờ đó cho lão nương.Thượng Quan Nguyệt Nhi đột nhiên vươn một cái tay, nắm cà vạt trước ngực hắn.Vẻ mặt khí phách nói: "Đi theo tôi.""Đi đâu?""Phòng tôi, có đi hay không?" Thượng Quan Nguyệt Nhi vẻ mặt ma mị nói.John không tự giác, nuốt một ngụm nước bọt nói: "Đi!"Người trong lòng tự động đưa tới cửa, làm gì không đi?Hai người cùng đi của khuê phòng Thượng Quan Nguyệt Nhi, ai cũng không có phát hiện.Vừa vào cửa, Thượng Quan Nguyệt Nhi đem cửa đóng lại khóa trái, đem John đông đến trên vách tường.Cố tình thưởng thức mỹ nam một phen, mới bắt đầu hạ khẩu ăn chính thức.Môi hung hăng cắn ở trên môi John.Trần Vương, đều là anh tự tìm, đều là anh tự tìm tới.Đừng trách lão nương.John nơi nào chịu đựng được sự dụ đỗ của Thượng Quan Nguyệt Nhi, trực tiếp hóa thân thành sói, đem cô trở thân người bổ nhào vào trên vách tường.Điên cuồng hôn cánh môi của cô.Cô gái này, ta muốn.John chưa bao giờ tùy tiện ngủ cùng cô gái nào, bởi vì John có tinh thần cùng thói ở sạch.Cảm thấy một khi ở bên nhau, chính là cả đời.Cho nên đến bây giờ, hắn còn chưa ngủ cùng một cô gái nào khi ở nước ngoài hay về trong nước, cũng không có chạm qua bất kỳ một cô gái nào.Thượng Quan Nguyệt Nhi là cô gái đầu tiên John chạm vào, cũng sắp là cô gái cuối cùng.Lễ đính hôn phải không?Trở về liền cho em một hồi lễ đính hôn long trọng nhất.Nhưng lại không biết Thượng Quan Nguyệt Nhi người ta giờ phút này đánh chủ ý.Này một đêm, hai người ngủ chung.Nhưng ngủ đến nửa đêm, Thượng Quan Nguyệt Nhi trực tiếp rời giường chạy trốn .John ngủ say, căn bản là không hề biết.Đến hôm sau lên mặt trời lên tới cửa sổ, John hai tròng mắt hiện lên một mạt mê mang.Nhớ tới tối hôm qua hình ảnh điên cuồng, John tâm không tự giác nhảy thịch thịch lên.Kết quả hướng tới bên cạnh sờ, trống không.John đáy lòng không khỏi một trận hoảng.Cô gái này ngủ cùng ta xong lúc sau, đi nơi nào?Tưởng tượng nghĩ lại, nơi này là nhà cô ấy, phòng cô ấy.Chẳng lẽ cô ấy đã rời giường?John nhanh chóng mặc tốt quần áo, đi trong phòng tắm rửa sạch một phen, đi xuống lầu.Người hầu của Thượng Quan gia nhìn đến một vị khách xa lạ này, đều khiếp sợ.Chạy nhanh đi thông báo gia chủ cùng phu nhân.Vừa lúc Thượng Quan Kỳ cùng Trần Hạ Vũ tỉnh ngủ, chuẩn bị rời giường đi học.Nhìn đến John, hai người đều là sửng sốt.Thượng Quan Kỳ phía trước cùng John có giao lưu là cho nhớ.Nghĩ ngày hôm qua người này là cùng em gái cùng nhau tới.Chẳng lẽ là bạn trai của em gái?Lần trước thời điểm gặp mặt, hình như còn không phải đâu.Thượng Quan Kỳ đang muốn tiến lên chào hỏi, lại nghe John vội la lên: "Thượng Quan Nguyệt Nhi đâu?"Thượng Quan Kỳ vẻ mặt mê mang nói: "Tôi tối hôm qua uống nhiều quá, mới vừa tỉnh ngủ, không phát hiện em ấy a!""Đưa tôi đi tìm.""Được." Thượng Quan Kỳ không tự giác trả lời.Vì John có một hơi thở vương giả là cho người nghe không tự giác làm theo lời rồi.Hai người cùng nhau đi xuống lầu, Trần Hạ Vũ bị bỏ lại tại chỗ.Thượng Quan Kỳ triệu quản gia trong nhà tới hỏi: "Tiểu thư đâu?"Quản gia trả lời nói: "Tiểu thư thời điểm rạng sáng đã rời nhà đi ra ngoài"John nghe vậy, cả khuôn mặt âm trầm tới mức cực hạn."Ông nói cái gì? Lặp lại lần nữa!"Quản gia không rõ nguyên do nói: "Vị này chính là......""Là bạn của tiểu thư."John sửa đúng lời nói: "Là bạn trai! Nói cho tôi biết, cô ấy đi nơi nào!"Quản gia cung kính nói: "Tiểu thư từ trước đến nay rất tùy ý, mỗi lần ra cửa đều sẽ không nói cho bất luận kẻ nào trong nhà biết chính mình sẽ đi nơi nào."Lúc này, Thượng Quan Quân cùng Thượng Quan phu nhân nhận được tin tức, hướng tới bọn họ đã đi tới.Thượng Quan phu nhân vẻ mặt nghi hoặc nói: "Mới sáng sớm, đây là đang làm gì?"Thượng Quan Kỳ sờ sờ cái mũi nói: "Hình như là em gái lại gây hoạ, bỏ bạn trai ở lại nhà chúng ta, rồi chạy!""Cái gì? Bạn trai? Em gái con có bạn trai khi nào?"Bà dùng ánh mắt dò hỏi John.John giờ phút này sắc mặt thật không đẹp, nhưng ngại vì trưởng bối của người trong lòng, chỉ có trả lời nói: "Ngày hôm qua chính thức xác nhận quan hệ."Thượng Quan Kỳ nói: "Cậu hôm qua không phải ngủ phòng em gái tôi đi?""Đúng vậy."Thượng Quan phu nhân kinh ngạc nói: "Cái gì!"Như vậy con gái đã cùng người đàn ông này xảy ra quan hệ?Thượng Quan Quân trực tiếp mặt đen.John chủ động đi ra gánh vác trách nhiệm nói: "Con sẽ cùng cô ấy đính hôn, kết hôn, cả đời đều sẽ không phụ cô ấy."Nhưng mẹ kiếp người hiện tại đang ở nơi nào?Thượng Quan Quân nghe vậy, nhưng thật ra xem trọng John nhìn một cái.Không phải chơi, mà là nghiêm túc.Thượng Quan Quân chủ động nói: "Qua bên này ngồi.""Dạ." John theo quy củ ngồi xuống.Thượng Quan Quân ngồi xuống đối diện, dùng ngữ khí trưởng bối hỏi vãn bối hỏi: "Tính toán khi nào đính hôn?"John trả lời nói: "Dạ lúc nào cũng được ạ."Vấn đề là cô ấy hiện tại ở nơi nào.Cái cô gái đáng chết này.Ngủ ta xong liền chạy trốn không thấy bóng dáng.Lưu lại mình ta ở chỗ này chịu đựng người nhà cô ấy hỏi chuyện, thật là đủ rồi.Loại sự tình này không phải là hai người đối mặt sao?Thượng Quan phu nhân vừa lòng đối với thái đội của John.Đối với Thượng Quan Nguyệt Nhi bọn họ yêu cầu cũng không cao, có thể gả đến người có gia thế không tồi, là đủ rồi.Người đàn ông này vẻ ngoài sạch đẹp rất có phong cách, lại có phi cơ riêng, lần trước xuất hiện ở lễ thành nhân của Triệu Mẫn, bọn họ đối với John là có ấn tượng.Cả người mang theo một hơi thở vương giả, vậy là có thể nói thân phận không không kém đi đâu.Thượng Quan phu nhân đi qua đi hỏi: "Cậu nhà ở đâu? Có mấy người? Về sau kết hôn định cư ở nơi nào?""Cho phép cho gọi hai câu cha mẹ, con chính thức giới thiệu chính mình, con tên tiếng anh là John Edward tên tiếng Trung là Trần Vương, từ nhỏ đã không cha không mẹ, được một bá tước cùng một công chúa ở hoàng gia Anh nuôi lớn được một cái thân phận Vương tử, nhưng cha mẹ nuôi của con hiện tại đã qua đời, con là một người cô đơn trong hoàng thất Anh quốc sau đó con cũng ra ngoài tự lập, hiện tại con định cư tại Anh, ở nước ngoài kinh doanh một ít tài nguyên cùng mở một số công ty đã có sản nghiệp riêng, đây là toàn bộ tư liệu của con, cha mẹ có thể xem thử, xem Nguyệt Nhi cô ấy quyết định, con đã có thể tiếp tục mối quan hệ này." John vừa nói vừa lấy di động đưa thông tin của chính mình cho Thượng Quan Quân xem.Thượng Quan Quân cùng Thượng Quan phu nhân nghe thẳng gật đầu.Không cha không mẹ, tương đương chuyện gì cũng đều chính mình là chủ.Đến nổi gia thế cùng hoàng gia Anh có liên quan cũng đủ lớn, sản nghiệp cũng có công ty riêng, tương đương áo cơm vô ưu.Đủ rồi.Thượng quan phu nhân vội quay đầu hỏi Thượng Quan Kỳ nói: "Em gái con đâu? Còn không có rời giường sao?"Thượng Quan Kỳ cười khổ nói: "Quản gia nói, thời điểm rạng sáng em ấy liền chạy rồi."Thượng Quan phu nhân há hốc mồm nói: "Chạy? Vì cái gì a?"John bất đắc dĩ, chỉ có chính mình gánh tội thay nói: "Tối hôm qua cô ấy chính mình uống say, cùng con cãi nhau một chút, hẳn là chính mình một mình trở về nước ngoài trước rồi, con chính mình sẽ đi đưa cô ấy trở về.""Được, Trần Vương, Nguyệt Nhị chúng tôi liền giao cho cậu.""Cảm ơn cha mẹ, yên tâm, con sẽ không là hai người thất vọng..."Thượng Quan Nguyệt Nhi, nếu phía trước còn không dám khẳng định, như vậy qua tối hôm qua đến lúc sau, em đời này đừng mong chạy thoát.Chỉ là, rạng sáng bỏ chạy đi rồi?Cô ấy có thể đi nơi nào?John mang theo một tia mê mang, ngồi trên phi cơ, chuẩn bị về nước.Ngay sau đó đột nhiên linh quang chợt lóe nói: "Đi Thâm Quyến.""Được."Phi cơ lập tức tại chỗ quay vòng, bay đi Thâm Quyến.Mà giờ phút này, Triệu gia.Triệu Mẫn cùng Trương Vô Kỵ ôm nhau từ trên giường tỉnh lại.Nhìn thoáng qua sắc trời ngoài cửa sổ, Triệu Mẫn kinh hô: "A! Trương Vô Kỵ, trời đất ngủ quên, chạy nhanh trở về phòng anh mau."Trương Vô Kỵ đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, xoa xoa đầu, rồi sau đó trấn an vỗ vỗ đầu Triệu Mẫn nói: "Mẫn Mẫn đừng nóng vội, anh liền đi.""Mau cút, về sau nửa đêm không được chạy lại đây! Bị cha phát hiện nhất định sẽ chém chết anh.""Không cần, về sau anh sẽ còn tới phòng em, bất quá anh sẽ nhớ mà rời đi."Ngày hôm qua chăn êm giường mềm, mỹ nhân trong lòng, Trương Vô Kỵ không bỏ được đi.Kết quả ôm ôm liền ngủ rồi, này một lúc tỉnh ngủ chính là trời đã sáng.Triệu Mẫn trừng hắn nói: "Ngày hôm qua ai nói hống em ngủ xong liền đi?""Anh!""Vậy anh làm được sao?""Về sau bảo đảm làm được, đây là lần đầu tiên, anh đảm bảo không có lần sau.""Mau cút!""Tuân mệnh! Vợ!"Rồi sau đó xám xịt rời đi, mở tủ quần áo từ mật đạo rời đi.Bất quá trong chốc lát công phu, liền xuất hiện ở hậu hoa viên Triệu gia.Vừa lúc Triệu Dương Vương ở cách đó không xa luyện Thái Cực.Trương Vô Kỵ khom lưng từ gốc cây chay trốn như bay.Bằng mau tốc độ chạy như bay về phòng chính mình, rồi sau đó đi dưới lầu chuẩn bị bữa sáng.Trương Vô Kỵ hôm nay chuẩn bị là món bánh bao chiên.Tối hôm qua đã bảo người hầu chuẩn bị nguyên liệu tốt, hôm nay chỉ cần đi chiên là xong rồi.Mà Triệu Mẫn đã rời giường đi kêu Tử Khâm cùng Tử Du.Chỉ chốc lát sau một nhà ba người liền từ trên lầu đi xuống tới.Ngửi được trong phòng bếp truyền ra mùi hương, Tử Khâm cùng Tử Du vẻ mặt hưng phấn chạy tới nói: "Ba ba, hôm nay lại cho chúng con ăn món ngon gì?""Đồ ăn vặt, bánh bao chiên.""Oa, ba ba thật lợi hại.""Đi rửa tay, sau đó kêu ông ngoại của mấy đứa vào ăn sáng.""Vâng ba ba."Hai cái tiểu gia hỏa cùng nhau nắm tay rời đi.Triệu Mẫn đi vào tới nói: "Yêu cầu em hỗ trợ sao?""Yêu cầu, em rót mỗi người một ly rữa bò là được rồi.""Được, sữa bò phối hợp bánh bao chiên, không tồi.""Mọi người thích ăn liền tốt.""Trương Vô Kỵ, về sau nếu là hai ta xuống dốc, chúng ta liền ở ven đường bài cái xe bán bánh bao chiên, anh bán bánh bao chiên, em bán sữa bò."Ngẫm lại hình ảnh kia, quả thực không cần quá tốt đẹp.Trương Vô Kỵ trực tiếp cười phun ra tiếng.Hắn nói: "Cô gái ngốc, liền tính hai ta thật xuống dốc, cũng không cần em phải theo anh có hại.""Sao hừ?""Anh hiện tại tính không bản lĩnh, nhưng vẫn nuôi nỗi em.""Thiết, em liền có năng lực nuôi sống chính mình.""Nha? Vậy em nói xem, làm người bình thường, bình dân em sẽ làm cái gì?""Ách...... Nấu cơm có tính không?""Tạm thời tính đi! Còn có gì nữa?""Quét rác... Rửa chén.""Phốc ha ha ha ha...... Em vẫn là ra ngoài đường sống đi"Quét rác rửa chén cũng lấy ra tính.Tốt xấu gì cũng nên chọn nuôi gà, dưỡng vịt đi chứ?Triệu Mẫn thấy chính mình bị ghét bỏ, trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái nói: "Rồi rồi rồi, em biết anh trâu bò...... Cấy mạ cũng biết còn đâu!""......" Nhớ rõ cuộc đời lần đầu tiên cấy mạ, vẫn là cha con em ban tặng còn đâu.Nha đầu thúi này tự nhiên còn không biết xấu hổ mà nói ra.Triệu Mẫn thấy hắn đột nhiên thay đổi sắc mặt, chạy nhanh lui.Vừa lúc Triệu Dương Vương được Tử Du cùng Tử Khâm kéo vào tới, Triệu Mẫn bưng sữa bò ra tới trên bàn cơm, nói: "Đều chuẩn bị tốt xong! Bánh bao chiên lập tức sẽ ra lò.""Cha, người rất may mắn vì con gái tìm được con rể quý cho cha."Tử Du cùng Tử Khâm đồng thời nói: "Cũng rất may mắn với con,, vì mẹ tìm được một cái ba ba tốt nhất toàn Trung Quốc cho tụi con!"Triệu Dương Vương: "......" Ta may mắn các đầu các người.Tên tiểu tử thúi này tối hôm qua bò giường, đừng tưởng rằng ta không biết.Trong nhà ám vệ chính là trải rộng mỗi góc một người...Gió thổi cây động gì Triệu Dương Vương ta sao có thể không biết?Chẳng qua là sợ bọn họ xấu hổ, lười đi vạch trần thôi.Tính, đều đã thành niên.Tùy họ thôi!Bất quá Triệu Dương Vương lại không thể nói ra, bằng không Trương Vô Kỵ này tuyệt đối sẽ càng thêm càn rỡ.Thích bò giường?Thì cho bò vậy!Người một nhà cùng nhau dùng cái bữa sáng vui vẻ, cứ theo lẽ thường hai người trước lái xe đưa Tử Du cùng Tử Khâm đi nhà trẻ.Rồi sau đó lại đi trường đại học.Nhà trẻ ngoài cửa, bọn họ hình như vừa đến, cậu bé ngày hôm qua liền tới.Hô câu: "Chào chú và dì." Rồi sau đó liền đem ánh mắt dừng ở trên người Tử Du.Tử Du nhướng mày nói: "Cậu nhìn tôi làm gì?"Cậu bé nói: "Không có, chính là cảm thấy cậu cùng chú và dì lớn lên không giống nhau."Trương Vô Kỵ nghe vậy, nhướng mày, tiểu tử này ngày hôm qua tuyệt đối cũng đã phái người tra qua bọn ta.Mẹ nó thâm tàng bất lộ a!Tử Du nói: "Tôi cùng anh hai là do ba mẹ tôi nhận nuôi, đương nhiên không giống.""Nhưng anh hai cậu lớn lên trong giống ba của cậu."Tử Du: "......" Phải ha!Vì cái gì đều là con nuôi, anh hai lại giống ba ba, ta lại không giống mẹ?Cậu bé tràn ngập ý xem kỹ đánh giá Triệu Mẫn cùng Trương Vô Kỵ.Triệu Mẫn cạn lời, ngay sau đó nói: "Cháu muốn hỏi gì thì hỏi đi!""Tử Du cùng Tử Khâm là thai Long Phượng?""Đúng vậy.""Kia vì cái gì Tử Khâm chỉ số thông minh cao như vậy, còn Tử Du lại ngốc như vậy đâu?"Trời đất!Tự nhiên nói Tử Du ngốc?Tử Du là người đầu tiên nổi điên, cả tên lẫn họ hô: "Dương Tử Minh, cậu nói ai ngốc? Có ngon nói lại lần nữa!"Dương Tử Minh hóng ngay lập tứ nói: "Tử Du ngoan, tôi ý tức là nói cậu so với anh cậu, chứ cậu so với người bình thường, thì cậu vẫn là rất thông minh."Tử Du lập tức liền tắt lửa: "À."Rồi sau đó không nói chuyện nữa.Triệu Mẫn lập tức cảm giác buồn cười, mẹ kiếp còn nhỏ như vậy đã bị tiểu tử này ăn đến gắt gao, về sau còn phải a?Trương Vô Kỵ trả lời nói: "Rồng sinh chín con, mỗi con bất đồng, ta nói cháu...... Cháu đây là thấy chúng tôi trọng nam khinh nữ, đối với Tử Du giáo dục không tốt bằng Tử Khâm sao?"Dương Tử Minh không nói lời nào, xem như cam chịu.Ta lặc cái đi.Tự nhiên còn cảm thấy bọn họ bất công, đối với Tử Du không tốt.Mẹ nó suy nghĩ nhiều đi!Còn nhỏ như vậy liền đối với Tử Du suy nghĩ, tiểu tử này không tồi a!Trương Vô Kỵ đột nhiên hạ công lưng vỗ vỗ đầu của cậu bé nói: "Tử Du là mẹ con bé nhặt từ trong rừng sâu về tới, từ nhỏ cùng một đám sói lớn lên, mới trở về không lâu, còn không có hoàn toàn thích ứng với phương thức học tập của con người, cảm ơn cháu vì Tử Du nhà chú mà suy nghĩ."Dương Tử Minh chấn kinh một lát, rồi ngay sau đó đau lòng nhìn Tử Du một hồi lâu.Rồi sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói: "Chú dì thực xin lỗi, là con trách oan hai người"Triệu Mẫn cảm thấy cậu bé đáng yêu cực kỳ, vỗ vỗ đầu của cậu bé nói: "Không sao, cháu có thể như vậy suy nghĩ cho Tử Du, chúng ta còn thực cảm động còn đâu!""Bởi vì về sau cũng là người nhà của nhau.""Sao?"Dương Tử Minh ra vẻ cao thâm nói: "Chú dì các người về sau sẽ biết."Rồi sau đó nắm tay Tử Du, cùng đi trường học.Tử Du ngoan ngoãn quay đầu lại nói: "Ba ba mẹ con vào lớp đây!""Đi thôi!" Triệu Mẫn dở khóc dở cười nhìn bọn họ rời đi.Trời đất ra vẻ cao thâm, tưởng ta nghe không hiểu sao?Tự nhiên như vậy mà chơi cùng nhau tới lớn sao......Thật là đủ rồi!Tử Khâm nói: "Cha mẹ con cũng đi vào nha!""Được, nhớ rõ bảo vệ em gái con nha.""Dạ."Rồi sau đó cõng cặp sách đi vào.Triệu Mẫn cùng Trương Vô Kỵ cũng xoay người lên xe.Triệu Mẫn buồn cười nói: "Lời cậu bé đó nói, anh nghe hiểu không?"Trương Vô Kỵ cười nói: "Không tồi, cậu bé đó đem chuyện anh muốn làm chưa làm được, toàn bộ đều làm.""Sao?" Triệu Mẫn không rõ nguyên do nhìn Trương Vô Kỵ nói."Mẫn Mẫn, nếu anh cũng sớm như vậy quen biết em, anh cũng sẽ giống như cậu bé đó, bảo vệ dưỡng em tới lớn lên.""Uy, Trương Vô Kỵ, hiện tại người ta muốn dưỡng là con gái của anh, anh mẹ nó liền thờ ơ như vậy?""Bằng không thì sao? Cháu ngoại của của Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng cháu nội của Tổng Tư Lệnh, em đi de dọa thằng bé đó hai câu xem, tin hay không ngày mai liền sẽ bị bắt bắt đến đồn công an?"Ta đi!Trâu bò như vậy?Khó trách tiểu tử kia có phần nắm chắc như vậy.Bất quá Triệu Mẫn không phục nói: "Em chính là đại tiểu thư Triệu gia, nhà Dương gia đó dám sao?""Cô gái ngốc, liên quan đến chính trị, lại là một cấp bậc, gia thế giống như cậu bé đó, tuyệt đối xem như là một nhân vật được bảo vệ của quốc gia vậy, nếu anh không đoán sai, chúng ta vừa mới nảy ở đó đối thoại cùng cậu bé đó, ít nhất cũng bị mấy lính bắn tỉa ngắm vào.""......" Đừng có làm em sợ a."Không tin? Anh bảo người của Minh Giao chụp lại cho em xem, trong chốc lát đi đếm trường anh cho em xem.""Thực sự dáng sợ như vậy?""Em đối với cậu nhóc đó không có ý xấu, sợ cái gì?""Em đương nhiên không sợ, em chỉ sợ Tử Du cùng Tử Khâm a, lỡ bọn nhỏ ở nhà trẻ cùng cậu bé đó sinh ra xung đột, sẽ bị bắn hạ thì sao?"Trương Vô Kỵ dở khóc dở cười nói: "Nha đầu ngốc, suy nghĩ nhiều đi! Dù là người trong chính trị cũng không thể làm bậy? Con gái cùng con rể ông ta làm trong luật pháp còn đâu! Những người đó nhiều nhất cũng chỉ là người âm thầm bảo vệ tính mạng cậu bé đó, chứ con nít đánh nhau ai sẽ quản?""Nói như vậy Tử Du cùng Tử Khâm cũng được an toàn.""Bọn họ an toàn anh đảm bảo, anh có cho người của Minh Giáo theo âm thầm bảo vệ tụi nhỏ, cha em không chừng cũng có cho người theo bảo vệ tụi nhỏ.""Cha đối với hai đứa nhỏ này nhưng thật ra là để trong lòng".......................................................[Js-Art] - End of chapter 203
๖ۣۜJs-๖ۣۜArt
Thế là nghi thức lễ đính hôn của Thượng Quan Kỳ cùng Trần Hạ Vũ đã hoàn thành.Thượng Quan Kỳ bắt đầu cùng Trần Hạ Vũ sôi nổi nhảy mở màn cho buổi dạ tiệc đêm nay.Nhảy xong lúc sau, mọi người cũng sôi nổi tiến vào sân nhảy.Trong sân nhảy, Diệp Tiểu Chiêu vẻ mặt tươi đẹp ôm cổ Mã Lực nói: "Chúng ta khi nào đính hôn đây?""Như thế nào? Muốn gả cho anh như vậy?""Đương nhiên a! Chẳng lẽ anh không muốn cưới em sao?""Không......""Mã Lực! Anh dám nói không muốn thử xem?""Em đúng là ngốc mà, nghe anh nói hết câu không được sao?""Nha......Vậy anh nói hết đi.""Anh muốn nói...... Không muốn mới là lạ."Diệp Tiểu Chiêu hoan hô ôm cổ Mã Lực, ở trên môi hắn ấn hạ một cái hôn nói: "Liền biết anh yêu em nhất, ha ha! Mã Lực...... Rất nhiều thời điểm, em điều cảm thấy chính mình là người hạnh phúc nhất thế gian."Mã Lực cười nói: "Về sau sẽ càng hạnh phúc hơn nữa.""Đúng đúng, chỉ cần cùng anh ở bên nhau, em liền cảm thấy thực hạnh phúc.""Vậy vẫn luôn ở bên nhau, vĩnh viễn đều không rời xa nhau.""Được."Mấy câu nói đó, giống như là lời thề hẹn ước vậy, thật sâu khắc vào tâm trí hai người.Bên kia, Triệu Mẫn cùng Trương Vô Kỵ cũng tiến vào sân nhảy, vừa lúc Lục Cảnh Dương cùng Mạc Cẩm Ương cũng ở gần đó.Mấy người từng người nhìn đến đối phương, khóe miệng đều gợi lên một mạt ý cười.Lần sau liền đến phiên mấy người bọn họ đính hôn.Mạc Cẩm Ương vẻ mặt vui vẻ theo chân bọn họ đánh thanh tiếp đón xong, ngay sau đó thân mật ôm cổ Lục Cảnh Dương nói: "Cảnh Dương, ngày chúng ta đính hôn, sẽ không xuất hiện nhiều người đoạt hôn như vậy đi?"Vừa mới khi nãy một màn kia thực làm người ta sợ kinh người.Lục Cảnh Dương buồn cười nói: "Sẽ không, anh không có đa tình như vậy.""Liền biết anh tốt nhất! Lục Cảnh Dương, gặp được anh tuyệt đối là phúc phận lớn nhất ông trời ban cho em, quả thực quý giống như là nhật được báo vật tốt nhất thế gian vậy."Lục Cảnh Dương cười khổ nói: "Anh không có tốt như em tưởng tượng vậy.""Liền tốt, em nói tốt chính là tốt! Lục Cảnh Dương...... Vô luận như thế nào, em sẽ sánh bước đi cùng anh đến cuối cuộc đời này.""Được."Hai người trong lòng hiểu rõ mà không nói ra, từng người hiểu được tâm ý của nhau, lại không nói ra chỉ để hiểu nhau như vậy là đủ rồi.Có lẽ, thời gian sẽ phai nhạt hết mọi chuyện của quá khứ.Triệu Mẫn nhìn này một đôi tình lữ tình tứ đối diện bên cạnh chính mình, nhảy đến quá mức thân mật.Triệu Mẫn khóe môi gợi lên một mạt hứng thú tươi cười nói: "Trương Vô Kỵ, không có chuyện gì so với chuyện nhìn người xung quanh chính mình đều hạnh phúc, chuyện này làm tâm tình em sung sướng vô cùng."Trương Vô Kỵ lại nói: "Mẫn Mẫn, chuyện anh sương sướng nhất, chính là nhìn em hạnh phúc."Người đứng dưới cầu ngắm phong cảnh, ta đứng ở trên cầu nhìn người, bởi vì trong mắt chỉ có người là cảnh đẹp nhất thế gian.Lễ đường một chỗ nọ trong một góc, Thượng Quan Nguyệt Nhi đem John Trần Vương tư thế đông ở trên vách tường, vẻ mặt ma mị nói: "Trần Vương, thế nào hừ? Thực thích tôi?"John nhướng mày nói: "Lại như thế nào?"Thượng Quan Nguyệt Nhi uống say, mắt say lờ đờ mông lung, sắc mặt ửng đỏ một mảnh.Cả người đẹp tới mức cực hạn.Đây cũng là lần đầu tiên John thấy Thượng Quan Nguyệt Nhi như vậy, tâm ngăn không được nhảy dựng lên.Thấy cô khóc, lòng hắn không tự giác chua xót.Thấy cô cười, lòng hắn không tự giác đau lòng.Bởi vì Thượng Quan Nguyệt Nhi cười cũng là trong lòng đang khóc......Thấy Thượng Quan Nguyệt Nhi nháo loạn lên, hắn tâm không tự giác nhảy dựng lên.Bởi vì cô nháo lên đều mang nhiều cảm xúc như vậy, quả thực là cô gái sở hữu đủ ảo tưởng đối với hắn.Tại đây phía trước, người con gái duy nhất loạt được vào mắt John, chỉ có Triệu Mẫn một người.Nhưng đây là người của anh em hắn, hắn đối với cô một ý nghĩ cũng không thể có.Nhưng cô gái trước mắt này, lại tựa như không giống nhau, liền như vậy thương đau dâm vào thế giới của hắn.Cảm giác không bắt lấy, đời này đều sẽ không gặp được người con gái như vậy.Thượng Quan Nguyệt Nhi một bàn tay ngả ngớn nâng cằm John, mắt say lờ đờ mê ly nói: "Không thế nào, nếu thích, vậy cùng nhau chắp vá đi!"John mặt tối sầm nói: "Cái gì gọi là chắp vá?"Liền không thể tốt hơn sao?Thượng Quan Nguyệt Nhi cười khổ nói: "Anh toàn bộ hành trình vây xem trong lòng tôi có người khác, chẳng lẽ anh còn không rõ sao?""Thượng Quan Nguyệt Nhi, em đối với người kia không gọi là yêu, mà gọi là đồng tình! Bởi vì hắn cứu em, em cảm ơn hắn mới cùng hắn ở bên nhau.""Cái đánh rắm!"Xem, người con gái ta thích lại thô lỗ như vậy.Động bất động liền buông lời thô tục.Nhưng John ta lại cố tình chính là thích.John nói: "Có phải hay không trong lòng em là rõ nhất, các người mới quen biết bao lâu? Ở chung bao lâu? Thời gian các người chính thức ở bên nhau, hắn ta tổng cục đều là hôn mê, thật vất vả mới tỉnh, lại bắt đầu tự sa ngã cả ngày cùng em khắc khẩu cãi cọ, giữa em và hắn từng có thời gian nào ngọt ngào sao?""Anh điều tra tôi?" Thượng Quan Nguyệt Nhi ánh mắt lạnh lạnh nhìn John."Yêu cầu điều tra sao? Tôi chính là người trong bộ phận cấp cao của Minh Giáo, chuyện này ở Minh Giáo cũng không phải chuyện gì bí mật, tùy tiện nghe người ta nói, là có thể biết được."Thượng Quan Nguyệt Nhi nghe vậy, trầm mặc.Ngay sau đó ánh mắt nguy hiểm nheo lại.Trần Vương!John?Anh mẹ nó dám trêu chọc lão nương, lão nương làm cho anh sống không bằng chết.Khốn kiếp!Nghe nói trả thù một người biện pháp tốt nhất là ngủ cùng người đó!Sau đó làm cho người đó cầu mà không được!Anh mẹ đó chờ đó cho lão nương.Thượng Quan Nguyệt Nhi đột nhiên vươn một cái tay, nắm cà vạt trước ngực hắn.Vẻ mặt khí phách nói: "Đi theo tôi.""Đi đâu?""Phòng tôi, có đi hay không?" Thượng Quan Nguyệt Nhi vẻ mặt ma mị nói.John không tự giác, nuốt một ngụm nước bọt nói: "Đi!"Người trong lòng tự động đưa tới cửa, làm gì không đi?Hai người cùng đi của khuê phòng Thượng Quan Nguyệt Nhi, ai cũng không có phát hiện.Vừa vào cửa, Thượng Quan Nguyệt Nhi đem cửa đóng lại khóa trái, đem John đông đến trên vách tường.Cố tình thưởng thức mỹ nam một phen, mới bắt đầu hạ khẩu ăn chính thức.Môi hung hăng cắn ở trên môi John.Trần Vương, đều là anh tự tìm, đều là anh tự tìm tới.Đừng trách lão nương.John nơi nào chịu đựng được sự dụ đỗ của Thượng Quan Nguyệt Nhi, trực tiếp hóa thân thành sói, đem cô trở thân người bổ nhào vào trên vách tường.Điên cuồng hôn cánh môi của cô.Cô gái này, ta muốn.John chưa bao giờ tùy tiện ngủ cùng cô gái nào, bởi vì John có tinh thần cùng thói ở sạch.Cảm thấy một khi ở bên nhau, chính là cả đời.Cho nên đến bây giờ, hắn còn chưa ngủ cùng một cô gái nào khi ở nước ngoài hay về trong nước, cũng không có chạm qua bất kỳ một cô gái nào.Thượng Quan Nguyệt Nhi là cô gái đầu tiên John chạm vào, cũng sắp là cô gái cuối cùng.Lễ đính hôn phải không?Trở về liền cho em một hồi lễ đính hôn long trọng nhất.Nhưng lại không biết Thượng Quan Nguyệt Nhi người ta giờ phút này đánh chủ ý.Này một đêm, hai người ngủ chung.Nhưng ngủ đến nửa đêm, Thượng Quan Nguyệt Nhi trực tiếp rời giường chạy trốn .John ngủ say, căn bản là không hề biết.Đến hôm sau lên mặt trời lên tới cửa sổ, John hai tròng mắt hiện lên một mạt mê mang.Nhớ tới tối hôm qua hình ảnh điên cuồng, John tâm không tự giác nhảy thịch thịch lên.Kết quả hướng tới bên cạnh sờ, trống không.John đáy lòng không khỏi một trận hoảng.Cô gái này ngủ cùng ta xong lúc sau, đi nơi nào?Tưởng tượng nghĩ lại, nơi này là nhà cô ấy, phòng cô ấy.Chẳng lẽ cô ấy đã rời giường?John nhanh chóng mặc tốt quần áo, đi trong phòng tắm rửa sạch một phen, đi xuống lầu.Người hầu của Thượng Quan gia nhìn đến một vị khách xa lạ này, đều khiếp sợ.Chạy nhanh đi thông báo gia chủ cùng phu nhân.Vừa lúc Thượng Quan Kỳ cùng Trần Hạ Vũ tỉnh ngủ, chuẩn bị rời giường đi học.Nhìn đến John, hai người đều là sửng sốt.Thượng Quan Kỳ phía trước cùng John có giao lưu là cho nhớ.Nghĩ ngày hôm qua người này là cùng em gái cùng nhau tới.Chẳng lẽ là bạn trai của em gái?Lần trước thời điểm gặp mặt, hình như còn không phải đâu.Thượng Quan Kỳ đang muốn tiến lên chào hỏi, lại nghe John vội la lên: "Thượng Quan Nguyệt Nhi đâu?"Thượng Quan Kỳ vẻ mặt mê mang nói: "Tôi tối hôm qua uống nhiều quá, mới vừa tỉnh ngủ, không phát hiện em ấy a!""Đưa tôi đi tìm.""Được." Thượng Quan Kỳ không tự giác trả lời.Vì John có một hơi thở vương giả là cho người nghe không tự giác làm theo lời rồi.Hai người cùng nhau đi xuống lầu, Trần Hạ Vũ bị bỏ lại tại chỗ.Thượng Quan Kỳ triệu quản gia trong nhà tới hỏi: "Tiểu thư đâu?"Quản gia trả lời nói: "Tiểu thư thời điểm rạng sáng đã rời nhà đi ra ngoài"John nghe vậy, cả khuôn mặt âm trầm tới mức cực hạn."Ông nói cái gì? Lặp lại lần nữa!"Quản gia không rõ nguyên do nói: "Vị này chính là......""Là bạn của tiểu thư."John sửa đúng lời nói: "Là bạn trai! Nói cho tôi biết, cô ấy đi nơi nào!"Quản gia cung kính nói: "Tiểu thư từ trước đến nay rất tùy ý, mỗi lần ra cửa đều sẽ không nói cho bất luận kẻ nào trong nhà biết chính mình sẽ đi nơi nào."Lúc này, Thượng Quan Quân cùng Thượng Quan phu nhân nhận được tin tức, hướng tới bọn họ đã đi tới.Thượng Quan phu nhân vẻ mặt nghi hoặc nói: "Mới sáng sớm, đây là đang làm gì?"Thượng Quan Kỳ sờ sờ cái mũi nói: "Hình như là em gái lại gây hoạ, bỏ bạn trai ở lại nhà chúng ta, rồi chạy!""Cái gì? Bạn trai? Em gái con có bạn trai khi nào?"Bà dùng ánh mắt dò hỏi John.John giờ phút này sắc mặt thật không đẹp, nhưng ngại vì trưởng bối của người trong lòng, chỉ có trả lời nói: "Ngày hôm qua chính thức xác nhận quan hệ."Thượng Quan Kỳ nói: "Cậu hôm qua không phải ngủ phòng em gái tôi đi?""Đúng vậy."Thượng Quan phu nhân kinh ngạc nói: "Cái gì!"Như vậy con gái đã cùng người đàn ông này xảy ra quan hệ?Thượng Quan Quân trực tiếp mặt đen.John chủ động đi ra gánh vác trách nhiệm nói: "Con sẽ cùng cô ấy đính hôn, kết hôn, cả đời đều sẽ không phụ cô ấy."Nhưng mẹ kiếp người hiện tại đang ở nơi nào?Thượng Quan Quân nghe vậy, nhưng thật ra xem trọng John nhìn một cái.Không phải chơi, mà là nghiêm túc.Thượng Quan Quân chủ động nói: "Qua bên này ngồi.""Dạ." John theo quy củ ngồi xuống.Thượng Quan Quân ngồi xuống đối diện, dùng ngữ khí trưởng bối hỏi vãn bối hỏi: "Tính toán khi nào đính hôn?"John trả lời nói: "Dạ lúc nào cũng được ạ."Vấn đề là cô ấy hiện tại ở nơi nào.Cái cô gái đáng chết này.Ngủ ta xong liền chạy trốn không thấy bóng dáng.Lưu lại mình ta ở chỗ này chịu đựng người nhà cô ấy hỏi chuyện, thật là đủ rồi.Loại sự tình này không phải là hai người đối mặt sao?Thượng Quan phu nhân vừa lòng đối với thái đội của John.Đối với Thượng Quan Nguyệt Nhi bọn họ yêu cầu cũng không cao, có thể gả đến người có gia thế không tồi, là đủ rồi.Người đàn ông này vẻ ngoài sạch đẹp rất có phong cách, lại có phi cơ riêng, lần trước xuất hiện ở lễ thành nhân của Triệu Mẫn, bọn họ đối với John là có ấn tượng.Cả người mang theo một hơi thở vương giả, vậy là có thể nói thân phận không không kém đi đâu.Thượng Quan phu nhân đi qua đi hỏi: "Cậu nhà ở đâu? Có mấy người? Về sau kết hôn định cư ở nơi nào?""Cho phép cho gọi hai câu cha mẹ, con chính thức giới thiệu chính mình, con tên tiếng anh là John Edward tên tiếng Trung là Trần Vương, từ nhỏ đã không cha không mẹ, được một bá tước cùng một công chúa ở hoàng gia Anh nuôi lớn được một cái thân phận Vương tử, nhưng cha mẹ nuôi của con hiện tại đã qua đời, con là một người cô đơn trong hoàng thất Anh quốc sau đó con cũng ra ngoài tự lập, hiện tại con định cư tại Anh, ở nước ngoài kinh doanh một ít tài nguyên cùng mở một số công ty đã có sản nghiệp riêng, đây là toàn bộ tư liệu của con, cha mẹ có thể xem thử, xem Nguyệt Nhi cô ấy quyết định, con đã có thể tiếp tục mối quan hệ này." John vừa nói vừa lấy di động đưa thông tin của chính mình cho Thượng Quan Quân xem.Thượng Quan Quân cùng Thượng Quan phu nhân nghe thẳng gật đầu.Không cha không mẹ, tương đương chuyện gì cũng đều chính mình là chủ.Đến nổi gia thế cùng hoàng gia Anh có liên quan cũng đủ lớn, sản nghiệp cũng có công ty riêng, tương đương áo cơm vô ưu.Đủ rồi.Thượng quan phu nhân vội quay đầu hỏi Thượng Quan Kỳ nói: "Em gái con đâu? Còn không có rời giường sao?"Thượng Quan Kỳ cười khổ nói: "Quản gia nói, thời điểm rạng sáng em ấy liền chạy rồi."Thượng Quan phu nhân há hốc mồm nói: "Chạy? Vì cái gì a?"John bất đắc dĩ, chỉ có chính mình gánh tội thay nói: "Tối hôm qua cô ấy chính mình uống say, cùng con cãi nhau một chút, hẳn là chính mình một mình trở về nước ngoài trước rồi, con chính mình sẽ đi đưa cô ấy trở về.""Được, Trần Vương, Nguyệt Nhị chúng tôi liền giao cho cậu.""Cảm ơn cha mẹ, yên tâm, con sẽ không là hai người thất vọng..."Thượng Quan Nguyệt Nhi, nếu phía trước còn không dám khẳng định, như vậy qua tối hôm qua đến lúc sau, em đời này đừng mong chạy thoát.Chỉ là, rạng sáng bỏ chạy đi rồi?Cô ấy có thể đi nơi nào?John mang theo một tia mê mang, ngồi trên phi cơ, chuẩn bị về nước.Ngay sau đó đột nhiên linh quang chợt lóe nói: "Đi Thâm Quyến.""Được."Phi cơ lập tức tại chỗ quay vòng, bay đi Thâm Quyến.Mà giờ phút này, Triệu gia.Triệu Mẫn cùng Trương Vô Kỵ ôm nhau từ trên giường tỉnh lại.Nhìn thoáng qua sắc trời ngoài cửa sổ, Triệu Mẫn kinh hô: "A! Trương Vô Kỵ, trời đất ngủ quên, chạy nhanh trở về phòng anh mau."Trương Vô Kỵ đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, xoa xoa đầu, rồi sau đó trấn an vỗ vỗ đầu Triệu Mẫn nói: "Mẫn Mẫn đừng nóng vội, anh liền đi.""Mau cút, về sau nửa đêm không được chạy lại đây! Bị cha phát hiện nhất định sẽ chém chết anh.""Không cần, về sau anh sẽ còn tới phòng em, bất quá anh sẽ nhớ mà rời đi."Ngày hôm qua chăn êm giường mềm, mỹ nhân trong lòng, Trương Vô Kỵ không bỏ được đi.Kết quả ôm ôm liền ngủ rồi, này một lúc tỉnh ngủ chính là trời đã sáng.Triệu Mẫn trừng hắn nói: "Ngày hôm qua ai nói hống em ngủ xong liền đi?""Anh!""Vậy anh làm được sao?""Về sau bảo đảm làm được, đây là lần đầu tiên, anh đảm bảo không có lần sau.""Mau cút!""Tuân mệnh! Vợ!"Rồi sau đó xám xịt rời đi, mở tủ quần áo từ mật đạo rời đi.Bất quá trong chốc lát công phu, liền xuất hiện ở hậu hoa viên Triệu gia.Vừa lúc Triệu Dương Vương ở cách đó không xa luyện Thái Cực.Trương Vô Kỵ khom lưng từ gốc cây chay trốn như bay.Bằng mau tốc độ chạy như bay về phòng chính mình, rồi sau đó đi dưới lầu chuẩn bị bữa sáng.Trương Vô Kỵ hôm nay chuẩn bị là món bánh bao chiên.Tối hôm qua đã bảo người hầu chuẩn bị nguyên liệu tốt, hôm nay chỉ cần đi chiên là xong rồi.Mà Triệu Mẫn đã rời giường đi kêu Tử Khâm cùng Tử Du.Chỉ chốc lát sau một nhà ba người liền từ trên lầu đi xuống tới.Ngửi được trong phòng bếp truyền ra mùi hương, Tử Khâm cùng Tử Du vẻ mặt hưng phấn chạy tới nói: "Ba ba, hôm nay lại cho chúng con ăn món ngon gì?""Đồ ăn vặt, bánh bao chiên.""Oa, ba ba thật lợi hại.""Đi rửa tay, sau đó kêu ông ngoại của mấy đứa vào ăn sáng.""Vâng ba ba."Hai cái tiểu gia hỏa cùng nhau nắm tay rời đi.Triệu Mẫn đi vào tới nói: "Yêu cầu em hỗ trợ sao?""Yêu cầu, em rót mỗi người một ly rữa bò là được rồi.""Được, sữa bò phối hợp bánh bao chiên, không tồi.""Mọi người thích ăn liền tốt.""Trương Vô Kỵ, về sau nếu là hai ta xuống dốc, chúng ta liền ở ven đường bài cái xe bán bánh bao chiên, anh bán bánh bao chiên, em bán sữa bò."Ngẫm lại hình ảnh kia, quả thực không cần quá tốt đẹp.Trương Vô Kỵ trực tiếp cười phun ra tiếng.Hắn nói: "Cô gái ngốc, liền tính hai ta thật xuống dốc, cũng không cần em phải theo anh có hại.""Sao hừ?""Anh hiện tại tính không bản lĩnh, nhưng vẫn nuôi nỗi em.""Thiết, em liền có năng lực nuôi sống chính mình.""Nha? Vậy em nói xem, làm người bình thường, bình dân em sẽ làm cái gì?""Ách...... Nấu cơm có tính không?""Tạm thời tính đi! Còn có gì nữa?""Quét rác... Rửa chén.""Phốc ha ha ha ha...... Em vẫn là ra ngoài đường sống đi"Quét rác rửa chén cũng lấy ra tính.Tốt xấu gì cũng nên chọn nuôi gà, dưỡng vịt đi chứ?Triệu Mẫn thấy chính mình bị ghét bỏ, trừng mắt nhìn hắn liếc mắt một cái nói: "Rồi rồi rồi, em biết anh trâu bò...... Cấy mạ cũng biết còn đâu!""......" Nhớ rõ cuộc đời lần đầu tiên cấy mạ, vẫn là cha con em ban tặng còn đâu.Nha đầu thúi này tự nhiên còn không biết xấu hổ mà nói ra.Triệu Mẫn thấy hắn đột nhiên thay đổi sắc mặt, chạy nhanh lui.Vừa lúc Triệu Dương Vương được Tử Du cùng Tử Khâm kéo vào tới, Triệu Mẫn bưng sữa bò ra tới trên bàn cơm, nói: "Đều chuẩn bị tốt xong! Bánh bao chiên lập tức sẽ ra lò.""Cha, người rất may mắn vì con gái tìm được con rể quý cho cha."Tử Du cùng Tử Khâm đồng thời nói: "Cũng rất may mắn với con,, vì mẹ tìm được một cái ba ba tốt nhất toàn Trung Quốc cho tụi con!"Triệu Dương Vương: "......" Ta may mắn các đầu các người.Tên tiểu tử thúi này tối hôm qua bò giường, đừng tưởng rằng ta không biết.Trong nhà ám vệ chính là trải rộng mỗi góc một người...Gió thổi cây động gì Triệu Dương Vương ta sao có thể không biết?Chẳng qua là sợ bọn họ xấu hổ, lười đi vạch trần thôi.Tính, đều đã thành niên.Tùy họ thôi!Bất quá Triệu Dương Vương lại không thể nói ra, bằng không Trương Vô Kỵ này tuyệt đối sẽ càng thêm càn rỡ.Thích bò giường?Thì cho bò vậy!Người một nhà cùng nhau dùng cái bữa sáng vui vẻ, cứ theo lẽ thường hai người trước lái xe đưa Tử Du cùng Tử Khâm đi nhà trẻ.Rồi sau đó lại đi trường đại học.Nhà trẻ ngoài cửa, bọn họ hình như vừa đến, cậu bé ngày hôm qua liền tới.Hô câu: "Chào chú và dì." Rồi sau đó liền đem ánh mắt dừng ở trên người Tử Du.Tử Du nhướng mày nói: "Cậu nhìn tôi làm gì?"Cậu bé nói: "Không có, chính là cảm thấy cậu cùng chú và dì lớn lên không giống nhau."Trương Vô Kỵ nghe vậy, nhướng mày, tiểu tử này ngày hôm qua tuyệt đối cũng đã phái người tra qua bọn ta.Mẹ nó thâm tàng bất lộ a!Tử Du nói: "Tôi cùng anh hai là do ba mẹ tôi nhận nuôi, đương nhiên không giống.""Nhưng anh hai cậu lớn lên trong giống ba của cậu."Tử Du: "......" Phải ha!Vì cái gì đều là con nuôi, anh hai lại giống ba ba, ta lại không giống mẹ?Cậu bé tràn ngập ý xem kỹ đánh giá Triệu Mẫn cùng Trương Vô Kỵ.Triệu Mẫn cạn lời, ngay sau đó nói: "Cháu muốn hỏi gì thì hỏi đi!""Tử Du cùng Tử Khâm là thai Long Phượng?""Đúng vậy.""Kia vì cái gì Tử Khâm chỉ số thông minh cao như vậy, còn Tử Du lại ngốc như vậy đâu?"Trời đất!Tự nhiên nói Tử Du ngốc?Tử Du là người đầu tiên nổi điên, cả tên lẫn họ hô: "Dương Tử Minh, cậu nói ai ngốc? Có ngon nói lại lần nữa!"Dương Tử Minh hóng ngay lập tứ nói: "Tử Du ngoan, tôi ý tức là nói cậu so với anh cậu, chứ cậu so với người bình thường, thì cậu vẫn là rất thông minh."Tử Du lập tức liền tắt lửa: "À."Rồi sau đó không nói chuyện nữa.Triệu Mẫn lập tức cảm giác buồn cười, mẹ kiếp còn nhỏ như vậy đã bị tiểu tử này ăn đến gắt gao, về sau còn phải a?Trương Vô Kỵ trả lời nói: "Rồng sinh chín con, mỗi con bất đồng, ta nói cháu...... Cháu đây là thấy chúng tôi trọng nam khinh nữ, đối với Tử Du giáo dục không tốt bằng Tử Khâm sao?"Dương Tử Minh không nói lời nào, xem như cam chịu.Ta lặc cái đi.Tự nhiên còn cảm thấy bọn họ bất công, đối với Tử Du không tốt.Mẹ nó suy nghĩ nhiều đi!Còn nhỏ như vậy liền đối với Tử Du suy nghĩ, tiểu tử này không tồi a!Trương Vô Kỵ đột nhiên hạ công lưng vỗ vỗ đầu của cậu bé nói: "Tử Du là mẹ con bé nhặt từ trong rừng sâu về tới, từ nhỏ cùng một đám sói lớn lên, mới trở về không lâu, còn không có hoàn toàn thích ứng với phương thức học tập của con người, cảm ơn cháu vì Tử Du nhà chú mà suy nghĩ."Dương Tử Minh chấn kinh một lát, rồi ngay sau đó đau lòng nhìn Tử Du một hồi lâu.Rồi sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói: "Chú dì thực xin lỗi, là con trách oan hai người"Triệu Mẫn cảm thấy cậu bé đáng yêu cực kỳ, vỗ vỗ đầu của cậu bé nói: "Không sao, cháu có thể như vậy suy nghĩ cho Tử Du, chúng ta còn thực cảm động còn đâu!""Bởi vì về sau cũng là người nhà của nhau.""Sao?"Dương Tử Minh ra vẻ cao thâm nói: "Chú dì các người về sau sẽ biết."Rồi sau đó nắm tay Tử Du, cùng đi trường học.Tử Du ngoan ngoãn quay đầu lại nói: "Ba ba mẹ con vào lớp đây!""Đi thôi!" Triệu Mẫn dở khóc dở cười nhìn bọn họ rời đi.Trời đất ra vẻ cao thâm, tưởng ta nghe không hiểu sao?Tự nhiên như vậy mà chơi cùng nhau tới lớn sao......Thật là đủ rồi!Tử Khâm nói: "Cha mẹ con cũng đi vào nha!""Được, nhớ rõ bảo vệ em gái con nha.""Dạ."Rồi sau đó cõng cặp sách đi vào.Triệu Mẫn cùng Trương Vô Kỵ cũng xoay người lên xe.Triệu Mẫn buồn cười nói: "Lời cậu bé đó nói, anh nghe hiểu không?"Trương Vô Kỵ cười nói: "Không tồi, cậu bé đó đem chuyện anh muốn làm chưa làm được, toàn bộ đều làm.""Sao?" Triệu Mẫn không rõ nguyên do nhìn Trương Vô Kỵ nói."Mẫn Mẫn, nếu anh cũng sớm như vậy quen biết em, anh cũng sẽ giống như cậu bé đó, bảo vệ dưỡng em tới lớn lên.""Uy, Trương Vô Kỵ, hiện tại người ta muốn dưỡng là con gái của anh, anh mẹ nó liền thờ ơ như vậy?""Bằng không thì sao? Cháu ngoại của của Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng cháu nội của Tổng Tư Lệnh, em đi de dọa thằng bé đó hai câu xem, tin hay không ngày mai liền sẽ bị bắt bắt đến đồn công an?"Ta đi!Trâu bò như vậy?Khó trách tiểu tử kia có phần nắm chắc như vậy.Bất quá Triệu Mẫn không phục nói: "Em chính là đại tiểu thư Triệu gia, nhà Dương gia đó dám sao?""Cô gái ngốc, liên quan đến chính trị, lại là một cấp bậc, gia thế giống như cậu bé đó, tuyệt đối xem như là một nhân vật được bảo vệ của quốc gia vậy, nếu anh không đoán sai, chúng ta vừa mới nảy ở đó đối thoại cùng cậu bé đó, ít nhất cũng bị mấy lính bắn tỉa ngắm vào.""......" Đừng có làm em sợ a."Không tin? Anh bảo người của Minh Giao chụp lại cho em xem, trong chốc lát đi đếm trường anh cho em xem.""Thực sự dáng sợ như vậy?""Em đối với cậu nhóc đó không có ý xấu, sợ cái gì?""Em đương nhiên không sợ, em chỉ sợ Tử Du cùng Tử Khâm a, lỡ bọn nhỏ ở nhà trẻ cùng cậu bé đó sinh ra xung đột, sẽ bị bắn hạ thì sao?"Trương Vô Kỵ dở khóc dở cười nói: "Nha đầu ngốc, suy nghĩ nhiều đi! Dù là người trong chính trị cũng không thể làm bậy? Con gái cùng con rể ông ta làm trong luật pháp còn đâu! Những người đó nhiều nhất cũng chỉ là người âm thầm bảo vệ tính mạng cậu bé đó, chứ con nít đánh nhau ai sẽ quản?""Nói như vậy Tử Du cùng Tử Khâm cũng được an toàn.""Bọn họ an toàn anh đảm bảo, anh có cho người của Minh Giáo theo âm thầm bảo vệ tụi nhỏ, cha em không chừng cũng có cho người theo bảo vệ tụi nhỏ.""Cha đối với hai đứa nhỏ này nhưng thật ra là để trong lòng".......................................................[Js-Art] - End of chapter 203
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com