Choc Gian Co Vo Nho Ong Xa Tong Tai Qua Kieu Ngao
CHƯƠNG 173: Tôi Muốn Kết Hôn Với Em
"Tôi không ngăn cản em đóng phim, nhưng bộ phim này, em nhất định phải rút lui cho tôi!""Không được!" Tôi kiên quyết cự tuyệt: "Bộ phim này đối với em rất quan trọng!"Nếu như bây giờ rút lui, đạo diễn sẽ phải tìm diễn viên khác, như vậy đối với tổ kịch mà nói tổn thất rất lớn, cũng sẽ lưu lại ấn tượng xấu với đạo diễn về hình tượng của tôi. Hơn nữa, kịch bản bộ phim này tôi đã xem kỹ rồi, nội dung rất hay, nhân vật cũng rất phù hợp với tôi, tôi có lòng tin, bộ phim này nhất định rất ăn khách!"Hẳn là người đàn ông đó rất quan trọng với em!" Anh ta vẫn không chịu buông tha cho Tô Quân!"Nếu như anh cứ muốn nghĩ như vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác!" Tôi hít sâu một hơi, tiếp tục nói: "Bộ phim này, tôi nhất định phải đóng! Cùng lắm thì tôi hứa với anh, lần sau ký hợp đồng đóng phim sẽ hỏi qua ý kiến của anh trước, hơn nữa tận lực tránh hợp tác với Tô Quân."Dù sao Tô Quân cũng muốn tạm thời rời khỏi làng giải trí, có đáp ứng chuyện này cũng không có gì.Bây giờ Tô Quân đang là nam diễn viên rất được ưa chuộng, tôi muốn mượn danh tiếng của anh ta để được nổi tiếng, bộ phim truyền hình này, nếu không có Tô Quân, sẽ rất ít được chú ý tới.Qua một bộ phim, tôi đã được hưởng lợi từ sự nổi tiếng của anh ta không ít, thêm bộ phim truyền hình này nữa, có thể tên tuổi của tôi sẽ càng được nhiều người biết đến."Bộ phim này em không đóng thì không được sao?""Đúng vậy! Không đóng không được!" Thái độ của tôi cực kỳ kiên quyết.Anh ta cắn môi, trầm mặc, không biết đang nghĩ cái gì, chợt nói: "Được, chúng ta mỗi người lui một bước, nhưng em phải đồng ý với anh một yêu cầu!"
"Trừ bộ phim này ra, chuyện gì tôi cũng đồng ý với anh!""Tốt!" Ánh mắt anh ta vụt qua một tia sáng: "Anh muốn kết hôn với em!""Kết hôn?" Tôi hoài nghi mình nghe nhầm."Đúng vậy!""Với anh? Kết hôn?""Đúng vậy!""Không được!" Tôi cự tuyệt, hình như mình đang bị gài bẫy.Người đàn ông này rốt cuộc đang nghĩ cái gì vậy chứ?Anh ta nhìn vẻ mặt hoảng hốt của tôi, nở nụ cười âm hiểm giảo hoạt: "Anh quyết định rồi, anh muốn kết hôn với em!""Anh bị điên rồi sao! Sao anh lại muốn kết hôn với tôi? Anh cho rằng chuyện kết hôn có thể đem ra đùa giỡn hay sao?" Tôi rất ghét loại đàn ông thích đem hôn nhân ra làm trò đùa!"Anh quyết định, muốn kết hôn với em!" Anh ta lặp lại một lần nữa, nụ cười tà mị bên môi càng sâu hơn.Tôi nhìn nụ cười của anh ta, sợ hãi trong lòng, người đàn ông này thật đáng sợ, không biết anh ta lại nghĩ ra biện pháp gì để hành hạ tôi nữa đây."Được! Tôi không đóng phim nữa!" Tôi quyết định.Muốn tôi gả cho người đàn ông này sao? Mơ đi! Tôi tình nguyện không cần đóng bộ phim này!
CHƯƠNG 174: Anh Không Thể Ngang Ngược Như Vậy!"Được! Tôi không đóng phim nữa!" Tôi quyết định.Muốn tôi gả cho người đàn ông này sao? Mơ đi! Tôi tình nguyện không cần đóng bộ phim này!Không có sự giúp đỡ của Tô Quân, có thể con đường trở thành diễn viên nổi tiếng của tôi có thể chậm hơn một chút, nhưng không sao cả, có chỗ dựa lớn như Lục Minh Hiên, chuyện tôi nổi tiếng cũng chỉ là sớm hay muộn mà thôi! Chỉ sợ phải đắc tội đạo diễn, sẽ ảnh hưởng tới tiền đồ sau này của tôi.Nhưng bây giờ không lo được nhiều như vậy, hôn nhân không phải chuyện giỡn chơi, đó là một cái nhà tù, tôi không muốn bị tên cầm thú Lục Minh Hiên giam giữ trong đó!"Anh đã quyết định cho em rồi, em phải kết hôn với anh!" Anh ta cười âm hiểm, ánh mắt quỷ dị làm người ta phát sợ, khuôn mặt tà mị điển trai dần tới gần tôi, giọng nói tà ác vang lên: "Bây giờ nói không muốn đóng phim nữa, đã muộn rồi!""Anh, ý anh là gì?" Tôi tức giậm chân, không thể giữ bình tĩnh nổi nữa."Ý của anh là, em muốn đóng phim, thì phải kết hôn với anh! Em không muốn đóng phim, cũng phải kết hôn với anh! Chuyện này đã quyết định!" Anh ta giống như vị vua đang ra lệnh, còn tôi nhất định phải làm theo, không được phản kháng!"Anh không thể ngang ngược như vậy!" Tôi tức giận hét lên.Tên đàn ông đáng chết này, còn dám ép tôi vào thế tiến thoái lưỡng nan!"Anh ngang ngược vậy đó, em làm gì được anh?" Anh ta đắc ý nhìn tôi, giống như rất hài lòng về bản thân sau khi ra quyết định này, suy nghĩ một chút lại nói: "Chúng ta nên tính toán kỹ một chút, em có muốn kết hôn trước rồi quay phim không? Hay là chờ em quay phim xong rồi chúng ta kết hôn?""Tôi sẽ không kết hôn với anh!" Tôi kiên quyết nói với anh ta, gương mặt tỏ vẻ thà chết chứ không chịu khuất phục."Em nhất định phải kết hôn với anh, nếu không, anh sẽ lấy lại tất cả mọi thứ mà em đang có!" Giọng nói của anh ta giống như ác ma ở địa ngục, lạnh lẽo, âm u.Tôi giật mình, khuôn mặt tái mét hoảng sợ.Anh ta thấy tôi bị giật mình, hài lòng cong khóe môi, đưa tay sờ lên mặt tôi: "Em quá hiểu tính tình của anh rồi đó, anh cũng không biết mình sẽ làm ra những chuyện gì đâu, em còn nhớ Đỗ Phi Phi không? Kết cục của cô ta, có thể em không rõ lắm, nhưng anh có thể nói cho em biết, tuyệt đối không có cái gì tốt lành đâu, nếu như em không muốn bị giống cô ta, vậy thì ngoan ngoãn nghe lời anh, không nên chọc anh tức giận. Bằng không. . .""Răng rắc", sợi dây chuyền ngọc trai trên cổ tôi bị giật đứt, mấy viên ngọc trai rơi đầy đất, từng viên từng viên trắng muốt lăn trên sàn nhà.Tôi nhìn ngọc trai lăn trên sàn, hiểu ý của anh ta, lặng lẽ không nói gì.
"Tôi không ngăn cản em đóng phim, nhưng bộ phim này, em nhất định phải rút lui cho tôi!""Không được!" Tôi kiên quyết cự tuyệt: "Bộ phim này đối với em rất quan trọng!"Nếu như bây giờ rút lui, đạo diễn sẽ phải tìm diễn viên khác, như vậy đối với tổ kịch mà nói tổn thất rất lớn, cũng sẽ lưu lại ấn tượng xấu với đạo diễn về hình tượng của tôi. Hơn nữa, kịch bản bộ phim này tôi đã xem kỹ rồi, nội dung rất hay, nhân vật cũng rất phù hợp với tôi, tôi có lòng tin, bộ phim này nhất định rất ăn khách!"Hẳn là người đàn ông đó rất quan trọng với em!" Anh ta vẫn không chịu buông tha cho Tô Quân!"Nếu như anh cứ muốn nghĩ như vậy thì tôi cũng không còn cách nào khác!" Tôi hít sâu một hơi, tiếp tục nói: "Bộ phim này, tôi nhất định phải đóng! Cùng lắm thì tôi hứa với anh, lần sau ký hợp đồng đóng phim sẽ hỏi qua ý kiến của anh trước, hơn nữa tận lực tránh hợp tác với Tô Quân."Dù sao Tô Quân cũng muốn tạm thời rời khỏi làng giải trí, có đáp ứng chuyện này cũng không có gì.Bây giờ Tô Quân đang là nam diễn viên rất được ưa chuộng, tôi muốn mượn danh tiếng của anh ta để được nổi tiếng, bộ phim truyền hình này, nếu không có Tô Quân, sẽ rất ít được chú ý tới.Qua một bộ phim, tôi đã được hưởng lợi từ sự nổi tiếng của anh ta không ít, thêm bộ phim truyền hình này nữa, có thể tên tuổi của tôi sẽ càng được nhiều người biết đến."Bộ phim này em không đóng thì không được sao?""Đúng vậy! Không đóng không được!" Thái độ của tôi cực kỳ kiên quyết.Anh ta cắn môi, trầm mặc, không biết đang nghĩ cái gì, chợt nói: "Được, chúng ta mỗi người lui một bước, nhưng em phải đồng ý với anh một yêu cầu!"
"Trừ bộ phim này ra, chuyện gì tôi cũng đồng ý với anh!""Tốt!" Ánh mắt anh ta vụt qua một tia sáng: "Anh muốn kết hôn với em!""Kết hôn?" Tôi hoài nghi mình nghe nhầm."Đúng vậy!""Với anh? Kết hôn?""Đúng vậy!""Không được!" Tôi cự tuyệt, hình như mình đang bị gài bẫy.Người đàn ông này rốt cuộc đang nghĩ cái gì vậy chứ?Anh ta nhìn vẻ mặt hoảng hốt của tôi, nở nụ cười âm hiểm giảo hoạt: "Anh quyết định rồi, anh muốn kết hôn với em!""Anh bị điên rồi sao! Sao anh lại muốn kết hôn với tôi? Anh cho rằng chuyện kết hôn có thể đem ra đùa giỡn hay sao?" Tôi rất ghét loại đàn ông thích đem hôn nhân ra làm trò đùa!"Anh quyết định, muốn kết hôn với em!" Anh ta lặp lại một lần nữa, nụ cười tà mị bên môi càng sâu hơn.Tôi nhìn nụ cười của anh ta, sợ hãi trong lòng, người đàn ông này thật đáng sợ, không biết anh ta lại nghĩ ra biện pháp gì để hành hạ tôi nữa đây."Được! Tôi không đóng phim nữa!" Tôi quyết định.Muốn tôi gả cho người đàn ông này sao? Mơ đi! Tôi tình nguyện không cần đóng bộ phim này!
CHƯƠNG 174: Anh Không Thể Ngang Ngược Như Vậy!"Được! Tôi không đóng phim nữa!" Tôi quyết định.Muốn tôi gả cho người đàn ông này sao? Mơ đi! Tôi tình nguyện không cần đóng bộ phim này!Không có sự giúp đỡ của Tô Quân, có thể con đường trở thành diễn viên nổi tiếng của tôi có thể chậm hơn một chút, nhưng không sao cả, có chỗ dựa lớn như Lục Minh Hiên, chuyện tôi nổi tiếng cũng chỉ là sớm hay muộn mà thôi! Chỉ sợ phải đắc tội đạo diễn, sẽ ảnh hưởng tới tiền đồ sau này của tôi.Nhưng bây giờ không lo được nhiều như vậy, hôn nhân không phải chuyện giỡn chơi, đó là một cái nhà tù, tôi không muốn bị tên cầm thú Lục Minh Hiên giam giữ trong đó!"Anh đã quyết định cho em rồi, em phải kết hôn với anh!" Anh ta cười âm hiểm, ánh mắt quỷ dị làm người ta phát sợ, khuôn mặt tà mị điển trai dần tới gần tôi, giọng nói tà ác vang lên: "Bây giờ nói không muốn đóng phim nữa, đã muộn rồi!""Anh, ý anh là gì?" Tôi tức giậm chân, không thể giữ bình tĩnh nổi nữa."Ý của anh là, em muốn đóng phim, thì phải kết hôn với anh! Em không muốn đóng phim, cũng phải kết hôn với anh! Chuyện này đã quyết định!" Anh ta giống như vị vua đang ra lệnh, còn tôi nhất định phải làm theo, không được phản kháng!"Anh không thể ngang ngược như vậy!" Tôi tức giận hét lên.Tên đàn ông đáng chết này, còn dám ép tôi vào thế tiến thoái lưỡng nan!"Anh ngang ngược vậy đó, em làm gì được anh?" Anh ta đắc ý nhìn tôi, giống như rất hài lòng về bản thân sau khi ra quyết định này, suy nghĩ một chút lại nói: "Chúng ta nên tính toán kỹ một chút, em có muốn kết hôn trước rồi quay phim không? Hay là chờ em quay phim xong rồi chúng ta kết hôn?""Tôi sẽ không kết hôn với anh!" Tôi kiên quyết nói với anh ta, gương mặt tỏ vẻ thà chết chứ không chịu khuất phục."Em nhất định phải kết hôn với anh, nếu không, anh sẽ lấy lại tất cả mọi thứ mà em đang có!" Giọng nói của anh ta giống như ác ma ở địa ngục, lạnh lẽo, âm u.Tôi giật mình, khuôn mặt tái mét hoảng sợ.Anh ta thấy tôi bị giật mình, hài lòng cong khóe môi, đưa tay sờ lên mặt tôi: "Em quá hiểu tính tình của anh rồi đó, anh cũng không biết mình sẽ làm ra những chuyện gì đâu, em còn nhớ Đỗ Phi Phi không? Kết cục của cô ta, có thể em không rõ lắm, nhưng anh có thể nói cho em biết, tuyệt đối không có cái gì tốt lành đâu, nếu như em không muốn bị giống cô ta, vậy thì ngoan ngoãn nghe lời anh, không nên chọc anh tức giận. Bằng không. . .""Răng rắc", sợi dây chuyền ngọc trai trên cổ tôi bị giật đứt, mấy viên ngọc trai rơi đầy đất, từng viên từng viên trắng muốt lăn trên sàn nhà.Tôi nhìn ngọc trai lăn trên sàn, hiểu ý của anh ta, lặng lẽ không nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com