TruyenHHH.com

Cho Ngoan Cua Hai Chung Toi

" xin chào, xin chào, mời quý vị vào ạ"

" xin chào phu nhân ạ, hôm nay cô đẹp quá "

Không khí tại căn biệt [hủ nhà nó hôm nay thật náo nhiệt, mọi thứ được gia đình nó trang hoàng cho thật lộng lẫy, từng loại đồ uống thức ăn đều đc chọn lựa kĩ càng và đắt đỏ. Những vị khách này ai nấy đều khoác trên mình những bộ cách sang trọng quý phái mà gia nhập vào buổi tiệc.

Chắc hẳn ai nhìn vào cũng sẽ nghĩ đây là một buổi tiệc ăn mừng gì đó nhưng không hôm nay là ngày dỗ của ông nội nó, là người nó yêu thương nhất, cơ mà hãy nhìn xem giữa cái bàn thờ đặt ngay giữa nhà kia chỉ có duy nhất một nén nhang đã cháy tàn của nó cắm vào không hề có một ai thậm chí ba mẹ nó chú ý đến nơi đặt di ảnh của ông nó.

Nó buồn, chỉ quay mặt vô phòng cầm tấm ảnh ông đang cầm tay nó chụp một bức ảnh ở trước cổng căn nhà này mà nhìn thật lâu.

..........................................................

Trở lại ngày hôm đó, một ngày mà H không bao giờ quên. " Ê Lu, nảy cô ghi gì trên bảng vậy chưa chép kịp, đưa vở chép với"

T ghé sát tai H nói rồi lấy luôn cuốn vở của H chép bài

H thở dài, nó ko thích cái hành động giựt vở của nó nhưng đó là ai chứ, nó chả có quyền kêu ca gì

Cái tên Lu này cũng là Tân đặt cho nó với lý do chó thì phải có tên riêng

Từ ngày hôm đó T cứ gọi H là Lu nên mấy đứa trong lớp cũng thắc mắc nên H phải giả vờ bằng cách nói đómlaf tên ở nhà của nó làm cho mấy đứa bạn cứ hùa theo gọi.

Họ cứ ngây thơ mà gọi nhưng đâu bk cứ mỗi lầm như thế đều là mỗi lần hạ nhục H và càng làm cho anh nhớ về thân phận của mình, cứ mỗi lần nghe tai H là đỏ lên nhè nhẹ và đầu nó bất giác nhớ tới việc nó đang mang cái thân phận nào.

Hôm nay thay vì trong đít có ba quả trứng rung thì H đc T thay bằng một cái sex toy cỡ vừa nhưng khác là chúng có những cái gai cao su nên khi run nó lại làm H sướng lên đôi lúc T di chuyene cái điều khiển lên xuống liên tục làm H bao phen khốn đốn

Anh phải cắn môi mình để không rên lên giữa lớp

Nhưng T cũng chừa cho H con đường sống khi đến lúc ktr T sẽ tắt nó đi để yên cho H tập trung.

Đang hì hục viết thì cô giáo kêu H vì anh có một cuộc gọi đến, T thắc mắc nên cũng nhìn theo.

Ánh mắt H khi nghe máy lạ lắm từ bth đổi sang ngạc nhiên, bất chợt một giọt nước mắt rơi xuống rồi anh chạy một mạch ra nhà xe làm các bạn và cô giáo cũng bàn hoàng ko kém

Nhận thấy chẳng lành T bỏ ngang bài mình chạy theo H, ra nhà xe lấy ngay con xe mới của mình dùng đèo H sáng nay mà phóng nhanh hết mức theo chỉ dẫn của H.

Dừng ở bệnh viện tỉnh H nhanh chóng vứt vội mủ bảo hiểm mà chạy một mạch vào trong, T cũng chạy theo ngay sau đó rồi đứng lại ngay trước một phòng bệnh

Bên trong là H đang nắm chạy tay một ông lão lay mạnh mà khóc to, T không hiểu ng đàn ông này có mối quan hệ gì vs thú cưng của mình mà có thể làm cho một thanh niên quậy phá chỉ từng khóc trc mặt T vì những trò hành hạ của anh nay lại rơi nước mắt nhìu đến vậy, đau buồn đến thế.

T chỉ ngồi lẳng lặng ở đó chờ H, được 30p sau thì H bước ra cả người đơ đẩn như mất hồn, con ngươi đỏ hoe vì bị vắt kiệt lệ. T nhìn thế thì sót lắm nhưng anh biết giây phút này không nên hỏi hay nói gì chỉ im tiếng mà dìu H đi ra xe rồi chở anh về nhà.

Nguyên đoạn đường T đi một cách nhẹ nhàng nhất có thể như một cách an ủi nó, đến nhà T lấy mũ rồi nhìn H đi vào nhà sau đó mới an tâm mà ra về.

Nam cũng có hỏi T rằng có chuyện gì nhưng T cũng chỉ thinh lặng không nói gì cả cho đến ngày hôm sau khi cô giáo thông báo ông của H đã mất.

Đêm đến cũng khá khuya rồi T một mình trong bộ đồ đen trang trọng cùng bó hoa tang nhỏ đến nhà H, cả căn nhà giờ đây đc phủ một màu đen trắng ảm đạm, cửa chính được mở to để đón khách. Ở chính giữa là di ảnh của một ng đàn ông lớn tuổi đang cười thật phúc hậu, phía dưới để đầy những bó hoa cúc trắng của những vị khách trước.

Còn H thì lặng lẽ nắm tay ông mình đang nằm trên giường gương mặt lấm lem, đôi mắt xưng phồng thì khóc quá nhiều, H ngồi đó ko làm gì, nói gì, chỉ nhìn chằm vào ông đôi lúc lại khẽ sờ bàn tay đã sớm trở nên lạnh của ông.

T đi vào đặt bó hoa vào đúng nơi và đốt cho ông một nén nhan nhỏ rồi ngồi xuống ở hàng ghế chờ cho đến khi khách đã về hết rồi mới tiến đến chỗ H

Lặng lẽ đặt một tay lên vai H nói nhẹ "t ở với mày đêm nay, hãy cứ làm những gì m muốn"

T định bỏ tay xuống thì H đưa cánh tay còn lại của mình lên nắm tay T rồi giữ lại, T cũng hiểu ý nên nắm chặt tay lại trấn an H.

Được một lúc H bắt đầu nói nhỏ

"Đây là ông nội t, từ nhỏ sinh ra trong gia đình có điều kiện nhưng t ch hề được cha mẹ dành thời gian cho mình họ chỉ vùi mình vào công việc.

Duy chỉ có ông vẫn luôn bên cạnh t , chơi với t cùng t làm những trò trẻ con đồng hành cùng t qua mấy năm tháng đầu đời nhưng đến khi t vô lớp 1 ông bắt đầu đổ bệnh chỉ nằm ở trên giường

T cứ nghĩ ông sẽ đợi t đến khi t cầm đc tấm bằng hsg quốc gia khoe với ông nhưng ông lại....lại....."

...

H nghẹn lại.

...

Rồi bật khóc lần nữa

Nó xoay người ồm chầm lấy T mà khóc thật to thật lớn, tay vô thức đấm nhẹ vào lưng T gào với giọng sướt mướt

"Ông nói sẽ chờ con mà, đồ nói dối......"

T khá bất ngờ đây là lần đầu anh trong tình huống này nên không hề biết cách an ủi ra sao cho xứng đáng chỉ có thể đáp trả bằng việc vuốt nhẹ tắm lưng to lớn ấy mà xoa dịu nỗi đau to lớn này. Lúc này H thật giống những đứa trẻ đang mít ướt.

Khóc ròng rã H từ từ buông T ra mà tiếp tục ngồi đó nhìn ông một tay nắm tay ông 1 tay nắm tay T, lâu lâu T sẽ giúp H lau đi vài giọt nước mắt.

Cứ như thế đến hết đêm, vì ngày hôm sau là thứ bảy đc nghỉ học nên T vẫn nán lại ở nhà H, vai anh vẫn giữ nguyên một tư thế để H tựa đầu vào mà ngủ một tý bởi lẽ từ khi biết tin H đã chẳng chợp mắt tý nào.

Cái gì nên tới cũng sẽ tới , ông H nhanh chóng được chôn cất trong khu mộ gia tộc nguy nga rộng rãi

Đám đông cha mẹ H đã ra về nhưng H vẫn đứng đó trc mộ ông, nhìn một ít lâu rồi mới quay đi cùng T ra về.

" cảm ơn vì đã cùng con những đêm hôm trước"

H mở lời khi T đang chở anh đi dạo vài vòng, nó tựa đầu vào lưng người phía trước mà nghỉ mệt, T vòng một tay ra sau chộp lấy một tay trên đùi nó mà vòng qua eo mình ý nói "ôm t vào"

H cũng hiểu ý mà ôm chặt T, cả hai cứ thế mà đi một vòng thành phố như một cặp tình nhân.

Về đến nhà T cởi mũ và đợi H vô trong nhà sau nó mới đánh xe đi.

Hoàng nặm bịch lên chiếc giường cũ của ông đầy mệt mỏi cánh tay giang rộng muốn ôm trọn cái giường như cách mà ông từng giang tay để ôm H vào lòng vỗ về. Nó nhớ về những lời ông nói trước khi lâm chung rằng hãy sống tốt và học thật giỏi. Còn một điều nữa là " hãy trân trọng ng bạn sẵn sàng chở con đi vào giờ phút này". nó nghĩ đến T, cảm xúc bỗng chóc hỗn loạn. T vì nó mà bỏ bài ktr, vì nó mà chạy nhanh không màn nguy hiểm, vì nó mà thức trắng đêm đưa vai cho nó chợp mắt mà không than trách, còn ôm nó an ủi khi nó òa khóc. Từng hành động đó khắc sâu trong não H và có lẽ trong tim nữa. Những cử chỉ ấm áp T làm đều rất đúng lúc và đều lần lượt chạm đến thân tâm nó, rất ít người đối xử với nó như thế. Có lẽ một phần nòa đó nó đã thực sự thích T.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com