TruyenHHH.com

Chinh Phuc Cuong Nu Lao Dai

Quả nhiên như lời Cố Minh Lam căn dặn, hôm sau cổ phiếu tập đoàn Kiều Thị bất chợt xuống dóc không phanh, các cổ đông đều muốn rút vốn, nợ nần chồng chất.

Kiều Thành bây giờ đã bỏ trốn đi phương nào để trốn nợ, Kiều Gia chỉ trong một ngày mà lập tức phá sản, tất cả thành con số 0.

Bọn kí giả nhà báo nên cảm ơn Cố Minh Lam đấy, nhờ cô mà bọn họ thường xuyên có tin tức nóng vào trang nhất nhưng đương nhiên là bọn họ không biết rồi

Kiều Gia phá sản, ít nhiều cũng ảnh hưởng đến Cố Gia, sáng giờ Cố Lang với Cố Hoàng bận bịu không thôi, Kiều Mỹ thì đứng ngồi không yên, tìm cách liên lạc với Kiều Thành, chỉ có mỗi Cố Minh Lam là còn bình tĩnh, tâm trạng có vẻ tốt lắm

Cố Minh Lam hôm nay đặc biệt thoải mái, Kiều Gia phá sản, Cố Gia xào xáo, bọn người Cố Gia bận rộn quá nên cũng chẳng thể nhanh mồm như bình thường, Cố Minh Lam tạm thời có thể sống trong thế giới yên tĩnh.

"Leo, bao hết nhà hàng Ý"

"Vâng, lão đại. Bây giờ Kiều Thành trốn rồi chúng ta có cần tìm không?"

"Không vội, Kiều Thành đang ở chỗ Thụy Bang"

"Lần này Kiều Gia phá sản, gây ảnh hưởng Cố Gia và chặt đứt con đường làm ăn của Thụy Bang, đúng là một mũi tên trúng ba con chim" Leo không khỏi tán thưởng nước cờ đẹp của Cố Minh Lam

"Chỉ là một đường nhỏ, ta muốn nhiều hơn thế" đáy mắt Cố Minh Lam hiện lên tia tham vọng, cả người toát ra ngạo khí ép người

"Vâng, vậy tôi đi chuẩn bị một chút"

Lát sau, Leo chở Cố Minh Lam đến nhà hàng Italy, Leo sớm đã bao hết cả nhà hàng nên bên trong hoàn toàn vắng vẻ không có ai ngoài phục vụ.

Cố Minh Lam mặt bộ váy màu xanh lam tối màu về chân váy, váy dài ngang gối, cổ áo kín đáo, tay áo ôm sát đến khủy tay. Leo mặc bộ vest xám tro hợp với dáng người, kiểu cách đơn giản nhưng thanh lịch.

Chọn chiếc bàn ở vị trí trung tâm, Leo kéo ghế cho Cố Minh Lam rồi đứng bên cạnh

"Ngươi cũng ngồi xuống đi" Cố Minh Lam nói

"Vâng" Leo nâng môi cười ôn nhu, ánh mắt hiện rõ sự cảm động nhưng chỉ là chốc lát. Leo ngồi xuống chiếc ghế cạnh Cố Minh Lam

Phục vụ bắt đầu đem thức ăn lên, tất cả đều là món ăn trứ danh, đắt tiền. Gọi thêm chai rượu vang đỏ 1986

Cố Minh Lam cầm ly rượu lắc nhẹ, quan sát màu rượu đỏ trong óng ánh, đưa lên mũi ngửi cái mùi men nồng, rồi bắt đầu uống một ngụm thưởng thức kĩ càng

"Rượu ngon" Cố Minh Lam tán thưởng rồi uống thêm ngụm nữa

"Lão đại, uống nhiều không tốt" Leo nhắc nhở

"Ổn" Cố Minh Lam đặt ly rượu xuống bắt đầu dùng bữa

Hai tay cầm dao và nĩa, bắt đầu cắt miếng thịt được nướng chín tái, vì miếng thịt rất mềm nên dao dễ dàng cắt xuống, một hơi nóng bóc lên, mùi hương thơm ngát của rượu hòa quyện với thịt thật tuyệt, Cố Minh Lam ăn thử một miếng thì khuôn mặt có vẻ hài lòng

Leo thấy vậy cũng bắt đầu cầm dao và nĩa, thưởng thức đĩa thịt hấp dẫn. Bọn họ đang dùng bữa dang dở thì bên ngoài chợt ồn ào

"Lão đại, tôi ra ngoài xem" Leo đứng dậy

Cố Minh Lam gật đầu một cái, vốn đang có nhã hứng dùng bữa lại bị sự ồn ào đó làm mất hứng

Leo nhanh chóng đi ra ngoài xem, hình như là có cãi vã. Vị quản lí trong có vẻ sợ sệt và đối diện là... Cung Kha?

"Cung Tổng, thật ngại quá. Hôm nay có người bao hết nhà hàng rồi" Vị quản lí kia cúi đầu thấp

"Ông đùa à, chúng tôi có thể trả tiền cao hơn" Thiên Mân cau có

"Thật xin lỗi, tôi không thể phá luật ở đây"

"Cố Minh Lam bao hết?" Cung Kha nhìn Leo song lại xoay sang hỏi quản lí

"V... Vâng"

Cung Kha không nói gì thêm, trực tiếp đi vào, vị quản lí kia định cản lại nhưng bị Thiên Mân và Thiên Bân cản lại nên đành để bọn họ đi vào.

Cung Kha nhìn Leo một cái rồi đi lướt qua, cất bước đến bàn của Cố Minh Lam.

"Cố lão đại không ngại để tôi ngồi chung chứ?" Cung Kha nói

"Tùy ý" Cố Minh Lam nhận ra giọng nói này, tư thế không đổi, cất giọng nói

"Chuyện của Kiều gia là cô làm?" Cung Kha ngồi vào chiếc ghế đối diện

"Đúng" Cố Minh Lam cầm ly rượu lên lắc nhẹ

"Kiều Thành bỏ trốn rồi, không tìm sao?"

"Không, cứ để hắn bên cạnh Thụy bang" Nói xong Cố Minh Lam uống ngụm rượu

"Cô tha cho hắn?" Cung Kha nhướng mày

"Đương nhiên không" Cố Minh Lam dứt khoát trả lời

"Vậy là... "

"Sắp xếp cái chết khác cho hắn" Cố Minh Lam không nghĩ nhiều mà nói thẳng nhưng vẻ mặt băng lãnh khác với câu nói cao ngạo kia

"Nữ nhân này thật quá cao ngạo" Cung Kha thầm nghĩ, khóe môi cong lên rất nhỏ

"Thụy Bang dạo này thường xuyên xuất ngoại, bên đây ít nhiều sẽ bị thả lỏng. Anh hiểu rồi chứ?"

"Được"

"Có lẽ chúng ta sắp làm đối tác trong bạch đạo đấy"

"Ý cô là..." Cung Kha nghi hoặc nhìn cô, bây giờ không phải vẫn đang là đối tác sao?

"Vài ngày nữa anh sẽ rõ" Cố Minh Lam úp úp mở mở nói

"Cô bày trò gì nữa đây?" Cung Kha thật không khỏi tò mò

"Đã để anh ngồi cùng rồi, bữa này anh mời" Cố Minh Lam đổi ngay chủ, tay cầm ly rượu của mình, tay kia cầm một ly khác đưa cho Cung Kha

"Cũng được" Cung Kha nhận ly rượu

Cả hai cùng cạn ly và uống cạn một hơi

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com