TruyenHHH.com

[ChiFe] [FuSe] C&C✓

Chap (ĐB): Pu ơi cứu chị!

aceliu1104

Lưu ý trước khi đọc: Chap có những tình tiết bạo lực các bạn cân nhắc trước khi đọc!

"Bỉ ngạn đỏ, đánh hoài không bỏ"

'Nhã Sắt, em đứng lại đó cho chị' Giả Tịnh Văn giọng đầy tức giận thốt lên.

'Em biết bây giờ là mấy giờ không hả?'

Nhã Sắt gãi gãi đầu ấp úng:

'Sao... sao hôm nay mọi người thức khuya thế ạ?'

Giả Tịnh Văn phớt lờ đi câu hỏi đầy chống chế kia.

'Mấy ngày nay, em toàn đi đến giữa đêm mới về ktx, chị nhắn tin cũng không trả lời, em được lắm Nhã Sắt!'

Na tỷ đứng bên cạnh cũng ra sức khuyên răng.

'Em mau thành thật khai báo sẽ được khoan hồng a!'

Nhã Sắt mặt đầy ngơ ngác hỏi:

'Dù sao em cũng lớn rồi, đi đâu là quyền của em, quản em làm gì?'

Câu nói ấy đã vô tình chọc tức Giả Tịnh Văn làm cho cơn giận sục sôi đến đỉnh điểm.

'Lưu Nhã Sắt, để xem hôm nay chị làm sao dạy dỗ em.'

Vừa dứt lời cô còn quát lên một câu khiến ai nấy cũng rùng mình.

'Khả Ny, em ra sau bếp lấy cây chổi lông gà lên cho chị'

Tạ Na thấy thế liền ra hiệu mọi người giúp cô khuyên Văn tỷ.

'Tịnh Văn bớt giận lại đi Nhã Sắt dù gì cũng lớn rồi không thể mọi việc đều quản em ấy được.'

Mọi người nhanh chóng hiểu ý thêm vào đôi câu, nói giúp Nhã Sắt. Nhưng Sắt lại tỏ ra thái độ bất mãn nhìn lên trần nhà, một chút hối lỗi cũng chẳng có.

'Đấy mọi người nhìn xem cái bộ dạng đó là ý gì đây hả?'

'Em đừng nghĩ nữa đêm lén la lén lút trốn khỏi ktx đến sáng hôm sau mới về là chị không biết đâu nhé!'

Nhã Sắt cũng liệu trước được việc mình bị phát hiện nhưng không nghĩ mọi người lại làm lớn chuyện như thế, chuyến này lành ít dữ nhiều rồi.

'Nhã Sắt nhìn thẳng vào mắt chị'

'Có phải mấy đêm nay lén ra ngoài với ChiPu không hả?'

Sắt chẳng nghĩ ngợi gì nhiều ngoại trừ việc lẻn ra ktx vào giữa đêm thì cô chẳng làm gì sai cả.

Dám làm dám chịu Sắt nói một cách dứt khoát.

'Đúng, em đi chơi với Pu, thì sao?'

'Nhã Sắt, chị không cấm em đi chơi với ChiPu nhưng em nhìn lại mình đi, em là ảnh hậu, nửa đêm lén lút ra ngoài, chỉ có hai người lỡ bị người khác bắt gặp thì sao đây, công ty lại phải tẩy trắng giúp em à?'

'Lớn rồi, làm việc gì cũng phải suy nghĩ thấu đáo một chút, đừng liên lụy đến người khác.'

Nhã Sắt vốn dĩ không nghe lọt tai những lời giáo huấn này nhưng cái bản tính ngông của cô bắt đầu trỗi dậy.

'Em liên lụy người khác???'

Nhã Sắt với đôi mắt đăm đăm nhìn thẳng Giả Tịnh Văn.

'Em trước giờ tự làm tự chịu tuyệt đối không có chuyện liên lụy đến mọi người, chị nên xem xét lại lời nói vừa rồi.'

Giả Tịnh Văn thật sự bị Nhã Sắt chọc tức điên cả lên.

'Khả Ny, em còn đứng đó làm gì, có cần chị nhắc lại lần nữa không?'

Lời nói của tiền bối không thể không nghe lần này hết cứu nổi rồi, Khả Ny nhìn Sắt với ánh mắt đầy thương cảm.

...

'Chổi đây ạ!'

Tịnh Văn vốn đang ngồi ở sofa đứng dậy cầm lấy phần phần lông chổi mà Khả Ny đưa nhưng chẳng hề muốn này gõ phạch phạch vài phát lên thành ghế, mọi người ai nấy đều im lặng quan sát.

'Nhã Sắt qua đây, nằm xuống! Nhanh!'

Nhã Sắt đúng thật là không tin vào mắt mình có chút lo sợ nhưng biết làm sao bây giờ Sắt đã phạm vào quy định giờ giấc ở ktx. Chẳng còn gì chối cãi Sắt đành ngoan ngoãn nằm xuống chịu trận.

...

Vót,... phạch!

Roi đầu tiên, đã lớn từng tuổi này rồi mà còn bị ăn đòn, nội tâm Nhã Sắt như rơi thẳng xuống giếng sâu, mặt mũi không biếu giấu đâu cho đỡ nhục.

'Roi này chị đánh vì em vi phạm quy định chung của mọi người.'

'Đánh đáng hay không?'

Nhã Sắt nghiến răng trả lời:

'Đáng'

Vót,... phạch!

Roi thứ hai, lần này Sắt bắt đầu cảm thấy mông mình nóng rát như có tia điện xẹt lên người. Sắt cắn chặt răng lại để không thốt lên, cái tính cứng đầu là vậy đó dù đau thế nào cũng không muốn ai biết.

'Roi này đánh vì bản tính em thích là làm không biết suy nghĩ đến hậu quả.'

'Đáng hay không hả?'

Ai bảo Sắt không nghĩ đến hậu quả, chẳng qua là cô chấp nhận hậu quả để được đi chơi với Chipu mà thôi.

Sắt giận rồi không thèm trả lời.

Chẳng đợi lâu Giả Tịnh Văn tăng thêm lực tay bất ngờ đánh xuống.

Sắt đau điếng, hai tay bất giác xoa xuống mông thì bị Văn tỷ giữ lại vút nhẹ cán chổi lên, cô biết đôi tay này không thể chịu đau nên cố tình làm thế để răng đe.

Ai nấy nhìn thấy đều xuýt xoa.

Alin nhìn Sắt đau lòng nói:

'Văn tỷ, dù gì em ấy cũng biết lỗi rồi, chị giơ cao đánh khẻ mà tha cho em nó lần này!'

Tịnh Văn vốn dĩ rất thương Nhã Sắt, xem Sắt như con trong nhà, tính tình như thế nào cô đều biết rõ chẳng qua bấy lâu nay nuông chiều đến lời nói của cô Sắt không thèm nghe mà còn trả treo. Quả thật đáng đánh.

'Quy định là quy định đặt ra không phải để quy phạm.'

'Sắt, chị muốn em nhớ kỹ ngày hôm nay, nếu còn tái phạm chị nhất định sẽ không tha cho em.'

Dứt lời Giả Tịnh Văn vứt chổi xuống bàn, đi một mạch lên lầu, 'thật là chẳng muốn nhìn cái vẻ mặt bướng bỉnh của nó chút nào.'

Mọi người bắt đầu vây xung quanh Sắt hỏi han.

'Hay rồi đến cả Văn tỷ mà em cũng dám chọc giận, chị nghĩ em nên lựa lời xin lỗi chị ấy đi.' Chu Châu khuyên nhũ.

'Đừng để bụng chuyện này a, Văn tỷ là muốn tốt cho em, ở đây mọi người ai cũng biết tỷ ấy thương em cả.' Tạ Na vừa nói vừa thở dài.

Ai kia bây giờ mới lồm cồm ngồi dậy, hai tay đan vào nhau, mặt đầy hậm hực.

'Chị nghĩ em nhỏ mọn thế sao, chút chuyện vặt vãnh này có là gì'

'Xem ra em vẫn không chịu hối lỗi, mấy lời này tốt nhất đừng để Văn tỷ nghe thấy'.

...

Ái da!, Ái daa!...A!

'Pu em nhẹ tay lại được không?, đừng đá vào mông chị.' Sắt to tiếng.

'Hửm, nay chị sao thế? Bình thường em đá hoài chị có thái độ đó với em đâu.' Pu vùng vẫy, hai má phụng phịu dỗi hờn.

'Chị ghét em!'

'Chị ghét em!'

'Chị ghét em!'

Sắt liền cảm thấy mọi tội lỗi đều do mình tất...

'Chị không có, chị không cố ý lớn tiếng với em, là chị sai, đừng mà Pu'

Sắt ôm chầm lấy Pu nhưng Pu kiếm cớ đẩy ra.

'Không cho ôm!'

'Hôm nay chị lạ lắm, có phải chị gặp vấn đề gì không?'

Sắt ấp úng...

'Ừ thì chuyện là... chuyện tối qua á'

'Mà chuyện tối qua là chuyện gì?' Mắt Pu luôn dõi theo mọi cử chỉ của Sắt nào là xoăn xoăn vạt áo, giật giật cọng chỉ thừa.

'Tối qua chị với em đi ra ngoài á...'

'À tối qua đi ăn kem á hả, rồi sao?

Sắt đảo mắt, nhìn xuống nền nhà, nhìn ra cửa sổ, nhìn bất kỳ chỗ nào có thể nhìn ngoại trừ Pu.

Chipu nhìn cái điệu bộ đánh trống lảng kia mà thúc giục.

'Dù gì cũng đang trong giờ giải lao, chỉ có em với chị trong phòng thôi không gì phải ngại.'

'Hôm qua đi chơi về khuya chị bị đá..nh'

Pu nghe như sét đánh ngang tai.

'Đất ơi!! Là ai dám đánh bánh bao của em?'

'Chị nói mau em đi tính sổ với người đó'

Pu hùng hổ nói lớn.

'Thôi bỏ đi, là do chị sai'

'Sai thì sai, nhưng tại sao lại đánh chị?'

'Chuyện cũng không có gì to tác, thôi mình qua phòng tập của mọi người chơi đi.'

Vừa nhích mông lên định rời khỏi ghế thì bị Chi giữ lại.

Cái tai bị ai kia vặn đến bẹo hình bẹo dạng.

'Pu...Pu...Puu!'

'Đau... aaaa!'

'Chị học đâu cái thói đang nói chuyện thì trốn đi vậy hả?'

'Bình tĩnh nào, em buông ra chị mới nói.'

'Được thôi!'

'Ktx bên chị có quy định 23h là đóng cửa'

'Vậy mà bấy lâu nay chị không nói em, rồi sao chị đi được?'

'Quy định là vậy, chìa khóa vẫn để ở phòng khách muốn đi thì đi thôi à.'

'Rồi hôm qua chị bị mọi người phát hiện?'

'Ừm'

'Rồi chị bị đánh ở đâu, có sao không, đưa em xem'

Sắt thở dài rồi im lặng.

Pu nhận ra Sắt có lời khó nói...

'Hiểu rồi, hiểu rồi, bị đánh ở mông đúng không?'

'Sao em biết?'

'Thì hôm nay em vừa chạm vào là chị la làng lên còn gì'

Pu vừa nói vừa nắm lấy quần Sắt giật nhẹ.

'Đưa em xem có nặng không, em xoa thuốc cho'

'Thôi xấu hổ chết đi được'

'Thế giờ chị còn đau không?'

'Chị đỡ nhiều rồi'

'Vậy là mai mốt không được đi chơi khuya nữa hả?'

'Chắc phải đợi vài hôm cho Văn tỷ bớt giận đã'

'Ừm'

Pu nhìn Sắt thấy cũng tội mà thôi cũng kệ chứ biết làm sao bây giờ.

...

'Sắt, em lại tập sai động tác rồi kìa' Phân tỷ la lên.

Na tỷ thấy thế cũng phàn nàn 'Dạo này em làm sao thế, cứ mất tập trung.'

'Đã vậy cứ ở bên phòng tập người ta miết.'

'Ngoại trừ những lúc tập ra  muốn kiếm Sắt chi bằng đi kiếm Pu' Khả Ny cũng thêm vào đôi câu chọc ghẹo.

'Mọi người làm sao thế, sao cứ chăm chăm vào em' Sắt không nhịn được mà lên tiếng.

'Tất cả đều muốn tốt cho em thôi'

'Được rồi tiếp tục tập nào, lần này quyết tâm lấy điểm cao nhất, cố lên'

Văn tỷ vừa giải vây vừa động viên mọi người...

'Hôm nay tập đến đây thôi, mọi người tranh thủ chiều nay chúng ta có hẹn với team Ella đi ăn lẩu, nhớ có mặt đầy đủ'

...

1...2...3... Đzô!

'Mọi người cứ thoải mái nha'

'Pu, em còn đau không, lần sau đừng múa cột nữa' Lão Cung nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Chi vô cùng thương xót.

'Suốt ngày toàn làm mấy chuyện nguy hiểm' Sắt vọt miệng nói liền bị Pu tặng cho cái lườm lạnh sống lưng.

'Còn chị suốt ngày cứ càm ràm em'

'Thôi, thôi, hai đứa cứ như chó với mèo ấy' Ella nháy mắt trêu chọc.

Bữa tiệc nồng ấm diễn ra trong một không gian rộng rãi và thoáng đãng, với bàn lẩu được đặt ở giữa. Mọi người lớn tiếng cười đùa, chia sẻ trải nghiệm sau những giờ tập luyện mệt mỏi, cùng nhau nấu nướng và thưởng thức món lẩu nóng hổi. Họ chẳng khác gì một đại gia đình đang tận hưởng không khí hân hoan và cất lên tiếng hát nhẹ nhàng, cùng nhau thưởng thức những món ăn ngon và trò chuyện vui vẻ. Hai nhóm hoà thành một tỏa ra hương vị của hạnh phúc và sự gắn kết, Thật là một bữa tiệc không thể nào quên!

Tiệc vui đến mấy rồi cũng phải tàn, mọi người thay nhau dọn dẹp rồi về lại ktx chỉ có ai đó là lưu luyến mãi, vờ như không biết cứ ngồi đó buôn chuyện tán gẫu.

'Nhã Sắt về thôi' Khả Ny lôi kéo.

Sắt không nói chăm chú nhìn ChiPu thật lâu.

Cuối cùng Pu cũng bắt được ánh mắt của Sắt rồi quơ tay xua đuổi,

'Chị về đi, Good night!'

Sắt gật gật đầu, tay chỉ vào điện thoại sau đó quay lưng đi.

...

'Ella, chị muốn nói chuyện với em một chút' Văn tỷ nắm tay Ella kéo lên lầu.

'Dạo này em thấy ChiPu có hay về trễ không?'

'Hình như là không, em thường ngủ chung với cô ấy'

'Mà sao chị hỏi vậy?'

'Chắc em cũng biết Nhã Sắt nhà chị cứ theo ChiPu mãi, mấy bữa trước còn đi đến nữa đêm mới về bị chị la cho một trận'

'ChiPu có nói em cô ấy thường đi chơi với Sắt nhưng giờ giấc thì em không để ý đến.'

'ChiPu là người ngoại quốc, em không muốn cô ấy cảm thấy gò bó khi ở với chúng ta hơn nữa cô ấy còn có lịch trình riêng, chuyện giờ giấc thật sự rất khó nói'

'Chị cũng hiểu nhưng hy vọng em có thể tâm sự với ChiPu, chúng ta không biết ở Việt Nam thế nào nhưng ở Trung Quốc, nghệ sĩ làm việc gì cũng phải cẩn trọng, chị cứ sợ tụi nó đi chơi rồi bị paparazzi bắt gặp thế thì toang... haizzz'

'Được rồi chị đừng quá lo lắng em sẽ nói lại với Chi'

'Okay, cảm ơn em'

...

Trời dần về khuya, đã có ít giọt sương đêm đọng ngoài cửa sổ, bên trong ktx mọi người đã say giấc chỉ còn một người cứ lăn qua lăn lại trên giường không tài nào ngủ được.

[Khung chat]

Bánh bao: 'Mai em phải về nước thật sao? Gần đến công diễn rồi hay là ở lại đây đi'

Trứng ngốc: 'Em đã nói với chị là không được rồi mà!'

~~~

Bánh bao: 'Okay!!!'

Trứng ngốc: 'Sao chị còn chưa ngủ nữa?'

~~~

Bánh Bao: 'Em về nước rồi, chị ăn kem với ai?

Trứng ngốc: 'Sao vậy Nhã Sắt khi nào quay lại Trung Quốc em sẽ đi ăn với chị'

Bánh Bao: 'Hay là giờ đi ăn luôn đi'

Trứng ngốc: 'Hôm bữa bị đánh rồi chị không sợ à'

Bánh Bao: 'Không sợ'

Trứng ngốc: 'Không được đâu, nãy Mami có dặn em không được đi khuya nữa, hình như Mami cũng biết chuyện đó rồi'

Bánh bao:
'Đi với chị không việc gì phải sợ'

'Chuẩn bị, chị qua tới'

...

'Ẩy Nhã Sắt đợi em'

'Nhanh lên, nhanh lên'

  「把路灯挂到天上

                     把月亮偷给妳」

'Chị nói gì vậy em không hiểu'

'Rồi một ngày em sẽ hiểu thôi haha'

'Nhã Sắt, chị nhìn xuống đi'

'Sao thế?'

'Đố chị thấy cái bóng của em'

Vừa dứt lời Chi ôm lấy Sắt từ phía sau, hai chiếc bóng lập tức hoà thành một.

Trước hành động bất ngờ chân Sắt có phần hơi loạng choạng. Nhịp tim không biết đã loạn lên từ lúc nào.

'Cái bóng của em... chị đang che chở nó'

Chi cười có vẻ mãn nguyện sau đó chuyển sang khoác vai Sắt và bước đi.

Hai người cứ thế mà thong thả trên con đường lớn, không nhanh không chậm, không rõ ngôn ngữ, tay chân của Sắt không lúc nào yên, cứ nhảy đi nhảy lại động tác sexi của Pu ở công diễn trước.

'Nhã Sắt, chị trêu em'

Sắt cười tít cả mắt.

...

[Cửa hàng tiện lợi]

'Sắt, em lấy loại này'

'Được, lấy thêm đi, loại này đắt nhất nè'

'Nhiều quá ăn không hết đâu'

'Được rồi tính tiền thôi'

'Đã bảo chị lấy ít thôi mà'

Sắt vờ như không nghe thấy.

Ra khỏi cửa hàng, Sắt dẫn Chi đến một bờ hồ mát mẻ, chạy dọc xung quanh là hai hàng liễu già rũ rượi, trên mặt hồ còn đọng lại một ít cánh hoa tử đằng cuối mùa.

Chi nghiêng đầu nhìn Sắt.

'Hôm nay chúng ta không ra công viên à, chỗ này hơi xa ktx'

'Chị định dẫn em đến đây mấy lần rồi mà chưa có cơ hội, em thấy chỗ này thế nào?'

'Tuyệt lắm, không khí ở đây rất tốt'

'Lúc nhỏ chị đã từng đi qua chỗ này, chừng ấy năm rồi mà ở đây vẫn vậy, không thay đổi gì nhiều.'

Hai người vừa nói vừa nhâm nhi que kem lạnh buốt trên tay.

Sau một lúc im lặng ngắm nhìn khung cảnh lãng mạng này Chi quyết định mở lời.

'Ở VN nhiều món ngon lắm, mấy món em mang qua cho chị chỉ là một phần nhỏ thôi'

'Thế lần này em mang cho chị thật nhiều món ăn VN nhé'

'Vali em lúc nào cũng toàn là đồ ăn mang qua cho chị, xách đau cả tay'

'Em vừa nghĩ ra được một cách tiện hơn nè'

'Hay là em mang chị về Việt Nam luôn nha Nhã Sắt'.

Dạo chơi đủ lâu, cũng đến lúc phải quay về, Sắt có vẻ khá điềm tĩnh, còn Chi thì luôn nở nụ cười trên môi, cô biết Sắt muốn mình ở lại và việc ngày mai ra sân bay đã lấy đi một ít năng lượng của Sắt, thế nên trên đường trở lại ktx Chi không ngừng làm trò để an ủi ai kia...

'Được rồi, ngủ ngon Nhã Sắt, em sẽ sớm quay trở lại'.

...

[Ktx đội Giả Tịnh Văn]

Cạch, Cạch, Cạch...

'Em đang làm gì vậy Nhã Sắt', Văn tỷ từ trên lầu đi xuống thắc mắc hỏi.

'Cái máy giặt bị sao thế, em nhấn nãy giờ mà nó không giặt'

'À cái máy giặt hư rồi, em cần giặt đồ à gấp không?'

'Cũng không gấp, em định giặt cái áo khoác ngoài này thôi'

'Thế để đó lát chị giặt giúp cho'

'Ha Ha, đa tạ Văn tỷ, vẫn là chị thương em nhất'

Nói xong Sắt liền lên lầu làm một giấc thật dài đến tận chiều tối.

Đã hơn sáu giờ chiều, cảm giác đói bụng buộc Sắt phải thức dậy, lọ mọ xuống lầu, mở tủ lạnh...

Thật là không thể tin nổi, Sắt vô cùng bất ngờ trong tủ lạnh toàn là kem với những hương vị vô cùng quen thuộc. Sắt chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thôi lấy đại loại này ăn trước đã, vừa thấy Khả Ny và mọi người đi về Sắt vọt miệng hỏi:

'Chương trình chúng ta có nhà tài trợ mới à?'

'Khi nào thế, làm gì có?' Khả Ny ngơ ngát.

'Sao cậu hỏi thế?'

'Tại tớ thấy trong tủ lạnh toàn là kem' vừa nghe xong câu nói của Sắt, mọi người nhìn nhau, tủm tỉm cười.

'Sao thế, mọi người có chuyện gì giấu em phải không?' Sắt bắt đầu nghi ngờ.

Đúng lúc Văn tỷ trở về, đằng xa đã nghe được tiếng của Nhã Sắt.

'Số kem đó là chị đặc biệt chuẩn bị cho em, liệu mà ăn cho hết.'

'Nhưng mà em...'

Giả Tịnh Văn tiến lại gần Sắt vỗ vỗ lên vai nói nhỏ:

'Áo em chị giặt xong rồi chỉ có mãnh giấy là hơi ướt'. Sắt nhận lấy mãnh giấy Văn tỷ cũng rời đi với vẻ mặt vô cảm.

'Lần này cậu bất cẩn quá, có cái bill thôi cũng không nhớ vứt đi' Khả Ny giọng đầy chê trách.

Sắt ngây người cả ra nhìn vào cây kem đang ăn dở.

'Vậy là từ nay phải ăn kem thay cơm thật sao - Pu ơi cứu chị!!!'

End Chap!

---------------------------------------------------------

Trước tiên Cá muốn gửi lời cảm ơn đến các bạn đọc giả.

Lí do Cá gọi đây là chap đặc biệt vì nó là một câu chuyện 'lạ lùng' tớ muốn viết riêng không theo trình tự mấy chương trước. Với lại hôm nay là ngày đặc biệt của Cá, Cá muốn nhân dịp sinh nhật của mình viết một câu chuyện để làm kỷ niệm hơn nữa nếu mn là fan only hay cp đều sẽ biết hôm nay ChiPu khai trương Là Gánh 2. Đáng lẽ Cá đã đăng chap này sớm hơn nhưng sáng giờ bận ngắm bà Pu nên quên mất.

Có thể rất lâu nữa Cá mới tiếp tục viết rất mong sự cảm thông từ mn, nếu thấy Cá lặn lâu quá thì nhớ gọi Cá nhen.

P/s: Cá biết Chap này Cá viết không được hay, từ ngữ cũng hạn chế nhưng đó là tất cả nhưng gì Cá có hy vọng mn không chê.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com