Chien Luoc Tay Trang Cua Nhan Vat Phan Dien
Du Lai còn đang lải nhải, Cố Tầm nâng ngón tay lên,mành kiệu trắng đen phía trước mặt hắn nâng lên một góc, giúp hắn có thể ngắm nhìn xung quanh nơi này dễ dàng hơn.
Khi tới nơi làm lễ tế trong rừng cũng là lúc hoàng hôn đến.Tia sáng mỏng manh rơi xuống mặt đất,chiếu sáng lên một góc rừng đào rực rỡ. Khi nghe những chú chim nhiều màu sắc nghe thấy âm thanh, chúng sẽ cùng nhau bay lên rời khỏi khu rừng.Không ai nghĩ rằng một nơi tà khí như vậy,có thể xây lên một nơi giống như thế ngoại đào nguyên ."Phía trước vài dặm chính là Vô Sinh tháp." Du Lai liếc nhìn ánh mắt Ma Tôn rồi chỉ về một hướng,tại nơi đó có một ngọn lửa màu xanh lục. Xích sắt kéo qua con đường nhỏ,va phải cục đá,phát ra tiếng "Loảng xoảng —— loảng xoảng ——"quỷ dị truyền đi khắp thung lũng trống trải......Sắp tới nơi rồi, Cố Tầm buông mành kiệu xuống, ra hiệu dừng kiệu.Cỗ kiệu quỷ dị dừng lại giữa ngã tư đường , mới đây thôi còn là những rối gỗ tráng kiệt quỷ dị chỉ sau vài cái vặn vẹo , cơ thể trong giây lát biến thành một đám người tí hon bị Du Lai cất vào túi."Chủ thượng, đi thêm ba mươi năm bước nữa là đến Vô Sinh tháp, đám lão già đó đang bị nhốt ở bên trong." Du Lai thân thiết hỏi,nào biết Cố Tầm muốn dừng kiệu tại chỗ này, "Chủ thượng có muốn đến đó xem một chút không?"" Đi xem thôi."Mới đi vào bên trong kết giới Vô Sinh tháp,tà khí âm trầm kia lại tìm đến, ma trơi màu lam nhảy lên,muốn tiếp cận Cố Tầm,rồi lại nhảy ra ngoài,vây Cố Tầm vào giữa.Trong tháp phù chú màu vàng giống bị gió lớn thổi bay một nửa, trong tháp có biển【Vô Vinh】, không có người sinh sống nên được gọi là vô sinh.Giữa tấm biển bược một chiếc chuông màu đen, bỗng nhiên lục lạc bị chấn động, thanh âm lại không hề thanh thúy, buồn trầm đáng sợ......Tất cả mọi thứ giống như một màn đón rước quen thuộc .Cố Tầm đuổi đám tiểu quỷ trông cửa, một mình tiến vào trong.Tháp cao mười tám tầng,mỗi tầng đều cầm tù vô số ngạ quỷ(quỷ đói). Thi du điểm đèn châm trường minh không tắt quỷ dị ánh sáng.Đèn dầu làm bằng xác người mãi mãi không tắt phát ra thứ ánh sáng quỷ quái, cùng với một mùi hương kì lạ.Vô sinh tháp có mười tám tầng, càng lên cao, càng yên lặng.Năm vị pháp sư bị giam giữ ở tầng thứ mười bảy."A ——!" Tiếng kêu thảm thiết truyền đến.Chỉ dựa vào cái loại âm thanh tê tâm liệt phế này, Cố Tầm đã có thể đánh giá người bị nhốt bên trong đau khổ như thế nào .Không biết rằng khi thật sự nhìn thấy, còn ghê tởm hơn nhiều.Năm vị tiên sư bị giam bằng huyền thiết(khoá đen), toàn bộ bị ghim bằng đinh trên vách đá, cổ trùng vẫn đang tích cực gặm nhấm những thân thể đã sớm không còn nhận ra hình người kia, cứ như vậy......lặp đi lặp lại.Chỉ số huyết tinh tăng đột biến .Hộ quốc tiên sư không phải người bình thường, họ có nghị lực phi phàm, thấy có người tới, tức giận quát:"Ma đầu! Có bản lĩnh giết hết chúng ta đi! Cần gì phải tra tấn như thế!""Bọn ta thoả mãn lắm! Chúng ta là người chính đạo sẽ không bao giờ đầu hàng với loài vật người không ra người quỷ không ra quỷ này của các ngươi!""Ngươi giết nhiều người như vậy, Thiên Đạo sẽ không để ngươi sống! Thanh Lăng thần quân cũng sẽ không để ngươi sống!"......"......" Cố Tầm nhíu nhíu mày, không nghĩ tới trong bối cảnh ban đầu của trò chơi lại ghê tởm như vậy , nhẹ nhàng vung tay áo, cổ trùng dính dính trên người bọn họ, tức khắc biến thành bột phấn.—— vạn phần hạnh phúc, sức chiến đấu lại mạnh như vậy."Chủ thượng đây là......?" Cổ trùng Đại Tư Tế nuôi cư như vậy hoà vào bụi đất, Du Lai cảm thấy thật khó hiểu."Ta có biện pháp khác." Cố Tầm quét liếc mắt thấy một cái xích sắt treo ở trên đầu năm vị tiên sư, ánh mắt tà khí, "Có thể cho bọn họ bớt ồn ào, hơn nữa, hiệu quả càng tốt.""Biện pháp gì?" Du Lai đương nhiên tin biện pháp của Ma Tôn so Đại Tư Tế chắc chắn tốt hơn."Vạn Tư các sửa sang xong chưa?" Cố Tầm hỏi."Đã sửa xong! Chủ thượng muốn đi đọc sách?" Du Lai cho rằng Ma Tôn muốn đi tìm biện pháp khiến cho mấy người này đầu hàng, nói:"Chủ thượng từ trước đến nay thích đọc giai thoại kì lạ của thiên hạ , lần này thuộc hạ đưa bí tịch thiên hạ,sách sử tới, sách trong tàng thư của hoàng thất năm châu cũng không ít, chủ thượng chắc hẳn sẽ thích."
Khi tới nơi làm lễ tế trong rừng cũng là lúc hoàng hôn đến.Tia sáng mỏng manh rơi xuống mặt đất,chiếu sáng lên một góc rừng đào rực rỡ. Khi nghe những chú chim nhiều màu sắc nghe thấy âm thanh, chúng sẽ cùng nhau bay lên rời khỏi khu rừng.Không ai nghĩ rằng một nơi tà khí như vậy,có thể xây lên một nơi giống như thế ngoại đào nguyên ."Phía trước vài dặm chính là Vô Sinh tháp." Du Lai liếc nhìn ánh mắt Ma Tôn rồi chỉ về một hướng,tại nơi đó có một ngọn lửa màu xanh lục. Xích sắt kéo qua con đường nhỏ,va phải cục đá,phát ra tiếng "Loảng xoảng —— loảng xoảng ——"quỷ dị truyền đi khắp thung lũng trống trải......Sắp tới nơi rồi, Cố Tầm buông mành kiệu xuống, ra hiệu dừng kiệu.Cỗ kiệu quỷ dị dừng lại giữa ngã tư đường , mới đây thôi còn là những rối gỗ tráng kiệt quỷ dị chỉ sau vài cái vặn vẹo , cơ thể trong giây lát biến thành một đám người tí hon bị Du Lai cất vào túi."Chủ thượng, đi thêm ba mươi năm bước nữa là đến Vô Sinh tháp, đám lão già đó đang bị nhốt ở bên trong." Du Lai thân thiết hỏi,nào biết Cố Tầm muốn dừng kiệu tại chỗ này, "Chủ thượng có muốn đến đó xem một chút không?"" Đi xem thôi."Mới đi vào bên trong kết giới Vô Sinh tháp,tà khí âm trầm kia lại tìm đến, ma trơi màu lam nhảy lên,muốn tiếp cận Cố Tầm,rồi lại nhảy ra ngoài,vây Cố Tầm vào giữa.Trong tháp phù chú màu vàng giống bị gió lớn thổi bay một nửa, trong tháp có biển【Vô Vinh】, không có người sinh sống nên được gọi là vô sinh.Giữa tấm biển bược một chiếc chuông màu đen, bỗng nhiên lục lạc bị chấn động, thanh âm lại không hề thanh thúy, buồn trầm đáng sợ......Tất cả mọi thứ giống như một màn đón rước quen thuộc .Cố Tầm đuổi đám tiểu quỷ trông cửa, một mình tiến vào trong.Tháp cao mười tám tầng,mỗi tầng đều cầm tù vô số ngạ quỷ(quỷ đói). Thi du điểm đèn châm trường minh không tắt quỷ dị ánh sáng.Đèn dầu làm bằng xác người mãi mãi không tắt phát ra thứ ánh sáng quỷ quái, cùng với một mùi hương kì lạ.Vô sinh tháp có mười tám tầng, càng lên cao, càng yên lặng.Năm vị pháp sư bị giam giữ ở tầng thứ mười bảy."A ——!" Tiếng kêu thảm thiết truyền đến.Chỉ dựa vào cái loại âm thanh tê tâm liệt phế này, Cố Tầm đã có thể đánh giá người bị nhốt bên trong đau khổ như thế nào .Không biết rằng khi thật sự nhìn thấy, còn ghê tởm hơn nhiều.Năm vị tiên sư bị giam bằng huyền thiết(khoá đen), toàn bộ bị ghim bằng đinh trên vách đá, cổ trùng vẫn đang tích cực gặm nhấm những thân thể đã sớm không còn nhận ra hình người kia, cứ như vậy......lặp đi lặp lại.Chỉ số huyết tinh tăng đột biến .Hộ quốc tiên sư không phải người bình thường, họ có nghị lực phi phàm, thấy có người tới, tức giận quát:"Ma đầu! Có bản lĩnh giết hết chúng ta đi! Cần gì phải tra tấn như thế!""Bọn ta thoả mãn lắm! Chúng ta là người chính đạo sẽ không bao giờ đầu hàng với loài vật người không ra người quỷ không ra quỷ này của các ngươi!""Ngươi giết nhiều người như vậy, Thiên Đạo sẽ không để ngươi sống! Thanh Lăng thần quân cũng sẽ không để ngươi sống!"......"......" Cố Tầm nhíu nhíu mày, không nghĩ tới trong bối cảnh ban đầu của trò chơi lại ghê tởm như vậy , nhẹ nhàng vung tay áo, cổ trùng dính dính trên người bọn họ, tức khắc biến thành bột phấn.—— vạn phần hạnh phúc, sức chiến đấu lại mạnh như vậy."Chủ thượng đây là......?" Cổ trùng Đại Tư Tế nuôi cư như vậy hoà vào bụi đất, Du Lai cảm thấy thật khó hiểu."Ta có biện pháp khác." Cố Tầm quét liếc mắt thấy một cái xích sắt treo ở trên đầu năm vị tiên sư, ánh mắt tà khí, "Có thể cho bọn họ bớt ồn ào, hơn nữa, hiệu quả càng tốt.""Biện pháp gì?" Du Lai đương nhiên tin biện pháp của Ma Tôn so Đại Tư Tế chắc chắn tốt hơn."Vạn Tư các sửa sang xong chưa?" Cố Tầm hỏi."Đã sửa xong! Chủ thượng muốn đi đọc sách?" Du Lai cho rằng Ma Tôn muốn đi tìm biện pháp khiến cho mấy người này đầu hàng, nói:"Chủ thượng từ trước đến nay thích đọc giai thoại kì lạ của thiên hạ , lần này thuộc hạ đưa bí tịch thiên hạ,sách sử tới, sách trong tàng thư của hoàng thất năm châu cũng không ít, chủ thượng chắc hẳn sẽ thích."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com