TruyenHHH.com

Chi Oi Seulmin

jimin ngồi ngơ ra, suốt mười lăm phút tầm mắt vẫn chuyên tâm đặt lên chiếc điện thoại, đúng hơn là tin nhắn cậu mới nhận được.

cậu, có sân khấu kết hợp, với người ta. cái người mà khiến cậu u u mê mê bấy lâu nay đó.

'cha mạ ơi. có lộn số hong vậy?'

cậu săm soi mãi cái tin nhắn, kéo qua kéo lại vuốt xuống vuốt lên cho tới khi xác định tin nhắn này không gửi nhầm chủ nhân thì mới hít sâu một cái.

hít vào thở ra thở ra hít vào.

'anh em ơi tui thành công rồi!'

ký túc bangtan ngày chủ nhật đang yên tĩnh bỗng dưng ồn ào nhộn nhịp đến kì lạ.

trái tim con người đang yêu thổn thức nên cảnh vật cũng bị lây ấy mà.

'gì vậy ba?'

'mới có ba giờ chiều, còn quá sớm để lên cơn đó em.'

'em làm anh giật cả mình xém nữa anh vứt odaeng ra cửa sổ rồi.'

'em bị anh hù giờ thau quần áo toàn bột giặt không nè.'

'có ngày anh lên tăng xông với mày.'

'thành công vụ gì kể nghe cái anh bạn.'

anh em như cái quần què, chẳng biết yêu thương, chia sẻ là cái gì hết. chỉ có mình kim taehyung là còn nhân tính biết quan tâm tới park jimin này thôi.

'các ông đi ra đi tôi chỉ cần taehyung-ie thôi. mau mau mau đi ra.'

nói rồi phủi phủi tay đuổi hết năm người anh em ra khỏi phòng, jimin kéo taehyung lên giường ngồi, chìa ra chiếc điện thoại vẫn còn đang sáng màn hình.

'gì? mới đổi điện thoại hả? tự mua hay fan tặng?'

'đó không phải trọng điểm! nhìn cái tin nhắn nè.'

'thì sao? mày được tham gia mấy cái special stage này là chuyện bình thường mà. dù tao có hơi ganh tị á, nhưng mày xứng đáng mà.'

'không phải không phải, mày đọc danh sách người tham gia chưa?'

'có n-sunbae nè, mina với momo của twice nè, à có cả chengxiao rồi yein nữa nè. bình thường mà?'

'đọc tiếp đi ông nội.'

taehyung thở dài. mệt ghê á trời ơi có gì cứ nói bà ra đi chi mà giấu giấu hoài khổ quá. mắt cậu lướt sơ qua danh sách đầy những cái tên của idol nổi gần đây. bình thường mà có gì đâu ta?

'úi có seulgi-noona nè.'

'bà con ơi park jimin bạn tui fanboy thành công rồiiiiiiiiiii'

quên chưa nói, kẻ họ kim tên taehyung này không có nhạy bằng seokjin-hyung nên tới bây giờ hắn vẫn tưởng rằng tình cảm jimin dành cho seulgi là tình cảm fanboy dành cho idol. trời bạn cho jimin một người bạn tốt, nhưng lại nỡ lòng nào ăn bớt của người bạn ấy một bộ óc nhanh nhạy.

'fanboy ông nội nhà mày. tao thích người ta nhiều hơn fanboy thích idol mười tỉ lần, hiểu chưa?'

'gì? mày thích seulgi-noona á?'

taehyung tròn mắt nhìn jimin. nhưng nghĩ đi nghĩ lại nghĩ tới nghĩ lui thì cậu thấy chuyện này bình thường lắm luôn, như kiểu nó là chuyện thiết yếu vậy.

người mà park jimin thích, nhất định phải là kang seulgi.

'tao không có muốn thừa nhận đâu nhưng nó là sự thật đó thằng chậm hiểu này.'

'thế thì nắm bắt cơ hội liền đi cu. seulgi-noona là người tốt đó, không có ai tốt bằng đâu. à đâu thua joohyun của tao một tí.'

'bạn bè cái thứ gì toàn là có bồ quên bạn. mày đi ra ngoài lẹ lẹ đi để tao một mình.'

'rồi biết rồi. nhớ kĩ đó, mày phải lẹ tay vào. bỏ mất cơ hội thì đừng có mà khóc lóc với tao.'

taehyung có thể nắm bắt vấn đề chậm, nhưng một khi đã hiểu rồi thì lại thông minh hơn bất kì ai. câu nói của cậu khiến jimin nhận ra, mình phải nhanh chóng quyết định thôi.

cơ hội chỉ đến có một lần thôi.

'''

ý tưởng đầu tiên của fic này là oneshot cơ. nhưng mà với cái tình trạng thì có lẽ tớ sẽ xào nấu nó thành longfic mất thôi =)))))))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com