Cheolhan Loi Noi Dau Moi
Seungcheol mang từ bất ngờ này đến bất ngờ khác đến cho cậu . Không để cậu kịp phản ứng lại , Anh dang rộng tay kéo jeonghan lại vào lòng, ôm chặt Cái ôm của cậu leader như nói lên tất cả nỗi lòng mình , tình cảm anh dành cho jeonghan là thứ rõ ràng hơn bao giờ hết , chỉ có người trong cuộc là không nhận ra mà thôi..Trời hôm nay se lạnh nhưng sự ấm áp vẫn có thể len lõi giữa hai người Jeonghan như chú thỏ bông mềm mại , người cậu ấm lại rất vừa tay seungcheol . Anh không hề muốn bỏ cậu ra và cậu cũng không có ý định từ chối cái ôm ấm áp này .Chỉ như vậy , cả hai vẫn không nói với nhau lời nào , chỉ nhẹ nhàng ôm nhau mà ngắm khung cảnh trước mắt .Từ cái ôm chặt cứng lúc đầu giờ đã lơi nhẹ ra hơn , tay anh vẫn không nỡ buông mà đặt lên chiếc eo nhỏ của jeonghan thật lâu . Ngồi đây , đã 2 tiếng từ lúc trời còn mập mờ tối , đơn giản là ngắm bình minh cùng nhau , sự yên lặng cũng chẳng còn trong khung giờ này nữa mà đã có động tĩnh từ phía ký túc , tiếng xe ồn ào chạy vội ngoài phốCũng đã đến lúc các thành viên phải thức dậy bắt đầu một ngày mới , có thể là ngập tràn niềm vui nhưng cũng có thể là một ngày mệt mõi .
Cậu nhìn Seungcheol , nhìn thấy được sự luyến tiếc trong đôi mắt ấy , cả hai cũng chẳng đành mà nỡ bỏ nhau ra Jeonghan thật sự giống với diệu cảnh trước mắt , đều khiến seungcheol không thể buông mắt rời bỏ. Sự ấm áp mà anh dành cho cậu như làm cho cơn bệnh jeonghan tan biến " Bắt đầu một ngày mới tràn ngập hạnh phúc nhé " Không là gì của nhau nhưng vẫn cảm nhận được sự quan tâm cả hai dành cho đối phương . Đêm nay đã làm anh chắc chắn được tình cảm của mình dành cho jeonghan , chắc chắn hơn bao giờ hết cậu chính là người thương trong lòng mình. Và cậu cũng dần nhận ra ý nghĩa câu nói ban nãy seungcheol nói với mình là gì....
Thứ tình cảm mập mờ này như được tiến thêm một bước cho cả hai.
Jeonghan thật ra cũng đã nhận ra mình có ý với anh từ rất lâu mà chẳng biết cảm xúc của mình dành cho cậu bạn là gì , hôm nay có lẽ là chìa khoá giải đáp được tất thảy mọi khúc mắc trong lòng cả hai ..
Cậu nhìn Seungcheol , nhìn thấy được sự luyến tiếc trong đôi mắt ấy , cả hai cũng chẳng đành mà nỡ bỏ nhau ra Jeonghan thật sự giống với diệu cảnh trước mắt , đều khiến seungcheol không thể buông mắt rời bỏ. Sự ấm áp mà anh dành cho cậu như làm cho cơn bệnh jeonghan tan biến " Bắt đầu một ngày mới tràn ngập hạnh phúc nhé " Không là gì của nhau nhưng vẫn cảm nhận được sự quan tâm cả hai dành cho đối phương . Đêm nay đã làm anh chắc chắn được tình cảm của mình dành cho jeonghan , chắc chắn hơn bao giờ hết cậu chính là người thương trong lòng mình. Và cậu cũng dần nhận ra ý nghĩa câu nói ban nãy seungcheol nói với mình là gì....
Thứ tình cảm mập mờ này như được tiến thêm một bước cho cả hai.
Jeonghan thật ra cũng đã nhận ra mình có ý với anh từ rất lâu mà chẳng biết cảm xúc của mình dành cho cậu bạn là gì , hôm nay có lẽ là chìa khoá giải đáp được tất thảy mọi khúc mắc trong lòng cả hai ..
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com