Chenji Abo Ket Hon Voi Nguoi Yeu Cu
- Thần Lạc!! Anh mau dậy cho tôi!!Chí Thành từ sáng sớm đã thức dậy, cái thói quen bất hủ mà cậu có cố gắng mà vẫn không thể nào mà bỏ được là không ngủ được khi có trai đẹp nằm bên. Vậy mà tên nào đó vẫn vui vẻ nằm ngủ trên chiếc giường to lớn kia.Cậu vừa mới tắm xong nhưng xui xẻo thay lại không có đồ để thay nên cậu rất là bực bội. Cậu bước ra khỏi nhà tắm với chiếc áo sơ mi rộng thùng thình cùng với chiếc boxer màu đen bị che khuất. Cậu biết bây giờ trong cậu gợi tình cỡ nào. Nhưng đầu tiên là phải kêu anh đi mua quần áo cho cậu cái đã.- Baby à, em định quyến rũ tôi đấy sao??Thần Lạc vừa mở mắt dậy thì đã thấy cảnh đẹp trước mắt, anh nhìn cậu chằm chằm không chớp mắt. Vô thức mỉm cười.- Quyến rũ con mẹ anh!!! Bây giờ mau đi mua cho tôi một bộ quần áo đi. Không thì đừng trách tôi đây nặng tay với anh.Chí Thành cạn lời. Xua tay nói.- Thay làm gì, em mặc thế này đẹp mà.Thần Lạc chu môi lên rồi nháy mắt nhìn cậu.- CHUNG THẦN LẠC!!!!Chí Thành hết chịu đựng nổi rồi. Thật muốn giết chết anh đi cho rồi.- Được rồi mà, em bớt nóng đi để tôi kêu người đem đồ tới cho emThần Lạc bĩu môi nhìn cậu, xong quay người sang lấy điện thoại.- Nói nhẹ không nghe cứ thích nghe chửi.Chí Thành lầm bầm. Mọi thứ xong xuôi cũng đã hơn 7 giờ, thế nhưng có một điều lạ ở đây. Đó chính là Thần Lạc hôm nay không đi làm mà anh đang ngồi vắt chân ở ngoài kia mà ăn hoa quả do người hầu đưa ra.- Này, sao nay cậu chủ mấy người không đi làm vậy?Chí Thành mặt đơ từ trong phòng ăn, thấy cô hầu gái đang làm việc gần đó nên tiện miệng hỏi.- Dạ... thưa phu nhân, tôi cũng không biết nữa ạ.Cô hầu gái đáp lại có phần rụt rè.- Thôi được rồi, cô đi làm việc tiếp đi.Chí Thành thở dài xua tay. Xong tay chóng đầu suy nghĩ tích cực. Thế nhưng kết qủa vẫn là hỏi thẳng vẫn tốt hơn không. Nghĩ là làm cậu liền đi đến bên cạnh anh rồi ngồi xuống. Tay cầm dĩa hoa quả ăn. Mắt nhìn chằm chằm anh.- Có chuyện gì??Thần Lạc nhìn thấy người thương của mình ngồi bên cạnh mình mà ngẩn ngơ ra, chắc là đang muốn hỏi tại sao hôm nay anh lại ở nhà đây mà. Bây giờ cậu mà biết lí do liệu cậu có đánh chết anh không nhỉ? Anh quay đầu sang nhìn cậu, tự nhiên anh chờm người sang hôn chụt lên môi cậu một cái. Ai biểu vợ anh đáng yêu quá làm gì.- Anh....Hừ, hôm nay sao anh lại ở nhà??Chí Thành đánh ăn một cái xong liền nhăn mặt hỏi.- Thì... Hết việc rồi.Thần Lạc tỉnh bơ nói.- EH?? VẬY TỨC LÀ ANH ĐÃ CÔNG TÁC XONG XUÔI RỒI SAO??Chí Thành hét rú cả lên.- Ừm, vậy bạn đời à. Chúng ta cùng về kết hôn nhé!Thần Lạc nghĩ tới đây liền cười vui vẻ.- Kết hôn con c*c anh á. Anh tự đi mà kết hôn một mình!!Nói rồi cậu liền đứng dậy vội vã định chạy ra khỏi nhà. Thế nhưng Thần Lạc anh vẫn là nhanh hơn, anh túm lấy tay kéo cậu lại. Mất thăng bằng nên đã khiến Chí Thành cậu ngã nhào vào người anh. Cậu cố gắng cách mấy vẫn không thoát ra được.- Em mà còn động đậy tôi liền đè em.Thần Lạc ôm cậu chặt trong lòng, thì thầm bên tai Chí Thành khiến cậu rùng mình một cái. Thế nhưng mà cậu không dám thánh thức, ngồi im re trong lòng anh. Dù sao người biệt vẫn là cậu, đôi co làm gì cho mỏi miệng. Lại như mấy lần trước thì mệt lắm.- Hôm nay được nghỉ, tôi sẽ dẫn em đi chơi chịu không.Thần Lạc đưa mặt mình vào hõm cổ cậu ngửi nhẹ rồi hôn lên một cái. Sau đó quay người cậu lại hớn hở nói.- Giờ này anh còn nói đi chơi. Tôi đây đéo rảnh mà đi.Cậu vừa cười vừa khóc.- Vậy thôi tụi mình về nước kết hôn sớm đi cho nó lành.Thần Lạc gương mặt buồn xịu, sau đó đẩy nhẹ cậu ra.- A!...À không Thần Lạc đẹp trai của em. Đi chứ, tất nhiên là phải đi rồi, anh đã mời em đi kia mà.Chí Thành nghe vậy liền hoảng hốt ôm anh lại, hai tay vô thức vòng qua cổ anh để cố giữ bản thân mình lại. Thần Lạc mỉm cười khi thực hiện được kế hoạch. Anh hư hỏng nói.- Vậy thì em hãy hôn tôi đi.- Eh?? H...Hôn á??Chí Thành từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục cái bốp. Ngơ ngác hỏi lại.- Em không muốn thì thôi vậy!!!Thần Lạc lại bắt đầu giở trò.- A!! có mà, từ từ!!Chí Thành lại hoảng hốt mắc bẫy. Gương mặt cậu nhăn lại như khỉ ăn ớt, ý định là chỉ hôn nhẹ phớt lờ thôi. Ai ngờ anh lại hôn sâu thêm, làm cậu đây hô hấp không được đồng đều.- Được rồi, đi thôi nào.Thần Lạc sau khi được ăn đậu hũ thì mặt mày liền sáng sủa. Còn Chí Thành mặt đã đen từ bao giờ. Cậu lôi điện thoại ra gọi.- LA TẠI DÂN, MÀY ĐANG Ở CÁI XÓ XỈN NÀO? RA ĐÂY TRẪM TRIỆU TẬP!!!- Này hoàng thượng, thần thiếp đây cũng chỉ mới vừa biết rằng tướng công của mình làm xong dự án thôi. Không ngờ lại hoàn thành xong sớm đến như vậy.La Tại Dân nhanh chóng bất máy, giọng nói có phần không ngạc nhiên mấy.- Dù sao cũng là tại nhà ngươi, mau nói địa điểm ra đây. Chúng ta cùng nhau đấu một trận.- Aiya, không cần không cần. Hiện tại lão tử đang sống hạnh phúc bên tướng công của mình. Có muốn đấy thì để lần sau, bây giờ ta phải hưởng thụ cái đã. Ngươi mà dám làm phiền ta nữa thì ta liền mách Đế Nỗ trị ngươi.- Người!!! Hừ, được lắm. Để ta chống mắt lên xem nhà các ngươi hạnh phúc đến được bao lâu!!Nói rồi cậu tắt luôn điện thoại. Thật là tức chết đi được mà, Chí Thành ta đây mà gặp được người thì sẽ giết chết nhà ngươiiiiii.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com