Chay Khong Kipp
Ngày hôm sau tỉnh dậy, Thạch Anh giật mình khi nhận ra mình đang nằm gọn trong lòng một người đàn ông cao to sáu múi gương mặt ưa nhìn nhưng chỉ không biết là bad boy hay good boy dù bị hạ thuốc nhưng thạch anh vẫn đủ tỉnh táo để nhớ chuyện tối qua. Cô bất ngờ bật dậy k mảnh vải che thân sau trận chiến. Bảo Lâm cũng bị giật mình. Anh chống tay lên đầu gương mặt ngái ngủ bình tĩnh nói " em vội cái gì " cùng lúc đó đang hốt hoảng tìm điện thoại thì cô bị một lực kéo mạnh mẽ ra sau một cái " bụp" anh giữ chặt cô vào lòng mặc cho cô có vùng vẫy cỡ nào tựa cằm lên đầu cô hít hà mùi ngưòi của cô nhẹ nhàng vén tóc ra đằng sau nhẹ và để lại thếm 1 dấu ấn trên bờ vai ngọc ngà của Thạch Anh. Cô rên nhẹ lên 1 tiếng vì đau . " Ấyyyy đau e". Gục mặt vào vai TA anh làm nũng " em phải chịu trách nhiệm với anh cơ !!! Lần đầu tiên của anh em lấy mất rồii đấyy 😚" . Thạch Anh lúng túng đỏ mặt nói " cái đấy coi như tôi mắc nợ anh, còn chịu trách nhiệm thì thôi đi được k tui sẽ đền bù cho anh nhớ, anh muốn bao nhiêu cũng được hết ". Nói rồi cô chạy nhanh vào phóng tắm nhanh chóng vệ sinh và để lại tấm thẻ có 5000 đo la rồi ra về. Bảo Lâm ở lại phòng khi hất chăn lên anh đã nhìn thấy " cái đó" anh càng yêu và trân quý công chúa hơn anh cx nhanh chóng tắm rửa và rời khỏi căn phòng. Nhờ vào tấm thẻ TA để lại Lâm đã tìm ra được mọi thông tin của cô !!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com