TruyenHHH.com

Chanmin Besotted

hôm nay là một ngày trời nắng đẹp.

chan đứng tựa cửa, nở nụ cười si mê ngắm nhìn seungmin chơi đùa với từng ánh nắng. từng tia cứ thế đậu lốm đốm trên làn da em trong khi em chạy quanh, thả mình trong hơi ấm của tự nhiên. khung cảnh đẹp tựa bức hoạ mona lisa vốn nổi tiếng của danh hoạ leonardo da vinci, gã chỉ muốn khảm sâu giây phút đẹp đẽ này vào nơi sâu kín nhất trong tâm hồn mình.

bất chợt, em quay mặt, chạy về phía gã, giống hệt như chú cún mong mỏi được chủ nhân của mình dành sự chú ý. em kéo tay gã và để cả hai cùng ngã xuống thảm cỏ xanh mướt. mùi sữa bột thật nồng, đặc quánh bên cánh mũi chan nhưng chẳng làm gã khó chịu bởi đó là hương thơm từ em - em thuần khiết, tinh trong và gã yêu điều đó. em đan tay mình với những ngón tay chai sạn của gã rồi nở nụ cười. gã chẳng biết mình đang bị mặt trời soi rọi thẳng xuống đến rát đỏ mắt hay vì em quá rạng rỡ mà gã hoá mù loà. gã không biết nữa.

seungmin nằm bên cạnh gã mà ngân nga những khúc ca bossa nova em thích. nếu những thanh âm này chẳng phải là tiếng gảy đàn hạc từ thiên đàng thì gã sẽ nhận mình là người khiếm thính, không thể nào có chuyện đôi tai gã từ chối những nốt nhạc ngọt ngào của em. gã yêu em quá mất rồi, gã đang yêu em đến phát điên. nếu gọi gã là thằng điên gã sẽ chẳng từ chối đâu, trái tim gã ngày nào cũng được phủ đường từ viên kẹo ngọt mang tên kim seungmin. gã sẽ chỉ có hai con đường chết, hoặc chết vì tiểu đường, hoặc vì dừng tim, lí do cũng chỉ thuộc về người gã trân quý nhất suốt cuộc đời này (bên cạnh bố mẹ gã).

một ngày nắng đẹp như hôm nay chỉ càng thêm tô điểm cho nét hồn nhiên của em. nắng chỉ toả về nơi những thiên thần đang ngả mình, gã biết rõ hẳn gabriel vì thương xót cho trái tim vụn vỡ của gã mà gửi xuống hạ thế một cậu bé đáng yêu là seungmin. gã chẳng từ một giây phút nào để được chụp lại khoảnh khắc em khúc khích vì những ngọn cỏ tơ mỏng chọc nhẹ vào má trong tâm trí mình. gã đã may mắn đến như thế nào vậy nhỉ?

những chú cún thường thích phơi mình dưới cái êm dịu, ấm áp của những tia nắng ban mai. seungmin cũng vậy. em sẽ chẳng màng thời gian mà dành trọn buổi sáng của mình tắm trong những tinh tuý từ mặt trời. vào những lúc ấy, gã sẽ lặng lẽ ngắm nhìn em, để em có những phút giây của cuộc đời. thường ngày, em đã vất vả quá nhiều vì guồng quay ác quái của cuộc sống mưu sinh rồi; gã chỉ mong em được nghỉ ngơi như thế này mà thôi. gã yêu em mà, nếu đè nặng thêm những áp lực vô hình lên đôi vai em, gã sẽ nhận mình là một thằng khờ.

gã, như từng giây phút của buổi sáng hôm nay, lại một lần nữa đặt điểm nhìn lên em. rồi từ từ, gã trao cho em nụ hôn mang mùi vị hoa hướng dương. hướng dương là loài hoa hướng về nơi có nắng, em chính là nắng của gã, gã sẽ là bông hoa chỉ biết tiến về phía em để đón nhận những ấm áp. nụ hôn siết chặt như khoảng cách giữa hoa và tia nắng được rút ngắn. vì vậy, gã sẽ để bản thân mình bị hút vào bởi em, gã không thấy phiền hà một chút nào.

người tồn tại trong tâm trí gã chính là em mà.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com