Change H Firstkhaotung
Cả hai đều tức giận với nhau vì những tranh cãi xảy ra trong phòng.Họ không còn nhìn nhau như trước nữa, thậm chí First còn hiếm khi nhìn thấy Khaotung ngồi trên ghế của cậu . Hai người thỉnh thoảng gặp nhau ở căn tin hoặc bãi đỗ xe, còn ở nhà thì First thường xuyên nhìn thấy Khaotung chơi đùa với người của Kanaphan, trong đó có Podd. Cũng đã một tuần rồi Phayu không đến trường, chắc có lẽ là đang nghỉ ngơi ở nhà sau khi bị Podd đánh.Ngày hôm đó First đến nơi ở của Phayu và đề nghị đưa hắn đến bệnh viện nhưng vì Phayu giận dữ từ chối nên First quyết định mua cho hắn thuốc và nhờ bạn bè của Phayu chăm sóc. First nhìn thấy Phayu và đồng bọn của hắn đến nhà kho của trường và đây cũng là lần đầu tiên mà Phayu không gọi anh đến đó. Một lần nữa, First cũng không thấy Khaotunh ở lớp hay ngồi ở bàn học. First sợ rằng bây giờ Khaotung sẽ đến tìm Phayu. Nhưng khi anh vừa định đi đến nhà kho của trường để kiểm tra thì tiếng chuông vang lên báo hiệu đã bắt đầu vào học . Đúng là những nghi ngờ và lo lắng của First đối với Khaotung . Khaotung được nhìn thấy là đang mỉm cười với Phayu và đồng bọn của hắn ở trong nhà kho của trường, Phayu có vẻ vẫn còn tức giận trước sự thật mới biết rằng Khaotung là vệ sĩ của First. Không có gì lạ khi hắn thường cảm thấy khó chịu trước sự xuất hiện của Khaotung mỗi khi đi đánh First."Mày muốn gì?" Phayu hỏi.Khaotung nhìn chằm chằm vào cánh tay Phayu một lúc. "Tao chắc chắn Podd thực sự có ý định phá hủy cánh tay của mày. Mày không biết ơn vì tao đã ngăn anh ta lại sao?""Tại sao phải là tao?""Bởi vì nếu không thì sau này mày sẽ không trở thành võ sĩ quyền anh đâu," Khaotung mỉm cười đáp.Khaotung sau đó yêu cầu Phayu đừng làm phiền First vì lòng biết ơn của hắn ta. Tất nhiên Phayu khi nghe vậy rất tức giận, hắn ta lập tức túm lấy cổ áo đồng phục của Khaotung rồi lớn tiếng hỏi lại tại sao hắn ta cần phải cảm thấy biết ơn nếu Khaotung, Podd và First là những người đã hủy hoại cuộc đời của hắn."Mày cũng đã tấn công First, mày có nghĩ vậy không?" Khaotung hỏi."Cái gì?"Khaotung sau đó bỏ tay Phayu ra khỏi cổ áo đồng phục của anh ấy. "Cậu hờn dỗi đến mức này với First là vì lý do gì? Sự tức giận của cậu vì cái chết của mẹ cậu?""Mày-""First thậm chí còn không phải hung thủ, mẹ mày chết là bởi vì bà ấy muốn thế!"Phayu đấm cho Khaotung một cú, có vẻ vẫn chưa hài lòng. Phayu lập tức túm lấy cổ áo đồng phục của Khaotung và đánh anh ta một lần nữa. Nhưng đến lần thứ ba, Khaotung nắm lấy cổ tay Phayu."Sao mày dám nói cái chết của mẹ tao không phải do nhà nó gây ra." "Khi mày yêu cầu giúp đỡ, mày có biết First làm con của Kanaphan khó khăn như thế nào không? Và việc mà First thực hiện yêu cầu của mày khó khăn như thế nào không?"Khaotung sau đó nói rằng mình thực sự là vệ sĩ của First, nhưng First yêu cầu cậu không làm gì Phayu, thậm chí còn ngăn cản cậu khi First bị đánh thậm tệ."Nhưng tao nên làm gì đây? Đó là công việc của tao với tư cách là vệ sĩ của anh ấy."" Rốt cuộc là muốn gì?" Phayu mất kiên nhẫn, âm thanh anh phát ra ngày càng to hơn hoặc có thể hắn vừa được Khaotung mở mang đầu óc về First, rằng hắn không phải là người duy nhất bị Kanaphan làm tổn thương."Hãy ngừng tức giận về cái chết của cha mẹ mày . Và First cậu ấy cũng đang đau buồn và yêu cầu tao không ngăn cản hành động của mày ."Ngoài ra, việc chọn cách im lặng và tranh cãi với bố về Phayu, người luôn bắt nạt anh cũng là một hành động khác của First để chuộc lỗi vì Phayu đã gây áp lực cho anh vì anh là nguyên nhân dẫn đến cái chết của mẹ hắn."Tao cũng giống như mày, Phayu. Tao là con của bố mẹ tao người mà mắc nợ Kanaphan. Nếu tao chỉ là một người xa lạ, First chắc chắn sẽ không chấp nhận tao. "Phayu sau đó im lặng, không hiểu sao mọi điều Khaotung nói nghe rất đúng, nhất là khi Khaotung đề cập rằng cậu cũng là con trai của bố mẹ đã vay tiền kinh doanh Kanaphan."Đây, nếu mày định tống tiền anh ta thì hãy dùng cái này."Phayu nhìn vào tờ giấy mà Khaotung đã ném vào ngực mình. Có một số tài liệu quảng cáo về các lớp học đấm bốc và một số sự kiện Muay thai nhỏ."Bởi vì cách trả thù tốt nhất là chứng tỏ rằng mày có khả năng tát Kanaphan bằng số tiền mày đã kiếm được." Khaotung vỗ tay rồi chào tạm biệt đồng thời không quên rủ Phayu đến First để xin tiền đăng ký lớp học đấm bốc."Đừng trở thành kẻ bắt nạt nữa, đồ khốn. Mày nghĩ ai lại muốn biến một người nào đó trở thành kẻ bắt nạt vô địch thế giới."Phayu và những đồng bọn của hắn vẫn đang nhìn chằm chằm vào Khaotung rời đi với những bước chân đầy phấn khích.First vẫn không thể tương tác với Khaotung dù cậu đã vào lớp từ tiết thứ hai, một tiết học trước khi chuông ra chơi vang lên. First chưa từng nhìn thấy vẻ mặt tinh nghịch đó, nhưng nụ cười nhàn nhạt trên mặt cậu khi cậu đang ngủ lại khiến First nhìn cậu rất lâu. Hơn nữa, đây là lần đầu tiên Khaotung chọn cách ngủ không quay lưng lại với First.First nhận ra rằng ngoài việc bị Phayu và Khaotung gây áp lực, Khaotung còn bị anh và cha anh gây áp lực. Khaotung là vệ sĩ của anh và Phayu là kẻ bắt nạt anh vì tội lỗi do cha anh gây ra, Khaotung cũng phải tuân theo những mệnh lệnh trái ngược nhau của First và Kanaphan.Lúc đó có rất nhiều học sinh đang chơi đùa, chạy nhảy giữa ghế của Khaotung và ghế của First. Mọi chuyện khá hỗn loạn cho đến khi First quyết định đẩy ghế và bàn của cả hai lại với nhau để ngăn các học sinh khác đi qua ghế của Khaotung.Lúc này Khaotung đang ngủ, cậu không hiểu First đang cố gắng cho cậu ngủ thoải mái như thế nào trong một lớp học có vẻ ồn ào như vậy. Trong khi đó, First vẫn tiếp tục học bên cạnh cậu." First " Khi hết giờ giải lao, một người bạn của Phayu đến lớp và gọi anh ra gặp Phayu.First ngay lập tức thu dọn cặp sách và rời khỏi lớp theo sau đồng bọn của Phayu, để lại Khaotung, người bị đánh thức bởi tiếng ghế của First. Khaotung có vẻ bối rối khi thấy ghế của First quá gần với ghế của mình."Vừa rồi là bài học làm việc nhóm phải không?" Khaotung hỏi xem ai biết không.First đến nhà kho nơi Phayu hiện đang ở đó, ngồi giữa những tấm ván với tờ giấy mà Khaotung đã đưa cho hắn sáng nay.First trông có vẻ vui vì Phayu đã khá hơn so với lần trước."Nào, làm đi."First thậm chí còn ném chiếc túi của mình xuống đất, sẵn sàng cho Phayu đánh."Tao thực sự đang sống như một kẻ thua cuộc, phải không." Phayu nói rồi đưa cho First một tập tài liệu."Đây là gì?""Tao muốn học ở đó, mày lo chi phí. Tao cũng cần đồ ăn và thuốc lá."First đọc tài liệu quảng cáo trước rồi mỉm cười hạnh phúc. "Cuối cùng thì mày cũng muốn phát triển ước mơ của mình à? Được thôi, tao sẽ lo mọi việc cho mày."Phayu có vẻ cảm động trước phản ứng bất ngờ của First."Bạn bè của mày không đến đó à?" First hỏi. Một người trong số họ sau đó nói rằng họ không có tiền để đi học đấm bốc như Phayu."Tao sẽ trả tiền cho mày . Phayu sẽ nhiệt tình hơn nếu bạn bè của nó cũng ở đó", First nói."Vậy còn mày? Mày cũng sẽ không tham gia danh sách à?" Phayu hỏi."Hả? Nhưng tao... tao không còn là bạn của mày nữa, Phayu."First có vẻ hạnh phúc kể từ đó, ngoài việc Phayu cuối cùng cũng phát triển được ước mơ của mình, thì hắn cũng bắt đầu coi First như người bạn một lần nữa. Ngày mai, First sẽ đưa Phayu đến sân tập đấm bốc.Tất cả những điều này không thể tách rời khỏi sự can thiệp của Khaotung, Phayu cũng đã nói với First về Khaotung nên giờ First không ngừng nhìn Khaotung trong lớp hay khi ở nhà như thế này.Hiện tại, First đang ăn trưa tại bàn ăn của mình trong khi nhìn Khaotung đi đi lại lại ở tầng một."Khao!"Khaotung ngẩng đầu lên rồi nhìn First."Cái gì?""Hôm nay tao không thích bữa trưa, mày có muốn ăn một chút không?"Không trả lời gì, Khaotung đi thẳng lên tầng hai và ngồi trước mặt First."Thật điên rồ, mày không thích tất cả những món này sao?"Firts chỉ gật đầu rồi bảo Khaotung ăn nó. Có vẻ như Khaotung thích ăn. Khaotung luôn được First nhìn thấy là đang nhai đồ ăn ở nhà , có lẽ vì cậu cũng là người nhỏ tuổi nhất nên nhiều người đàn ông của Kanaphan đối xử với cậu như một đứa trẻ cần nhiều thức ăn để nhanh chóng lớn lên."Xúc xích này là ngon nhất, thử xem."First gắp xúc xích chiên vào đĩa cơm Khaotung, khiến cho cậu cau mày."Mày đã nói là hôm nay mày không thích bữa trưa mà, sao lại nói xúc xích ngon " Khaotung nói rồi ăn món xúc xích được First bỏ vào đĩa ."Tao chắc chắn mày hiểu ý tao." First trả lời với vẻ mặt khó chịu."Thay vì cảm ơn vì đã khiến Phayu nhận ra bản thân, mày lại chọn biến tao thành thùng rác của mày" Khaotung nói, giọng càng tức giận và khó chịu hơn."Vậy tao sẽ ném nó vào thùng rác thật." Sau đó, First cố gắng giật chiếc đũa mà Khaotung đang cầm nhưng cậu càng khó chịu hơn vì điều cậu muốn là First phải cảm ơn cậu một cách đàng hoàng.Sau đó, hai người lại bắt đầu tranh cãi vì Khaotung buộc First phải cảm ơn và First sẽ đồng ý miễn là Khaotung ngừng ăn ngay bây giờ. Nhưng Khaotung muốn cả hai : Một lời cảm ơn và bữa ăn trưa .Khaotung hôm nay dậy sớm, mặc dù hôm nay là ngày nghỉ và cậu có thể ngủ lâu hơn một chút. Nhưng Podd yêu cầu cậu đứng dậy và giúp những người khác trang trí nhà cửa."Tối nay sẽ có tiệc sinh nhật của bà Kanaphan, sẽ rất vui vì chúng ta sẽ nhận được rất nhiều rượu miễn phí. Điều này có nghĩa là ngày mai chúng ta có thể nghỉ để kỷ niệm sinh nhật."Khaotung chỉ gật đầu hiểu ý rồi giúp Podd và những người khác mang đồ trang trí đến phòng.Tiệc sinh nhật của bà Kanaphan thường được tổ chức rất sôi động, sẽ có rất nhiều người đến. Bao gồm một số đối tác kinh doanh, những kẻ cho vay nặng lãi và các đồng nghiệp quan trọng. First để ý thấy ngôi nhà của anh trở nên bận rộn quá, không biết từ khi nào anh bắt đầu thích ngồi ở bàn ăn riêng để ngắm Khaotung."Mày đã sáng chưa?"Khaotung nhìn thấy First, cậu lại cảm thấy quen thuộc và nói những câu nói vui vẻ trong khi đi đi lại lại làm công việc của mình."Tao đang ăn " First trả lời.Khaotung nghe First trả lời rồi đi ra khỏi nhà vì Gawin gọi cậu ra.Màn đêm bắt đầu buông xuống và vài chiếc ô tô bắt đầu lấp đầy bãi đỗ xe. Thông thường, lễ kỷ niệm sẽ kéo dài rất lâu . Nói cách khác, cho đến sáng mai, nếu khách vẫn muốn ở đây thì bữa tiệc vẫn được tổ chức.Tất nhiên, vào đầu giờ này, bầu không khí vẫn yên tĩnh và trang nhã, đúng như mong muốn của bà Kanaphan."Trông mày lạ quá." Khaotung nói khi nhìn thấy First bước xuống cầu thang. First hiện tại mặc bộ vest đen không cà vạt, mái tóc được tạo kiểu gọn gàng, trang điểm nhẹ khiến anh trông trưởng thành hơn rất nhiều."Trông mày bình thường thế " First trả lời Khaotung, người lại đang mặc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình của Podd." Tên khốn "Khaotung chửi rủa."Khao-"Khaotung quay đầu về phía Podd, người đưa cho cậu một ly rượu. Khaotung sau đó lắc đầu, cậu thực sự không muốn uống rượu vào ban đêm như thế này.Khaotung vẫn chưa đến tuổi có thể chạm tới rượu nhưng cậu có thể làm gì khác nếu môi trường sống quá tồi tệ và khả năng chăm sóc của bố mẹ cũng chỉ ở mức tầm thường. Vì vậy, không có gì đáng ngạc nhiên khi Khaotung rơi vào cảnh hoang tàn ngay từ khi còn nhỏ.Bữa tiệc bắt đầu thay đổi sau nửa đêm, bầu không khí tĩnh lặng giờ là hộp đêm. Âm nhạc ồn ào với ánh đèn mờ.First bắt đầu không thích bữa tiệc, anh ấy lặng lẽ rời khỏi khu vực tổ chức tiệc trong khi cởi vài chiếc cúc áo .Trên đường đi, anh tìm thấy một chiếc bàn có rất nhiều chai rượu, anh thản nhiên xách hai chai rượu bước lên cầu thang."Khao."First quay lại rồi đi xuống cầu thang và thấy Khaotung đang chơi điện thoại di động ở góc phòng."Đi với tao." First ra lệnh.Khaotung nhìn tay First, rồi mỉm cười rồi bước theo First trong khi đút điện thoại di động vào túi quần." Mày mang đến những chai rượu đắt tiền nhất " Khaotung thì thầm vào tai First.Thực ra trước đó First đã uống vài ly rượu khi ngồi bên cạnh bố chờ mẹ phát biểu. Vì thế lúc này có thể nói là anh ấy hơi say.First không thích không khí ồn ào nên anh đưa Khaotung đến căn phòng nơi First và Khaotung cãi nhau lần đầu.Cửa phòng vừa đóng lại, tiếng nhạc chợt như bị bóp nghẹt.First cho Khaotung thấy kỹ năng của anh ấy về cách anh ấy có thể mở nắp chai rượu mà không cần sự trợ giúp của bất kỳ dụng cụ nào."Wow, mày là chuyên gia à?"
Khaotung hỏi, nắp chai đã mở thành công nhưng một ít rượu bắn tung tóe khắp nơi, kể cả cổ áo sơ mi của First.First đưa chai anh vừa mở cho Khaotung, trong khi anh mở chai thứ hai.Khaotung mỉm cười dựa vào tường, lần này ánh mắt cậu lại chạm vào ánh mắt của First.Sau đó, ánh mắt cậu đổi hướng nhìn xuống khuôn mặt lấm tấm mồ hôi và chiếc cổ của First, sáng bóng với mồ hôi và rượu. Ngay lúc sau First và Khaotung nâng cốc chúc mừng.Hai người vừa uống rượu vừa nhìn nhau, ngay cả khi chai bắt đầu hạ xuống, ánh mắt vẫn không rời cho đến khi First đặt chai rượu xuống và kéo gáy Khaotung để hôn ngấu nghiến đôi môi đầy ắp của cậu, nó chứa đầy mùi vị của rượu."Sáng mai chúng ta sẽ quên hết những chuyện này." First trầm giọng nói, trán chạm vào nhau, ánh mắt lúc này chứa dục vọng.Khaotung mỉm cười rồi kéo gáy First xuống để tiếp tục nụ hôn, nụ hôn đã trở nên mãnh liệt hơn trong giây lát. Khaotung đồng ý làm điều này thông qua ngôn ngữ cơ thể. Chính xác ?
First chiếm lấy nụ hôn nóng bỏng, kéo cơ thể Khaotung rồi đẩy anh về phía giường nhưng mà anh vẫn không buông đôi môi ngọt ngào chứa đầy dục vọng của Khaotung. Hai người không biết rõ về nhau, có thể nói bầu không khí này và rượu khiến họ không thể kiềm chế được dục vọng của mình.Nụ hôn đi từ môi xuống quai hàm, Khaotung xoay người First để người cao lớn nằm bên dưới mình. Khaotung rất tò mò về chiếc cổ của First nên đã chuyển môi của mình xuống cổ First và ngấu nghiến chiếc cổ đó, nó có mùi rượu và nước hoa."Khao." First nhẹ nhàng gọi khi anh cảm nhận được cảm giác ngứa ran nhưng ngon lành khi lưỡi của Khaotung liếm và thậm chí mút vài điểm trên cổ anh.Bàn tay của First cũng không nhàn rỗi, sau khi thỏa mãn sờ soạng lưng của Khaotung, tay anh bắt đầu đưa xuống vuốt ve thứ mềm mại bên dưới. Trong khi để Khaotung tận hưởng cái cổ của mình, First cố gắng cởi thắt lưng và dây kéo chiếc quần vải mà Khaotung đang mặc." Giúp tao " First thì thầm.Khaotung di chuyển xa hơn để cho First thuận tiện cởi những thứ trên người cậu. Khuôn mặt cậu di chuyển từ cổ First xuống để hạ chiếc quần vải đã được First kéo khóa xuống. First đứng dậy khỏi giường bế Khaotung ngồi lên đùi anh trong khi cậu mặc đúng chiếc áo sơ mi và chiếc quần lót màu đen trên người.Khaotung một lần nữa kéo gáy First, để hai đôi môi quấn lấy trong vẻ thèm khát nhau, đôi môi của anh và cậu cắn, mút nhau không ngừng. Bàn tay của First lúc này lần tới những chiếc cúc áo của Khaotung, cởi hết cho đến khi đôi vai hẹp ấy lộ ra do chiếc áo quá rộng so với thân hình mảnh khảnh của cậu."Khaotung" First là gọi vào tai Khaotung , sau đó First liếm xuống hàm để lộ nhiều dấu đỏ tím do đôi môi chứa hơi thở của men rượu .Khaotung tỏ ra thích thú khi đôi môi của First không ngừng đùa giỡn trên vùng nhạy cảm của cậu. Cụ thể là cổ và tai. Ngoài ra, hai tay của First đang hoạt động rất tích cực ở dưới, anh không ngừng bóp mông mà không thấy mệt hay thấy chán."Đây không phải là lần đầu tiên của mày phải không ? " First ngẩng đầu lên nhìn Khaotung. "Trông mày có vẻ thành thạo.""Có vấn đề gì nếu mày không phải là người đầu tiên?" Khaotung hỏi lại rồi dùng mông ấn vào dương vật của First.Cảm giác như bạn được tặng một món quà mặc dù thực tế không phải vậyFirst lập tức ném Khaotung lên giường và đặt cậu lên trên. Khaotung chờ đợi First đang cố cởi thắt lưng cho mình. First trông có vẻ như gặp rắc rối với chiếc thắt lưng của mình và Khaotung đứng dậy một lúc để giúp anh ta."Mẹ kiếp, nó là con quái vật à?"Khaotung kinh hoàng nhìn chiếc quần lót màu đen của First với dương vật dường như đang muốn thò ra ngoài vì nó quá to so với tưởng tượng của Khaotung."Mày không có quyền yêu cầu dừng lại ngay bây giờ " First ra lệnh rồi đẩy Khaotung nằm ngửa trên giường.Cả hai lại chìm đắm vào nụ hôn nóng bỏng khiến niềm đam mê tình dục của họ càng trở nên không thể kiểm soát.Hơn nữa, lúc này First còn cố tình cọ xát dương vật của mình vào dương vật của Khaotung, khiến chất lỏng trong suốt bắt đầu xuất hiện ở cuối quần lót của Khaotung." First tao ...""Tao hiểu" First trả lời rồi cho tay vào quần lót của Khaotung.Khaotung hơi nao núng,lúc đầu lòng bàn tay cậu lạnh buốt, nhưng nó lại ấm lên khi First bắt đầu sờ soạng dương vật của cậu. First bắt đầu bị thu hút bởi núm vú của Khaotung, nó có màu hồng nếu mà nhìn kỹ thế này."First" Khaotung thở dài.Điểm nhạy cảm là núm vú của Khaotung đang bị First liếm mút không ngừng. Khi Khaotung chuẩn bị khép chân lại thì First nhanh chóng giữ đùi của Khaotung và mở ra."Haaah... Aaah, đừng cắn đồ khốn." Khaotung nắm lấy tóc của First khi cậu cảm thấy ngày càng giống như đang mơ, còn First, người biết rằng Khaotung sắp xuất tinh trước, lập tức tăng tốc độ vuốt dương vật của Khaotung."Haaah haaah haah, First."First nhìn thấy chất lỏng màu trắng vấy bẩn lòng bàn tay anh, sau đó anh nhìn Khaotung đang kiệt sức."Mày đang làm gì thế?" Khaotung hỏi khi First hạ chiếc quần lót của cậu xuống thấp hơn, đến mắt cá chân."Ý mày là gì? Tất nhiên là tiếp tục."Khaotung có vẻ ngạc nhiên. "Không phải chúng ta sẽ giúp nhau thủ dâm sao ?"First nhướn mày. "Nếu chỉ là thủ dâm thì tao không cần sự giúp đỡ của mày, đồ ngốc. Tao có tay để tự làm việc đó."Khaotung định thoát khỏi sự kìm kẹp của First để bỏ chạy nhưng ngay lập tức bị First giữ lại . "Mày phải hoàn thành những gì mày bắt đầu."" Nhưng tao sợ-."" Ưmmm... "Những câu chửi của Khaotung một lần nữa bị chặn lại bởi nụ hôn nóng bỏng của First, dù lúc đầu có vẻ gượng ép nhưng cuối cùng Khaotung vẫn tận hưởng nụ hôn mà cậu không để ý rằng First hiện đang chuẩn bị cho dương vật của anh vào lỗ của mình ở bên dưới.TBC.
Khaotung hỏi, nắp chai đã mở thành công nhưng một ít rượu bắn tung tóe khắp nơi, kể cả cổ áo sơ mi của First.First đưa chai anh vừa mở cho Khaotung, trong khi anh mở chai thứ hai.Khaotung mỉm cười dựa vào tường, lần này ánh mắt cậu lại chạm vào ánh mắt của First.Sau đó, ánh mắt cậu đổi hướng nhìn xuống khuôn mặt lấm tấm mồ hôi và chiếc cổ của First, sáng bóng với mồ hôi và rượu. Ngay lúc sau First và Khaotung nâng cốc chúc mừng.Hai người vừa uống rượu vừa nhìn nhau, ngay cả khi chai bắt đầu hạ xuống, ánh mắt vẫn không rời cho đến khi First đặt chai rượu xuống và kéo gáy Khaotung để hôn ngấu nghiến đôi môi đầy ắp của cậu, nó chứa đầy mùi vị của rượu."Sáng mai chúng ta sẽ quên hết những chuyện này." First trầm giọng nói, trán chạm vào nhau, ánh mắt lúc này chứa dục vọng.Khaotung mỉm cười rồi kéo gáy First xuống để tiếp tục nụ hôn, nụ hôn đã trở nên mãnh liệt hơn trong giây lát. Khaotung đồng ý làm điều này thông qua ngôn ngữ cơ thể. Chính xác ?
First chiếm lấy nụ hôn nóng bỏng, kéo cơ thể Khaotung rồi đẩy anh về phía giường nhưng mà anh vẫn không buông đôi môi ngọt ngào chứa đầy dục vọng của Khaotung. Hai người không biết rõ về nhau, có thể nói bầu không khí này và rượu khiến họ không thể kiềm chế được dục vọng của mình.Nụ hôn đi từ môi xuống quai hàm, Khaotung xoay người First để người cao lớn nằm bên dưới mình. Khaotung rất tò mò về chiếc cổ của First nên đã chuyển môi của mình xuống cổ First và ngấu nghiến chiếc cổ đó, nó có mùi rượu và nước hoa."Khao." First nhẹ nhàng gọi khi anh cảm nhận được cảm giác ngứa ran nhưng ngon lành khi lưỡi của Khaotung liếm và thậm chí mút vài điểm trên cổ anh.Bàn tay của First cũng không nhàn rỗi, sau khi thỏa mãn sờ soạng lưng của Khaotung, tay anh bắt đầu đưa xuống vuốt ve thứ mềm mại bên dưới. Trong khi để Khaotung tận hưởng cái cổ của mình, First cố gắng cởi thắt lưng và dây kéo chiếc quần vải mà Khaotung đang mặc." Giúp tao " First thì thầm.Khaotung di chuyển xa hơn để cho First thuận tiện cởi những thứ trên người cậu. Khuôn mặt cậu di chuyển từ cổ First xuống để hạ chiếc quần vải đã được First kéo khóa xuống. First đứng dậy khỏi giường bế Khaotung ngồi lên đùi anh trong khi cậu mặc đúng chiếc áo sơ mi và chiếc quần lót màu đen trên người.Khaotung một lần nữa kéo gáy First, để hai đôi môi quấn lấy trong vẻ thèm khát nhau, đôi môi của anh và cậu cắn, mút nhau không ngừng. Bàn tay của First lúc này lần tới những chiếc cúc áo của Khaotung, cởi hết cho đến khi đôi vai hẹp ấy lộ ra do chiếc áo quá rộng so với thân hình mảnh khảnh của cậu."Khaotung" First là gọi vào tai Khaotung , sau đó First liếm xuống hàm để lộ nhiều dấu đỏ tím do đôi môi chứa hơi thở của men rượu .Khaotung tỏ ra thích thú khi đôi môi của First không ngừng đùa giỡn trên vùng nhạy cảm của cậu. Cụ thể là cổ và tai. Ngoài ra, hai tay của First đang hoạt động rất tích cực ở dưới, anh không ngừng bóp mông mà không thấy mệt hay thấy chán."Đây không phải là lần đầu tiên của mày phải không ? " First ngẩng đầu lên nhìn Khaotung. "Trông mày có vẻ thành thạo.""Có vấn đề gì nếu mày không phải là người đầu tiên?" Khaotung hỏi lại rồi dùng mông ấn vào dương vật của First.Cảm giác như bạn được tặng một món quà mặc dù thực tế không phải vậyFirst lập tức ném Khaotung lên giường và đặt cậu lên trên. Khaotung chờ đợi First đang cố cởi thắt lưng cho mình. First trông có vẻ như gặp rắc rối với chiếc thắt lưng của mình và Khaotung đứng dậy một lúc để giúp anh ta."Mẹ kiếp, nó là con quái vật à?"Khaotung kinh hoàng nhìn chiếc quần lót màu đen của First với dương vật dường như đang muốn thò ra ngoài vì nó quá to so với tưởng tượng của Khaotung."Mày không có quyền yêu cầu dừng lại ngay bây giờ " First ra lệnh rồi đẩy Khaotung nằm ngửa trên giường.Cả hai lại chìm đắm vào nụ hôn nóng bỏng khiến niềm đam mê tình dục của họ càng trở nên không thể kiểm soát.Hơn nữa, lúc này First còn cố tình cọ xát dương vật của mình vào dương vật của Khaotung, khiến chất lỏng trong suốt bắt đầu xuất hiện ở cuối quần lót của Khaotung." First tao ...""Tao hiểu" First trả lời rồi cho tay vào quần lót của Khaotung.Khaotung hơi nao núng,lúc đầu lòng bàn tay cậu lạnh buốt, nhưng nó lại ấm lên khi First bắt đầu sờ soạng dương vật của cậu. First bắt đầu bị thu hút bởi núm vú của Khaotung, nó có màu hồng nếu mà nhìn kỹ thế này."First" Khaotung thở dài.Điểm nhạy cảm là núm vú của Khaotung đang bị First liếm mút không ngừng. Khi Khaotung chuẩn bị khép chân lại thì First nhanh chóng giữ đùi của Khaotung và mở ra."Haaah... Aaah, đừng cắn đồ khốn." Khaotung nắm lấy tóc của First khi cậu cảm thấy ngày càng giống như đang mơ, còn First, người biết rằng Khaotung sắp xuất tinh trước, lập tức tăng tốc độ vuốt dương vật của Khaotung."Haaah haaah haah, First."First nhìn thấy chất lỏng màu trắng vấy bẩn lòng bàn tay anh, sau đó anh nhìn Khaotung đang kiệt sức."Mày đang làm gì thế?" Khaotung hỏi khi First hạ chiếc quần lót của cậu xuống thấp hơn, đến mắt cá chân."Ý mày là gì? Tất nhiên là tiếp tục."Khaotung có vẻ ngạc nhiên. "Không phải chúng ta sẽ giúp nhau thủ dâm sao ?"First nhướn mày. "Nếu chỉ là thủ dâm thì tao không cần sự giúp đỡ của mày, đồ ngốc. Tao có tay để tự làm việc đó."Khaotung định thoát khỏi sự kìm kẹp của First để bỏ chạy nhưng ngay lập tức bị First giữ lại . "Mày phải hoàn thành những gì mày bắt đầu."" Nhưng tao sợ-."" Ưmmm... "Những câu chửi của Khaotung một lần nữa bị chặn lại bởi nụ hôn nóng bỏng của First, dù lúc đầu có vẻ gượng ép nhưng cuối cùng Khaotung vẫn tận hưởng nụ hôn mà cậu không để ý rằng First hiện đang chuẩn bị cho dương vật của anh vào lỗ của mình ở bên dưới.TBC.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com