Chang Lo Lem Hoan Chinh Van
Chương 21: GhenTrên đường về ký túc xá bầu không khí giữa Nhan Tử Mịch và Nghiêm Thương trở nên nặng nề. Đây là lần đầu tiên hai người bỗng dưng không biết nói gì với nhau. Nghiêm Thương là vì Chu Châu nên không vui. Còn Nhan Tử Mịch là vì biết Nghiêm Thương có bạn gái mà thấy khó chịu và thất vọng.Nhan Tử Mịch không hiểu vì sao cậu lại có cảm xúc như vậy. Cậu muốn dẹp bỏ những cảm xúc tiêu cực ấy đi, nhưng càng nghĩ đến hình ảnh Chu Châu ôm lấy cánh tay Nghiêm Thương rồi tự xưng là bạn gái của hắn, cậu lại càng không gạt bỏ được. Bây giờ cậu không muốn Nghiêm Thương ôm lấy vai cậu nữa, nhưng cậu lại luyến tiếc gạt tay của hắn đi.Nhan Tử Mịch không hiểu nổi bản thân muốn cái gì. Cậu chỉ biết cậu bây giờ rất buồn.-"Nhan Tử Mịch, em sao vậy?" - Nghiêm Thương nhìn vào ánh mắt của Nhan Tử Mịch, hắn thấy hốc mắt của cậu ửng đỏ, hắn nhíu mày dừng lại bước chân.Nhan Tử Mịch vội vàng quay đầu đi, Nghiêm Thương vươn hai tay định giữ lấy mặt cậu. Nhưng Nhan Tử Mịch lại tránh đi hắn, cậu vội vàng nói. -"Em hình như bị bụi bay vào mắt, đợi em một chút."Nhan Tử Mịch nhanh chóng tìm chai nhỏ mắt trong túi đồ. Cậu vội vàng nhỏ nước rửa vào hai mắt. Sau đó cậu rút một tờ khăn giấy ra chùi lên mặt.Nghiêm Thương bị Nhan Tử Mịch trốn tránh, hắn không vui lại càng thêm không vui. Mặt của hắn đen lại, nhưng hắn không phát giận mà hít sâu một hơi. Hắn dịu giọng nói với Nhan Tử Mịch. -"Để anh xem xem."-"Không cần đâu." - Nhan Tử Mịch cũng không biết bản thân bị làm sao. Khi cậu nghe Nghiêm Thương hỏi thăm, cậu lập tức thấy tủi thân đến muốn khóc. Nhưng cậu không muốn Nghiêm Thương thấy cậu khóc. Nhan Tử Mịch cố nhịn lại cảm xúc. Cậu cúi gằm mặt lủi thủi đi về phía trước.Nghiêm Thương giữ lấy cánh tay Nhan Tử Mịch không cho cậu đi tiếp. Hắn lại hỏi. -"Nhan Tử Mịch, em có gì cứ nói ra, ngay cả anh em cũng muốn giấu giếm hay sao?"Nhan Tử Mịch không biết giải thích với Nghiêm Thương thế nào, vì ngay chính cậu cũng không hiểu. Cậu bịa ra một cái cớ chân thật. -"Không có gì, chỉ là em thấy hai chúng ta thân nhau như vậy, mà anh không hề nói với em chuyện anh có bạn gái. Anh Tiết Xán và anh Tần Bình hình như đã biết từ lâu. Em... em chỉ thấy thấy hơi tủi thân, chỉ như vậy thôi."Nghiêm Thương thở dài một hơi, hắn giải thích nói. -"Chu Châu không phải bạn gái thật của anh."Nhan Tử Mịch lần nữa lại bị sét đánh ngang tai, lần này cậu không né tránh ánh mắt của Nghiêm Thương mà ngẩng đầu nhìn vào mắt hắn, cậu hỏi. -"Anh vừa nói cái gì?"Nghiêm Thương lúc này thấy rõ hai mắt của Nhan Tử Mịch đỏ ngầu. Nhưng hắn biết nơi này không phải là chỗ để nói chuyện, hắn nắm lấy cánh tay Nhan Tử Mịch kéo cậu đi về phía trước. -"Về ký túc xá anh cho em xem thứ này."Nhan Tử Mịch và Nghiêm Thương vừa về đến ký túc xá. Nghiêm Thương cầm di động tìm tập tinh rồi đưa cho Nhan Tử Mịch. -"Em đọc cái này đi."Nhan Tử Mịch nhận lấy di động của Nghiêm Thương, bên trên là một bản hợp đồng được lưu bằng file PDF. Nghiêm Thương ở bên cạnh giải thích. -"Chu Châu không phải là bạn gái của anh, bọn anh chỉ giả vờ như vậy. Vì anh không muốn bị gia đình bắt đi xem mắt, nên anh đã hợp tác với cô ta. Gia cảnh và con người của Chu Châu rất phù hợp với sở thích của cha anh, nên anh mới chọn cô ta làm bạn gái. Đây là hợp đồng giữa hai bên, anh có cả đoạn ghi âm nếu em muốn nghe."Cảm xúc của Nhan Tử Mịch lên lên xuống xuống hệt như đang chơi trò chơi cảm giác mạnh. Nếu như đây là thật, vậy mấy hành động vừa rồi của cậu không phải rất ngốc sao? Nhan Tử Mịch sợ bản thân lại hiểu lầm và sợ đây chỉ là mơ. Cậu nhìn vào mắt Nghiêm Thương hỏi lại. -"Là thật à?"-"Tất nhiên là thật, cho em nghe ghi âm đây." - Nghiêm Thương cầm lại di động, sau đó hắn bật ghi âm cho Nhan Tử Mịch nghe.Nhan Tử Mịch nghe ra được giọng nói của Chu Châu, bên trong hai người cũng xác nhận chỉ là đóng kịch. Chu Châu sẽ được Nghiêm Thương trả tiền mỗi tháng. Hợp đồng của hai người sẽ kéo dài cho đến khi Nghiêm Thương muốn chấm dứt.Nhan Tử Mịch lúc này đã tin tưởng lời Nghiêm Thương trăm phần trăm. Trong lòng cậu vui vẻ trở lại, nhưng cậu vẫn rất ngại ngùng với cảm xúc trẻ con vừa rồi. Nghiêm Thương thấy Nhan Tử Mịch thay đổi thái độ, hắn giả vờ giận dỗi nói. -"Em lúc nãy tránh tay của anh."Nhan Tử Mịch vội vàng giải thích. -"Là do em gấp quá thôi, em không phải cố tình đâu."-"Thật không? Em lúc đó còn không thèm nhìn anh." - Nghiêm Thương khoanh tay lại, hắn giả vờ giận, nhưng trong lòng hắn giận thật. Nhan Tử Mịch chưa bao giờ đối xử hay chối từ hắn như vậy.Nghiêm Thương sẽ không phát giận với Nhan Tử Mịch, nhưng hắn sẽ bày tỏ nổi lòng của bản thân cho cậu nghe. -"Em làm vậy anh buồn lắm."Nhan Tử Mịch thấy có lỗi vô cùng, cậu nắm lấy tay Nghiêm Thương rồi nhìn hắn bằng ánh mắt hối lỗi đầy đáng thương. -"Là em không đúng, do cảm xúc của em tiêu cực quá. Em xin lỗi, sau này em sẽ không như vậy nữa."Nghiêm Thương lúc này mới nguôi ngoai trong lòng. Hắn cũng tự trách nói. -"Một phần cũng là lỗi của anh. Do anh không nói chuyện này trước cho em biết."Nếu đổi lại là hắn nghe Nhan Tử Mịch có bạn gái, và hắn trước đó không hề hay biết gì. Chắc chắn hắn sẽ giận đến đỏ cả mắt chứ không mềm mỏng như Nhan Tử Mịch. Nhưng chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra, ai muốn yêu đương với Nhan Tử Mịch, trước hết phải qua ải của hắn. Nghiêm Thương sẽ kiểm duyệt và lựa chọn người yêu cho Nhan Tử Mịch, hắn sẽ không để cho cậu bị người khác lừa dối hay lợi dụng.Nhan Tử Mịch lại lắc đầu. -"Không đâu, là do em tin vào lời Chu Châu, đáng ra em phải hỏi anh rõ ràng."Nghiêm Thương không muốn nhắc đến Chu Châu thêm, hắn xua tay bảo. -"Thôi không nhắc đến cô ta nữa, chúng ta xem như huề nhau."Nhan Tử Mịch mỉm cười gật đầu, Nghiêm Thương vươn hai tay nâng mặt cậu lên. Nhan Tử Mịch đứng im nhìn hắn không chớp mắt. Nghiêm Thương thương tiếc vuốt ve đuôi mắt cậu. -"Mắt em vẫn còn đỏ này."-"Một lát sẽ hết thôi, anh đừng lo." - Hai tay Nhan Tử Mịch bỗng ôm lấy thắt lưng của Nghiêm Thương. Nhan Tử Mịch không biết vì sao cậu lại làm như vậy, chỉ là bỗng dưng cậu muốn thân cận với Nghiêm Thương, muốn được hắn an ủi.Nghiêm Thương siết lấy phần eo mềm mại của Nhan Tử Mịch, hắn kéo cậu vào lòng, hít mùi hương trên cổ cậu. Nhan Tử Mịch cọ đầu vào vai Nghiêm Thương, thân mật tựa vào bờ ngực rắn chắc của hắn. Hai người thân thiết trao cho nhau một cái ôm nồng ấm. Không ai nói với ai lời nào, nhưng cả hai lại thấy thỏa mãn vô cùng.Nhan Tử Mịch và Nghiêm Thương đứng ôm nhau khá lâu, sau đó Nhan Tử Mịch nói với Nghiêm Thương. -"Em có quà cho anh."Nghiêm Thương hứng thú hỏi. -"Quà gì vậy?"Nhan Tử Mịch lấy hộp quà đưa cho Nghiêm Thương xem. Nghiêm Thương mở ra, bên trong là một chiếc khăn choàng cổ. Hắn yêu thích đem nó ướm thử lên cổ. -"Là em đan phải không?"Nhan Tử Mịch hơi ngạc nhiên. -"Sao anh biết? Trông xấu quá sao?"-"Em khéo tay như vậy sao lại xấu. Anh biết là vì Vân Úy Khê nói với anh." - Thật ra cũng không phải Vân Úy Khê nói với Nghiêm Thương. Là hắn tình cờ nghe Vân Úy Khê nói chuyện với chị họ, nên hắn mới biết Nhan Tử Mịch đang lén lút đan khăn choàng cổ.Hắn còn đang tính hỏi Nhan Tử Mịch đan khăn cho ai. Là ai mà có thể khiến cậu tốn công mất sức như vậy. Nhưng ai ngờ người đó lại là hắn. Nghiêm Thương thích ý nhìn chiếc khăn choàng trên cổ. Hắn vui sướng nói. -"Cảm ơn em, anh thích lắm."Nhan Tử Mịch cũng không trách Vân Úy Khê kể chuyện này cho Nghiêm Thương nghe. Vân Úy Khê còn nhỏ, khó lòng mà giữ được bí mật. Chỉ cần Nghiêm Thương thích là được rồi. Cậu vui vẻ nói. -"Trời chuyển sang mùa thu rồi, anh nhớ mặc ấm mang khăn choàng đó."-"Anh nhớ rồi, anh sẽ mang khăn của em mỗi ngày. Ấy chết! Lo nói chuyện với em mà anh quên mất anh chưa đi tắm. Lúc nãy còn ôm em lâu như thế, người anh có hôi không vậy? Quấn thế này làm bẩn hết khăn rồi." - Nghiêm Thương vội vàng cởi khăn quàng cổ raNhan Tử Mịch lắc đầu cười. -"Không có, anh không có mùi hôi gì đâu."Nghiêm Thương không tin lời Nhan Tử Mịch cho lắm. Nhưng cũng may Nhan Tử Mịch không chê hắn. Hắn lấy khăn tắm và quần áo rồi đi vào nhà vệ sinh tắm rửa.Nhan Tử Mịch không có nói dối, trên người Nghiêm Thương không có mùi hôi. Lúc nãy hai người đi giữa trời gió, mồ hôi trên người Nghiêm Thương đã khô mất. Cậu lúc nãy chỉ ngửi thấy mùi cơ thể của hắn mà thôi. Trên người Nghiêm Thương có một mùi rất dễ chịu. Nó giống như mùi hương nhẹ của trà thảo mộc kết hợp với mùi đàn hương.Nhan Tử Mịch rất thích mùi cơ thể của Nghiêm Thương, lâu lâu cậu hay vụng trộm ngửi mùi ấy trên áo khoác của hắn. Đây là bí mật của cậu, nếu bị Nghiêm Thương hay người khác biết, chắc chắn bọn họ sẽ nghĩ cậu là biến thái.Mười phút sau Nghiêm Thương mặc quần đi ra ngoài, trên vai hắn vắt một cái khăn tắm, mái tóc ướt chảy từng giọt nước xuống cổ của hắn. Nhan Tử Mịch đứng dậy đi tới cầm khăn lau tóc cho Nghiêm Thương. Cậu dịu giọng trách yêu hắn. -"Sao anh không lau tóc kỹ, lỡ bị bệnh thì sao?"-"Không phải có em giúp anh lau rồi à?" - Nghiêm Thương cười hì hì nói, sau đó hắn hỏi. -"Em ngửi xem trên người anh thơm mùi gì."Nhan Tử Mịch tiến lại gần ngửi lên cổ Nghiêm Thương, cậu nhận ra mùi này, đây là mùi sữa tắm của cậu. Nghiêm Thương ôm chặt lấy eo của Nhan Tử Mịch, hắn nói khẽ bên tai cậu. -"Chúng ta có mùi giống nhau rồi nè."Trái tim của Nhan Tử Mịch đập bang bang, mặt cậu cũng nóng lên vô cùng khác thường. Nhan Tử Mịch chịu không được mấy lời trêu đùa của Nghiêm Thương, cậu đẩy hắn ra rồi nói. -"Em lau tóc cho anh xong rồi, anh mặc áo vào đi."Nghiêm Thương mặc áo vào, sau đó hắn cầm điện thoại đọc tin nhắn. -"Tiết Xán và Tần Bình hẹn chúng ta ở dưới nhà ăn. Em đói chưa? Chúng ta đi ăn nhé."Nhan Tử Mịch đang tự xua đi sự nóng bức trong người, cậu nghe hắn rủ đi ăn thì vội vàng nói. -"Vậy đi thôi, em cũng đói rồi.Khi Nhan Tử Mịch Và Nghiêm Thương tới nhà ăn. Tần Bình, Tiết Xán và Nhạc Dương đã ngồi ở đó sẵn, ba người cũng đã mua đồ ăn xong. Nhan Tử Mịch bất ngờ nói. -"Ba người nhanh vậy."Nhạc Dương cười hì hì nói. -"Tôi tới sớm nên đặt cơm trước cho hai anh ấy. Không biết cậu với anh Nghiêm Thương ăn gì nên tôi không gọi trước được."-"Không sao đâu, vậy mọi người ăn đi, bọn tôi đi mua cơm." - Nhan Tử Mịch cùng Nghiêm Thương đi vào trong gọi món ăn.Buổi tối bên trong nhà ăn không quá đông đúc, Nhan Tử Mịch và Nghiêm Thương rất nhanh đã lấy được phần cơm. Cả hai cầm khay thức ăn đến chỗ ba người, Nhan Tử Mịch ngồi cạnh Nhạc Dương, Nghiêm Thương ngồi kế bên cậu.Năm người vừa ăn vừa nói chuyện, bỗng lúc này bên phía chỗ trống của Nghiêm Thương ngồi xuống một người. Cả bàn đều quay đầu nhìn lại. Chu Châu mỉm cười chào bọn họ. -"Chào mọi người! Thật là trùng hợp quá."Nhan Tử Mịch nắm chặt đũa, mặc dù cậu đã nghe Nghiêm Thương giải thích rõ ràng. Nhưng cậu vẫn rất bài xích khi gặp Chu Châu, nhất là khi cô ta còn tỏ ra thân mật với Nghiêm Thương. Nhạc Dương là người bất ngờ nhất ở đây, vì y chẳng biết Chu Châu là ai cả. Y nhìn chằm chằm Chu Châu không chớp mắt.Chu Châu có vẻ ngoài khá là xinh đẹp và đáng yêu. Nụ cười của cô vừa ngây thơ lại vừa dịu dàng. Nhìn Chu Châu giống như em gái nhà bên, khiến cho nhiều chàng trai phải quay đầu ngước nhìn. Nhạc Dương cũng là một trong số đó, nhưng y chỉ đơn thuần là tán dương cái đẹp và tò mò mà thôi.Chu Châu tinh nghịch nghiêng đầu nhìn Nghiêm Thương. -"Anh không giới thiệu em với cậu bạn mới kia sao?" - Ý của cô là chỉ ý Nhạc Dương.Nghiêm Thương tất nhiên không có ý đó, hắn chỉ gõ vào khay thức ăn. -"Em đừng làm ồn khi mọi người đang ăn cơm được không?"Chu Châu ngay lập tức cụt hứng, nhưng cô vẫn nở một nụ cười tiêu chuẩn với Nghiêm Thương. -"Vậy em ngồi ngay ngắn ăn cơm đây."Có Chu Châu xuất hiện, cả bàn trở nên im ắng hơn nhiều. Nhạc Dương nhịn không được tò mò phải móc di động ra viết tin nhắn cho Nhan Tử Mịch và Tần Bình. Nhưng chỉ có mỗi Tần Bình là lấy di động ra trả lời tin nhắn của cậu.-"Cô gái kia là ai vậy? Bạn gái của anh Nghiêm Thương hả?"-"Không phải." - Tần Bình viết lại.Nhạc Dương sau khi đọc tin của Tần Bình lại cực kỳ tò mò, y len lén liết nhìn cử chỉ lẫn hành động của Nghiêm Thương và Chu Châu. Nghiêm Thương ngồi nghiêng cả người về phía Nhan Tử Mịch, thiếu điều chỉ chừa cho Chu Châu một tấm lưng. Hắn chỉ im lặng ăn mà không hề để ý tới cô gái tên Chu Châu đang thao thao bất tuyệt kia. Chu Châu không phải là bạn gái của Nghiêm Thương, vậy sao cô ta lại dám chen vào đây ngồi? Lại còn tỏ ra thân thiết như vậy với hắn? Nhạc Dương nghĩ mãi cũng không ra.___________________
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com