TruyenHHH.com

Chang Hoang Tu Va Cau Trai Ngheo Kho

Một hôm, Bé Seokie ở dậy, cũng đói cồn cào và ra đi với cái bụng trống rỗng, nhưng đầu óc chú vẫn còn nóng hỏi những giấc mơ đêm trước

Như người mất hồn, chú lê bước trên đường phố mà chẳng biết mình đang ở đâu. Lang thang qua nhiều phố xá, bỗng nhiên chú nhận thấy mình đang đứng trước và lâu đài của nhà vua- Cung điện Min

Bé Seokie đáng thương, trong bộ quần áo rách bươm, thẫn thờ bước lại gần cổng lâu đài và tròn xoe mắt ngắm nhìn những người lính gác đứng hai bên cánh cổng.

Đột nhiên, qua hàng chấn song cổng, bé trông thấy một cậu bé xinh đẹp tuyệt vời, dáng người cao ráo trong bộ y phục cực kỳ lộng lẫy, diêm dúa và sang trọng

Ồ! Thái tử kia rồi! Một thái tử bằng xương bằng thịt hẳn hoi! Một thái tử thật sự chẳng phải trong mơ!

Được thấy thái tử, bé Seokie sung sướng như điên, đến nỗi chú không biết mình đang làm gì nữa: chú lao đến phía cổng lâu đài, tùy sát mặt vào hàng chấn song, ngắm nhìn thái tử không chán mắt

Nhưng ngay lúc ấy, một tên lính gác chạy lại nắm lấy cánh tay bé Seokie giằng ra, đẩy bé ngã lăn quay xuống đất. Đám đông dân chúng đứng gần cung điện cười rộ lên chế giễu bé. Thấy thế, thái tử nhỏ tuổi bằng chị tới và thét vào bọn lính gác

Yoongi: Mở cổng ra! Đưa cậu bé ấy vào đây!

Lính gác mở cổng cho bé đáng thương sợ hãi bước vào khuôn viên lâu đài

Thái tử Min Yoongi nhỏ tuổi nói với bé bằng giọng thân mật

Yoongi: Lại đây với ta, bé cưng!

Nói xong Yoongi cầm tay bé Seokie dẫn đi. Đi quanh co một lát, hai cậu bé dắt tay nhau bước vào gian phòng trang hoàng lộng lẫy. Yoongi mời bé Seokie ngồi vào một chiếc ghế bành có nệm theo tuyệt đẹp. Một lát sau, theo lệnh của Yoongi, mấy viên Quang hầu bưng đến những món ăn bốc hơi nghi ngút, trông thật ngon mắt mà bé Seokie với chị đọc thấy trong sách, hoặc tưởng tượng thấy trong giấc mơ chứ chưa từng được thấy tận mắt bao giờ. Yoongi ngồi xuống cạnh bé Seokie, mời chú ăn

Trong khi bé đang ngóng nghiến nha những món ăn lạ miệng, Yoongi hỏi chuyện chú:

Yoongi:Bé cưng, tên bé là gì?
Seokie: Thưa thái tử, tôi tên là Jung Hoseok
Yoongi:Ồ! Họ bé hơi lạ!..... Nhà bé ở đâu?
Seokie: Thưa thái tử, ở Phố Rác ạ
Yoongi:Ồ! Tên phố này cũng là thật. Phố Rác! Thế bé có cha mẹ không?
Seokie:. Thưa thái tử, tôi có cha, mẹ và bà. Nhưng tôi chẳng yêu bà chút nào.
Yoongi:. Tại sao vậy? Bà hay làm cậu buồn phiền ư?
Seokie:. Thưa thái tử, không phải chỉ có thế. Khi nào ngủ hoặc say rượu thì bà tôi mới không đánh tôi thôi. Nhưng khi vừa tỉnh dậy hoặc vừa giả rượu là bà lại túm lấy tôi quật lấy quật để

Cặp mắt thái tử ánh lên sự giận dữ
Yoongi:Sao?- Yoongi kêu lên-Đánh cậu ư? Đánh một cậu bé yếu ớt như cậu à?
Seokie:. Thưa thái tử, ra đòn đối với tôi như cơm bữa
Yoongi:Còn bố cậu chắc tốt với cậu chứ?
Seokie:Thưa thái tử, Bố tôi ừ? Ông ta còn đáng sợ hơn bà tôi nhiều.
Yoongi:. Thế ra các ông bố đều như vậy cả!-. Thái tử nhỏ thở dài nói tiếp:--. Phụ vương ta cũng chẳng dịu dàng đâu. À, Thế còn mẹ cậu, mẹ cậu đối xử với cậu ra sao?
Seokie:. Thưa thái tử, mẹ tôi là nguồn an ủi và niềm tự hào của tôi. Mẹ tôi tính nết rất mực dịu dàng, đôn hậu. Mẹ tôi thương yêu tôi vô cùng, không bao giờ làm tôi buồn phiền hay đau đớn cả. Chắc có lẽ tôi bị ảnh hưởng bởi Mẹ Tôi

Yoong: Thế cậu năm nay bao nhiêu tuổi?
Seokie: Thưa thái tử, 12 tuổi

*Những dung tiếp theo đều là cuộc đối thoại giữa hai người*
____________________
Thông báo nho nhỏ: Tác giả chỉ viết đến chương 5 của cuốn tiểu thuyết và được sửa đổi ở chương 5. Và trong dị bản này hai cô chị của tác phẩm gốc không được nhắc đến để phù hợp với hai nhân vật. Cốt truyện sẽ được tác giả chỉnh sửa lại chỉ xoay quanh hai nhân vật chính là bé Seokie và thái tử Yoongi những nhân vật phụ khác đều được nhắc đến nhưng rất mờ nhạt. LƯU Ý ĐÂY LÀ FANFICTION HOÀN TOÀN LÀ TRONG TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA FAN CỦA HAI NHÂN VẬT CHÍNH HOÀN TOÀN SỰ KIỆN KHÔNG CÓ THẬT ĐỌC GIẢ XIN CÂN NHẮC. Sau khi ra chương này tác giả sẽ tạm ngưng hoạt động 2 tuần để chuẩn bị cho ôn thi và kỳ thi cuối kỳ sắp tới. Hẹn gặp lại quý đọc giả

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com