Chanbaek What Is Love
Biên Bá Hiền mặc dù được ba mẹ yêu thương chiều chuộng nhưng không vì thế mà ỷ lại hay lười biếng hư hỏng. Cậu là một con người rất có quy tắc, lúc nào cũng luôn ngoan ngoãn, lễ phép, thành tích học tập thì lại cực kì tốt. Người ngoài ai ai cũng đều khen gia đình cậu may mắn, đẻ khéo được một đứa con trai cực phẩm như cậu. Nhưng cực phẩm thì sao chứ, cuối cùng, bi kịch vẫn xảy đến với cậu. Như một thói quen, 6h sáng Biên Bá Hiền tỉnh giấc. Ngồi dậy, vươn vai mấy cái liền phát hiện ở mặt tủ cạnh giường có một bộ quần áo mới. Biên Bá Hiền không nghĩ gì nhiều, tự nhiên như ở nhà mà đi tắm, phát hiện vết thương trên tay mình đã được băng bó, trong đầu Biên Bá Hiền liền xuất hiện một loại cảm xúc khó nói. Xong xuôi, hít một hơi thật sâu, chuẩn bị tinh thần để đối mặt với thế lực khủng bố bên ngoài, Biên Bá Hiền mở cửa phòng, bước xuống dưới lầu. Căn biệt thự rộng lớn trống trơn không có ai, ở dưới bàn ăn có một bát cháo cùng một cốc sữa nóng. Biên Bá Hiền đi xuống, ngồi vào bàn, trên bàn còn một sấp tài liệu gì đó và một tờ giấy nhắn 'ăn rồi mở ra xem'. Giải quyết qua loa bữa sáng, rửa bát cùng cốc xong, Biên Bá Hiền lại ngồi vào bàn mở ra xem. Bên trong là tài liệu về việc Phác thị thu mua Tần thị. Ha, Phác Xán Liệt này cũng thật giỏi, cậu không chấp nhận hắn, hắn không ép buộc, nhưng đây khác gì việc ép buộc một cách gián tiếp. Hắn thu mua Tần thị thì là việc của hắn, cớ gì phải bảo cậu xem, mà lại còn trùng hợp Tần thị là kẻ thù với cậu. Hắn đây là đang khoe ra chiến tích của mình hay sao? Hắn muốn cậu cảm kích hắn, rồi sẽ chấp nhận đề nghị của hắn? Phác Xán Liệt không trực tiếp nói chuyện đàng hoàng với cậu mà lại còn chơi trò này, cậu không ngốc, đương nhiên cậu sẽ hiểu ý của hắn. Mà hắn lại có thể để cậu lại tại căn biệt này của hắn mà không sợ cậu lấy đồ hay tiền sao? Càng nghĩ càng thấy đau đầu, dẹp hết tất cả suy nghĩ sang một bên, Biên Bá Hiền để lại tài liệu vào túi như cũ, lấy ba lô của mình đến trường. Vừa vào lớp, đứa bạn thân và cũng chính là người duy nhất mà Biên Bá Hiền kết giao - Ngô Thế Huân đã mang vẻ mặt lo lắng tới hỏi. "Bá Hiền... cậu không sao chứ?"Chuyện nhà cậu, chắc chắn Ngô Thế Huân cũng biết rồi đi, đều là thương nhân cả, huống chi ba Ngô Thế Huân cùng ba cậu lúc trước cũng có hợp tác. Biên Bá Hiền chỉ gượng cười, quay sang nói với Ngô Thế Huân: "Không sao. Cảm ơn cậu.""Nếu cậu cần gì, cứ nói với tớ, tớ sẽ cố gắng để giúp cậu.""Cảm ơn cậu."Cả ngày hôm đó, Ngô Thế Huân cứ thấy Biên Bá Hiền toàn để tâm đi đâu, cứ đăm chiêu suy nghĩ cái gì đó, rồi lại nhìn đến cái tay bị thương. Tuy cậu đã bảo với Biên Bá Hiền là cần gì cứ nói nhưng Biên Bá Hiền cảm ơn xong cũng không nói gì nữa, cứ ngồi suy nghĩ, bài học cũng không để tâm. Thật lạ! Tan học, Biên Bá Hiền đi xuống, đứng ở cổng trường một lúc, không biết nên đi về đâu. Cả ngày hôm nay, trong đầu cậu đã có một vài lần hiện lên cái suy nghĩ sẽ đi theo Phác Xán Liệt, nhưng lại không đủ dũng khí để đến gặp hắn. Nếu có đến, cũng không biết nên mở mồm thế nào, chẳng lẽ lại nói 'tôi chấp nhận ngủ với anh, hãy giúp tôi?'Còn đang chôn chân ở cổng trường, trước mặt xuất hiện một chiếc Ferrari đỏ quen mắt, đến khi người trong xe bước ra, cậu mới nhớ tới đây là xe của ai. Trợ lí của Phác Xán Liệt bước xuống xe làm động tác mời: "Cậu Biên, có thể đi cùng tôi không?"Biên Bá Hiền do dự một chút mới dám gật nhẹ đầu theo trợ lí lên xe. Trợ lí đưa Biên Bá Hiền về lại biệt thự của Phác Xán Liệt, bảo cậu lên phòng ngủ của hắn rồi lại lái xe rời đi luôn. Biên Bá Hiền cố gắng khích lệ tinh thần, lấy hết can đảm, nhưng vẫn chậm rì rì, nửa ngày sau mới có mặt trong phòng ngủ của Phác Xán Liệt. Phác Xán Liệt đang đứng bên ban công hút thuốc lá, xoay người ra thì thấy Biên Bá Hiền với vẻ mặt có hơi khó chịu, hắn hỏi. "Không thích mùi thuốc lá sao?"Biên Bá Hiền khẽ gật đầu. Hắn vứt điếu thuốc vào gạt tàn, ngồi lên giường rồi lại lặp lại động tác hôm qua, gọi cậu lại. "Cậu đã suy nghĩ kĩ chưa?" Hắn còn muốn cậu suy nghĩ thế nào nữa? hắn thu mua Tần thị, cũng là giúp đỡ cậu được một nửa rồi, hôm qua còn bỏ qua cho cậu, băng bó vết thương cho cậu, chuẩn bị cho cậu một bộ đồ mới, chuẩn bị bữa sáng cho cậu, dùng lời lẽ nhẹ nhàng để nói chuyện với cậu. Xem ra, hắn cũng không quá xấu đi, vậy cậu sẽ thử liều mình một lần, xem sự lựa chọn này là sai hay là đúng. Biên Bá Hiền lại gật đầu, hắn liền đè cậu xuống, áp môi mình lên, hung hăng mà hôn. Khoang miệng Phác Xán Liệt vẫn còn vương chút mùi thuốc lá, Biên Bá Hiền là rất ghét mùi thuốc lá, nhưng với nụ hôn này của hắn, cậu lại không cảm thấy khó chịu lắm, ngược lại còn có chút hưởng thụ. Đó là đêm đầu tiên của cậu và Phác Xán Liệt. Biên Bá Hiền sẽ vĩnh viễn không bao giờ quên được đêm hôm đó. Cậu nhớ, Phác Xán Liệt đối xử với cậu rất nhẹ nhàng, ngoài lúc hắn mới vào là có hơi đau, còn đâu, chỉ toàn là sự ôn nhu mang lại khoái cảm cho cậu. Và cậu cũng chỉ nghĩ một lần là xong, nhưng hắn cứ như đến thời kì động dục vậy, làm hết lần này đến lần khác, rạng sáng mới chịu tha cho cậu. Xong việc, hắn đưa trước cho cậu một tấm thẻ, nói cậu ở lại với hắn. Biên Bá Hiền có chút bất ngờ, cậu không ngờ được rằng Phác Xán Liệt sẽ giữ mình lại, đáng ra là hắn đưa tiền cho cậu rồi sẽ để cậu đi mới đúng với tác phong của hắn. Hắn không nói, Biên Bá Hiền cũng không tiện hỏi, nghe theo lời hắn. Cậu chính thức đi theo Phác Xán Liệt, trở thành tình nhân của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com