TruyenHHH.com

Chanbaek Nhin Ten Da Yeu

14.Uy hiếp

Mọi chuyện ngay sau đó liền đột nhiên thay đổi... Chu gia sau tin tức của ông chồng liền suy sụp nặng nề, ngược lại Biện gia từ sau hôm tổ chức hôn lễ bỗng dường như một bước lên mây. Hiện nay có ba vấn đề khiến nhiều người nhắc đến :

Chu gia bị suy sụp !

Biện gia một bước lên đài vinh quang !!

Biện Bạch Hiền đồng ý làm vợ Phác Xán Liệt ngay trong đám cưới của cậu và Chu An Kiệt !!!

Đặc biệt cái thứ ba là chấn động nhất, tầm ảnh hưởng không gì sánh bằng.

Anh sau khi nghe cậu nói đồng ý liền không lời nào mà trực tiếp kéo cậu ra ngoài xe, giao cảnh hỗn độn còn lại cho đám đàn em của mình. Vẫn như nhiều lần trước, cậu lúc nào cũng vùng vẫy phản đối những hành động bộc phát của anh. Mọi thứ hôm sau đồng loạt thay đổi, mẹ cậu từ trong điện thoại nghe thấp thoáng được cả tiếng cười vui vẻ của bà.

"Tiểu Biện à, chúng ta lại trở về như xưa rồi."

"Mẹ... ý của mẹ là chúng ta có thể mở lại Biện thị cho ba và ông nội ?"

"Đúng chính là như thế !" Dù giao tiếp với nhau qua điện thoại nhưng cậu vẫn cảm thấy được sự vui mừng đến rơi nước mắt của mẹ mình. Biện thị đã bị đóng băng từ hai ba năm trước tức là khi ba cậu qua đời, Biện thị từ trên đỉnh cao liền một tin mà rớt thẳng xuống địa ngục, tương tự như tình trạng nặng nề hơn của Chu thị.

"Con hiện tại ở Phác gia như thế nào ?"

À, nhắc mới nhớ cậu là đang ở nhà của Phác Xán Liệt. Chính xác là biệt thự mà anh mua tại đất nước Mĩ hiện đại này. Ngó nghiêng vài vòng xung quanh căn phòng mình đang ở liền nhận thấy rằng đây là... phòng ngủ ?

"Mẹ à có gì con nói sau nhé !" Ngay sau đó không đợi mẹ nói xong liền cúp điện thoại.

Gọi là cậu tò mò và gan dạ cũng được bởi lại dám đi đi lại lại lục tung cả căn phòng. Phòng này gọi là lớn đó a. Với hình như anh có rất nhiều biệt thự ở Mĩ ? Nhớ lại căn phòng lúc trước liền nhận ra sự khác biệt, này căn bản lớn gấp đôi ! Lớn thế chắc không phải phòng tân hôn của mình đấy chứ ?

Bậy rồi ! Phác Xán Liệt chỉ đùa giỡn với mình thôi, đợi anh ta chơi chán bản thân liền bị đuổi ra ngoài thì sẽ có lại tự do tung tăng như trước.

Cơ mà phòng này nếu là phòng tân hôn thì không biết có đồ dùng cho cậu không ?

Bạch Hiền tò mò đi đến tủ quần áo cao lớn trước mặt, tay nhanh nhẹn mở hai cánh cửa và tức khắc bên trong liền xuấ t hiện những bộ quần áo lấp lánh. Lấy thử một bộ sau đó khẳng định đây... Tất cả là size cậu.

Nói sao mà biết a ? Tất nhiên là cỡ bé bé thế này thì anh làm sao mặc được !

"Đồ nhiều như thế đều là của mình !" Vui vẻ chạy tới chạy lui mà sung sướng hưởng thụ. Lâu nay chưa được mặc đồ mới tự nhien cảm thấy nhớ vô cùng. Dù tiền trong Biện gia sống qua ngày đều được gọi là đầy đủ lại thêm một chút dư giả. Nhưng để tiết kiệm tiền mà cậu đã cay đắng từ bỏ thói quen hễ cuối tuần sẽ đi sắm đồ cho bản thân vì vậy đồ bây giờ đều cũ đến không gì tả được.

"Mà khoan đã, nếu muốn hắn ta nhanh chóng chân bỏ mình thì bản thân phải hành động trước mới phải."

"Đúng rồi, gói đồ lại đem đi bán !!!"

Nói là làm, sau đó cậu liền lấy một cái túi bên cạnh mà dùng hết sức gom nhiều quần áo còn mới vào bên trong. Dù cậu rất tiếc nuối khi chưa kịp mặc thử đã phải cắn môi đem đi bán như thế, tuy nhiên mặc kệ bởi miễn sao Biện gia có thể vực dậy thì cậu không hề sợ bất cứ thứ gì.

Cạch. Bỗng có tiếng ai đó mở cửa và nhẹ nhàng đi vào. Cậu giật mình liếc nhìn xem ai liền thấy gương mặt hậm hực đầy hắc tuyến của Phác Xán Liệt.

"Em đang làm gì ?" Anh vứt áo khoác ngoài xuống giường, từ từ đi đến chỗ cậu vừa đi vửa hỏi.

"Anh bị mù hay sao thế ? Anh nhìn không thấy hả, tôi đang gom đồ đi bán lấy tiền." Cậu giương cao mặt mà nói với anh, nói to đến mức dường như nước bọt văng tung tóe vào mặt anh.

Thấy anh đang có ý định mở miệng nói thì cậu liền chặng lại : "Anh có nói gì thì tôi cũng sẽ bán ! Tôi là người tham lam như thế đấy, nếu anh không thích thì cứ ly hôn đi, tôi cũng chẳng quan tâm !"

Cậu mở to mắt nhìn vào mặt anh cứ như đang thử thách sức chịu đựng của anh, cậu đang cố gắng chọc tức Phác Xán Liệt đến cực điểm để anh nhanh chóng trả lại tự do cho cậu.

Tuy nhiên, Phác Xán Liệt mặt dần giãn ra. Chợt mỉm cười...

"Nếu em không thích thì cứ việc bán, sau đó tôi sẽ lại mua cho em cái khác đẹp hơn !"

Sau đó Phác Xán Liệt đi đến phía sau cậu, tấm thân to ôm trọng thân hình nhỏ nhắn của cậu vào lòng. Cậu có chút khó chịu muốn thoát ra ngoài nhưng một hồi suy nghĩ vẫn không nên phản đối.

"Em có bao giờ yêu tôi không ?" Thanh âm trầm gợi cảm của anh thoảng qua tai bất ngờ khiến cậu sởn cả da.

Tại sao anh lại hỏi như vậy ?

Yêu ? Hứ ! Ghét mới phải.

"Không giấu nhưng tôi thật sự rất yêu em. Yêu em từ khi gặp em lần đầu tiên tại Phác thị, lúc đó em vô cùng ngây thơ lại hiền lành yếu đuối tôi liền muốn bảo vệ em suốt đời. Bây giờ em đồng ý bên cạnh tôi như vậy tôi thật sự cảm kích."

Cậu cười như không cười, chuyện gì đang diễn ra ? Phác Xán Liệt có em trai song sinh hay sao mà hôm nay bỗng nhiên thay đổi trăm tám quay sang nói yêu cậu này nọ...? Anh có phải là đang tỏ ra yếu đuối ?

"Dù anh có như nào thì tôi vẫn ghét anh !" Cậu nhanh chóng lấy lại suy nghĩ, cố gắng phản kháng lại lời anh nói.

"Em ghét tôi ở chỗ nào ?"

"Tôi... tôi... ghét ghét anh..." Chết tiệt ! Cậu ghét anh ở chỗ nào kia chứ ? Không lẽ cứ nói mỗi lần bên cạnh anh tim cứ đập thình thịch rồi mỗi khi không có bên cạnh liền thấy khó chịu ? Như thế có phải quá ngu ngốc hay không ?

"Em là yêu tôi !" Anh khẳng định, ôm cậu chặt đến mức cậu khó thể thở được.

"Tôi không có !" Lại tiếp tục phản đối.

______________

Bây ơi nghĩ là không thế đủ 20 chap trước Tết rồi T^T




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com