Chanbaek Hoan Manh Soi Cung Biet Buon
Nếu phải kể về một sự việc làm Byun Baekhyun đây bẽ mặt nhất thì không thể không kể đến đêm hôm đó.Một buổi tối mà cậu có thể vắt vẻo trên người Park Chanyeol như một con nhái dính chặt vào thân cây, lần sờ hết chỗ này đến chỗ nọ trên người hắn, rồi lại còn... Chủ động hôn hắn nữa chứ...Nếu có thể kể về một sự việc làm Park Chanyeol đây khó chịu nhất thì không thể không kể đến đêm hôm đó. Lại còn đêm nào nữa, cái đêm mà tên nhóc họ Byun đó cứ nhấm nháp môi hắn suốt dọc đường.Thân dưới thì bừng bừng phát lửa mà tên nhóc nọ cứ cọ quậy liên hồi, bấu chỗ nọ véo chỗ kia, vặn vẹo uốn lượn ma sát đủ tư thế trên người hắn...Hắn chỉ hận không thể nuốt chửng cậu vào người luôn cho rồi! Tiếng còi xe inh ỏi khắp dọc đường, Park Chanyeol chọn đúng một khách sạn nằm trong chuỗi khách sạn nhà họ Park, nhấn phanh xe, mở cửa vác thẳng Byun Baekhyun vào trong.Phòng số 69 à, con số khá ấn tượng đấy.Cô nhân viên lòi mắt nhìn theo tổng giám đốc vác một bao cát hình người trên vai, trong lòng không khỏi ngờ vực. Em họ Park tổng à? Xinh trai thật đấy.Phía bên này, Xi Luhan gọi điện cho Byun gia xin phép cho Baekhyun được ở lại đám cưới một đêm cùng với cậu. Không có chuyện hai bác không đồng ý nhưng mà... Không biết giờ này hai người kia đang phiêu dạt nơi nào rồi a?Cậu huých tay Sehun một cái, nói:"Này, anh có nghĩ Park Chanyeol sẽ làm gì Baekhyun không?"Oh Sehun cầm ly rượu vang đỏ nhấp một ngụm, ánh mắt mơ hồ nhìn cậu."Làm hay không đó là việc của cậu ta, em bận tâm làm gì?""Em chỉ lo khi cậu ấy tỉnh dậy sẽ...""Đó là lỗi của Baekhyun, tại cậu ta quá thông minh nên mới cướp rượu của em." Anh còn không quên mô phỏng lại động tác uống cạn ly rượu của Baekhyun rồi cười khúc khích.Xi Luhan cũng mỉm cười theo....Khi cảm thấy thân thể không thể chịu đựng được việc Trái Đất nóng dần lên, Byun Baekhyun đã không ngại mình đang ở nơi chốn nao mà nhanh tay cởi sạch quần áo nằm dạng chân tay chuẩn hình chữ nhất trên giường.Park Chanyeol vừa xả một trận nước lạnh xong, trên người chỉ quấn một chiếc khăn bông quanh hông. Mới bước ra tới cửa đã chợt đứng hình...Yết hầu không tự chủ di chuyển liên hồi.Nhóc kia đang làm gì thế, nude rồi vặn vẹo thế kia là đang quyến rũ hắn hay sao?Xin lỗi nhưng Park Chanyeol cũng chỉ là một công dân hết sức bình thường, lục phủ ngũ tạng hay phản ứng sinh lí cũng đều diễn ra theo chu trình cực kì bình thường.Một giây sau đó, hắn cảm thấy sống mũi có chút cảm giác là lạ, bất chợt nhận ra một dòng dung dịch màu đỏ đã vươn khơi tự lúc nào.Chậc chậc, tác hại của việc ba năm nói không với dục vọng đây sao? Bây giờ thì việc kiềm chế thứ nào đó ở phía dưới cũng khó mà thực hiện được. Byun Baekhyun, từ lúc nào mà em lại biến tôi thành một kẻ mất kiểm soát như vậy? Hình tượng băng sơn tổng tài tôi gây dựng trong ba năm qua đã bị em đạp đổ chỉ trong một nốt nhạc.Phải công nhận, em chính là điểm yếu duy nhất của tôi. Chính vì vậy, tôi sẽ cố hết sức mình bảo vệ cho em, che chở em, che giấu điểm yếu của tôi một cách hoàn hảo nhất. Hơn thế, sẽ cố gắng biến em thành điểm mạnh của riêng mình.Byun Baekhyun trong phút giây khó khăn của cuộc đời đã cảm nhận được một vòng tay cực kì vững chắc bao trọn lấy mình, sau đó... Không có sau đó.Mọi chuyện sẽ được chuyển sang buổi sáng hôm sau."Oáp~" Baekhyun cựa quậy thân mình, gắng sức vươn vai một cái rõ cao, thế mà không thể vươn được vì có một người đang ôm cậu chặt cứng.Ôi chúa ơi, ai thế này???Ai lại điển trai rạng ngời thế này? Ai lại trần truồng mà đẹp đến từng chi tiết thế này???Khoan đã, trần truồng là cái méo gì???Byun Baekhyun cố hết sức bình sinh nhấc tấm chăn thơm tho của khách sạn lên, hai con mắt di chuyển vào sâu bên trong vị trí tăm tối.
Thôi xong rồi, xong thật rồi, má ơi con xong thật rồi!!!Cái cảm giác đôi chân dài miên man của ai kia chạm nhẹ vào đùi mình là đã biết đêm qua có chuyện không hề trong sáng xảy ra ngoài ý muốn. Nhưng mà tại sao cậu lại không nhớ gì nhỉ? Chỉ có thể nhớ được đến đoạn mình ngồi vắt vẻo trên người hắn thôi, hai đứa vào đây lúc nào còn chả biết luôn ý.Thế là Baekhyun nhẹ nhàng trườn khỏi giường trong trạng thái khoả thân, nhanh chóng tìm quần áo dưới đất mặc vào rồi chuồn khỏi khách sạn chỉ trong tích tắc mấy nghìn giây.Park Chanyeol đêm qua cũng uống khá nhiều, tâm trạng có lúc lên lúc xuống, khá mệt mỏi nên không hề hé mắt tỉnh dậy. Chẳng để ý tên nhóc quậy hắn đêm qua cũng đã chuồn mất tự lúc nào. Byun Baekhyun chân giày chân không tập tễnh nhảy ra đến cửa khách sạn thì bị cô lễ tân hôm qua gọi lại.Khách sạn méo gì mà vô lễ vờ đờ ra, ông đây là không quỵt tiền, ông đây cũng không có làm gì trái lương tâm trái pháp luật hết, tại sao lại gọi để làm gì??? Cô lễ tân nhìn cậu áo quần xộc xệch, một bên mắt nâu một bên mắt đen, giày dép thì chân có chân không, đầu tóc không khác nào tổ quạ... Chẹp chẹp miệng rồi nói:"Cậu... Có phải tối qua tới đây với Park tổng không ạ?"Byun Baekhyun lờ đờ nhìn người trước mắt. Chẳng là cậu mới phát hiện mình bị cận, cũng mới tập đeo kính áp tròng nên không quen lắm, lúc nãy vội nên bị rơi một cái. Dù sao có còn hơn không, chứ bỏ ra thì khó nhìn lắm. Sau khi đính chính đây là một nhân vật "có thể" phản diện, Baekhyun đã lắc đầu nguẩy nguậy."Không phải."Cô nhân viên không chắc chắn nhưng người này cô nhớ mà, tối qua cũng mặc quần áo này đấy chứ."Vậy thì thất lễ, cho tôi hỏi quý khách tên gì với ạ?"Byun Baekhyun toát mồ hôi."Ơ hay nhờ, tôi là khách mà cô có thái độ như thế được à? Tôi không nói tên đấy, làm gì nhau!"Đột nhiên ngoài cửa xoay xuất hiện một nhân vật to lớn nào đó, theo sau còn có một người con gái rất chi là quen thuộc. Ý?!!! Đó chẳng phải là chị Yurra sao???Byun Baekhyun còn chưa kịp nhìn kĩ thì cô lễ tân đã cuống quýt chạy ra cùng một đám nhân viên khác, cúi đầu 90 độ trước mặt người phụ nữ trung niên."Park phu nhân! Tiểu thư!" Bọn họ đồng thanh như thế, Byun Baekhyun cũng chẳng nhìn rõ mặt bà ấy, cậu mặc kệ, nhanh chóng tháo nốt chiếc giày bên chân trái rồi rón rén bước ra ngoài cửa.Park phu nhân gật đầu một tiếng, xoay người hỏi đám nhân viên:"Park tổng đang ở đây, là ở phòng nào?" Bà ấy gỡ kính râm sang choảnh xuống, đôi mắt nhìn ngó quanh quất."Dạ là ở phòng 69 ạ."Cô lễ tân nọ tự nhiên nhớ đến chuyện của Byun Baekhyun liền nhanh chóng ngó ngang ngó dọc, cuối cùng nhìn thấy cậu đang rón rén phía cửa xoay tự động."Bảo vệ, chặn cậu ấy lại!!!" Cô ấy nói, sau đó thì một đám người đứng thẳng hàng trước mặt cậu xách tay xách chân lôi cậu vào.Park phu nhân và cả Park Yurra đều trố mắt ra nhìn. Cả đám nhân viên cũng tò mò xem kia là nhân vật nào mà cô lễ tân lại dám vô lễ trong khi Park phu nhân đang ở trước mặt đây.Byun Baekhyun nghe cô gái ra lệnh lập tức giật nảy mình, bị bảo vệ bắt liền gào lên, tay chân dãy dụa không ngừng:"Bỏ tôi ra, các người phạm pháp! Tôi có thể kiện các người vì tội cưỡng ép!!!"Park phu nhân phì cười, Park Yurra bất ngờ nhận ra Baekhyun, cô chỉ tay về phía cậu."Em dâu!!! Mau thả cậu ấy ra!!!"Park phu nhân nhìn con gái rồi lại nhìn nhân vật bí ẩn trước mắt.Nó vừa gọi thằng nhóc kia là gì? Em dâu?!!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com